Bị co.i thườn.g khi đưa mẹ ở quê ra mua sắm, cô gái đã dạy cho người bán hàng một bài học nhớ đời
Trước thái độ thiếu tôn trọng của nhân viên bán hàng, người phụ nữ trong câu chuyện dưới đây đã dạy cho họ một bài học.
Ở đời thường có câu “con người ta hơn nhau ở manh áo tấm quần”, em thấy câu này đúng thật các chị ạ. Chỉ mới tuần trước thôi, mẹ em ở dưới quê lên thành phố thăm hai vợ chồng, em có dẫn mẹ đi mua sắm quần áo. Hai vợ chồng thu nhập cũng cao nên tiề.n bạc cũng dư dả, đủ sức sắm sửa này nọ cho cha mẹ. Tưởng là có một buổi đi mua sắm vui vẻ với mẹ, ai dè chọn nhầm ngày ra đường, gặp phải toàn phường điêu ngoa “trông mặt mà bắt hình dong”, nhìn quần áo, vẻ ngoài của người ta mà làm mặt nặng hay mặt nhẹ.
Chuyện là khi em dẫn mẹ vào một shop quần áo (shop này em mới đi lần đầu tiên), hai mẹ con em đã bị nhân viên của shop đối xử không ra gì. Người thì ngồi bấm điện thoại chơi em, kẻ thì sắp xếp lại đồ đạc, còn bà chủ thì đứng bấm máy tính đếm tiề.n. Mặc cho em kêu 5 lần 7 lượt, họ vẫn coi mẹ con em như vô hình. Gặp người khác là bực mình bỏ đi từ tám kiếp rồi nhưng em vẫn quyết ở lại coi đến chừng nào bọn họ mới chịu tiếp em. Chỉ đến khi em tức quá hét lên: “Này, có khách đấy, bộ bị mù hay điếc à?” thì họ mới chịu nhìn đến mẹ con em, mà nhìn theo cái kiểu lườm xéo khó chịu lắm các chị ạ.
Con bé nhân viên đứng xếp quần áo nhìn mẹ con em từ đầu đến chân một lượt rồi nói như dội gáo nước lạnh vào mặt: “Quần áo ở đây là đồ cao cấp mắc tiề.n, không phải là đồ sida nha. Có vào lộn tiệm không vậy?”. Lúc này em mới vỡ lẽ ra. Hóa ra họ nhìn cách ăn mặc có phần “quê mùa” rồi nghĩ mẹ con em là “ăn mày” mấy chị ạ.
Mẹ em ở quê, vốn quen với cuộc sống nghèo khó giản dị trước kia, nên dù sau này có khấm khá hơn, mẹ em vẫn thường hay mặc quần áo cũ. Chỉ cần là đồ còn tốt, có hơi bạc màu một chút, mẹ vẫn không quẳng đi. Còn em lúc đó cũng chỉ mặc bộ đồ ở nhà. Mỗi lần đi mua sắm quần áo, em đều mặc như thế vì nghĩ ăn mặc rườm rà thì khó thử đồ, mà đi mua sắm thì cần gì quá chải chuốt.
Cô gái đã quay lại và dạy cho những người bán hàng từng thiếu
tôn trọng mình một bài học (Ảnh minh họa)
Còn nữa là bữa hôm đó con xe Vespa của em bị hư phải gửi đi sửa, em đành lấy con xe cà tàng mua từ hồi mới ra trường đi đỡ. Ai dè mấy người này nhìn con xe rồi nhìn cách ăn mặc liền xếp mẹ con em vào hạng “miễn tiếp khách”! Phẫn uất hơn nữa là bà chủ shop đó còn lôi từ trong kho ra một mớ đồ nhăn nhúm như đống nhùi giẻ rồi nói với em bằng cái giọng thương hại: “Giảm 50 nhá, giá này là đã thương tình lắm rồi, chọn lẹ, tính tiề.n rồi đi giùm”. Em nghe mà thấy sốc đến tận óc.
