Biết đâu bất ngờ em sẽ rời xa
“Yêu anh đến tan cả em ra” nhưng biết đâu bất ngờ, em sẽ rời xa… Ừ thì em ngốc! Em vẫn thường cười xòa như thế mỗi khi ai đó nói em ngốc mới yêu anh. Nếu buộc phải định nghĩ cho thứ tình yêu không tính toán, không vụ lợi, không suy bì thiệt hơn của em là Ngốc thì em thấy mình hạnh phúc và đam mê với điều đó. Phải rồi em là “Cô gái ngốc”.
Chưa bao giờ em thử đặt lên bàn cân để thấy nó có thăng bằng hay không giữa một bên là tình yêu còn một bên là tiền bạc, địa vị, ngoại hình hoặc bất cứ thứ gì thuộc phạm trù mà người ta có thể hãnh diện vì nó. Em bỏ qua mọi cái bên ngoài sự chân thành trong tình yêu mà anh dành cho em. Em không phải là cô gái sống lãng mạn, tôn thờ một tình yêu không có lí tưởng nhưng em biết mình cần gì và anh có gì. Trái tim đập lí lẽ của riêng nó, không quy luật nào gò nổi nó vào khuôn phép.
Anh nhận được từ em một tình yêu thánh thiện, trắng trong không tì vết. Hẳn là anh thấy mình kiêu hãnh lắm vì không phải chàng trai nào cũng được yêu như vậy. Hãy để cho cảm giác hạnh phúc đó ôm ấp lấy anh, vỗ về anh mỗi khi cuộc đời gửi anh một vết thương nào đó. Có thể bờ vai em không đủ rộng để anh dựa vào nhưng nó đủ êm ái để xóa tan những nhọc nhằn. Có thể đôi bàn tay em không đủ lớn để nắm trọn tay anh nhưng nó đủ ấm để anh thôi không còn thấy mình đơn độc. Và có thể, tình yêu của em không bất diệt nhưng sẽ cùng anh đi trọn cuộc đời…
Hãy sống trong tình yêu vô bờ bến em dành cho anh nhưng đừng ngủ quên trong nó (Ảnh minh họa)
Hẳn là anh biết: Em yêu anh?
Video đang HOT
Phải rồi, vì anh biết em yêu nên đôi lần anh vội vàng quay bước mà không nhận ra rằng sau lưng anh em đang mím chặt bờ môi ngăn cho tiếng nấc không thành lời. Vì anh biết em yêu anh nhiều hơn sự sống nên một vài lần nào đó anh không nhận ra tiếng thở dài thật khẽ của riêng em! Vì anh biết em yêu nên có những nụ hôn hờ nhạt thếch, cái nắm tay thật vội, ánh mắt nhìn chẳng đủ lâu để nhận ra có gì đó long lanh trực trào ra trong đôi mắt em…Vì anh biết em yêu nên có đôi lần hoặc nhiều hơn thế: Anh vô tình!
Em không bao giờ nói từ tha thứ. Vì sự tha thứ ấy là cách em cố mỉm cười dù tim em thắt lại khi anh lỡ hẹn cùng em. Sự tha thứ ấy là cách em xuất hiện trước anh đầy tươi tắn sau 1 tuần giận nhau dù sai lầm của anh đã làm em khóc sưng vù đôi mắt. Sự tha thứ là khi em gạt nước mắt tự nói với mình: “ Đồ ngốc, anh ấy chỉ vô tâm thôi mà“.
Im lặng: Sự tha thứ của riêng em!
Em sẽ chẳng ngại ngần để nói lên thành lời: Em yêu anh! Em yêu anh nhiều hơn những gì em nói và thể hiện. Nhưng…biết đâu bất ngờ, có thể một ngày em sẽ ra đi vì trái tim đập lí lẽ của riêng nó.
