Bồ chồng trơ trẽn đến đòi con, mẹ chồng im lặng và dúi vào tay cô ta một thứ chế.t khiếp
Cô bồ của chồng hùng hổ đậ.p cửa rồi xông vào nhà đòi con trai, trong khi chồng tôi trợn tròn mắt nhìn cô ta, thì mẹ chồng tôi chỉ lẳng lặng bước ra và đưa cô ta một thứ.
Khi tôi vô tình phát hiện ra, đứa con ấy chính là con của chồng và nhân tình, 8 năm trước, khi biết tôi không có khả năng mang thai (Ảnh minh họa)
Vợ chồng sống với nhau đã hơn 10 năm, vậy mà chưa khi nào tôi có thể ngờ được là chồng mình lại có thể đi ngoạ.i tìn.h, mà lại là với chính người yêu cũ. Tôi chua chát, tôi cảm thấy mình bị phản bội, cảm giác mình tự dưng trở thành người thứ 3 chen vào cuộc tình trước kia của họ, để rồi đến bây giờ phải trả giá bằng việc bị chính người yêu cũ của chồng phá hoại hạnh phúc. Nhưng tôi còn sốc, còn bàng hoàng hơn khi biết được sự thật mà bấy lâu nay chồng mình vẫn giấu giếm.
Đó chính là đứa con trai, đứa con trai duy nhất níu kéo tôi tiếp tục duy trì cuộc hôn nhân này, níu kéo 2 vợ chồng tôi cùng cố gắng, nhưng mọi chuyện quá cay đắng với tôi. Khi tôi phát hiện ra, đứa con ấy chính là con của chồng và nhân tình, 8 năm trước, khi biết tôi không có khả năng mang thai, chồng đã đề nghị nhận con nuôi, tôi cảm kích, thấy có lỗi với anh vì không thể sinh con, nhưng tôi nào có ngờ, đứa con nuôi mà tôi rất mực thương yêu ấy lại chính là con của anh ta và người cũ. Sự cảm thông của anh ta dành cho tôi hóa ra chỉ là che lấp quá khứ của anh ta. Chỉ vì mẹ chồng tôi phản đối anh ta và người cũ mà anh ta chấp nhận từ bỏ tình yêu đó.
Tôi hoàn toàn không biết gì về chuyện này ngoài chuyện anh ta đi lăng nhăng, nối lại tình xưa với người cũ, tôi vẫn chịu đựng, vẫn chăm con, vì niềm vui cuối cùng tôi có chỉ có con trai mà thôi, chồng có thể phản bội tôi, nhưng tôi sẽ không từ b.ỏ co.n mình. Nhưng, cái ngày định mệnh ấy cũng đến, cô bồ của chồng đột ngột xuất hiện trong bữa cơm tối khiến cả nhà tôi đều bàng hoàng:
- Thằng Bảo đâu, đưa thằng Bảo ra đây, nó là con tôi, tôi phải đưa nó đi
- Cô…cô làm cái quái gì ở đây hả, biến đi mau, cô nói linh tinh cái gì thế – Chồng tôi quát to
- Anh đừng lừa dối tôi và vợ anh nữa, chính anh đã nói dối tôi thằng bé đã chế.t khi vừa mới sinh, nhưng hóa ra anh lén lút đem nó về cho vợ anh nuôi, tôi đã biết hết mọi chuyện rồi, anh đừng hòng chối
- Cô…cô nói cái gì, tại sao thằng Bảo… – Tôi không còn đủ sức để nói hết câu khi chính tai nghe những điều cô ta vừa nói
- Cô im ngay…
Chồng tôi lao vào tát cho cô bồ một cái rồi kéo cô ta ra ngoài, nhưng bất chợt, mẹ chồng từ phía sau đang rất bình thản lên tiếng, trên tay bà cầm một bức vẽ, có lẽ do con trai tôi vẽ, bà dúi vào tay cô bồ của con trai rồi bất chợt quỳ xuống cầu xin:
- Tôi xin cô, Khanh, tôi đã sai, tôi đã ngăn cản cô đến với thằng Long, cũng chính tôi đã lên kế hoạch cho thằng Long bế bé Bảo về nuôi, nhưng tôi xin cô, hãy hiểu cho bà già này, cô hãy nhìn bức vẽ thằng Bảo vẽ đi, trong này có bố và mẹ nó, và người mẹ ấy là Lam, con dâu tôi hiện tại, giờ nó chỉ biết con Lam là mẹ nó, liệu cô có nhẫn tâm bắt thằng bé phải chịu cú sốc này hay không?
