Bị trưởng phòng chuốc say và cưỡng hiếp
Tôi chỉ mang máng nhớ trong lúc đấy, ông ta bắt đầu mơn trớn, vuốt ve tôi… Sau đó thì tôi bắt đầu mất hết tự chủ…
Tôi không nhớ chính xác cảm giác của mình lúc đó, nhưng có cái gì đó bừng bừng trong người tôi rồi tôi như mê man đi, không còn nhận biết được điều gì rõ ràng nữa. Tôi chỉ mang máng nhớ trong lúc đấy, ông ta bắt đầu mơn trớn, vuốt ve tôi… Sau đó thì tôi bắt đầu mất hết tự chủ…
Mới tốt nghiệp đại học, ngay lập tức tôi được nhận vào làm tại một công ty liên doanh nước ngoài với mức lương hấp dẫn nên tôi mừng lắm. Hơn nữa, công việc lại rất phù hợp với chuyên môn vì tôi học ngoại ngữ. Ông trưởng phòng tôi thường đưa tôi cùng đi dự các buổi tiếp khách sang trọng và giới thiệu về tôi đầy tự hào với mọi người. Mới đầu, khi biết vợ ông đã mất từ lâu và ông cũng có một cô con gái trạc tuổi tôi nên tôi rất thương ông, coi ông như cha mình và cũng cảm thấy rất tự hào khi nhận được sự chăm sóc ân cần của ông. Dần dà, tôi nhận thấy sếp có cái gì đó không bình thường như tôi vẫn nghĩ…
Tôi càng tránh né những cử chỉ động chạm vô tình nhưng hữu ý thì sếp lại càng lấn tới, với mong muốn chinh phục tôi bằng được. Tôi ở trong tình thế rất khó xử, rất bực mình trước thái độ của trưởng phòng, nhưng vẫn phải từ chối một cách nhẹ nhàng, khéo léo.
Một lần, giám đốc lệnh cho tôi đi công tác ở Đà Lạt cùng với trưởng phòng. Tôi rất ngại, nhưng vì giám đốc bảo đấy là một phần công việc của tôi, với lại tôi cần phải đi để hiểu hơn về các đối tác sẽ hợp tác lâu dài với công ty nên tôi vẫn phải cố gắng. Cũng chẳng còn lựa chọn nào khác. Tôi mang tâm sự cùng những lo lắng của mình nói chuyện với người yêu nhưng anh ấy chỉ cười và nói đấy là do tôi cả nghĩ, chẳng có chuyện gì cả, sếp quý thì sếp mới cho đi cùng những người dày dạn kinh nghiệm để học hỏi. Còn nếu ngại ông trưởng phòng thì em yên tâm, giữa chốn đông người không ai dám bắt nạt em đâu.
Đến Đà Lạt một ngày trước hội thảo. Đến tối, trưởng phòng gọi điện bảo tôi mang bài diễn văn qua phòng để xem cẩn thận lại một lần nữa. Lúc đó cũng đã hơn 9 giờ tối rồi, tôi cảm thấy có gì đó không an tâm nên ăn mặc rất kín đáo, lịch sự. Ông ấy bảo tôi ngồi đấy sửa lại một vài chỗ trong bài diễn văn cho kịp phát biểu cuộc họp sáng mai, mặc dù chính tay ông ta đã phê chuẩn từ hôm trước khi đi. Ông ấy mời tôi một ly rượu nhẹ. Uống xong, tự nhiên tôi thấy chóng mặt, rồi choáng váng đầu óc. Tôi không nhớ chính xác cảm giác của mình lúc đó, nhưng có cái gì đó bừng bừng trong người tôi rồi tôi như mê man đi, không còn nhận biết được điều gì rõ ràng nữa. Tôi chỉ mang máng nhớ trong lúc đấy, ông ta bắt đầu mơn trớn, vuốt ve tôi… Sau đó thì tôi bắt đầu mất hết tự chủ…
Tôi không nhớ chính xác cảm giác của mình lúc đó
Video đang HOT
Khi tỉnh dậy, tôi thấy trưởng phòng đang nằm ngủ say sưa bên cạnh tôi. Tôi cố nhớ xem chuyện gì đã xảy ra nhưng đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng. Quá hoảng sợ và bất ngờ, tôi vơ vội quần áo mặc rồi chạy thẳng về phòng mình, lao ngay vào phòng tắm để gột rửa những nhơ nhớp trên bản thân mình. Dòng nước lạnh dần dần giúp tôi định thần trở lại, tôi không đi họp được mà ngồi thu mình ở một góc phòng để ngẫm nghĩ lại xem tối qua đã xảy ra những chuyện gì.
