Bí mật động trời trong chiếc túi xách hàng hiệu của vợ
Đến bây giờ thì chuyện đã ‘hai năm rõ mười’, bằng chứng ngoại tình của cô ấy đã sờ sờ ra đó, tôi khó có thể tự ‘an ủi’ mình rằng vợ tôi vô tội.
Nghe tiếng con khóc thét, tôi nháo nhào chạy vào phòng thấy tay thằng bé máu đang chảy ròng ròng, hóa ra nó lấy đồ chơi gõ vào cái gương nhỏ ở mặt trong chiếc túi xách của mẹ khiến gương vỡ.
Băng bó cho con xong, tôi quay ra cầm cái túi để xem có thể khắc phục, sửa chữa gì cho ‘tội lỗi’ mà ông con vừa phá phách vì vợ tôi quý cái túi vô cùng. Thế nhưng vừa lật miếng da túi chỗ chiếc gương vỡ, một tấm ảnh nhỏ được ép nhựa dẻo rơi ra khiến tôi choáng váng…
Đó là ảnh của vợ tôi đang tình tứ bên một người đàn ông khá lớn tuổi, mặt sau tấm ảnh còn có lời đề tựa ‘tặng em yêu món quà kỷ niệm những ngày mình hạnh phúc bên nhau’.
Không tin vào những gì mình vừa thấy, tôi lật đi lật lại tấm ảnh soi xét thật kỹ từ nét mặt đến bộ váy áo mà vợ tôi đang mặc trên người. Không thể nhầm lẫn được, đó là bộ váy vợ tôi mới mua nhân dịp sinh nhật cô ấy, mới cách đây hơn 2 tháng và cái túi hàng hiệu đắt tiền này cũng mới chỉ xuất hiện trong nhà tôi khoảng vài tuần gần đây.
Ảnh minh họa
Khi vợ tôi xách nó về nhà với gương mặt hớn hở khoe rằng được sếp thưởng vì cô ấy đã giúp sếp ký được mấy hợp đồng làm ăn lớn cho công ty.
Vợ tôi là trợ lý giám đốc cho một công ty xuất nhập khẩu đồ gia dụng, còn tôi là giáo viên của một trung tâm hướng nghiệp, dạy nghề.
Chúng tôi lấy nhau đã hơn 3 năm và có một cậu con trai gần 2 tuổi. Cuộc sống vợ chồng khá hạnh phúc và êm đềm vì thu nhập của cả hai đều ổn. Vợ tôi cũng hay phải đi công tác nhưng vì lý do công việc nên nhiều lúc tôi cũng đành chấp nhận cảnh hai bố con ở nhà lụi cụi tự chăm sóc nhau.
Video đang HOT
Cũng có vài lời ra tiếng vào đến tai tôi khi vợ tôi suốt ngày quần là áo lượt, váy vóc hết kiểu ngắn đến kiểu dài, trang điểm kỹ càng lên xe xuống ngựa, thân mật với người này, người kia thế nhưng vì tin vợ và nghĩ đến vị trí công việc và những mối quan hệ làm ăn của cô ấy, nên tôi cũng tặc lưỡi cho qua.
Đến bây giờ thì chuyện đã ‘hai năm rõ mười’, bằng chứng ngoại tình của cô ấy đã sờ sờ ra đó, tôi khó có thể tự ‘an ủi’ mình rằng vợ tôi vô tội. Thực lòng từ khi sự việc xảy ra đến nay đã gần 1 tuần nhưng tôi vẫn chưa biết nên xử sự như thế nào?
Đưa đơn ly hôn để bỏ nhau thì quá đơn giản và dễ dàng nhưng không lẽ tình nghĩa vợ chồng gắn bó, lại còn cả tương lai và cuộc sống của con trai tôi nữa, cháu mới có 2 tuổi đầu?!
