Bình Dương: “Làng” cà phê biến tướng
Đoạn đường dài chưa tới 5km nhưng có hơn 30 quán cà phê ôm ngày đêm hoạt động, gây nên cảnh bát nháo và tiềm ẩn nhiều tệ nạn.
CÀ PHÊ… CHÒI!
Đường DT-743 nối các tỉnh Đồng Nai, Bình Dương và thành phố Hồ Chí Minh, hàng ngày có lượng phương tiện qua lại rất lớn, nhất là xe tải. Đoạn đường nói trên nằm kế các khu công nghiệp Sóng Thần, Tân Đông Hiệp, Dapack thuộc thị xã Dĩ An (Bình Dương), là điều kiện thuận lợi để các loại hình cà phê, hớt tóc trá hình ra đời. Trời chưa tắt nắng, hai bên đường từ cây xăng Đông Tân đến trạm thu phí Bình Thung xuất hiện hàng chục cô gái ăn mặc h.ở h.ang đứng, ngồi trước quán bắt khách, thấy xe nào chạy chầm chậm là ùa ra chèo kéo. Chúng tôi ghé quán cà phê sân vườn H.Th, nghe nói nổi tiếng với tám tiếp viên trẻ đẹp biết chiều khách hết mình. Bên trong cổng, hai cô t.uổi trên dưới đôi mươi ngồi vắt chân lên ghế bố vội đứng dậy đon đả mời chào. Dọc con đường nhỏ trong quán có hơn chục xe máy đỗ cạnh những căn chòi lụp xụp, mái lá phủ xuống gần chạm đất. Nhìn vào một chòi chúng tôi thấy có bốn người đàn ông trung niên cùng ba cô tiếp viên nằm ngả ngớn trên võng. Họ vừa uống cà phê vừa… ôm.
Quang cảnh một số quán cà phê
Chưa biết chọn chỗ nào, chúng tôi bị một cô tiếp viên đẩy vào giữa vườn, bên trong đặt chiếc bàn cũ kỹ và ba chiếc võng cáu bẩn, có cái rách bươm. Mùi ẩm thấp của nền đất quyện với mùi tanh tưởi xộc vào mũi khiến chúng tôi buồn nôn. Chưa kịp quen với ánh sáng tù mù và đám muỗi vo ve thì cô gái kéo chúng tôi ngồi xuống võng. Cô tiếp viên làm như quen tự bao giờ: “Lâu rồi mấy anh không ghé, nhớ muốn c.hết”. Kèm theo giọng nói ngả ngớn, tay cô chạm vào vai tôi vuốt ve. “Cà phê thôi” – tôi gỡ tay cô ta ra và nói. Cô tiếp viên nhìn chúng tôi bằng ánh mắt ngạc nhiên: “Vào đây mà uống cà phê “chay” thì chán lắm! “Giá cả thế nào?” – tôi hỏi. “Ôm bình thường, 20 phút giá 70.000 đồng, bao cà phê. Đi nhà nghỉ thì 150.000 đồng một giờ, qua đêm 500.000 đồng. Tụi em sẵn sàng phục vụ từ A đến Z”. Thấy chúng tôi im lặng, chẳng động tay, động chân, cô tiếp viên nhõng nhẽo: “Anh mua cho em chai trà xanh đi”. Chúng tôi gật đầu, cô gái vui ra mặt. Uống xong chai thứ nhất, cô đòi uống chai thứ hai. Nghe cô nói giọng là lạ, chúng tôi hỏi: “Quê em ở đâu?”. “Em người Ba Na, ở tỉnh Kon Tum” – cô ta đáp. “ Sao không đi làm công nhân hay nghề gì đó?”. “Làm công nhân chẳng có dư mà mệt lắm. Bán thế này vừa khỏe, lại có đồng ra đồng vào, được ăn nhà hàng, ngủ khách sạn, đi karaoke, vũ trường… sướng hơn”. Vừa kể, cô vừa phì phèo điếu thuốc. Ngồi chừng nửa tiếng, chúng tôi gọi tính t.iền. Ngoài việc trả 20.000 đồng cho mỗi ly cà phê nhạt thếch, chúng tôi còn mất thêm 70.000 đồng cho hai chai nước và “phí” ngồi nói chuyện với tiếp viên.
Cách quán H.Th không xa, quán R.C cũng có kiểu “tiếp thị” tương tự. Mặc dù không phải cuối tuần và quán xá rất xập xệ nhưng khách vào khá đông. Nói là uống cà phê nhưng thực chất người ta đến đây chủ yếu tìm chốn “mua vui”.
CẦN SỚM DẸP BỎ
Video đang HOT
Ngoài một số quán câu khách bằng cách tuyển tiếp viên trẻ đẹp, còn lại đa phần là gái lỡ thì, ít học về những quán cà phê nói trên chủ yếu để b.án d.âm. Khách tìm đến quán đa số là nam công nhân, xa nhà thiếu thốn tình cảm và cánh tài xế đường dài. Mỗi lần ngồi với khách, tiếp viên phải nộp cho chủ quán từ 30 đến 40% số t.iền được “bo”. Sau 10 giờ đêm, nếu “đi khách”, số t.iền đó sẽ thuộc về tiếp viên, chủ lờ đi coi như không chịu trách nhiệm về các hoạt động này.
