Bị chồng đánh đuổi ra khỏi nhà chỉ vì tiêu quá 10 ngàn tiền đi chợ, người vợ đã làm một việc không ngờ
Nói rồi anh đóng sầm cổng lại, chị đứng thẫn thờ nước mắt như mưa. Chỉ vì 10 ngàn mà anh nhẫn tâm đuổi vợ thật sao, anh có nghĩ tới đứa con chị đang mang trong bụng hay không? Nó là giọt máu của anh cơ mà.
Anh chị yêu nhau gần 1 năm thì cưới. Ngày còn yêu hai người không mấy khi đi ăn uống bên ngoài cả, chủ yếu là gặp nhau ở tại nhà chị, lúc nào muốn tình cảm chút thì ra cái công viên gần nhà. Nói chung anh không phải tốn kém tán tỉnh chị như mấy anh chàng đi tán gái. Phần vì chị không phải là người muốn lợi dụng hay thích mè nheo, phần vì tính anh hơi “chặt” không chịu chi cho lắm.
Chị biết điều này nhưng lúc đó chị nghĩ lấy một người như thế có khi cũng tốt, chứ nếu chồng mà cứ suốt ngày ăn chơi nhậu nhẹt tiêu pha hoang phí thì biết bao giờ hai người mới có của ăn của để.
Lúc cưới nhau về rồi chị mới biết trước đây chồng đã tiết kiệm được một khoản tiền khá lớn. Anh gửi ngân hàng và đứng tên của mình, chị biết chồng làm như vậy vì không muốn xảy ra tranh chấp giữa hai vợ chồng sau nếu có chuyện gì đó xảy ra. Tính anh chắc chắn chị biết, nhưng khi ấy chị cũng chẳng để ý nhiều, bởi chị cũng chẳng có ý định tơ tưởng đến tiền của chồng. Sau anh thích làm gì với nó thì tùy anh.
Sau khi cưới mỗi tháng lĩnh lương về anh cầm hết lương của hai vợ chồng, và giao cho chị một khoản tiền nhất định đủ dùng vào việc chợ búa trong một tháng của 2 người. (Ảnh minh họa)
Sau khi cưới mỗi tháng lĩnh lương về anh cầm hết lương của hai vợ chồng, và giao cho chị một khoản tiền nhất định đủ dùng vào việc chợ búa trong một tháng của 2 người. Mỗi ngày 40 ngàn, vị chi 1 tháng anh giao cho vợ 1 triệu 200 ngàn không thừa 1 xu. Gạo thì không phải mua vì nhà chị bố mẹ làm nông, toàn gửi gạo cho. Việc đi chợ với số tiền đó quả là khó khăn nhưng chị vẫn cố gắng xoay sở. Muốn mua cái gì đó trong nhà, kể cả là mua cái chổi mới chị cũng phải nói với chồng từ hôm trước để anh đưa tiền.
Để có tiền mua đồ lặt vặt cho bản thân mình chị đã phải nhận đánh máy thuê cho người ta. Tranh thủ giờ nghỉ trưa, hay lúc rảnh ở công ty chị làm việc đó. Chị nghĩ anh tiết kiệm như vậy có lẽ cũng vì anh lo cho con cái và cuộc sống sau này…
Cho tới một hôm, khi đó chị mới phát hiện mình có bầu được 2 tuần. Chưa cũng chưa dám tẩm bổ gì cho mình cả vì thú thực anh chưa tăng thêm tiền đi chợ cho chị. Trưa chủ nhật chị đi chợ, đã mua đủ thực phẩm cho cả ngày, trưa ấy chị định nấu canh rau tơi với tép khô. Nhưng rồi nhìn thấy mớ cua ngon quá, chị thèm vì lâu rồi chưa ăn, sẵn vừa lấy tiền làm thêm chị mua 10 ngàn tiền cua về nấu thay tép khô.
Trưa hè ăn bát canh cua hai vợ chồng chị thi nhau khen ngon, ăn hết veo cả nồi cơm. Tới cuối bữa, anh hỏi vợ: “Hôm nay cua rẻ hay sao mà nấu được nồi canh ngon thế”?
Video đang HOT
Chị thật thà bảo chồng:
- Em thấy trời nóng, mớ cua lại ngon nên mua thêm 10 ngàn cua đấy ạ?
