‘Bỏ của chạy lấy người’ vì bị vợ đại gia coi như… ôsin
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện rời xa cô ấy cho đến khi xảy ra chuyện cô ấy ném giấy vào mặt tôi vì không nấu cơm tối.
Thế là tôi đã ly thân, sau đám cưới hoành tráng chưa đầy nửa năm. Sau ly hôn, ai chẳng đau buồn nhưng tôi không chỉ là buồn mà còn cô độc. Tôi chẳng muốn chia sẻ chuyện mình ly thân với người vợ đại gia với ai bởi hẳn tôi hiểu thể nào mình cũng bị tổn thương. Nhiều người sẽ bảo rằng tôi có vấn đề. Người sẽ lại cười nhạo rằng tôi tham tiền thì phải chấp nhận kết cục này.
Nhưng sự thực thì tôi và cô ấy đến với nhau hoàn toàn chỉ là chuyện cảm xúc. Tôi gặp cô ấy trong một buổi dạ tiệc cuối năm của công ty, khi đó tôi là nhân viên kỹ thuật của công ty còn cô ấy là khách mời. Lúc mới gặp nhau, nhìn vẻ ngoài giản dị và sự cởi mở của cô ấy, tôi không bao giờ nghĩ cô ấy là con nhà giàu. Những câu chuyện về ngành học và trường đại học (chúng tôi học cùng trường nhưng khác khóa) khiến chúng tôi thân nhau nhanh chóng.
Cũng từ sau hôm ấy, tôi đã quyết định ra đi trong sự năn nỉ cầu xin ở lại của cô ấy. Ảnh minh họa.
Chơi với cô ấy rất lâu, tôi mới biết rằng cô ấy là con một đại gia ngành gỗ và cô ấy đang sở hữu hơn nửa cổ phần ở công ty của bố cô ấy. Tôi còn choáng váng hơn nữa khi sau 3 tháng quen biết, cô ấy chủ động ngỏ lời yêu tôi. Và rồi chúng tôi đã những tháng ngày hẹn hò, hạnh phúc.
Khi biết tôi yêu con gái nhà giàu, bố mẹ tôi (vốn là công nhân lương ba cọc ba đồng) đã tỏ ra băn khoăn, lo ngại. Mẹ tôi nhiều lần bảo: “Đời thiếu gì con gái mà phải vướng vào con nhà đại gia làm gì. Nhà mình nghèo lấy nó về nó khinh cho”. Mấy người bạn tôi cũng lo ngại như vậy, mọi người bảo rằng lấy gái nhà giàu đàn ông nhục lắm và khuyên tôi hãy nghĩ thật kỹ trước khi kết hôn.
Vậy nhưng tôi cũng từng tin rằng nếu có tình cảm thì chuyện giàu nghèo cũng không thành vấn đề. Hơn nữa, tôi cũng tin rằng vợ tôi hiền lành, tính tình sởi lởi, dễ dãi và lối sống giản dị như vậy chắc không phải hạng người như mọi người nghĩ. Hơn nữa, chúng tôi yêu nhau thật lòng vậy cơ mà.
Tuy nhiên, chỉ đến khi về sống với nhau tôi mới hiểu rằng hoàn cảnh sống và thân thế hai người khác nhau là vô cùng khó sống. Rằng chuyện gia đình không môn đăng, hậu đối khổ trăm bề là có thực.
Sau khi cưới nhau, chúng tôi được bố mẹ cô ấy tặng một căn nhà lớn để chúng tôi ở riêng. Tưởng có cuộc sống riêng như vậy, chúng tôi sẽ có tháng ngày hạnh phúc lắm ai ngờ tôi luôn cảm thấy căng thẳng vì những sở thích con nhà giàu của cô ấy.
Trong suốt tuần đầu lấy nhau, tôi chưa được cô ấy nấu lấy cho một bữa cơm. Khi thì cô ấy rủ tôi ra ngoài ăn, khi thì cô ấy gọi đồ ăn về nhà. Đến bữa sáng, tôi có bảo cô ấy úp hộ cho bát mì, cô ấy cũng bảo phải cắm nước, mất công lắm.