- Lam à, mẹ trăm ngàn lần cúi lạy xin con tha thứ, mẹ đã sai, mẹ và thằng Long đã lừa dối con, nhưng suốt 10 năm qua, mẹ lúc nào cũng coi con là con gái, lúc nào mẹ cũng yêu quý con,cũng vì tin con, yêu thương con nên mẹ mới muốn con chăm sóc bé Bảo, xin con… hãy hiểu cho mẹ, con muốn trừng phạt mẹ thế nào cũng được.
Video đang HOT
Mẹ chồng tôi khóc như mưa và luôn miệng cầu xin tha thứ, cô bồ thì sau khi nghe câu chuyện cũng ngồi sụp xuống nền nhà đấ.m ngực khóc không ngớt. Còn tôi, chỉ có tôi là kẻ ngốc duy nhất không biết chuyện này, tôi quay lưng bỏ vào phòng mà nước mắt tuôn trào, tôi cảm thấy mình bị cô lập, 10 năm qua, hóa ra tôi chỉ là kẻ thế chỗ trong căn nhà này, thằng bé không phải con tôi, nhưng tôi đã sớm coi nó như con trai mất rồi, tôi giờ phải làm thế nào đây. Tôi có nên dứt áo ra đi mà bỏ lại tất cả hay không?
Theo blogtamsu
Tưởng vợ làm dâu "sướng như tiên" để rồi câm nín khi thấy việc mẹ làm với vợ...
Tôi thấy giọt nước mắt vợ nhỏ xuống sàn, xuống cả thùng nước gạo thiu bẩn thỉu ấy. Vợ tôi im lặng với dáng vẻ cam chịu, bất lực. Khi tôi đang choáng váng thì bỗng dưng...
(Ảnh minh họa)
Tôi và Ly cưới nhau đến nay đã được 3 năm. Nhớ lại ngày trước lúc tôi đưa Ly về ra mắt mẹ tôi cứ chê ỏng chê eo. Bà bảo không muốn cưới 1 cô gái bị cận về làm dâu hơn nữa bố mẹ Ly lại l.y hô.n khi cô ấy còn nhỏ nên mẹ bảo gia đình em không gia giáo không phù hợp với gia đình tôi. Tôi phải mất công thuyết phục mãi cuối cùng bà mới chịu đồng ý.
Tôi hạnh phúc khi lấy được người con gái mình yêu, tôi muốn bảo vệ chở che cho em vì em đã thiệt thòi rất nhiều rồi. Từ ngày lấy tôi em xin chuyển công tác về gần nhà để tiện đi lại. Thấy mẹ tôi bước đầu cũng quý mến con dâu vì Ly rất hiền lành nên tôi cũng mừng và yên tâm lắm.
Nhà tôi khá khang trang, ngôi nhà 5 tầng to cao rộng rãi, bố mẹ chỉ có mỗi tôi là con trai nên cưới vợ về tôi xác định sống chung với ông bà. Tôi biết Ly muốn ở riêng cho thoải mái, nhưng vì chồng nói muốn báo hiếu chăm sóc bố mẹ nên cô ấy đành gật đầu đồng ý. Hơn nữa bố mẹ tôi cũng tâm lý, vợ tôi lại hiền lành nên tôi nghĩ sẽ chẳng có vấn đề gì.