Tôi không thể tin được là tôi đã ngủ với trưởng phòng – một ông già đầu 2 thứ tóc còn hơn tuổi cha chú mình. Tự nhiên tôi cảm thấy ghê tởm chính cơ thể mình. Làm sao điều đó lại có thể xảy ra với tôi cơ chứ? Suốt cả đêm tôi trằn trọc với câu hỏi đó rồi mỗi khi cố nhớ lại xem những chuyện gì đã xảy ra đêm qua, người tôi lại run lên, đầu óc thì quay cuồng. Cố nhớ lại mọi chuyện, tôi đoán chắc là ở trong ly rượu có cái gì đấy, bởi lẽ tôi cảm thấy trong người rất lạ sau khi uống. Không biết lão già vô lại đó đã giở trò gì? Đau đớn, tủi nhục, tôi nằm khóc cả ngày hôm sau.
Cuộc họp kết thúc, lão trưởng phòng gọi tôi đi ăn trưa cùng, cứ như không có chuyện gì xảy ra. Tôi đã quát lên trong điện thoại rằng tôi không muốn nhìn thấy mặt lão nữa. Lão nói rằng muốn gặp tôi để về chuyện đêm trước. Tôi bảo tôi sẽ kêu lên nếu lão dám bước lại gần tôi. Nhưng với cái giọng bỉ ổi, lão bảo tôi không nên giận dữ làm gì vì nói cho cùng lão đâu có dùng vũ lực ép buộc tôi. Tôi nói sẽ kiện lão về tội lạm dụng tình dục nhân viên…
Đúng lúc ấy thì lão cười khẩy và cho tôi biết là lão đã đặt camera, quay lại toàn bộ sự việc đêm qua. Tốt nhất tôi nên giữ im lặng thì còn được nâng đỡ, cứ coi như đó chỉ là một tai nạn. Bằng không lão sẽ gửi cuốn băng đó cho người yêu tôi và chắc chắn người yêu tôi sẽ ruồng bỏ tôi. Căm giận lắm, tôi chỉ muốn tát vào bộ mặt đểu cáng của lão. Sau đó, khi về Hà Nội lão còn dùng cuốn băng ép tôi quan hệ với lão thêm vài lần. Vì lão cứ hứa quan hệ nốt lần này, lão sẽ trả cuốn băng gốc cho tôi, nhưng đó toàn là những lời nói dối trá!
Ban đầu tôi còn nghĩ là mọi chuyện đều do lỗi của tôi, rằng tôi đã để cho lão có cơ hội lợi dụng mình. Và có một khoảng thời gian khá dài tôi không sao cười được, tôi luôn luôn sống trong dằn vặt bản thân và đau đớn khi nghĩ về những lần ái ân trong nước mắt đau khổ với lão. Đau khổ và cảm thấy không xứng đáng với người yêu. Bởi, cả tôi và người yêu đều rất coi trọng chữ trinh và nhất định tránh mọi tình huống để lâm vào trạng thái quan hệ tình dục trước hôn nhân. Nhiều lần, chỉ có 2 đứa ở bên nhau, chúng tôi cũng muốn “yêu” nhau lắm nhưng anh ấy luôn luôn dừng lại đúng lúc để giữ gìn cho tôi. Nhưng tôi yêu anh ấy, tôi không thể lừa dối anh ấy nên đã nói hết những chuyện khủng khiếp đã xảy ra với tôi.
Mới nghe tôi giải thích lý do tôi qua phòng lão ta vào giờ đó, anh ấy còn không tin tôi và bảo “đáng lẽ em nên tránh”. Thực sự tôi rất thất vọng trước phản ứng của anh ấy và cảm thấy căm ghét anh ấy. Tại sao anh ấy yêu tôi mà lại không thông cảm cho tình huống của tôi lúc ấy? Sao anh ấy không động viên tôi, cùng tôi đối mặt với lão trưởng phòng yêu râu xanh ấy!?…
Thực sự tôi cảm thấy rất thất vọng. Tôi không biết mình phải làm thế nào để thoát khỏi chuyện này nữa?!
