Bị tổn thương “cô bé” vì chồng… nghiện rượu
Gần 10 năm nay sống cùng chồng nhưng tôi chưa bao giờ biết cảm giác tình dục là gì. Tôi như một cỗ máy để mặc cho chồng dày vò.
Cách đây một tháng, tôi bị viêm nhiễm vùng kín nên đến phòng khám điều trị…Chồng tôi là một người đàn ông dễ tính nhất trên đời, sống với anh về cơ bản là có thể làm chủ gia đình, bảo gì anh cũng nghe, chẳng bao giờ cằn nhằn vợ. Thế nhưng lại mắc cái bệnh ham vui mải chơi, bạn bè rủ đi nhậu nhẹt là chẳng bao giờ từ chối. Uống riết rồi nghiện lúc nào không biết, cứ thiếu cái chất “cay cay” ấy là không chịu được. Tuần có bảy ngày thì năm ngày chồng tôi nồng nặc hơi men. Mỗi lần uống vào là đòi vợ chiều.
Hồi mới cưới tôi còn có cảm xúc khi gần gũi chồng, vì lúc ấy anh còn nể lời tôi và sợ tôi giận nên cố kiềm chế không đi đàn đúm nhiều. Sau này khi tôi sinh con, mải mê chăm chúng, dạy chúng học, bẵng đi một cái là thấy chồng “chốn” đi chơi từ lúc nào. Nói mãi thì mệt, ấm ức mãi cũng mệt cho nên tôi đành buông xuôi.
Tôi đã nếm trải đủ những đau đớn khi phải “phục vụ” lão chồng nghiện rượu suốt gần chục năm qua – Ảnh minh họa
Thế nhưng tôi bắt đầu sợ cái cảm giác phải chiều chồng. Riêng cái mùi rượu nồng nặc mỗi khi anh uống bét nhè rồi về nhà “đòi yêu” đã khiến tôi phát tởm. Chưa nói đến việc khi say anh thường làm “chuyện ấy” như hổ vồ, chẳng thèm để ý gì đến cảm giác của tôi. Nhiều lần tôi từ chối thì anh khó chịu, bứt rứt, vừa ngủ vừa lăn lộn đập chân đập tay xuống giường hoặc rên hừ hừ khiến tôi mất ngủ cả đêm. Nhiều lần muốn được ngủ yên, tôi đành chiều. Làm “chuyện ấy” xong là anh lăn ra ngáy khò khò.
Video đang HOT
Khi thăm khám phụ khoa cho tôi, bác sỹ giật mình bảo phần phụ của tôi bị viêm, phù nề, có chỗ chai sần thậm chí lạc nội mạc tử cung. Nguyên nhân cũng do một vài lần tôi bị viêm nhiễm nhưng cũng chỉ ra hiệu thuốc mua thuốc về “đặt” chứ không đi khám. Bác sỹ cho biết, vợ chồng tôi cần cải thiện “chuyện ấy” hoặc tôi phải uống thuốc tăng cường nội tiết tố để sẵn sàng mỗi lần gần gũi chồng. Cảm giác không ham muốn khiến cho “cô bé” khô, khi quan hệ sẽ gây ra việc bị cọ sát, phù nề do không thể bôi trơn.
Bác sỹ cũng cho tôi biết, nhiều phụ nữ bị lãnh cảm tình dục do tâm lý lo sợ, chán nản khi bắt buộc phải quan hệ với chồng. Từ đó, mọi cuộc yêu chỉ là miễn cưỡng không có sự hưng phấn của não bộ điều khiển nên phần phụ trở thành một “cỗ máy” vô hồn, rất dễ bị tổn thương như viêm, phù nề, xây xước.
Sau đợt điều trị, tôi kiên quyết bắt chồng cai rượu, nếu không sẽ đưa ra lệnh giới nghiêm không được động vào người. Tôi cũng dọn ra phòng riêng để ngủ, buộc chồng phải cân nhắc mỗi khi chạm tới rượu bia, nếu không muốn ly thân.