Video đang HOT
Nhiều khi tôi bảo rằng muốn ăn một bữa cơm nhà nhưng cô ấy viện đủ mọi lý do này khác mà có những lý do khiến tôi thấy không thể chấp nhận được như em làm bộ móng tay này hết nửa triệu, giờ làm bếp xước đi một tí là hỏng toi. Cũng có khi cô ấy bảo cô ấy vốn hay bị dị ứng, làm bếp bẩn nhỡ may bị ốm thì khốn. Thành ra khi nào muốn ăn cơm nhà chỉ tôi là người nấu.
Tôi nấu được một vài bữa, cô ấy khen ngon nên cô ấy đề nghị luôn: “Anh nghỉ việc đi ở nhà chỉ nấu cơm cho em là được rồi, lương anh làm ra chưa bằng một lần em đi spa mặt”. Tôi, một cử nhân đại học loại giỏi mà lại ở nhà chui xó bếp sao, tôi nhất định không đồng ý. Vì trước nay tôi chưa từng phản đối cô ấy điều gì nên lần phản ứng này của tôi khiến cô ấy sốc và giận tôi đến vài ngày.
Không chỉ bắt tôi nấu nướng, cô ấy còn muốn tôi phải phục vụ cô ấy đến từng việc cá nhân. Cô ấy có sở thích ngâm chân nước nóng vào buổi tối nhưng không bao giờ cô ấy chịu tự tay chuẩn bị chậu nước ngâm mà cứ tối đến cô ấy ngồi vắt vẻo trên giường gọi tôi bê nước vào.
Cô ấy cũng chẳng bao giờ lau dọn nhà cửa. Từ ngày lấy nhau về, cô ấy chưa từng động đến cái chổi quét nhà. Đã thế tính cô ấy còn bừa bội, quần áo thay ra hiếm khi cô ấy chịu treo lên mắc. Nhìn quần áo cô ấy vứt bừa bãi trên sàn nhà mà thú thực tôi thấy phát hoảng.
Nhiều khi tôi góp ý bảo cô ấy thuê một người giúp việc nhưng cô ấy không đồng ý. Cô ấy bảo cô không muốn có người lạ trong nhà.
Mãi sau này, tôi mới ngã ngửa khi biết rằng sở dĩ bố mẹ vợ tôi đồng ý cho chúng tôi lấy nhau là vì thấy tôi hiền lành, chăm ngoan, lại con nhà nghèo nên tin rằng tôi sẽ chăm sóc, lo toan việc nhà cho cô ấy. Hóa ra, cô ấy và cả gia đình cô ấy đang muốn tôi về làm… người nội trợ cho cô ấy ư? Bao nhiêu công sức bố mẹ nuôi tôi để có công việc đàng hoàng thì giờ lại bắt tôi phải làm việc của đàn bà ư?
Tuy vậy, tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện rời xa cô ấy cho đến khi xảy ra chuyện cô ấy ném giấy vào mặt tôi vì không nấu cơm tối. Hôm đó, vì đi liên hoan với bạn cùng khóa nên tôi có quá chén và ngủ luôn ở nhà bạn, khi tôi mở mắt ra thì đã 9h đêm. Về đến nhà, thấy cô ấy đang nằm xem tivi, tôi vội vã nhận khuyết điểm: Anh quá chén nên về muộn quá. Vậy mà cô ấy không một lời đáp, tiện tay cầm mẩu giấy lau, cô ấy ném thẳng vào mặt tôi rồi bảo: Đồ vô dụng.
Mẩu giấy không đủ làm tôi đau nhưng tôi thấy lòng mình vỡ vụn. Cảm giác chẳng còn tiếng nói của một người chồng, một người đàn ông trong gia đình khiến tôi thấy tủi hồ. Cũng từ sau hôm ấy, tôi đã quyết định ra đi trong sự năn nỉ cầu xin ở lại của cô ấy.