Theo VNN
Ghê tởm người đàn ông tham lam dối trá
Tôi như con thiêu thân lao vào tình yêu với anh bất chấp cả sự phản đối của bố mẹ... (Ảnh minh họa)
Tôi là người đàn bà đã có 1 đời chồng và 1 cậu con trai đáng yêu, anh đến với tôi khi con tôi mới được 5 tuổi...
Khi đó tôi vừa mới chia tay với chồng cũ. Gặp anh tôi đã từng nghĩ chúng tôi là một cặp trời sinh, anh đã từng an ủi tôi rằng "cho dù bố mẹ anh phản đối nhưng tình yêu anh dành cho tôi mới là tất cả".
Anh thua tôi 2 tuổi, lại chưa có gia đình, gia đình anh cũng có của ăn của để ở Nam Định. Anh làm cùng công ty với tôi nên những gì về tôi, chuyện gia đình của tôi anh đều hiểu. Chúng tôi sống với nhau như vợ chồng cho dù gia đình anh phản đối, mà bố mẹ tôi cũng phản đối. Bố mẹ tôi không đồng ý vì nói trước đây anh có rất nhiều mối tình ở Nam Định, có người còn có con với anh nhưng anh đã phụ bạc người ta để đến với tôi nên cô bé đó phải bỏ đứa bé.
Tôi như con thiêu thân lao vào tình yêu với anh bất chấp cả sự phản đối của bố mẹ, trong tôi chỉ có suy nghĩ là anh yêu tôi như thế là đủ. Chúng tôi yêu nhau 3 năm, sau đó đã nhiều lần bạn bè anh nhắc nhở tôi về sự chung thủy của anh. Nhưng tôi không hiểu, tôi luôn biện minh cho những hành động của anh để rồi khi anh đi công tác về anh lại an ủi tôi, chúng tôi lại lao vào nhau như những con thiêu thân không sợ chết.
Trong thâm tâm tôi luôn coi anh là người chồng của mình. Chúng tôi cũng như những cặp vợ chồng khác cũng giận hờn, cũng yêu thương. Tôi mong có thêm con và anh cũng luôn mong tôi đẻ con cho anh, anh luôn nói thích có con với tôi. Khi biết mình có thai thì lúc đó tôi lại bị sốt, có lẽ đó là số trời, tôi đã không giữ được đứa bé, tôi đã rất buồn và anh cũng vậy.
Rồi 1 hôm có 1 cô gái gọi điện đến cho tôi nói là cô ta và anh sắp kết hôn, bố mẹ anh đã nói chuyện với bố mẹ cô ta và cuối năm họ sẽ cưới. Tôi nghe mà như có sét đánh ngang tai, tôi đã hận anh, rất hận, tôi hận vì anh đã không thẳng thắn nói với tôi mà phải để cho P (cô gái đó tên P) nói chuyện đó với tôi. Tôi hận vì ngày hôm qua anh còn nhắn tin cho tôi là "anh yêu mèo nhiều lắm, nhớ em nhiều lắm", vậy mà hôm nay tôi lại nghe được tin P nói thế, tôi hận, tôi đã khóc, khóc vì thương mình, khóc vì bị lừa dối. Tôi đã cầu mong cho anh không có hạnh phúc. Tôi đã nói với P là rồi cô sẽ hối hận, 1 năm nữa thôi, vì tôi quá hiểu anh, anh yêu tôi nhưng anh hèn nhát và tham lam.
Cuối năm đã đến, anh lấy vợ trong sự đau khổ của tôi, trong sự hân hoan của thằng đàn ông tham lam. Chúng tôi vẫn cùng làm chung công ty nhưng tôi không gặp anh, không nói chuyện trong khi anh vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ anh cũng hiểu tôi cũng rất yêu anh, tôi là người không dễ gì thay đổi để yêu người đàn ông khác.
Năm 2007 chúng tôi lại tình cờ gặp nhau trong 1 chuyến đi công tác, anh nhìn tôi ngỡ ngàng và bị cuốn hút vào tôi. Tôi bây giờ là người phụ nữ tự tin, tôi đã lập được công ty riêng, anh ngồi hàng giờ nghe tôi nói, đêm anh đòi sang phòng tôi để mang sữa cho tôi uống, anh vẫn chăm sóc tôi như vậy. Sự hận thù trong tôi trỗi dậy, tôi phải chứng tỏ cho P biết nó chỉ lấy được cái xác chứ không lấy được tâm hồn anh.