Các cô gái ăn mặc h.ở h.ang câu khách
Hỏi về thu nhập hàng tháng, Lan – ba năm làm tiếp viên ở quán R.C – cho biết: “Thất thường lắm, khách chỉ đông vào kỳ lãnh lương, còn lại thì lai rai. Thu nhập của tụi em phụ thuộc vào khách chứ phần lớn không được trả lương, chủ quán chỉ cung cấp địa bàn cho tụi em làm việc thôi”. Tôi hiểu chính vì thể mà các cô phải ra sức chèo kéo khách, càng gây nên cảnh bát nháo. Vào quán, khách có thể chọn bất kỳ cô gái nào để “phục vụ”, nhưng muốn được chở tiếp viên đi, phải trả 70.000 đồng t.iền nước và 50.000 đồng t.iền “mua giờ” cho chủ quán. Khi không mồi chài được khách ôm hoặc m.ua d.âm, tiếp viên thường giở chiêu xin ngồi nói chuyện, bắt khách mua nước cho uống, sau đó tính t.iền với giá trên trời. “Với đoạn đường ngắn ngủn thế này mà có hàng chục quán cà phê thì bán được bao nhiêu, tụi em phải mở cà phê “em út” người ta mới vào” – H., chủ quán B.T huỵch toẹt. Không chỉ cà phê mà dọc hai bên đường DT-743 còn có hàng chục quán hớt tóc trá hình hoạt động càng làm tăng thêm phần lộn xộn.
Ngoài mại dâm, nhiều quán còn là nơi cung cấp các loại t.huốc l.ắc, “hàng đá” cho con nghiện. Lợi dụng sơ hở của khách, nhiều tiếp viên còn giở trò chôm chỉa. Chuyện đ.ánh g.hen, tranh giành gái dẫn đến ẩu đả diễn ra như cơm bữa khiến tình hình an ninh trật tự phức tạp.
Người dân hai bên đường DT-743 bức xúc: các quán cà phê ôm này tồn tại từ lâu, nhưng chẳng hiểu sao cơ quan chức năng địa phương không có biện pháp xử lý để trả lại môi trường lành mạnh, an toàn, không tệ nạn.
Theo Công An TP
Sới bạc 'núp bóng' trung tâm vui chơi điện tử bị đ.ánh sập
Sới bạc trá hình dưới vỏ bọc trung tâm vui chơi điện tử tại một siêu thị ở Phú Thọ vừa bị cảnh sát phát hiện. Khi ập vào bắt quả tang có 21 người đang chơi với số t.iền lên đến 200 triệu đồng.
7h sáng, không khí ngột ngạt bao trùm trung tâm vui chơi điện tử tầng 7 tại một siêu thị ở TP Việt Trì (Phú Thọ). Xen lẫn trong tiếng inh tai nhức óc là những tiếng c.hửi thề, tiếng hò reo chiến thắng. Không khí đặc quánh bởi khói thuốc và hơi người.
Theo tố giác của quần chúng, trung tâm vui chơi điện tử trên thực chất là tụ điểm cờ bạc trá hình khá tinh quái.
Máy đ.ánh b.ạc bị cơ quan điều tra thu giữ. Ảnh: Công An Nhân Dân.
Sau vài ngày theo dõi, chiều 12/1, các trinh sát Phòng cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (Công an Phú Thọ) bất ngờ ập vào bắt quả tang 21 người đang đ.ánh b.ạc bằng bằng trò chơi điện tử. Tang vật thu giữ gồm 200 triệu đồng cùng nhiều điện thoại.
Cơ quan điều tra cho biết, ngụy trang dưới vỏ bọc của một trung tâm vui chơi điện tử, sới bạc này đi vào hoạt động cuối tháng 12/2010 thu hút rất đông người tham gia. Sới bạc trá hình này do Nguyễn Văn Toàn (32 t.uổi, ở huyện Yên Sơn) bỏ t.iền lắp đặt.
Toàn đã thuê Nông Văn Dương (33 t.uổi) và Nguyễn Trung Kiên (32 t.uổi) đều là bạn học cấp 3 tham gia điều hành. Mỗi người được trả mức lương 5 triệu đồng mỗi tháng. Theo đó, Dương có nhiệm vụ là người trực tiếp cầm và điều khiển máy chơi điện tử, còn Kiên lái xe và chuyển t.iền cho Toàn.
Theo quy định, khi máy đ.ánh b.ạc bị thua, Toàn sẽ chuyển t.iền cho Dương để thanh toán cho con bạc. Ngược lại, nếu thắng ông chủ sẽ được nhận một khoản t.iền được chuyển trực tiếp vào tài khoản. Cảnh sát cho biết, đến thời điểm bị bắt, Dương đã 2 lần chuyển qua tài khoản cho Toàn 170 triệu đồng.
Các máy đ.ánh b.ạc nhìn bề ngoài như một máy trò chơi, có hình tròn. Máy có 8 cửa, phục vụ cho 8 người chơi trực tiếp. Người chơi muốn tham gia phải đưa t.iền để Dương dùng chìa khóa máy đ.ánh điện tử, ấn số t.iền.
Sau khi phân loại, Công an Phú Thọ đã tạm giữ 17 người về hành vi đ.ánh b.ạc và tổ chức đ.ánh b.ạc. Trong đó có 4 sinh viên đến từ một trường Cao đẳng ở tỉnh này.
Theo Công An Nhân Dân
Phá động "mại dâm mát-xa" phố núi Động mại dâm của Mỹ Nhinh đã tồn tại được vài năm. Đây là tụ điểm massage xông hơi trá hình, hằng ngày trưng biển mời khách vào massage, nhưng thực chất Nhinh lại tuyển rất nhiều em gái trẻ t.uổi đến để phục vụ khách. Ngày 9/12, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bắc Giang đã ra quyết định khởi tố bị...