Bị mẹ bạn trai chê không bằng giúp việc nhà bà, tôi đáp một câu khiến mẹ anh suýt ngất
Đúng là so về ngoại hình, khả năng nội trợ tôi tự nhận không bằng cô giúp việc nhà Nam thật, nhưng tôi không vì đó mà buồn.
Trước khi quen Nam, tôi từng trải qua một cuộc hôn nhân đổ vỡ. Chồng cũ của tôi ngoại tình, cũng may hai đứa chưa có con chung nên sau khi ly hôn chẳng còn dây mơ rễ má gì nữa.
Nhưng nỗi đau bị phản bội khiến tôi khó lòng nguôi ngoai được. Sau giờ làm việc, tôi thỉnh thoảng tới quán rượu làm vài ly giải sầu. Hôm đó không ngờ lại gặp Nam.
Vì làm chung công ty, thấy tôi say lại không biết nhà tôi ở đâu nên anh đành đưa tôi vào khách sạn. Cả đêm hôm ấy, anh ở lại chăm sóc tôi mà không làm chuyện gì đi quá giới hạn cả. Chính vì hành động đó mà tôi có ấn tượng tốt về Nam, về sau cũng chú ý tới anh nhiều hơn. Không lâu sau, chúng tôi trở thành một cặp.
Nam tuy là trai tân nhưng không hề để ý đến quá khứ của tôi. Yêu nhau gần một năm thì anh đưa tôi về nhà ra mắt. Chúng tôi làm ở thành phố, còn nhà anh ở ngoại ô nên đi lại không mất quá nhiều thời gian.
Bố anh đã qua đời, em trai thì học xa nhà, nhà chỉ còn mỗi mẹ. Vì gia đình cũng có điều kiện, sức khỏe mẹ anh không tốt lắm nên nhà có thuê một giúp việc, vừa lo cơm nước, chăm sóc cho bà vừa bầu bạn với bà cho đỡ buồn.
Nghe Nam kể, cô gái này học hết cấp 3 ở quê thì lên thành phố kiếm việc làm. Vừa hiền lành lại chăm chỉ, nhanh nhẹn được việc nên mẹ anh quý lắm. Nhưng điều tôi không bao giờ ngờ được là ngay lần đầu gặp mặt, mẹ anh lại so sánh tôi với cô giúp việc nhà bà.
Video đang HOT
Không ngờ, ngay lần đầu gặp mặt, mẹ anh lại so sánh tôi với cô giúp việc nhà bà. (Ảnh minh họa)
Khi ngồi trò chuyện, biết tôi là gái một đời chồng bà liền thay đổi thái độ, “bơ đẹp” tôi rồi ríu rít chuyện trò với cô bé giúp việc. Đến giờ nấu cơm, mẹ anh lại bảo giúp việc ngồi chơi, để tôi vào bếp trổ tài:
- Cơm con bé nấu mẹ ăn quanh năm rồi. Nay bạn gái con tới chơi nhà thì cho mẹ nếm thử tay nghề đi có được không?
Tôi nấu ăn không ngon, Nam biết điều đó nên vội từ chối, nói đỡ cho tôi. Không ngờ, mẹ anh lại cười nửa miệng rồi buông một câu thế này:
- Con nhìn người kiểu gì vậy, còn không bằng cả ôsin nhà mình. Ngoại hình thì xấu xí, cái nết cũng chẳng được. Không biết nấu nướng, làm việc nhà, chẳng trách bị chồng bỏ cho là đúng. Phụ nữ mà không biết nội trợ thì vứt.
Từ đầu đến cuối, mẹ anh đều không nhìn tôi mà chỉ nói chuyện với Nam, nhưng rõ ràng bác nói cho tôi nghe. Đúng là so về ngoại hình, khả năng nội trợ tôi tự nhận không bằng cô giúp việc nhà Nam thật, nhưng tôi không vì đó mà buồn.
Bạn gái bị mẹ nói như vậy mà Nam không nói đỡ được nửa lời khiến tôi thất vọng về anh vô cùng. (Ảnh minh họa)
Điều tôi buồn, thất vọng hơn cả là thái độ của Nam. Mẹ anh nói tôi như vậy nhưng anh chỉ cười gượng nói lại mỗi một câu lấy lệ:
- Kìa mẹ, sao mẹ lại nói thế…
Anh không bảo vệ, bênh vực tôi được một câu. Mẹ anh thì vô duyên tới mức quá quắt. Biết cuộc tình này không có tương lai, có cưới nhau về cũng khó sống nên tôi chẳng kiêng nể gì mà đáp lời mẹ anh.
