Bị xe đâm còn may
Một anh chàng vừa thò chân xuống đường đã bị xe ôtô đụng, phải đưa vào bệnh viện cấp cứu.
Ảnh minh họa
Bị xe đâm còn may
Một anh chàng vừa thò chân xuống đường đã bị xe ôtô đụng, phải đưa vào bệnh viện cấp cứu. Đã vậy nhưng mồm anh chàng cứ khẳng định với bác sỹ: Hôm nay em quá may các bác ạ!
Thì ra anh ta bị xe cán nhưng đó chính là một chiếc xe cấp cứu.
Chẳng có gì là thừa
Giáo sư Triết Học người Nhật, Xa-cu-ta-ra, là một người cực kỳ lãng mạn. Ông có tới 3 đôi kính khác nhau. Nhiều người thắc mắc về chuyện này và được ông giải thích như sau: Một kính thì để viết thư. Một kính đeo khi nói chuyện với các sinh viên nữ.
Và kính còn lại để… tìm 2 kính kia.
Đang vui thì đứt dây đàn
Một cô gái có ý định giảm cân mãi vẫn chưa thành công. Một buổi sáng chủ nhật thức giấc cô phát hiện ra mình đã sụt được gần 2 ký. Vô cùng sung sướng tự hào vì sự kiên trì của mình đã đem lại kết quả, miệng cô hát véo von, người nhún nhẩy theo tiết tấu. Gần trưa, niềm vui của cô bỗng bị dập tắt đột ngột khi cô phát hiện ra rằng tại mình quên chưa trang điểm.
Theo Dân Việt
Tranh cãi con gái thời hiện đại có nên biết nấu ăn?
Mới đây nhất, trên diễn đàn lớn của một trường đại học chia sẻ về câu chuyện của bạn nam than phiền vì có người yêu xinh xắn, hiểu chuyện nhưng lại không biết nấu ăn.
Đây chắc hẳn không phải là vấn đề lần đầu được mang ra tranh cải, trước đây trên các diễn đàn lớn nhỏ cũng thường xuyên chia sẻ rằng tốt nhất người phụ nữ nên đảm nhiệm việc nấu nướng vì đó là cách tạo không khí đầm ấm trong gia đình.
Dưới đây là nguyên văn câu chuyện được chàng trai chia sẻ:
" Con gái đến việc đi chợ còn ko biết huống chi là làm cơm mà còn nói dối nữa liệu chấp nhận đc ko?
Tôi nói thật là tôi ko thể chấp nhận nổi. Tôi trước học xong đại học thì đi du học thạc sĩ sau đó về VN làm và hiện tại công việc khá ổn, thu nhập cũng ok, tự sắm được cho mình nhiều thứ, bố mẹ tôi cũng ổn nhưng vì tôi tự lập từ nhỏ nên tôi muốn tự tay mình làm ra mọi thứ. Chuyện rằng tôi quen em này qua 1 người bạn học cùng đại học do cũng đến tuổi rục rịch có n.y và lấy vợ, tôi sinh năm 93 nhé, nói chung cũng xinh xắn, nói chuyện cũng lưu loát...vì tôi cũng bận đi học với đi làm nên mỗi lần gặp nhau 2 đứa toàn đi ăn ngoài thôi. Nhân 1 lần đi ăn Tôi mới hỏi là
- Anh thấy giờ sinh viên nữ nhiều bạn ko biết làm cơm, em có biết làm ko?
- Dạ em có chứ, làm cơm thì có gì mà ko biết hả anh, đi chợ nấu cơm là căn bản của con gái mà.
Tôi thấy cũng ok, tôi thì ko bắt người ta làm cơm cho mình đâu vì chẳng có thời gian với lại con gái nhà người ta cũng là cành vàng lá ngọc, chưa là gì mà bắt thế này thế kia ko hay. Tán tỉnh 1 thời gian, nhà tôi là như này, cứ đưa về ra mắt xem ổn ko thì mới cho yêu nên tôi có đưa em về nhà, à tôi dân Hà Nội luôn nên đưa về nhà là chuyện bt. Hôm đó cả nhà làm cơm, tôi bảo em là
- Em chủ động xung phong đi chợ nấu cơm thì sẽ đc điểm hơn.
Em nghe lời tôi nên tôi với em cùng đi chợ nấu cơm. Vì trước em nói là em biết đi chợ nấu cơm nên tôi cho em chủ động vậy mà...sự thật phũ phàng nó như này.
Chúng tôi đi vào hàng rau, tôi bảo em chọn lấy 2 mớ rau muống...em cũng chọn, lật qua lật lại chọn ngay 2 mớ rau muống già cằn cỗi...tôi để im ko nói gì.