Khi em yêu bằng cả trái tim chân thành, đam mê đến cuồng nhiệt, “yêu anh đến tan cả em ra” thì em cũng sẽ ra đi bằng chính nỗi đau của tình yêu đó (Ảnh minh họa)
Một ngày nào đó thay vì im lặng em lại nói với anh hai từ tha thứ đó là lúc em sẽ ra đi. Khi em yêu bằng cả trái tim chân thành, đam mê đến cuồng nhiệt, “yêu anh đến tan cả em ra” thì em cũng sẽ ra đi bằng chính nỗi đau của tình yêu đó. Em sẽ ra đi khi em nhận ra rằng tình yêu mà em nhận về không đong đầy những điều em đã cho đi. Em sẽ đặt tình yêu của anh lên chiếc cân tiểu ly để suy bì và tính toán. Nếu nó hẫng hụt, nếu phía tình yêu bên em chênh vênh, em sẽ ra đi…
Hãy sống trong tình yêu vô bờ bến em dành cho anh nhưng đừng ngủ quên trong nó. Em cũng cần được yêu anh ạ. Đừng để con tim em khánh kiệt vì chỉ mãi cho đi mà chẳng được nhận về. Tình yêu không phải là một nguồn tài nguyên vô tận đâu anh, nó sẽ tàn lụi nếu anh ngừng vun đắp. Bởi thế, hãy yêu em nhiều như em yêu anh, hãy yêu em như thể nếu ngừng yêu ngày mai em sẽ ra đi. Đừng để bao giờ phải nói “giá như ngày đó…”, hãy yêu em từng phút giây, ngay cả trong lúc đang yêu và hạnh phúc này, vẫn phải nhớ rằng, biết đâu bất ngờ em sẽ rời xa…
Theo Eva
Em chọn cô đơn
Em yêu sâu sắc, mãnh liệt, nhưng khi đã định chia tay thì rất cương quyết, lạnh lùng.
Một chiều ngược gió, lang thang, em chợt nhận ra mình cũng mạnh mẽ như vậy, cũng chia tay anh một cách lạnh lùng. Gần hai năm bên anh, những thời khắc hạnh phúc thật ít ỏi. Em thấy mình đơn độc trong tình yêu này. Anh cuồng quay với cơm áo, gạo tiền; theo đuổi sĩ diện và tham vọng; không biết rằng em đã phải rất cố gắng để ở bên cạnh anh được dài lâu
Anh không còn quan tâm em đang sống như thế nào. Anh chẳng cần để ý tình yêu của chúng ta đang nhạt nhòa ra sao. Chỉ mình em yêu anh, lo lắng cho anh, vun đắp cho tình yêu này. Giờ thì em đã mệt mỏi rồi, con tim không thể rộn ràng và đập những nhịp thật mãnh liệt bên anh dù tình yêu trong em vẫn thế. Em quá đơn độc. Em luôn là người cố gắng đến gần bên anh, còn anh, dường như nghĩ rằng đã có em làm tất cả, nên chỉ cần đứng một chỗ. Đón nhận.Em từng nghĩ, người con gái bao giờ cũng là người phải hy sinh, là bến đợi khi chàng trai như chiếc thuyền rong ruổi đây đó. Nhưng, em cứ chờ, chờ mãi. Anh cười nói với đồng nghiệp, chat chit, tán gẫu với bạn bè và những cô gái xung quanh; còn với em thì: " hôm nay không có gì vui", " chán lắm"; " mệt chết đi được"; " thôi anh ăn cơm đây", " anh đi tắm", " anh đi ngủ"... Những tin nhắn chỉ cùng một nội dung, những cuộc điện thoại chỉ còn là tâm trạng và thường là sự im lặng trống rỗng.
Thì thôi nhé, em chọn cô đơn! (Ảnh minh họa)
Ừ thì em ích kỉ. Nhưng ai dám chắc mình cao thượng để cho đi mà không đòi hỏi nhận lại bao giờ? Mình chia tay. Chẳng có gì tồn tại được nếu nó không phát triển. Nếu không đi lên, chắc chắn nó sẽ thụt lùi và rồi một ngày sẽ chết. Em thà chia tay anh trong lúc vẫn còn nhung nhớ, còn hơn để anh làm tình yêu héo hon, chết dần, chết mòn trong em.
Hôm nay anh khóc, làm xáo trộn cuộc sống mà em đã cố gắng để được yên bình. Em cũng khóc. Trong một tích tắc, em bỗng muốn quay về bên anh. Nhưng rồi, con tim chùng lại. Em co mình nghĩ đến những ngày tháng dài dằng dặc chỉ mình em đơn độc. Hình như em chỉ là quán trọ để anh ghé chân mỗi lúc buồn bực. Nhưng, anh với em là ngôi nhà ấm áp và đầy hi vọng. Chúng ta không cùng chung một giấc mơ. Thì thôi, xin lỗi tình yêu.
Theo Eva
Đông này, ai sưởi ấm cho ta? Mùa đông, với những ngày u ám và lạnh lẽo, vẫn luôn là khoảnh khắc người ta thường nghĩ về cảm giác đơn độc nhất. Hẳn bạn vẫn còn nhớ ngày miền Bắc đón đợt gió mùa đầu tiên. Biết bao con người chong đèn, tìm đủ thứ để làm trong khi chờ tín hiệu đông tới. Những ô cửa rộng mở, những...