Đúng là con người ta sống ở đời thường hay bị vẻ bề ngoài che mắt các chị ạ. Rồi họ lấy cách ăn mặc, lấy vật chất bên ngoài để làm tiêu chuẩn phán xét, đán.h giá và đối xử với người khác. Họ thấy ai trông “có vẻ” nghèo hèn thì co.i khin.h, xa lánh, ngược lại, hễ thấy ai trông “có vẻ” sang chảnh thì họ bợ đỡ, thậm chí là “bắt quàng làm họ”. Thói đời như thế là lẽ thường, đầy rẫy và nhan nhản ra đấy. Thế nhưng họ quên mất một điều là vẻ bề ngoài chỉ là vỏ bọc lừa dối, nó chẳng nói lên những điều thực chất của một con người.
Video đang HOT
Em thấy rất phẫn nộ khi bị đối xử như thế. Lần đầu tiên em cảm nhận rõ sự phân biệt đối xử sang – hèn theo vẻ bề ngoài của một con người. Cách cư xử đáng chê trách này cho thấy cái tâm lý thực dụng của nhiều người và cả sự lệch lạc trong hệ giá trị sống của họ nữa. Những người này coi giá trị vật chất là quan trọng hơn hết thảy, lấy cái giá trị này ra làm trung tâm, thậm chí coi nó như là điểm tựa duy nhất trong nhân sinh quan của họ. Sự lệch lạc đó rất đáng bị lên án vì dù sang hay hèn, giàu có hay nghèo khó, con người ta đều nên được tôn trọng và được đối xử bình đẳng. Mọi người đều xứng đáng được đán.h giá và đối xử theo đúng con người và phẩm cách của họ chứ không phải là theo vẻ bề ngoài, quần áo, xe cộ hay những thứ họ sở hữu…
Quá bực trước cái kiểu hành xử không ra gì của bà chủ và nhân viên ở shop đó, em quyết quay lại cho họ một bài học các chị ạ. Mặc một bộ quần áo sang chảnh, xách túi hàng hiệu, trang điểm rạng ngời, em cưỡi con Vespa quay lại cái shop đó. Lần này thì bọn họ tiếp em niềm nở, “tử tế” lắm các chị ạ, cười xum xoa rồi ngọt ngào gọi “chị ơi, chị ơi”. Em mới bảo với họ là “có nhớ ai không?” thì mấy ả đó mới trố mắt nhìn em. Em “hành” bọn họ đủ kiểu, bắt lấy cái này đổi cái kia rồi cuối cùng chỉ nói một câu “đồ xấu quá, không có cái nào ưng được hết” rồi ngoảnh mặt bỏ đi luôn.
Theo Thanhtu/Ngoisao
Dùng hình ảnh hotgirl tìm bạn trên mạng, mẹ bày mưu và chị gái thế vai cuối cùng tôi đã có bầu
Con đã 25 tuổ.i rồi mà chưa có người yêu, lần này con nghe theo mọi sự sắp đặt của mẹ để bắt gọn anh chàng đẹp trai đó cho mọi người biết con gái mẹ cũng có giá chứ bộ.
Bố mẹ tôi đều có ngoại hình long lanh, sinh ra mấy chị gái tôi đều đẹp như hoa như ngọc chỉ có mỗi mình tôi đen đủi xấu xí. Từ da mặt đến da chân tôi phủ đầy những đốm đen nhìn như chú chó đốm. Người ta bảo nhất dáng nhì da vậy mà tôi chẳng được điểm nào, da thì lúc nào cũng bẩn bẩn, dáng thì thô kệch, tóc thì xoăn tít, hàm răng thì cái chìa ra cái thụt vào. Đến tuổ.i dậy thì bạn bè tôi đứa nào cũng xinh xắn còn tôi thì xấu xí chẳng ma nào nó nhòm đến.