Tôi đưa em qua hàng thịt, em bắt đầu hỏi cô bán thịt đây là thịt gì, đây là thịt gì, xong em lấy tay ấn ấn miếng thịt nạc vai xong em bảo người ta thái cho miếng đó, em còn hỏi sao rẻ thế thì cô bán thịt bảo là cuối ngày nên lấy rẻ, thực ra giá đó ko rẻ và em chọn miếng thịt đã cũ, nhìn ko ngon tí nào.
Tôi tiếp tục đưa em qua hàng hoa quả, kêu em chọn quả dưa hấu cho dễ ăn dễ gọt, em cũng cầm quả dưa lên gõ rồi áp vào tai nghe, xong em chọn luôn 1 quả...tính tiền đi về mà ko biết em chọn phải quả dưa ko ngon, chỉ cần nhìn cuống là có thể nhận ra ngay...
Tôi lúc này mới quay sang hỏi thẳng luôn
- Em có biết đi chợ nấu cơm ko?
- Sao anh hỏi lạ thế, tất nhiên là biết rồi.
- Thế để anh nói cho em nghe, em chọn rau muống kia là rau muống già rồi, thứ 2 là thịt đã cũ và giá ko hề rẻ, thứ 3 là quả dưa này em bổ ra ăn nhạt toẹt.
Sau đó em cúi xuống, em có vẻ sợ hãi và bảo tôi là
- Em ko biết thật nhưng em chỉ muốn là người yêu anh thôi.
Đến lúc này thì thôi, tôi nói toẹt luôn với em là
- Có những thứ em nên học trước khi làm 1 điều gì đó lớn lao em hiểu ko. Thôi cứ ăn xong tối nay đi rồi giải quyết tiếp.
Tôi tiếp tục cùng em tự đi chợ và tôi tự vào bếp, em chỉ làm 1 vài việc vặt thôi. Bữa cơm tối diễn ra như bt và sau đó tôi quyết định ko n.c vs em nữa...vì gia đình tôi và cả tôi nghĩ như này, trước khi làm việc gì lớn thì phải biết làm từ những thứ bé trước, những thứ ai ở trong gia đình cũng nên học đc. Mặc dù nhà tôi cũng ổn nhưng bố mẹ tôi dạy tôi làm những việc ấy từ bé, bố mẹ còn bảo là "làm đi để biết con gái, phụ nữ vất vả như nào" nhưng đằng này em ko biết gì cả...lại còn nói dối nên tôi từ chối, chỉ để yêu mà mỗi việc nấu nướng mà cũng phải nói dối. Tôi xin lỗi em và nói thẳng với em là cuộc sống thì ko như trong truyện tranh, ngôn tình nên em cần biết làm những thứ ấy, sau này còn lập gia đình sinh con đẻ cái nhiều việc nữa...em còn nói tôi rằng
- Cuộc sống của gia đình em ko bắt em phải làm như anh.
Ok, tôi đồng ý, đó chính là lý do tôi vs em ko bao giờ n.c nữa. Tôi làm vậy đúng chứ! Là bạn, bạn có chấp nhận ko?"
Đa số các ý kiến đều đồng ý với nhân vật nam trong câu chuyện rằng con gái ít nhất cũng nên biết nấu ăn, lau dọn nhà cửa để sau này kết hôn có thể chia sẻ việc bếp núc với chồng con.
Tuy nhiên, cũng có một số ý kiến cho rằng bạn nam trong câu chuyện có cái nhìn khắt khe, không dạy bảo người yêu mà vội vàng phán xét cô ấy.
Đàn ông và phụ nữ đều có những thiên chức khác nhau, mỗi người sẽ chịu trách nhiệm với phần việc mình đã được dạy bảo. Thế nên các cô gái hãy cứ làm tốt vai trò của người phụ nữ, thì tự khắc các cô sẽ tìm được người đàn ông biết chia sẻ với mình.
Theo bạn, bạn nghĩ như thế nào về câu chuyện này?
Thi Thi
Bức thư chồng gửi nhân tình của vợ thâm sâu mà hài hước Không còn gì đau đớn hơn khi chứng kiến vợ và nhân tình "mây mưa" trên chính chiếc giường cưới của mình. Thế nhưng anh chồng trong câu chuyện này vẫn rất bình tĩnh viết thư cho nhân tình của vợ. Ảnh minh họa Lần đó, cấp trên cử anh đi công tác ở tận miền Tây. Lưỡng lự một hồi lâu, do...