Thời gian đầu tôi còn làm việc ở nhà, được gần bố mẹ gần vợ nhưng sau này tôi theo ông anh ra Quảng Ninh làm xây dựng nên vợ chồng xa cách 1 thời gian. Mỗi lần đi đâu ai hỏi gì về vợ về gia đình tôi lại bô bô tự hào nói: "Ôi dào, ai chứ vợ tao thì làm dâu sướng như tiên ấy mà. Bố mẹ chồng hết mực thương yêu, ở trong nhà cao cửa rộng, công việc thì nhàn hạ, tối về có mỗi nấu cơm rửa bát là hết ngày có gì phải lo lắng đâu. Lúc nào thiếu tiề.n thì tao lại gửi cho 1 ít qua tài khoản, làm dâu vậy là quá sướng rồi".
Bạn bè nghe xong đều trầm trồ khen vợ tôi tốt số, mấy cô bạn ngày xưa thích tôi cũng ghen tỵ ra mặt. Nhiều lúc vợ có gọi điện than thở tôi cũng nghĩ cô ấy làm quá, tôi đi làm xa vất vả chưa kêu thì thôi cô ấy ở nhà sung sướng như vậy còn kêu ca gì nữa nên từ đó cô ấy chẳng bao giờ hé răng tha thở lấy 1 lời. Đi xa nhiều lúc tôi cũng thấy rất nhớ vợ con, biết có con nhỏ thì vợ sẽ vất vả hơn nhưng có mẹ tôi ở nhà tôi cũng yên tâm bội phần.
Rồi 1 ngày đẹp trời, sếp cho tôi nghỉ phép mấy hôm để về quê. Lòng tôi lâng lâng chạy đi mua cho con mấy bộ đồ mới, mua tặng vợ lọ mỹ phẩm. Bắt xe chạy về nhà, vì nhà tôi cách chỗ làm hơn 300 km nên đi cũng mất ngót nghét 8 tiếng đồng hồ. Về đến nhà cũng nhá nhem tối, lúc về đến đầu ngõ đang hớn hở hút sáo thì tôi bỗng dưng giật mình với tiếng quát:
- Mày ăn đi.
Tôi sởn da gà, hình như là tiếng mẹ mình, tôi chạy ù về tới sân ngó vào cửa sổ thì ôi thôi, chiếc ba lô trên tay tôi rơi bịch xuống sân. Tôi đứng chôn chân tại chỗ chế.t lặng thi thấy mẹ đang dí đầu vợ vào thùng nước gạo nơi mà mẹ vẫn hay trút thức ăn thừa rau hỏng các thứ vào đó để cho nhà hàng xóm cho lợn ăn:
- Cơm ngon như thế mà mày trút vào đây à, bố mẹ mày không dạy mày cách tiết kiệm à? Đã nghèo lại còn sĩ.
Vợ tôi đầu vẫn cúi gằm vì mẹ tôi ấn mạnh xuống:
- Xin mẹ đừng xúc phạm bố mẹ con, có gì mẹ mắng con là được rồi. Cơm nguội từ hôm qua cũng hơi nghe mùi rồi con mới đổ đi chứ có phải con phí phạm đâu.
- Là tại lúc tôi mày không hấp đấy chứ, mày định đổ lỗi cho tao à? Lỗi này là của mày của bố mẹ mày, hiểu không hả?
Tôi thấy giọt nước mắt vợ nhỏ xuống sàn, xuống cả thùng nước gạo thiu bẩn thỉu ấy. Vợ tôi im lặng với dáng vẻ cam chịu, bất lực không nói nổi lời nào nữa. Khi tôi đang choáng váng thì bỗng dưng tiếng &'bốp' vang lên:
- Mồm mày để đâu hả, phúc đức cho mày lắm mới lấy được người chồng như con tao đấy nhé.