- Cô có biết để có 10 ngàn ấy tôi phải vất vả thế nào mới kiếm được không hả? Mà cô lấy đâu ra tiền mua thêm, hay là hàng ngày rút xén tiền đi chợ tôi mua để làm quỹ riêng. Cô khai mau.
Vừa nói anh vừa túm tóc chị dúi đầu xuống bắt phải khai lấy tiền ở đâu, nhưng chị nhất quyết nói rằng mình không bớt xén tiền anh đưa. Anh điên lên kéo chị ra khỏi cổng và đuổi đi: “Cô cuốn xéo khỏi cái nhà này ngay lập tức. Tôi không thể để cho cái loại đàn bà có cái thói như cô sống trong nhà này được”.
Cô có biết để có 10 ngàn ấy tôi phải vất vả thế nào mới kiếm được không hả? (Ảnh minh họa)
Nói rồi anh đóng sầm cổng lại, chị đứng thẫn thờ nước mắt như mưa. Chỉ vì 10 ngàn mà anh nhẫn tâm đuổi vợ thật sao, anh có nghĩ tới đứa con chị đang mang trong bụng hay không? Nó là giọt máu của anh cơ mà.
Chị về nhà mẹ đẻ 2 hôm, vẫn không thấy anh sang kiếm hay gọi điện gì cả. Chị biết anh đã nhất quyết đuổi mình đi. Chị cũng không muốn ở nhà ngoại lâu, sợ làm gánh nặng cho ông bà và cũng sợ hàng xóm dị nghị. Chị quyết định ra đi, lúc đó chị cũng chưa biết mình sẽ làm gì nhưng chị chỉ nghĩ chị không thể để con chị sinh ra phải khổ cực được.
Nhớ tới người chị họ đang làm trong Nam, thỉnh thoảng hai chị em vẫn liên lạc với nhau chị quyết định vào đó. Chị đi nhưng vẫn chưa dám nói tình hình hiện tại của mình với bố mẹ. Vào tới nơi chị mới dám gọi về thú nhận và mong ông bà tha lỗi, bố mẹ chị chỉ còn biết khóc và động viên con gái mà thôi.
Biết tin chị đã vào Nam anh chỉ nhắn một tin: “Tôi gửi đơn ly hôn rồi, cái loại như cô đi vào đó chắc chỉ bán trôn nuôi miệng thôi. Đứa con trong bụng rồi ra đời cũng nối gót mẹ nó, tôi không thèm cái loại như thế”.
Chị gạt nước mắt một mình vừa mang thai vừa cố gắng làm việc. Vì chị học kế toán nên người chị họ rủ chị mở xưởng sản xuất giày da, vốn liếng của chị ấy nhưng lãi lời chia đôi. Chị không quản khó khăn lăn lộn làm việc. Con được 2 tháng chị đã gửi con cho người trông trẻ thuê để tới xưởng làm việc. Cũng may trời thương con trai chị cứ thế lớn chứ không ốm đau gì.
Sau 5 năm chị đã có tiền tỷ trong tay. Chị quyết định đưa con về thăm ông bà ngoại. (Ảnh minh họa)
Sau 5 năm chị đã có tiền tỷ trong tay. Chị quyết định đưa con về thăm ông bà ngoại. Ngày bế con đi qua ngôi nhà cùng chồng cũ, giật mình vì thấy căn nhà 3 tầng ở mặt đường đã đổi chủ. Nghe nói anh ta cũng vì tiết kiệm quá ăn chẳng dám ăn để rồi 1 năm trước thì phát hiện mình bị bệnh hiểm nghèo, tiền bạc nhà cửa bán hết để chạy chữa nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm. Nghe nói người giờ như cái xác khô đang sống cùng với bố mẹ đẻ, có lẽ cũng chẳng được bao lâu nữa.
Chị ngước lên trời mỉm cười, may ngày trước chị đã dũng cảm ra đi, vì câu nói của anh mà chị cố gắng thì mới có ngày hôm nay. Chứ nếu cứ bám vào anh chắc giờ mẹ con chị cũng đã phải ra đường xin ăn rồi.
Theo Một Thế Giới
Người yêu cũ tìm đến tôi sau khi bị chồng đại gia đuổi ra khỏi nhà
Chỉ còn vài tháng nữa là chúng tôi sẽ chính thức làm đám cưới. Gia đình hai bên tấp nập chuẩn bị, bạn bè chúc mừng, nhưng trong lòng tôi đang vô cùng đau khổ.