Tôi biết anh luôn là người "dối trá điêu luyện", tôi biết bản chất của anh không bao giờ thay đổi... (Ảnh minh họa)
Anh kể nhiều đêm anh thức giấc nhớ đến tôi, rằng anh lấy vợ vì tôi, vì tính tôi hay giận. Chúng tôi đã có những đêm, những ngày thật đẹp. Tôi mong P biết chuyện 2 chúng tôi và điều tôi mong thành hiện thực, P như phát điên lên vì biết chúng tôi đang ở bên nhau. Rồi cái gì đến phải đến, anh ngẩn ngơ vì tôi trong khi về với vợ. Trong lòng tôi dâng tràn một cảm giác hoan hỉ. Anh đã từng nói với P trước mặt tôi là anh chọn tôi, người anh yêu là tôi. Nhưng tôi biết P cũng chỉ là trạm trú chân của anh, không có ai cơm nước cho anh thì anh phải kiếm một người đó thôi. Chuyện chúng tôi làm ầm ỹ cơ quan, một lần nữa lại vì chuyện tình ái mà cơ quan bị "sốc".
Trước đây anh phải chuyển công ty vì quan hệ với 1 bà chị có chồng và bị chồng người ta chém vào đầu, vai tới giờ vẫn còn sẹo. Khi anh li dị vợ, chúng tôi lại quay lại với nhau. Nhưng cứ những lần gần anh tôi thấy mình đều bị viêm nặng, tôi biết anh không chỉ có riêng tôi mà còn có nhiều người khác. Một người bạn nói, tôi cần phải thử anh vì anh quá khéo, quá khéo để che đậy mọi chuyện. Chúng tôi giận nhau, anh vẫn khéo như vậy, cứ ban ngày anh chat với tôi, nhắn nhủ những lời yêu thương, rồi anh nói "mình có con đi em", tôi để ý thấy anh nhắn cho tôi chỉ ban ngày thôi, tối thì anh lại không nhắn. Linh tính cho tôi biết anh lại đang giấu tôi điều gì đó, tôi hứa với mình sẽ tìm ra sự thật.
Sự thật để hiểu anh, hiểu bản chất của anh. Đã nhiều lần tôi nói với anh là nếu có bạn thì cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ rút lui. Nhưng có lẽ vì tham lam và không muốn mất tôi nên anh luôn chối. Hôm qua anh mời tôi sáng nay đi ăn sáng, uống cà phê, anh nói chuyện đăng ký kết hôn, chuyện sinh con với tôi. Tối qua tôi gọi điện cho anh nhưng anh nghe máy khác mọi khi. Linh tính cho tôi biết có người con gái ở bên cạnh.
Sáng nay, tôi qua nhà anh từ sớm, khi anh ra khỏi nhà tôi đã bấm chuông. 1 cô gái từ phòng ngủ của anh bước ra, căn phòng đó chúng tôi đã có với nhau biết bao nhiêu kỷ niệm, căn phòng đó đã từng làm bao nhiêu người phụ nữ có thai, đã từng quan hệ biết bao nhiêu phụ nữ. Tôi không ngạc nhiên nhưng tôi thấy khinh anh, khinh vì sự hèn nhát, khinh vì lòng tham của anh là vô bờ bến, khinh vì đứa con gái kia hám lợi nên đến nhà ngủ với anh, khinh vì đạo đức của anh không tốt.
Tôi biết anh luôn là người "dối trá điêu luyện", tôi biết bản chất của anh không bao giờ thay đổi. Tôi mừng vì mình đã biết rõ về anh, để tôi không còn vấn vương gì nữa. Cho tới giờ tôi thực sự đã tha thứ cho anh nhưng không thể chấp nhận anh là một người bạn. Vĩnh biệt người đàn ông dối trá.
Theo TTO
Khi người yêu phản bội Tôi phải làm sao để xoá đi bóng hình con người đó trong trái tim mình? Khi biết anh đã có người con gái khác, tôi như muốn điên lên, muốn thét gào khóc lóc để quên đi cái sự thật đắng cay này... Vào một buổi chiều giữa tháng sáu năm năm về trước, tôi đã gọi cho anh và chúng tôi...