Bồ ghen ngược, tôi khinh nhưng vẫn yêu
2 người đàn bà tát nhau giữa quán cà phê làm gã đàn ông như tôi ngại chín mặt. Nhưng tôi không thể làm gì, không thể đứng ra bênh vực ai được bởi người ta sẽ cười vào mặt tôi, coi tôi là kẻ đi ngoại tình. Nhưng đúng, tôi chính là gã đi ngoại tình.
Nhưng không phải vợ tôi đánh ghen, thế nên tôi không biết làm sao. (ảnh minh họa)
Nhưng không phải vợ tôi đánh ghen, thế nên tôi không biết làm sao. Chưa kịp định hình, khi tôi và vợ đang đi ăn sáng và uống cà phê, một người phụ nữ ăn mặc chỉn chu, xinh đẹp vào ngồi ngay tại bàn vợ chồng tôi. Tôi nhận ra ngay, đó là cô bồ của tôi, tôi nhìn trân trân, không hiểu thế nào mà cô ấy lại biết tôi và vợ đang đi cùng nhau. Tôi định không nói gì, cứ thế ỉm đi, để vợ tôi không hay biết.
Nào ngờ, cô ta đặt vấn đề khiến mặt tôi xám nghoét: “Chào chị, em là bồ nhí của anh đây, tức là chồng chị. Em và anh ấy đã yêu nhau được 1 năm rồi nhưng chắc chắn là chị không biết. Nếu biết, chị đã chào em. Hôm nay em đến đây thưa chuyện với chị, mong chị cho em và anh ấy được đường đường chính chính qua lại với nhau, vì em đã có thai với anh ấy rồi”. Nói rồi cô ấy quay sang nhìn tôi cười nửa nụ.
Video đang HOT
Tôi còn đang bàng hoàng thì một cốc nước lạnh tạt vào mặt người đàn bà ngồi kế bên. Tất nhiên, vợ tôi không phải vừa, chắc chắn cô ấy không thể chịu ngồi yên khi chứng kiến cảnh tượng giống như phim này. Rồi bồ tôi đứng phắt dậy, tát vào mặt vợ tôi. Hai người đàn bà giằng co nhau giữa quán, còn tôi đứng ngây người.
Cả quán ra xem, ai cũng tò mò, người đi đường còn đứng lại nhìn. Tôi biết, họ đang nghĩ gì thế nên chẳng ai buồn can. Cuối cùng, tôi là người đứng ra chịu trận. Nếu không phải là tôi, hai người ấy đã có thương tích đầy người. Cuộc đánh ghen kết thúc sau cái tát như trời giáng của tôi vào mặt cô bồ. Tất nhiên, khiến tình cảnh ra thế này là lỗi của tôi, nhưng nếu cô bồ không làm liều, cơ sự không tới mức này. Vì bảo vệ gia đình, tôi phải bênh vợ dù phải thú thực rằng, bao lâu nay tình cảm tôi dành cho vợ đã hết. Mọi tâm huyết, tình yêu tôi đã dành cả cho bồ.
Sau ngày hôm ấy, vợ tôi không nói gì. Tối đến, cô ấy cũng chỉ nằm yên một góc, chẳng thèm hỏi tôi một câu, cũng không thèm tìm hiểu người đàn bà kia là ai. Có lẽ thế là quá đủ. Vợ tôi là người như vậy, cứ im lặng chịu đựng rồi lại khóc một mình. Nhưng chính điều này của vợ khiến tôi không hài lòng và đã tìm đến những người con gái chua ngoa, lanh lợi, biết quát tháo tôi, biết đòi hỏi tôi và đúng hơn là biết cho tôi những giây phút thăng hoa của cảm xúc vợ chồng.
Tôi vẫn yêu bồ hơn vợ (ảnh minh họa)
Tôi yêu cô bồ cũng vì cô ấy biết chiều tôi, biết làm cho tôi hạnh phúc, hưng phấn theo đúng kiểu đàn ông ở bên cạnh đàn bà. Tôi cần một người như thế. Dù hôm nay, cô ấy có đánh vợ tôi ra nông nỗi này và có làm liều như thế, nhưng chỉ cần cô ấy mời gọi, tôi lại có thể bỏ qua tất cả để tới bên cô ấy.
Đàn ông như tôi thật ích kỉ, nhưng thứ dục vọng tầm thường kia khiến tôi không thể dừng lại được. Tôi cũng đã yêu bồ thắm thiết, còn tình cảm với vợ chỉ là tình nghĩa mà thôi. Nằm bên vợ, biết là mình có lỗi với vợ nhưng thật tâm, tôi vẫn muốn đến bên bồ, xem cô ấy ra sao. Có lẽ phải yêu tôi lắm cô ấy mới dám ghen ngược một cách lỗ liễu như thế. Hai người đàn bà này khiến tôi thật lòng khó xử vô cùng.
Theo Eva
Mẹ ơi, hãy cứu con!
Liên tục những vụ bạo hành trẻ em xảy ra tại các cơ sở giữ trẻ tự phát tại quận Thủ Đức làm rúng động xã hội. Là một người mẹ, khi đọc những bài báo này, cảm giác đầu tiên của tôi là phẫn nộ.