- Dạ, cháu có một số điểm chưa bằng cô bé giúp việc nhà bác được. Nhưng so về sự nghiệp, tiền bạc thì cháu lại hơn. Cháu là sếp của anh Nam. Nếu cháu muốn, anh ấy có thể bị mất công việc mà bác đang tự hào đấy ạ.
Mẹ anh sốc tới mức suýt ngất xỉu, Nam thì nhìn tôi như trách móc vì không giữ thể diện cho anh. Anh càng như vậy, tôi càng thấy thất vọng về anh, vừa yếu đuối vừa thích sĩ diện hão.
Nói xong, tôi đứng dậy chào mẹ Nam rồi ra về. Dù anh chạy theo níu kéo, mẹ anh cũng xuống nước xin lỗi nhưng tôi chẳng còn cảm giác gì nữa, một đi không ngoảnh lại.
Lúc tôi tỏ tình, bạn gái nói đã có thai 2 tháng với người yêu cũ
Tôi lấy hết dũng khí để nói lời tỏ tình với người con gái mà bản thân thích, không ngờ cô ấy có bầu. Nếu tôi chia tay Ngọc, không biết sau này có thể tìm được vợ không nữa?
Trong một lần đi làm về muộn, thấy cô gái ngồi một mình bên bờ hồ, tôi đến gần hỏi xem có cần giúp đỡ gì không. Qua giọng nói, tôi biết là cô ấy đang khóc vì chuyện buồn nào đó.
Cô gái đó tên Ngọc, bị người yêu bỏ nên đang rất suy sụp. Tôi là người vốn ít nói, gặp tình huống khó này chẳng biết phải dỗ dành thế nào. Nói mãi cô ấy không chịu về nhà. Tối muộn, tôi không yên tâm để cô ấy một mình giữa chỗ không người. Tôi cũng không dám rời đi sợ Ngọc nghĩ quẩn lại quyên sinh. Thế là cả đêm tôi ngồi bảo vệ cô ấy và thỉnh thoảng hỏi han vài câu.
Sau đêm đó, chúng tôi trở thành bạn của nhau. Ngọc tin tưởng và cởi mở với tôi hơn. Suốt 1 tháng tìm hiểu, tôi thấy cô ấy là người đáng yêu và quyết định tỏ tình. Nhưng ngày tôi ngỏ lời yêu, cô ấy thú nhận sự thật mặn chát làm tôi thất vọng tràn trề.
Ngọc kể lần đầu tiên chúng tôi quen nhau, đó là hôm cô ấy nói có thai và bị bạn trai bỏ rơi ngay tại bờ hồ. Nhờ những lời động viên của tôi mà cô ấy vượt qua giai đoạn khó khăn nhất.
Có người bạn khuyên Ngọc chấp nhận yêu tôi và đẩy nhanh đám cưới để hợp thức hóa cái thai. Ngọc nói tôi là người tốt, cô ấy không muốn lừa dối nên quyết định nói chuyện có thai cho tôi biết.
Nghe những lời cô ấy nói tôi chán nản và muốn thu lại lời tỏ tình đã nói ra. Dường như hiểu được tâm trạng của tôi, Ngọc nói tôi suy nghĩ thật kỹ trước khi chọn yêu cô ấy.
Đầu năm nay, tôi bị mẹ đuổi ra khỏi nhà vì 37 tuổi mà chưa chịu lấy vợ. Tháng nào bố mẹ cũng thay nhau gọi điện nhắc nhở chuyện vợ con làm tôi thật sự mệt mỏi. Khó khăn lắm tôi mới có đủ can đảm nói lời yêu với một cô gái, vậy mà người ta lại đang mang bầu con của người đàn ông khác.
Tôi chấp nhận cưới Ngọc làm vợ nhưng tôi chưa sẵn sàng đón nhận đứa con trong bụng cô ấy. Tôi không có quyền chia tách mẹ con cô ấy. Bây giờ, tôi phải thay đổi bản thân mình bằng cách mở rộng lòng bao dung độ lượng để đón nhận con mới lấy được mẹ. Nhưng tôi thấy khó quá mọi người ạ, không biết phải làm sao nữa?
Cười ra nước mắt khi cho vay 500 triệu đồng nhưng được trả mỗi lần 5 triệu Tôi đã hiểu thế nào là 'đứng khi cho vay, quỳ khi đòi nợ', phải năn nỉ, cầu xin mỏi mồm thì thỉnh thoảng bạn tôi mới trả cho 5 triệu trong khoản vay 500 triệu đồng. Tôi đang cực kỳ đau đầu vì vợ đã ra tối hậu thư đến cuối tháng phải thu hồi hết món nợ này, còn cảnh cáo...