Những dịp lễ tết bạn bè ôm hết bó hoa này đến hộp quà kia còn tôi thì chỉ co ro ở nhà chẳng ai thèm chơi với tôi mặc dù tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng những người con trai mới nghe thấy tiếng tôi đã chạy mất tăm mất tích rồi. Học xong cao đẳng vậy mà tôi chẳng kiếm cho mình được một công việc để làm thậm chí tự hạ mình xuống làm công nhân vậy mà chỉ làm được ngày trước ngày sau họ đã đuổi với lý do: "nhìn nó cười nuốt cơm không nổi". Vậy là từ đó tôi không còn tự tin để làm bất kỳ việc gì nữa mà lúc nào cũng ru rú ở nhà làm bạn với chiếc máy tính. Tôi kết rất nhiều bạn để tâm sự và hình ảnh avatar của tôi là một cô gái hotgirl xinh đẹp khiến cho các anh chàng trẻ trung xinh đẹp nhảy vào say như điếu đổ khác hẳn với cuộc sống thực tại của tôi. Có rất nhiều chàng trai muốn được gặp mặt tôi nhưng tôi sợ khi họ nhìn thấy hình ảnh ngoài đời của tôi rồi sẽ bỏ tôi mà đi.
Tôi sinh ra có ngoại hình xấu xí, khác hẳn với các chị và bố mẹ (Ảnh minh họa)
Sau hơn một năm kết bạn qua mạng tôi cũng tìm cho mình một ý trung nhân. Anh ấy chấp nhận tất cả những hình ảnh xấu xí mà tôi đưa lên chỉ mong muốn được gặp tôi một lần thôi. Tôi nói với mẹ là có một người con trai yêu tôi thực lòng lúc đầu mẹ cũng không tin sau đó tôi đưa những lời nhắn ngọt ngào tình cảm của anh mẹ mới tin. Nhưng dường như là người từng trải nên mẹ tính toán rất cẩn thận:
- Con đã 25 tuổ.i rồi mà chưa có người yêu, lần này con nghe theo mọi sự sắp đặt của mẹ để bắt gọn anh chàng đẹp trai đó cho mọi người biết con gái mẹ cũng có giá chứ bộ.
Vậy là tôi nghe mọi sự sắp xếp của mẹ, mời anh ta về nhà chơi, người ra tiếp anh ta không phải là tôi mà là chị tôi hơn tôi 2 tuổ.i. Và tất nhiên anh ấy kết ngay lập tức, sau bữa ăn tối vui vẻ mẹ tôi hứa:
- Nếu hai con cưới nhau bố mẹ sẽ cho một căn nhà 2 tầng ở nơi sầm uất thích buôn bán gì bán, rất rộng rãi. Còn bây giờ các con lên phòng nghỉ ngơi chút rồi về vẫn còn sớm mà.
Ngay lần đầu tiên gặp mặt anh ấy đã có hứng thú quan hệ với chị tôi và theo kế hoạch chị tôi sẽ tắt hết điện đi để tôi tiến dần thay thế vị trí của chị ấy. Lần đầu tiên được động chạm vào người tôi yêu thật hạnh phúc biết bao và khi đã xong xuôi thì tôi lại chui xuống gầm giường để chị tôi trồi lên trò chuyện cùng chàng. Sự việc như vậy được lặp đi lặp lại mỗi lần anh ấy đến chơi mà không hề nghi ngờ gì. Cho đến khi tôi có bầu rồi mới dám lộ mặt nói chuyện với anh, anh ngạc nhiên hết mức bảo:
- Sao giọng em khác thế, mà em bảo trong khi quan hệ em không thích nói chuyện cơ mà sao hôm nay lại nói như sáo thế.
Nói rồi anh với tay bật điện lên, khi ánh sáng chiếu vào khuôn mặt tôi anh giật nảy mình lên ú ớ vài giây mới nói nổi:
- Người con gái xinh đẹp của anh đâu rồi mà sao lại là em?
- Người mỗi ngày công khai tiếp anh đó là chị em, còn em mới chính là cô gái hàng ngày nhắn tin chát chít với anh qua mạng, mà trên mạng anh cũng chấp nhận gặp em dù em xấu xí thế nào đi nữa.