Nhiều người bảo tôi hồ đồ, sướng mà không biết đường sướng. Nhưng tôi thì cứ nghĩ cuộc đời còn dài, nếu cứ tiếp tục cảnh sống này chắc một ngày tôi sẽ hóa điên. Có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi chăng ?
…my@gmail.com
Theo Ngày Nay
Xách va ly chạy khỏi nhà vợ đại gia sau một năm chung sống
Bố vợ đã chửi mắng tôi bằng những lời thô thiển và khinh bỉ nhất. "Mày cút khỏi nhà tao ngay.
Chào mọi người, khi tôi viết những dòng này ra là lúc cuộc sống của tôi đã thay đổi, thực sự thay đổi sau 1 năm sống kiếp "chó chui gầm chạn" trong gia đình nhà vợ giàu có.
Tôi lấy vợ cách đây hơn 1 năm. Tôi chính là cấp dưới của bố vợ. Trong công ty tôi, bố vợ từng nổi tiếng là người tài giỏi nhưng khó tính. Nhiều người đồn đại ông khó như vậy bởi có hai con gái, thường xuyên bị khích bác.
Lúc mới vào làm, bố vợ - sếp của tôi cũng thường đặt ra những yêu cầu này nọ cho tôi. Có lẽ cũng chỉ vì công việc chứ không do ghét bỏ gì, nhưng với suy nghĩ của hầu hết anh em trong cơ quan, ai cũng cho rằng vì ông khó tính và không quý ai sẽ "đì" người đó nên mới đầu tôi rất sợ.
Nhưng thời gian sau đó, thấy tôi làm được việc nên sếp rất quý. Ông thường giao cho tôi những công việc quan trọng trong cơ quan bởi "mấy cái đứa kia chỉ tốn thời gian", vậy là mọi người lại quay hướng xì xào. Có kẻ bảo tôi giỏi nịnh bợ, ừ thì đã làm lính không nịnh bợ làm sao mà tồn tại được. Mỗi tuần, tôi thường mon men mời sếp đi xơi cái món tiết canh cháo lòng, còn ngày nào tôi cũng mua sữa chua để sếp ăn dễ tiêu hóa, bởi nghe đâu sếp mắc chứng bệnh khó tiêu. Đấy, tôi chỉ nịnh như thế thôi mà lại được quý đó.
Đêm hôm đó, tôi đã bỏ chạy khỏi nhà vợ đại gia và ông bố vợ khó tính vì không thể chịu đựng thêm được nữa. Ảnh minh họa.
Có kẻ bảo tôi tiếp cận để được làm ông con rể của sếp. Cũng đúng vì sếp có hai cô con gái, lại còn xinh đẹp nữa. Thời gian đầu tôi thường lân la đưa đón sếp đi làm, sau đó thì tuần nào cũng đến nhà sếp ăn cơm và làm "lái xe" đưa sếp đi tiếp khách. Chính vì vậy mà tôi rơi vào tầm ngắm của cô con gái đầu của sếp.
Cô ấy tuy không cao, không gầy, không đẹp nhưng lại khá thông minh. Đôi lần sếp cố tình tạo điều kiện cho tôi và cô ấy có cơ hội nói chuyện riêng với nhau nên chúng tôi đã nảy sinh tình cảm.
Thực ra, trong mục đích chính của tôi lúc đó là lấy được cô ấy để có thể nhanh thăng tiến và có nhà thủ đô để ở. Thế nhưng, bằng sự khéo léo và tài tình, tôi đã không để gia đình sếp phát hiện ra.
6 tháng hẹn hò, chúng tôi đã làm đám cưới trong sự chúc phúc của bạn bè và sự ganh ghét của những gã đồng nghiệp. Họ đồn thổi đủ thứ chuyện nhưng tôi vẫn bỏ mặc ngoài tai bởi tính tôi vốn dĩ vậy, một khi đã xác định mục tiêu thì luôn cố thực hiện bằng được mới thôi.
