Bố bỏ nhà đi 15 năm, đến khi con trai cưới thì quay về cho hẳn 500 triệu
Nghe vậy, Đức ôm chầm lấy bố dượng. Nhưng không biết trời xui đất khiến thế nào, bố đẻ anh lại xuất hiện trước mặt khiến Đức ngỡ ngàng
ảnh minh họa
Vốn dĩ Đức sinh ra trong 1 gia đình có điều kiện tốt và anh đã có cuộc sống hạnh phúc. Bố anh là quản đốc 1 nhà máy còn mẹ anh là nhân viên bán hàng. Thế nhưng từ khi bố anh được thăng chức lên làm giám đốc, cuộc sống gia đình anh bắt đầu thay đổi.
Từ ngày lên chức, bố Đức thường xuyên không về nhà vì bận rộn, cách đối xử của ông với vợ cũng dần tháy đổi. Cuối cùng, ông viết đơn ly hôn vì đã có người phụ nữ khác bên ngoài. Mặc dù vợ ông đã khóc rất nhiều nhưng nước mắt của bà không thể giữ được chân người chồng đã nhất quyết đòi bỏ vợ bỏ con. Lúc đó Đức mới 8 tuổi nhưng anh cũng hiểu được câu chuyện và rất thương mẹ, nhất là khi sau đó ông bà nội bị bệnh nằm liệt giường 1 mình mẹ anh phải vất vả chăm lo cho cả nhà.
Trong suốt những năm qua, có rất nhiều người mai mối cho mẹ Đức người này người kia nhưng bà chỉ có duy nhất 1 điều kiện là tái hôn thì bà phải mang theo con trai. Vì vậy, nhiều người không muốn chấp nhận, thế nhưng cuối cùng cũng có 1 người đàn ông thật lòng yêu thương bà và đối xử với Đức rất tốt. Sau đó, mẹ Đức tái hôn cùng ông ta.
Ông mặc dù đã nhiều tuổi nhưng chưa từng lấy vợ, bởi vì trước kia khi làm việc trong nhà máy ông bị tai nạn đứt mất 3 ngón tay nên bị các cô gái trong làng chê bai.
Từ khi mẹ lấy chồng mới, Đức cảm thấy vui vẻ hơn, bố dượng đối xử với anh như con trai ruột, họ sống rất hòa thuận, hạnh phúc. Chẳng bao lâu sau mẹ anh lại sinh được 1 đứa con gái kháu khỉnh, nhưng không vì vậy mà bố dượng thiên vị con gái mình, ngược lại, trong tất cả mọi chuyện ông đều dành cho Đức những thứ tốt nhất.
Đúng lúc đó thì bố đẻ anh lại từ đâu trở về, ông mua cho Đức rất nhiều đồ chơi và quần áo rồi bắt con trai gọi bố. Nhưng Đức chỉ nói 1 câu ngắn gọn “cút đi”. Từ lần đó trở đi, ông ta cũng không bao giờ quay về làng nữa.
Sau đó, Đức lên đại học và tốt nghiệp ra trường anh tìm ngay được 1 công việc lương cao. Mỗi lần về quê là anh lại mua rất nhiều quà cho bố dượng và em gái. Mặc dù không phải bố ruột nhưng ai cũng phải khen ngợi sự hiếu thảo của Đức với bố.
Sau này, Đức đến tuổi lập gia đình, anh yêu 1 cô gái ở làng bên cạnh, cô ấy là người nết na hiền lành lại xinh đẹp vì biết Đức nổi tiếng là người con hiếu thảo nên đã chấp nhận tình cảm của anh ngay lập tức.
Bố dượng nghe nói con trai sắp cưới thì mừng rơn, hôm đó ông vội vã kéo đức ngồi xuống ghế và đưa cho anh 1 cuốn sổ tiết kiệm:
Video đang HOT
-Trong này là 200 triệu tiền tiết kiệm của bố, mặc dù cả đời bố chỉ có bấy nhiêu tiền nhưng bố mong con hãy nhận lấy coi như quà mừng của bố.
Đức run run dơ tay ra nhận cuốn sổ , anh nghẹn ngào:
-Bố..bố đã vất vả vì chúng con nhiều rồi, bao năm qua nhờ có bố mà con mới có 1 gia đình nguyên vẹn, hạnh phúc. Con biết ơn bố lắm, nhưng số tiền này con không thể nhận được, đám cưới con có thể tự lo. Bố hãy cất đi.
