Biết người yêu dính bầu, bạn trai mang cả chuyện ‘mẹ vợ tương lai’ ra dè bỉu
Lúc biết bản thân dính bầu người đầu tiên tôi nghĩ đến là mẹ. Tôi không biết phải đối diện với mẹ như thế nào, ăn nói làm sao với mẹ về sai lầm này.
Từ nhỏ, tôi đã ý thức được ngoại hình của mình khá nổi bật, cộng thêm tôi là cô gái ngoan ngoãn, không chơi bời, chỉ lo tập trung học tập. Vì vậy, mặc dù vây quanh tôi có rất nhiều chàng trai cảm mến, tôi hoàn toàn không quan tâm gì đến chuyện yêu đương.
Mọi người nhìn vào đều khen tôi ngoan ngoãn, giỏi giang và tôi hạnh phúc vì những lời khen đó. Bởi tận sâu trong thâm tâm, tôi luôn muốn trở thành niềm tự hào của mẹ. Mẹ tôi đẹp lắm, nhưng có lẽ chính vì đẹp mà cuộc đời mẹ thiếu mất sự êm đềm, suôn sẻ. Vì mẹ đẹp nên bố tôi rất hay ghen.
Sự ghen tuông vô lối biến bố tôi trở thành người đàn ông cay nghiệt, gia trưởng. Ông cấm mẹ tôi đi gặp bạn bè, kiểm soát điện thoại, không cho làm đẹp, thậm chí sẵn sàng đán.h mắn.g nếu mẹ dám bước qua khỏi những quy tắc do bố đặt ra. Đó là lý do khiến cuộc hôn nhân của họ nhanh chóng đổ vỡ.
Bố sau nhiều năm cầu xin tha thứ nhưng không được mẹ chấp nhận, 3 năm sau l.y hô.n, ông cũng tái hôn. Còn mẹ vẫn mạnh mẽ một mình nuôi tôi ăn học, từ chối mọi lời đề nghị kết hôn. Tốt nghiệp đại học, tôi thi đỗ vào một doanh nghiệp lớn. Tại đây, tôi đã gặp Huy – tình yêu đầu đời của tôi.
Tôi cảm thấy rất có lỗi vì đã khiến mẹ buồn lòng (Ảnh minh họa: Sina).
Video đang HOT
Thời điểm đó trong mắt tôi, Huy là người con trai hoàn hảo: Đẹp trai, ga lăng, hoạt bát, con nhà có địa vị. Tôi lao vào tình yêu như con thiêu thân. Lần đầu bước chân vào tình yêu, tôi trở nên ngốc nghếch. Bao nhiêu bản lĩnh, lý trí xưa giờ dường như tôi không áp dụng được vào mối quan hệ này. Và điều tồi tệ đã đến.
Trong một buổi đi chơi xa, tôi yếu lòng trước lời ngon ngọt của Huy, đồng ý “trao thân gửi phận” cho anh.
Lúc biết bản thân dính bầu, người đầu tiên tôi nghĩ đến là mẹ. Tôi không biết phải đối diện với mẹ như thế nào, ăn nói làm sao với mẹ về sai lầm này. Tôi sợ mẹ thất vọng và đau buồn, tôi sợ mẹ giận đến độ sẽ không chấp nhận nổi thông tin này.
Nhưng hóa ra tôi lầm. Điều tôi cần lo ngại trước mắt không phải là mẹ, mà chính là người con trai tôi đã yêu bằng cả trái tim ngây thơ non nớt. Huy tỏ ra rất bình thản. Anh vỗ về, nói tôi đừng lo lắng, có nhiều cách để giải quyết chuyện này. Cách thứ nhất là ra bỏ thai đi. Cách thứ hai là cưới.
Tuy nhiên, vấn đề là anh không chắc chắn đứ.a tr.ẻ trong bụng có phải con anh không nên sẽ đợi thêm hai tháng nữa để đưa tôi đi xét nghiệm ADN. Nếu đúng là con anh ta, anh ta sẽ nói bố mẹ sang nhà tôi nói chuyện cưới xin.
Chắc anh ta thấy vẫn chưa đủ khiến tôi đa.u đớ.n, nhụ.c nh.ã, còn cố tình nói thêm: “Hoàn cảnh nhà anh với em khác nhau quá. Mẹ em là mẹ đơn thân thì dễ rồi, chứ bố mẹ anh khó nói chuyện này lắm”.
Tôi chế.t sững người nhìn Huy không nói lên lời. Chỉ vì phút yếu lòng mà tôi để người ta co.i thườn.g, mang cả mẹ tôi ra s.ỉ nhụ.c. Nhìn nét mặt của Huy, tôi chợt bừng tỉnh. Hóa ra thời gian vừa qua chỉ có tôi ngây thơ, nghĩ đây chính là tình yêu đích thực của đời mình. Anh ta yêu tôi chỉ là chuyện chơi bời qua đường, chưa bao giờ nghiêm túc với mối quan hệ này.
Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta nói rõ từng tiếng: “Tôi hiểu rồi. Từ giờ phút này, tôi cấm anh lại gần tôi. Đừng nói chuyện xét nghiệm ADN hay gì, ngay lúc này, anh có quỳ xuống xin cưới, tôi cũng không đồng ý. Bởi anh không xứng đáng”.