(Ảnh minh họa)
Lúc này vợ tôi hất mạnh người dậy khiến mẹ tôi chới với phải vịn tay vào tủ bếp. Tôi chạy vào nhà, nhìn trân trân vào hai người:
- Mẹ đang làm gì vậy?-
Ôi số tôi nó khổ quá, con xem, vợ mày nó vừa hất mẹ ngã đấy. Sao mày lại rước loại đàn bà này về làm vợ hả con, mẹ đã nói không ưng nó rồi mà.
- Mẹ thôi đi, con chứng kiến hết rồi. Sao mẹ lại làm vậy với vợ con, sao dí mặt cô ấy vào thùng nước gạo, sao lại xúc phạm bố mẹ vợ con, sao mẹ lại làm vậy?
Tôi tức điên lên đến đỉnh điểm, mẹ tôi hốt hoảng sững sờ vì thấy tôi to tiếng với bà. Vợ tôi cũng vậy, cô ấy khóc bỏ lên nhà ôm con.
- Mày có còn là con tao không, sao số tôi khổ thế này. Giờ nó lại mắng mẹ bênh vợ cơ đấy, trời ơi là trời.
- Con thất vọng về mẹ lắm. Người mẹ hiền thảo tâm lý của con đâu rồi, con không ngờ mẹ lại làm vậy với vợ con. Từ nay con sẽ ra ở riêng, mẹ đừng có cản con.
- Tao thách mày đi đấy.
- Con sẽ đi.
Tôi chạy lên nhà, mẹ tôi chạy theo chử.i bới.
- Em thu dọn đồ đi, mình sẽ đi ra ngoài ở. Đưa con đây anh bế cho.
Vợ tôi ngồi trơ ra nhìn mẹ chồng rồi nhìn tôi.
- Nhanh lên.
Tôi quát khiến cô ấy giật bắ.n mình.
- Anh à, anh bớt giận đi, là tại em không phải tại mẹ đâu.
- Em bị làm sao vậy hả, tại ai thì cũng đi. Sống thế này thì sống làm gì?
Hôm đó bố tôi đi vắng, sau 1 hồi cãi lộn cuối cùng tôi đưa vợ con ra khách sạn ngủ. Nhìn mặt vợ vẫn đỏ sưng lên vì bị mẹ đán.h mà tôi xó.t x.a, cô ấy cứ nhìn tôi dè chừng rồi khuyên ngăn:
- Hay mình về đi anh, làm thế này không ổn đâu.
- Chẳng có gì không ổn cả, ngày nào mẹ cũng làm vậy với em à.
- Không, thỉnh thoảng thôi.
Tôi nhìn vợ chát chúa, cô ấy cúi mặt xuống xõa tóc để tôi không thấy những giọt nước mắt đang lăn dài. Vậy đấy vậy mà tôi vẫn suốt ngày bô bô làm dâu sướng &'như tiên' đấy, sướng thế này thì chắc ai cũng sợ chạy mất dép thôi. Cả đêm tôi thương vợ và buồn về gia đình không thể nào ngủ nổi. Đứng giữa vợ và mẹ thật khó khăn, nhưng khi chứng kiến cảnh mẹ hàn.h h.ạ vợ như vậy tôi thực sự không muốn để cô ấy sống chung với gia đình chồng nữa. Tôi hứa sẽ bảo vệ cô ấy vậy mà, suốt 3 năm qua nhiều lúc vợ uất ức, tủi thân mà tôi chẳng hề hay biết. Tôi đúng là 1 gã chồng vô tâm, vô dụng.
Theo blogtamsu
Quên bạn gái cũ 'đồng cảm cộng khổ' để theo người giàu có hơn Anh quên ngay cô người yêu bao năm hy sinh cả tuổ.i trẻ của mình khi tìm được một người con gái mới trẻ hơn, xinh hơn và quan trọng là giàu có hơn. Một năm trước tôi đọc bài: "Em b.ỏ chồn.g sắp cưới vì tôi mà vẫn bị tôi phụ bạc", tôi biết được ai là nhân vật chính của câu...