Nhưng bố dượng mỉm cười nắm tay con trai:
-Của bố mẹ thì cũng là để cho con cái chứ lúc chết có mang theo được đâu. Em gái con thì sau này nó đi lấy chồng rồi, khắc có chồng nó lo. Con mà không nhận là bố giận không đi đám cưới đâu.
Nghe vậy, Đức ôm chầm lấy bố dượng. Nhưng không biết trời xui đất khiến thế nào, bố đẻ anh lại xuất hiện trước mặt khiến Đức ngỡ ngàng, ông ta nói:
-Ông ta cho con 200 triệu làm đám cưới à?? Bố chỉ kiếm 2 ngày là được số tiền đó rồi, bố sẽ tổ chức cho con trai 1 đám cưới hoàng tránh nhất vùng này.
Đức sốc nặng chưa kịp trả lời thì ông ta lôi bọc tiền to đùng ra trước mặt anh và lớn giọng:
-Đây là 500 triệu, con cầm lấy.
Đức quay đi chỗ khác không đáp lại, ai ngờ bố đẻ anh nói:
- Bố lấy vợ khác nhưng thằng con trai bố lại bị tai nạn qua đời năm 15 tuổi, giờ bố chỉ còn mình con thôi. Vậy nên bố cho con 500 triệu này để làm hòa, từ nay trở đi con cũng chỉ được gọi mình ta là bố thôi, sau này sinh con cũng phải để ta nuôi 1 đứa. Dù sao thì ta cũng có rất nhiều tiền, con cháu ta sẽ được sung sướng.
Nghe vậy Đức nổi điên, anh đẩy ông ta ra đường rồi vứt số tiền đó xuống đất:
-Ông cút đi, tôi không cần tiền của ông, 15 năm nay tôi đã không còn coi ông là bố rồi.
Lúc đó, bố đẻ anh lại bất ngờ kêu lên:
-Mọi người lại mà xem này, đứa con trai bất hiếu, đến bố đẻ mình mà nó cũng dám đuổi.
Mới chứng kiến cảnh Đức vứt tiền xuống đất rồi đuổi bố đi thì ai cũng trách anh quá đáng, vô tình, dù sao đó cũng là người bố ruột của mình, sao anh có thể phũ phàng với ông như thế. Thế nhưng khi biết sự thật đằng sau thì người ta lại vỗ tay tán thưởng hành động đó của anh khiến người bố phải lên xe quay đi vội.
Ngày Đức kết hôn, anh long trọng mời bố dượng lên sân khấu và cúi đầu cảm ơn:
-Con cảm ơn bố rất nhiều. Từ nay trở đi con chỉ có 1 người bố ruột này thôi. Con hứa sẽ hiếu thảo với bố và chăm sóc em gái thật tốt.
Nghe vậy, cả hội trường vỗ tay rần rần không ngớt. Bố dượng Đức thì rưng rưng xúc động vì con trai.
Theo VNE
Tôi đang phải trả giá cho sự lựa chọn mù quáng của mình
Cuộc sống của tôi hiện tại là cái giá phải trả cho những suy nghĩ nông cạn, đơn giản và ngây ngô về hôn nhân, gia đình, với tôi đó là cái giá quá đắt cho sự bồng bột của tuổi trẻ.
Anh là mối tình đầu của tôi - một cô sinh viên văn khoa năm cuối lãng mạn và luôn nhìn cuộc đời bằng lăng kính màu hồng. Anh lại là người khéo chiều người yêu, luôn dành cho tôi những món quà bất ngờ, những bông hoa tôi thích và cả những lời có cánh. Anh không phải là kẻ lừa tình, không cố tình chiều chuộng tôi để đạt mục đích xấu. Anh yêu tôi thật lòng và mong được cưới khi tôi ra trường.
Tôi háo hức dẫn anh về ra mắt gia đình, tưởng bố mẹ sẽ rất hài lòng về chồng tương lai của cô con gái cưng, vì trông anh rất thư sinh, ăn nói khéo léo dễ nghe. Nhưng sự thật lại hoàn toàn ngược lại, nhận xét của mẹ về anh khiến tôi choáng váng và giận mẹ.
Mẹ nói: "Cậu ấy không phải người xấu, nhưng sẽ không phải là người chồng tốt của con. Nếu con có ý định lấy cậu ấy làm chồng thì hãy từ bỏ ngay. Hãy tin mẹ!". Tôi hoàn toàn sụp đổ và hoài nghi về mẹ, liệu mẹ có thương tôi thật lòng? Liệu mẹ có muốn tôi hạnh phúc thực sự hay là đang trông chờ tôi lấy một anh đại gia nào đó để được nhờ vả?