Tôi phẫn nộ với ba đối tượng: đầu tiên là cha mẹ cháu bé, thứ hai là chính quyền, thứ ba là kẻ hành hạ trẻ em.
Tôi hiểu các bậc cha mẹ làm công nhân vất vả, không có nhiều hiểu biết xã hội, không có nhiều tiền để lựa chọn, nhưng tôi không thể thông cảm cho họ. Cha mẹ đã quá khinh suất khi giao con cho người trông trẻ! Nếu bạn có một số tiền nhỏ, bạn muốn gửi tiết kiệm, bạn năm lần bảy lượt kiểm tra các ngân hàng khác nhau xem nơi nào uy tín, chỗ nào lãi suất cao? Bạn muốn đặt tiệc, bạn xem thực đơn, bạn so đo giá tiền, bạn đến tận nơi kiểm tra, ăn thử trước khi đặt cọc. Vậy tại sao bạn dễ dàng giao con cho người khác?
Trong vụ án bé 18 tháng bị bảo mẫu đánh chết, theo một số bài báo thì mẹ nạn nhân đã tốt nghiệp Đại học, chưa tìm được việc nên đi làm công nhân. Tôi sững sờ khi đọc các thông tin như con đi học về đêm khóc thét, con bầm mình mẩy, con hoảng loạn... nhưng không cha mẹ nào chú tâm tìm hiểu. Các bà mẹ chủ quan đến nỗi coi thường cả thương tích thân thể lẫn tổn thương tinh thần của con! Tại sao đến bây giờ các phụ huynh mới "bất ngờ", "bức xúc", "bật khóc" khi xem clip con bị hành? Bản năng của người mẹ là phải bảo vệ con mình, phải giao con cho người tin cậy, phải kiểm tra rõ ràng và quan tâm đến con nên hãy lấy đó làm bài học và cật vấn chính bản thân mình vì đã giao con cho ác quỷ.
Tôi chưa trách đến những kẻ bạo hành trẻ em nhưng trách chính quyền. Cảnh sát khu vực đã ở đâu? Phòng GD&ĐT đã làm gì để kiểm tra, giám sát? UBND Quận đã làm gì? Không ai làm gì cả cho đến khi xuất hiện clip hành hạ trẻ em. Bà Phương đã từng liên hệ xin giấy phép, vậy sau đó UBND có kiểm tra với Phòng GD? Phòng GD có kiểm tra với địa phương? Nguyên một điểm giữ trẻ xuất hiện, nuôi hàng chục cháu bé, ngày ngày đón đưa chộn rộn mà tồn tại cả mấy tháng trời! Đậu xe trên lề, tích tắc có người đến phạt. Đập sửa nhà, đổ đống cát ra sân là có người đến hỏi. Bán buôn lấn chiếm vỉa hè là tịch thu phương tiện... Tôi không nói chính quyền đã phản ứng sai trong các việc xử phạt trên nhưng dường như chưa có sự nhanh nhạy tương tự trong các vụ nhà trẻ tự phát. Thậm chí khi clip đã xuất hiện nhưng tội ác vẫn không được ngăn chặn nhay lập tức, nhà trẻ vẫn hoạt động. Các nhà quản lý đã chưa tuyên truyền kiến thức đến cho tất cả người dân về bảo vệ trẻ em tương tự như kêu gọi phòng chống cháy nổ, trộm cắp. Chứng tỏ, tài sản được quan tâm hơn trẻ em.
Những kẻ hành hạ trẻ em rồi sẽ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật. Nhưng với nhận thức hạn hẹp của họ, không hiểu họ có thấm nhuần hết cái giá phải trả cho sự liều lĩnh, độc ác của mình? Bị can trong vụ giết bé trai 18 tháng vẫn tại ngoại do nuôi con nhỏ. Hai kẻ hành hạ trẻ em trong vụ án mới phát hiện nhất này đang bị tạm giam nhưng những tổn thất về tinh thần làm sao chứng minh để định tội hay định khung tăng nặng? Mà dù có xử phạt 1 năm hay 3 năm tù thì những tổn thất của con trẻ là không gì bù đắp được, sẽ tổn hại đến thần kinh các cháu, tổn thương tinh thần, ảnh hưởng nặng nề về tâm lý và thậm chí còn di chứng về sau.
Thế nên, đừng chờ ai chịu trách nhiệm hay quan tâm đến con mình, mỗi bậc cha mẹ phải tự bảo vệ con như con gà mái mẹ, xù lông với diều hâu và chỉ chọn cho con những bãi đất an toàn.
Theo VNE
Cháu nội, cháu ngoại Được ba mẹ mua cho xe máy, con gái lớn của thằng Hai mừng lắm. Tranh thủ ngày nghỉ, cháu chạy xe về quê khoe ông bà nội. Bà không mừng cho cháu, còn cau có: "Tuổi ăn học mà đã bày đặt đua đòi. Trước giờ đi xe đạp có sao đâu?". Cháu nội lẳng lặng bỏ ra nhà sau. Từ nhỏ...