2 tháng đầu, tôi thuê một căn hộ gần cơ quan để sống. Cuộc sống vợ chồng thời gian này khá vui vẻ. Bố mẹ vợ tôi cũng giúp đỡ nhiều. Nhưng từ khi vợ tôi mang bầu, bố vợ yêu cầu hai đứa về sống chung để tiện chăm sóc nên tôi đồng ý.
Thế nhưng, từ khi về ở rể, cuộc đời tôi rơi vào trang mới, ngột ngạt, tù túng đúng như người ta nói: ở rể chẳng khác nào sống kiếp "chó chui gầm chạn".
Nếu như trước đây, tôi có thể thoải mái về nhà lúc nào cũng được, chiều có thể trà đá chém gió, làm vài cốc bia cà kê với anh em cơ quan thì nay, cứ đúng 6 giờ chiều là phải chở bố vợ về nhà.
Cơ quan có tổ chức liên hoan hay nhậu nhẹt gì, tôi cũng chẳng dám tham gia vì về muộn, bố vợ sẽ cau có, không hỏi chuyện. Nếu có đi thì bố vợ tôi cũng ra giờ giới nghiêm là về nhà trước 9 giờ.
Mà đi nhậu về trước 9 giờ thì bạn bè, đồng nghiệp người ta cười vào cho tối mặt. Tình hình càng trở nên trầm trọng hơn khi vợ tôi sinh con. Mẹ tôi ở quê muốn lên thăm cháu nhưng cứ nghĩ đến cảnh con trai ở rể, nghĩ đến ông thông gia giàu có mà khó tính nên chẳng bao giờ ở lại.
Thêm nữa, mẹ tôi cứ ở một hôm chơi với cháu là mẹ vợ tôi lại ẩm ý nào là người nhà quê vụng về, bẩn thỉu, không biết cách chăm trẻ. Vậy nên mẹ tôi đã bực mình mà bỏ luôn về quê.
Đỉnh điểm là có lần, vì ở quê có việc nên tôi muốn gửi về cho gia đình vài triệu. Thế nhưng vợ tôi không đồng ý, cô ấy bảo tôi lương ba cọc ba đồng không đủ ăn, không đủ nuôi con mà còn gửi như thế là không được. Cuối cùng hai vợ chồng tôi cãi nhau.
Tôi chán quá nên bỏ ra ngoài đi dạo rồi vào một quán nhậu gọi bạn cũ ra lai rai. Ngồi nói đủ thứ chuyện cũ nên đến 11 giờ tôi mới nhớ ra cần phải về nhà. Khi đang chếnh choáng hơi men đến gần cổng, bố vợ tôi bất ngờ hất nguyên một chậu nước lạnh từ trong nhà ra khiến tôi ướt sũng, lạnh buốt.
Chưa hết, ông còn chửi mắng tôi bằng những lời thô thiển và khinh bỉ nhất. "Mày cút khỏi nhà tao ngay. Tao đã bao ăn bao ở cho mày, cho con mày còn không biết điều. Đồ nhà quê dốt nát, ăn bám:.
Qúa chán và mệt mỏi, tôi đã bỏ đi luôn ngay trong đêm đó. Đến bây giờ, tôi vẫn chưa trở về xin lỗi nhà vợ vì tôi muốn thay đổi cuộc đời mình. Có lẽ chính tôi đã tính sai nước cờ từ đầu khi dấn thân vào làm con rể của ông sếp khó tính ấy.
Theo Người Đưa Tin
Vợ đại gia phố núi chi 300 triệu thuê người đẻ con trai cho chồng Dù đã có con gái nhưng một đại gia có "máu mặt" ở Cao Bằng vẫn khát khao "có thằng cu nối dõi tông đường". Khi không còn sinh con được, chị vợ của vị đại gia này đành chấp nhận đi thuê người mang thai hộ cho chồng. ảnh minh họa Thêm 50 triệu để "Bất cứ giá nào cũng phải con...