Tôi không biết chồng tôi có chịu lùi bước hay không, nhưng tôi đã nếm trải đủ những đau đớn khi phải “phục vụ” lão chồng nghiện rượu suốt gần chục năm qua rồi.
Theo GĐVN
Nỗi lòng chát đắng của chàng trai 19 bị rơi vào "bẫy" của mẹ kế
Sức khỏe của mẹ nuôi không được tốt cho lắm. Năm tôi 12 tuổi, do bệnh nặng bà đã bỏ chúng tôi ra đi. Sau khi bà mất, rất nhiều người đã giới thiệu đối tượng cho bố nuôi.
Khoảng ba, bốn năm sau, một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp đã xuất hiện bên cạnh bố nuôi. Ít lâu sau, chị ta trở thành mẹ kế của tôi. Tốt nghiệp xong cấp 3, tôi thi trượt đại học, bố nuôi muốn tôi đến công ty giúp ông nhưng tôi lại muốn ra ngoài chạy nhảy nên đã lên Hà Nội để làm thuê.
Ra ngoài vài năm tôi nhớ nhà lắm, nhưng mỗi khi nghĩ đến việc trong nhà có một "người mẹ" như vậy là tôi lại thấy khó chịu. Hồi lấy bố, chị ta chưa đầy 30 tuổi. Tôi biết chị ta không hề yêu bố bởi trên nét mặt chị ta có vẻ gì đó rất khinh bỉ đàn ông. Tôi không hiểu có phải chị ta từng bị tổn thương trong tình cảm hay cơ bản chị ta không biết gì về tình cảm hay không mà lại như vậy. Tóm lại, người phụ nữ mà tôi miễn cưỡng phải gọi là "mẹ" này chính là nỗi cay đắng suốt đời của tôi. Tôi thật sự không muốn đề cập đến vấn đề tình cảm trái với luân thường đạo lý này, nhưng rất nhiều lần nó đã khiến tôi cảm thấy nghẹt thở. Có lẽ ngay từ đầu tôi đã không biết được tất cả điều đó có nghĩa là gì, chỉ khi nó xảy ra, tôi mới biết duyên phận trái ngang đó đã trói chặt tâm hồn tôi.
Ảnh minh họa
Tôi không biết người mẹ dứt ruột đẻ ra mình là ai, nhưng tôi có thể bình tĩnh đối mặt với chuyện này, cho dù họ không cần tôi thì tôi cũng không cần phải đi truy cứu lý do làm gì. Bố mẹ nuôi đối xử với tôi rất tốt, họ yêu tôi và tôi cũng yêu họ, chúng tôi là một gia đình hạnh phúc, thế là quá đủ. Nhà tôi ở ngay thành phố Nam Định, bố nuôi tôi làm kinh doanh, ông vốn thạo buôn bán từ nhỏ nên hiện tại đã có công ty riêng của mình. Mẹ nuôi là người phụ nữ dịu dàng, chân chất, bà không đi làm mà ở nhà chăm sóc ông bà nội và tôi, ngoài ra bà còn giúp bố nuôi quản lý sổ sách công ty. Trước năm tôi 12 tuổi, cả nhà tôi sống vô cùng hạnh phúc.
Bố nuôi thường xuyên đi công tác, một năm thì có đến hơn nửa năm không có mặt ở nhà, mẹ kế một mình ở trong căn nhà rộng lớn nên khó tránh khỏi sự cô đơn. Mùa xuân năm đó tôi tròn 19 tuổi, do bị ốm nặng nên tôi về nhà ở hai, ba tháng. Ăn tết xong thì bố nuôi đi công tác luôn nên ở nhà chỉ còn tôi với mẹ kế. Khi phát hiện mẹ kế tằn tịu với người đàn ông khác, tôi vừa lo vừa giận. Cứ mỗi lần nhìn chị ta tô son trát phấn, lời nói, cử chỉ nhẹ nhàng, yểu điệu, tôi thật sự không thể nói chính xác những dư vị trong lòng mình. Ra ngoài tết khoảng hơn nửa tháng là đến sinh nhật của mẹ kế. Hôm đó chị ta nhờ tôi mua hộ một chiếc bánh ga tô để tối về hai người cùng ăn.