Theo Tinngan
Nửa trái dưa hấu với bài học sâu sắc về tình nghĩa vợ chồng
Vào buổi trưa một ngày nọ, tôi tan làm trở về nhà, nóng quá đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, mở tủ lạnh ra xem, không ngờ bên trong có nửa quả dưa hấu mát lạnh, tôi mừng rỡ và vội lấy ra ăn một cách ngon lành.
Đúng lúc này vợ tôi cũng trở về, vừa đi vào cửa nhà cô ấy vừa than thở: "Chết khát mất, nóng chết mất!", mở tủ lạnh ra, cô ấy ngẩn cả người ra.
Tôi bảo với vợ là miếng dưa hấu đó tôi ăn rồi, nét mặt cô ấy thoáng một chút không vui, vội vã cầm ly đi rót nước uống, vừa nhấc ấm nước lên, bên trong cũng không còn một giọt nào.
Thế là cô ấy đột nhiên phát cáu: "Anh cũng không biết đun lấy một chút nước, về nhà lâu như thế làm gì ?" Tôi cũng giận dữ: "Sao cái gì cũng đều là tại tôi thế?" Vì chuyện này mà hai chúng tôi chiến tranh lạnh mất một tuần mới hòa giải được.
Thứ bảy, tôi một mình trở về nhà bố mẹ tôi, họ vừa thấy tôi liền hỏi: "Sao một tuần nay bố mẹ không nhìn thấy vợ con rồi?" Tôi liền đem câu chuyện giận dữ kể cho họ nghe từ đầu đến cuối. Mẹ tôi nghe xong liền trách mắng tôi, làm việc không nên chỉ có nghĩ đến bản thân mình mà không để ý đến người khác.
Tôi không cho là đúng: "Chỉ là ăn hết nửa quả dưa hấu thôi mà, có cái gì ghê gớm đâu."
Bố tôi vừa cười vừa nói: "Con không cần phải biện bạch cho bản thân nữa, ngày mai là chủ nhật, cả hai đứa cùng tới đây một chuyến."
Ngày hôm sau, tôi cùng vợ chở con trở lại nhà bố mẹ tôi.
Vừa vào cửa, bố tôi liền sai tôi đi mua dấm chua, đợi đến lúc tôi mua trở về, bố tôi nói vợ tôi đã đưa con ra ngoài rồi, nói xong bố tôi liền bê ra một nửa quả dưa hấu đưa cho tôi rồi nói: "Nhìn con nóng quá đầu chảy đầy mồ hôi rồi, mau ăn miếng dưa hấu giải khát đi."
Nửa trái dưa hấu cũng chừng bốn năm cân, ông đưa cho tôi một cái thìa: "Ăn không hết thì để phần thừa còn lại cho vợ con về ăn", tôi cầm lấy cái thìa rồi ăn lấy ăn để, ăn chưa đến một nửa, bụng đã căng lên rồi.
Lúc cả nhà ăn cơm, bố tôi mang ra hai miếng dưa hấu đặt lên bàn rồi nói với tôi: "Con xem xem chúng có gì khác nhau?"
Tôi rất bối rối, cẩn thận nhìn đi nhìn lại, một nửa là tôi vừa mới ăn, một nửa còn lại cũng là đã được ăn, nhìn một lúc lâu, cũng nhìn không ra kết quả gì, đành phải lắc đầu.
Bố tôi chỉ vào miếng dưa hấu nói: "Một nửa này là con ăn, còn nửa kia là vợ con ăn, bố đều nói cho hai đứa là, "nếu như ăn không hết, thì để phần thừa còn lại cho người kia ăn". Con nhìn vợ con ăn như thế nào? Là dùng thìa xúc từ bên cạnh rồi vào phía bên trong, ăn hết một nửa, nửa còn lại để nguyên không động tới. Nhìn miếng của con xem, bắt đầu xúc từ chính giữa, ăn hết phần thịt ở chính giữa, để phần bên cạnh cho người khác ăn, người nào mà chẳng biết phần thịt ở chính giữa ngọt chứ? Từ việc nhỏ này mà xét thì thấy vợ của con có tấm lòng hơn con nhiều."