Nói xong, tôi quay người bước đi, nén nước mắt đến mức lồng ngực đau tức. Chỉ đến khi gọi điện về cho mẹ, tôi mới để nước mắt tuôn rơi. Trái ngược với nỗi sợ hãi của tôi, mẹ hoàn toàn không mắng mỏ. Sau phút đầu lặng đi chắc do bị sốc bởi thông tin tôi đưa đến, mẹ nhanh chóng thể hiện bản lĩnh mạnh mẽ, luôn sẵn sàng làm chỗ dựa cho tôi.
Bà trấn an tôi bằng một câu ngắn ngủi: “Cứ về với mẹ, thêm người là thêm của. Có mẹ ở đây, con đừng lo lắng”.
Tôi òa khóc nức nở, có một lời xin lỗi muốn nói ra mà nghẹn lại ở cổ họng. Mẹ sinh ra con gái, bảo bọc, nuôi dưỡng tôi với bao nhiêu yêu thương và hy vọng. Cuối cùng, tôi lại đặt mẹ vào tình huống này khiến mẹ thất vọng và đau lòng.
Nhưng có mẹ làm chỗ dựa, tôi cảm thấy vô cùng ấm áp, vững tin sẽ có đủ kiên cường, mạnh mẽ bước qua thử thách đầu đời này.
Có nên cưới người chỉ mới quen được 3 tháng?
Quen nhau được 3 tháng, tôi nhỡ dính bầu với bạn trai. Tôi phân vân không biết có nên kết hôn với anh hay quyết định làm mẹ đơn thân, khi khoảng cách về thu nhập, gia cảnh của chúng tôi quá lớn.
Nhỡ dính bầu với người yêu chỉ quen biết được 3 tháng, tôi phân vân không biết có nên kết hôn với anh hay không.
Tôi là sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường được hơn nửa năm, đang quen một người con trai hơn tôi đến 10 tuổ.i. Tôi cũng thuộc dạng xinh xắn, cao trên m7 nên chắc đã lọt vào mắt xanh của anh. Hai chúng tôi quen nhau qua mạng, đi chơi với nhau suốt thì nghiễm nhiên coi nhau là người yêu. Tôi đang học việc tại một công ty buôn bán dược phẩm, trong khi anh đã có công ty riêng; gia đình anh cũng giàu có hơn gia đình tôi rất nhiều.
Mỗi lần hai chúng tôi đi chơi, anh đều là người trả tiề.n, không phải để tôi cho một đồng nào. Cứ tan làm là lại hẹn hò, đi ăn tối cùng nhau rồi dạo phố tới 10-11 giờ đêm anh mới quyến luyến đưa tôi về. Vào cuối tuần, nếu không gặp nhau thì chúng tôi cũng dành hàng giờ nhắn tin hoặc gọi điện cho nhau. Mối quan hệ của chúng tôi rất hạnh phúc, nhưng tôi nghĩ tình yêu thuở đầu lúc nào chẳng mặn nồng như vậy, sau này sẽ đần nhạt bớt. Hơn nữa, tôi cũng không bao giờ nghĩ một người như anh lại lấy tôi làm vợ.
Có nên cưới người chỉ mới quen được 3 tháng? (ảnh minh họa)
Thế nhưng, tôi lại không may để dính bầu. Tôi vô cùng lo sợ, đem chuyện này kể cho bạn trai, thì không ngờ anh lại cầu hôn tôi, mong muốn xây dựng gia đình. Ban đầu, nghe bạn trai nói vậy, tôi cũng cảm thấy vui mừng vì anh là người có trách nhiệm, dám làm dám chịu. Nhưng sau một thời gian, tôi lại suy nghĩ lại.
Thời gian quen nhau của chúng tôi quá ngắn. Anh là người trưởng thành hơn tôi rất nhiều, có sự nghiệp riêng; trong khi tôi vừa mới tốt nghiệp đại học, lương tháng còn chưa lo được cho bản thân. Khoảng cách về thu nhập, về gia thế giữa hai vợ chồng sẽ khiến tôi mất đi tiếng nói trong gia đình, chưa kể thời gian quen nhau quá ngắn, hai chúng tôi chưa hiểu nhiều về nhau. Tôi từng chứng kiến nhiều cặp đôi lấy nhau vì bác sĩ bảo cưới, rồi lại l.y hô.n do hai vợ chồng không hợp nhau, nên rất sợ hai chúng tôi sẽ lâm vào cảnh này.
Hiện nay, nhiều người phụ nữ có thể trở thành mẹ đơn thân, cùng hợp tác nuôi con với cha đứ.a tr.ẻ, mà không nhất thiết phải cưới. Theo mọi người, tôi có nên kết hôn với anh, hay trở thành mẹ đơn thân?
Thất nghiệp, tôi không biết phải đối diện với bố mẹ thế nào khi về quê ăn Tết Đã nửa năm nay tôi không có việc làm, chuyển sang chạy xe ôm công nghệ để kiếm thêm thu nhập song cũng ế ẩm, chẳng được bao. Thế nhưng mỗi lần gọi điện về nhà, ba mẹ hỏi công việc thế nào, tôi vẫn nói 'con ổn' để ba mẹ yên tâm. Tết này về nhà, tôi lại càng thêm áp lực...