Tối hôm đó chị ta uống khá nhiều rượu. Ánh mắt nửa say nửa tỉnh của chị ta đã thôi miên tôi khiến đầu óc tôi hoảng loạn. Chàng trai mới 19 tuổi như tôi khi đó tồn tại lẫn lộn hai cảm giác yêu và ghét, tôi không biết phải đối mặt với chị ta thế nào nữa. Sau đó, chị ta nói thích tôi, nếu chị ta kém tôi 10 tuổi thì có lẽ chị ta đã lấy tôi rồi. Tôi thực sự sốc liền chạy ra khỏi nhà. Không có chỗ nào để đi, tôi đành vào một quán nhậu và uống một mình, uống đến thần trí không còn minh mẫn thì bị hàng xóm phát hiện và đưa về nhà. Tôi nhớ rõ chính mẹ kế đã dìu tôi vào nhà, đặt tôi nằm lên giường, sau đó, một cơ thể mềm mại, ngào ngạt hương thơm đã áp sát vào cơ thể tôi... Ngày hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy mẹ kế đang nằm ngủ rất say ngay cạnh mình, tôi thật sự choáng váng.
Kể từ lần đó, tôi luôn rơi vào trạng thái thất thần khi làm việc, hình ảnh cơ thể của mẹ kế luôn hiện hữu trước mắt tôi. Dù rất hối hận nhưng tôi lại không tài nào ngăn cản được dòng suy nghĩ của mình về thứ cảm xúc đã khiến tôi ngây ngất đó. Đau khổ và mâu thuẫn luôn dày vò tôi, tôi không biết sau này sẽ thế nào. Mẹ kế giống như một bông hoa anh túc rực rỡ, tôi một mặt ghét bản thân mình, một mặt lại không thể giải thoát cho chính mình.
Một lần nữa tôi lại ra đi, mùa xuân năm đó tôi không về nhà. Bố nuôi đã gọi cho tôi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại, tôi đành nói dối là bận việc. Tôi biết bố rất nhớ tôi, tôi cũng nhớ bố nhiều lắm nhưng tôi không dám đối mặt với ông, tôi sợ sẽ không kìm chế nổi mình, nếu ông mà biết tất cả mọi chuyện thì tôi không biết phải làm thế nào. Mấy hôm trước ông gọi điện bảo tôi cuối năm nay ông sẽ không đi công tác nữa mà ở nhà nghỉ ngơi, ông muốn tôi về giúp ông quản lý công việc. Chuẩn bị bước sang cái tuổi ngũ tuần, có lẽ ông đang muốn dần dần chuyển việc điều hành công ty cho tôi. Tôi một mực từ chối và bảo muốn ra ngoài học hỏi thêm vài năm nữa nhưng suốt mấy ngày hôm nay ngày nào ông cũng gọi điện giục tôi về, ông bảo về nhà học tập thêm cũng được.
"Đã lâu con không về nhà rồi, bố nhớ con lắm!". Nghe những lời đó của ông mà lòng tôi đau nhói. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện về nhà là tôi lại cảm thấy lúng túng, xấu hổ. Tôi biết tôi vẫn chưa quên cảm xúc đó mặc dù trong lòng đã rất quyết tâm để cắt đứt cơn ác mộng này.
Theo GĐVN
Quyết tâm 'săn' tình giàu, gái trẻ bẽ bàng nhận kết đắng ngắt Theo tôi, tình cô đã hiến, tiền cô đã trao cho gã đàn ông Sở Khanh xấu xa đó không có cách gì lấy lại được đâu. ảnh minh họa Sau những gì đã xảy ra trong câu chuyện Ham giàu, tôi mất cả tình lẫn tiền cho giám đốc rởm, không ai có thể ép cô đi vào con đường bán thân...