Lúc nào anh cũng như chàng công tử bột mặc dù bố mẹ anh rất nghèo. (Ảnh minh họa)
Tôi bỏ qua mọi lời giải thích của mẹ về cuộc sống gia đình, mẹ nói mà tôi cứ vâng dạ cho qua chuyện, và tôi còn bào chữa cho những hành động, cử chỉ của anh mà mẹ cho là xấu. Tôi thấy mẹ đã quá xét nét, quá nghiêm khắc đối với anh.
Sau hôm về ra mắt, anh năng đến thăm nhà tôi hơn, còn mẹ thì càng ngày càng khắt khe và không ưng anh. Tôi nói với mẹ là nhất quyết sẽ lấy anh ấy, còn mẹ tôi thì cũng quyết liệt không kém: "Con lấy nó thì đừng coi mẹ là mẹ nữa!". Lúc đó tôi thấy thất vọng về mẹ vô cùng và kiến quyết sẽ lấy anh ấy.
Cuối cùng thì đám cưới của chúng tôi cũng được diễn ra, trong sự chúc phúc của họ hàng, bạn bè, và nụ cười gượng gạo, đôi mắt đượm lo âu của mẹ. Ngất ngây trong hạnh phúc không bao lâu, tôi có đứa con đầu lòng và dần thấm thía lời mẹ nói. Đúng! Anh ấy không xấu nhưng không phải là người chồng tốt. Tình yêu của anh đối với tôi vẫn như thuở ban đầu, vẫn là những lời nồng nàn có cánh, những món quà bó hoa lãng mạn, nhưng cái tôi cần ở anh thì anh lại không có, đó là sự vững chãi để có thể đảm đương trụ cột gia đình. Lúc nào anh cũng như chàng công tử bột mặc dù bố mẹ anh rất nghèo.
Sẽ không sao cả nếu cuộc sống chỉ có tôi và anh trong căn tập thể cũ của bố mẹ tôi cho, nhưng từ khi có con, tôi nghỉ ở nhà chăm con. Anh không hiểu được trách nhiệm của một người chồng, người bố là lo được cho vợ con cuộc sống tốt nhất có thể. Anh hờ hững và thản nhiên như không có trách nhiệm gì với gia đình.
Kinh tế gia đình tôi ngày càng xuống dốc khi nhu cầu chi tiêu ngày một tăng còn anh thì vẫn túc tắc đi làm công ăn lương, và vẫn chưa từ bỏ được thú vui nho nhã thời chưa lập gia đình là cà phê đọc sách, chải chuốt và ăn mặc bảnh bao. Bao lần tôi góp ý với anh, nhưng anh đều gạt đi và nói những suy nghĩ của tôi thật tầm thường. Anh khinh thường những thứ gọi là cơm áo gạo tiền.
Tôi phải vay mượn bạn bè khắp nơi để có tiền chi tiêu sinh hoạt hàng ngày cho gia đình. Một mình ôm đứa con 4 tháng tuổi vào bệnh viện khi con ốm, trong túi không có một đồng. Trong khi chồng tôi thì đi tham gia buổi offline của câu lạc bộ triết học, gọi điện không nghe máy, không còn nơi nào để vay tiền nữa, tôi cắn răng gọi mẹ. Từ khi lấy chồng, tôi ít về nhà, ít gọi điện và hầu như không tâm sự với mẹ.
Mẹ không trách móc, chỉ bồng nựng con tôi và cầm tay tôi nói: "Hãy vì đứa con mà cố gắng, con lựa chọn như thế rồi thì con phải gánh, không ai sống thay con được". Tôi đã òa khóc nức nở.
Thực sự tôi thấy có lỗi với mẹ rất nhiều. Cuộc sống của tôi hiện tại là cái giá phải trả cho những suy nghĩ nông cạn, đơn giản và ngây ngô về hôn nhân, gia đình, với tôi đó là cái giá quá đắt cho sự bồng bột của tuổi trẻ. Đến khi hiểu ra, thì có lẽ đã muộn rồi!
Theo Afamily
Sự thật "khủng bố" đằng sau mối tình 5 tháng chàng "xõa" 500 triệu tình phí để "cưa" đỗ nàng Nàng ngất ngư trong mối tình ngọt ngào, trong hạnh phúc mà chàng dâng tặng. Trong đầu nàng đã mơ về một ngày không xa được làm công chúa trong đám cưới toàn hoa tươi. Nàng là một cô gái xinh xắn, có duyên, không ít anh chàng "bồ kết". Nàng vẫn đang trong quá trình chọn lựa để tìm bến đỗ lí...