Mặt tôi bỗng nhiên đỏ lên.
Bố tôi nói ý tứ sâu xa: "Cả một đời của hai người, liệu có thể có bao nhiêu việc to tát? Tình cảm vợ chồng thể hiện ở chỗ nào? Là thể hiện ở một giọt dầu, một thìa cơm, một thìa canh trong cuộc sống hàng ngày. Lần trước con vì việc ăn dứa hấu mà cãi nhau với vợ, lại còn bao biện hót như khướu, điều đó rõ ràng là con không đúng. Nếu như đổi lại là vợ con về nhà trước, nhất định nó sẽ để phần cho con một nửa."
"Đừng xem đây là việc nhỏ, nó có thể phản ánh ra tấm lòng của một người, bên trong miếng dưa chứa đựng một bài học lớn về cách ứng xử trong gia đình, khi trái tim đã nguội lạnh, con phải từng chút từng chút sưởi ấm cho nó, mỗi ngày đều luôn nhớ ủ ấm cho nó. Ngược lại khi trái tim đang ấm áp, con từng muỗng từng muỗng nước lạnh đổ vào nó thì một ngày nào đó nhất định sẽ khiến nó nguội lạnh."
"Con thử suy ngẫm xem, nếu như vợ con cũng giống như con, làm mọi việc đều không nghĩ đến con nữa, lâu dần, con sẽ thấy thế nào?"
Thực sự là một câu nói thức tỉnh một người trong mộng như tôi, tôi bỗng nhiên phát hiện ra rằng, thường ngày khi trở về nhà, đôi dép được để gọn gàng, nước trà đã để sẵn trên bàn, chiếc ô được để sẵn ngoài cửa ra vào khi trời mưa, đó đều là thể hiện tình cảm yêu thương của vợ tôi, nhưng còn tôi thì sao, lại cứ tùy tiện, coi như không nhìn thấy, không hiểu được những điều đó mà còn suy bụng ta ra bụng người.
Nghĩ ra những điều đó, tôi hổ thẹn vô cùng, tôi vội vàng bưng sủi cảo đã lạnh ra đưa cho vợ: "Cái này không còn nóng nữa rồi, em ăn trước đi!"
Bố tôi cũng cười: "Có thể hạ quyết tâm đóng giả như thế cả đời thì là người chồng tốt rồi.
Tình yêu thương phải được thể hiện qua lại giữa đôi bên với nhau, hãy cảm thông với một nửa của bạn, đừng cho rằng mọi chuyện là họ cố tình gây sự với mình, mà hãy suy ngẫm tìm sai sót của bản thân mình.
Hạnh phúc không phải là ở trong một căn nhà lớn bao nhiêu mà là bên trong căn nhà có bao nhiêu tiếng cười hạnh phúc.
Hạnh phúc không phải là lái một chiếc xe rất sang trọng, mà là người lái xe có thể bình an trở về nhà.
Hạnh phúc không phải là yêu một người vô cùng xinh đẹp, mà là yêu một người có vẻ mặt cười sáng lạng.
Hạnh phúc không phải là nghe được bao nhiêu lời nói ngọt ngào, mà là lúc tổn thương có thể có người nói với bạn rằng: "Không sao cả, có anh ở đây rồi."
Theo Phunutoday
Nửa đêm nhìn cánh cửa phòng ngủ mở toang, tôi hốt hoảng đi tìm chồng Nửa đêm, khi tôi trở mình thì phát hiện chồng không nằm trên giường, còn cánh cửa phòng ngủ mở toang. Tôi hốt hoảng vừa tìm vừa gọi anh, chỉ mong nhìn thấy anh đâu đó... Chào Huyền, tác giả bài viết "Biết bao đêm, chồng mặc áo chú rể lang thang ngoài đường đòi đón dâu". Đọc tâm sự của bạn mà...