- Thì anh cứ nghĩ là trong hư có thật trong thật có giả chứ đâu phải là sự thật thế này. Em lừa anh, đúng là đồ đàn bà đáng ghét, anh không thể lấy người vợ xấu xí đến mức này được.
- Em yêu anh thật sự mà, em đã có con với anh rồi.
- Cô có nhầm không đấy, tôi quan hệ với cô lúc nào mà có thai chứ.
- Anh quên rồi sao lần nào quan hệ với nhau anh chẳng tắt điện vì sợ mọi người nhìn thấy nên em đã thay thế chị gái để lên giường cùng anh đấy thôi. Em yêu anh lắm, anh đừng bỏ rơi mẹ con em anh nhá. Chúng mình lấy nhau bố mẹ cho cả căn nhà không sướng sao các chị em có ai được như thế đâu, vợ chồng mình sẽ không phải ở trọ đâu.
Vò đầu bứt tai một lúc anh cũng hậm hực gật đầu và gặp trực tiếp mẹ tôi để nói chuyện:
- Con không ngờ đã rơi vào cái bẫy của mẹ vợ bày ra, con chấp nhận lấy cô vợ xấu xí này nhưng với điều kiện nếu vợ con xinh ra đứa con giống cô ấy thì con sẽ chia tay còn giống con thì con chấp nhận làm bố. Vì con không thể ngẩng mặt lên nhìn thế giới này khi mà vợ với con xấu như ma chê quỷ hờn được.
Lý do anh đưa ra thật khó chịu làm tôi bị tổn thương nhưng mẹ tôi chấp nhận hết miễn sao anh ta chịu cưới tôi làm vợ để đỡ bị hàng xóm họ hàng dèm pha vì có đứa con gái ế chồng.
(Ảnh minh họa)
Một đám cưới đơn giản cũng được diễn ra trong sự chia vui của mọi người, bố mẹ anh dù không vui lắm nhưng chuyện đã rồi nên đành phải chấp nhận. Những ngày tôi chờ đợi sinh con mới hồi hộp làm sao, hàng ngày tôi dành mấy tiếng đồng hồ để ngắm nhìn những chàng trai cô gái xinh đẹp để cho con mình sau này sinh ra được đẹp như họ, ăn uống toàn những thứ tốt cho da mẹ và bé. Mẹ tôi còn thuê cho tôi cả một dàn nhạc để vợ chồng tôi vui vẻ bên nhau cho cháu nghe nhạc nhiều sẽ khỏe mạnh vui tươi thì sẽ xinh đẹp.
Mẹ tôi còn viện trợ tiề.n và lương thực hàng tháng cho hai vợ chồng để anh ấy không phải đi làm mà tu chí tập chung chăm sóc vợ tốt.
Sau nhiều tháng đầu tư hồi hộp chờ đợi đứa con trai của tôi đã được sinh ra. Thật may nó không có điểm nào giống người mẹ xấu xí của nó, tôi mỉm cười hạnh phúc nhìn con nó thật biết chọn những cái đẹp nhất của bố và của ông bà ngoại. Anh không còn cau có khó chịu nữa mà ôm ấp con cả ngày không biết chán. Anh cười nói chuyện với con:
- Con lớn mau lên sau này mỗi lần đi đâu bố sẽ trở con đi theo nhá để mẹ con ở nhà coi nhà vậy.
Biết lời nói của anh có hàm ý nhưng tôi chấp nhận tất cả, để cho gia đình êm ấm biết đâu có ngày anh sẽ hiểu tấm lòng của người vợ xấu xí này.
Theo Va/Ngoisao
Hôn nhân là con đường khó đi, bạn hãy đi chậm chứ đừng chạy... Có rất nhiều người họ sẵn sàng vượt qua khó khăn để đến với nhau. Với họ sức mạnh của tình yêu có thể giúp vượt qua những trở ngại trên. Nhưng có nhiều người thì không thể. Sau một ngày trực lễ tân vất vả, 23 giờ nó vừa chợp mắt thì chợt chuông điện thoại báo có tin nhắn gửi đến....