Đã ngoài 30 tuổi, công việc ổn định, ngoại hình sáng sủa, nhưng chưa một lần tôi dẫn bạn gái về ra mắt. Ở nhà, mọi người đều lo lắng không biết con trai độc nhất, cháu đích tôn của cả họ không biết đến khi nào mới kết hôn. Vì thế, khi tôi thông báo sẽ lấy P. làm vợ, ai cũng mừng ra mặt.
P. không phải là người con gái tôi yêu tha thiết. Em là giáo viên trường làng, ngoại hình bình thường, sống giản dị và chan hòa. Còn tôi từng học cùng lớp với chị gái P. Tuy chúng tôi quen biết nhau đã lâu nhưng hiếm khi nói chuyện.
Mặc dù vậy, tôi vẫn nhận ra P. có tình cảm với mình. Em luôn quan tâm đến sở thích của tôi. Sinh nhật hay dịp lễ tết, P. vẫn gửi quà tặng với danh nghĩa của chị gái. Những khi tôi ốm, đích thân P. mang hoa quả và thuốc men đến tận nhà hỏi thăm.
Gia đình tôi cũng dành nhiều thiện cảm cho P. Mọi người gán ghép mong chúng tôi thành đôi, nhưng tôi luôn một mực khẳng định mình chỉ coi P. như em gái. Không một ai biết, trong lòng tôi có nỗi buồn riêng.
Tôi từng dành trọn tình yêu cho người con gái khác. T. là đồng nghiệp cùng công ty, thông minh, xinh đẹp, sắc sảo, gia cảnh cũng rất tốt. Dường như cô ấy hoàn hảo về mọi mặt, không chê được điểm gì. Chỉ có điều, khi yêu nhau, T. cấm tôi không được tiết lộ với ai về tình cảm giữa hai đứa.
Tôi cảm nhận được T. có yêu mình, nhưng đó là một thứ tình yêu ích kỷ và tính toán. Có thể, với nhiều người, tôi là hình mẫu lý tưởng, nhưng tôi biết, T. còn trông chờ người khác hoàn hảo hơn. Cô ấy luôn mong có một người chồng thật giàu có, để cuộc đời không phải lo nghĩ gì. Điều ấy, đến giờ tôi vẫn chưa làm được.
Tôi yêu T. khờ dại, làm theo mọi điều T. yêu cầu vì tôi sợ rằng, một ngày nào đó, cô ấy sẽ bỏ tôi mà đi. Và ngày đó cũng đến. T. nhẹ nhàng nói lời chia tay để kết hôn với một doanh nhân thành đạt, theo chồng đến nơi khác sinh sống. Tôi vật vã đau khổ, rơi vào trầm cảm.
Chính lúc đó, P. đã đến bên tôi động viên, chia sẻ. Cô ấy chấp nhận làm người thay thế, chấp nhận để tôi ôm hôn và điên cuồng gọi tên người cũ. P. nói chỉ cần tôi muốn, cô ấy sẵn sàng hi sinh mọi thứ, để có được người mình yêu. Cảm động trước tấm lòng của người con gái đó, tôi đã nói lời cầu hôn với P., vừa đền đáp tình cảm, vừa để kết thúc 2 năm trời đằng đẵng chịu đựng nỗi đau do người cũ gây ra.
Nhưng chỉ còn vài tháng nữa, khi chúng tôi chuẩn bị kết hôn, thì T. quay trở về. Tôi đau xót khi người mình yêu trở nên xanh xao, tiều tụy hơn trước. Người chồng cô ấy từng tự hào đã ngang nhiên ngoại tình rồi đuổi T. ra khỏi nhà. Gia đình sợ mang tiếng, từ chối chấp nhận con gái. T. trở nên bơ vơ, đành tìm đến tôi.
Nhìn người yêu cũ héo mòn, tôi không hả hê mà thương cô ấy vô cùng. Tôi ước giá như T. chọn tôi, có lẽ giờ đây em đã không phải chịu khổ sở như vậy. T. chưa biết tôi sắp lấy vợ, nên vẫn cầu xin được quay lại, khiến tôi bối rối.
Vợ chưa cưới của tôi là người tốt, nhưng chỉ tốt thôi chưa đủ. Tôi biết mình không có tình cảm gì với cô ấy, nếu cưới nhau, liệu sau này có thể sống chung cả đời? Nhưng tôi cũng không đủ can đảm để nói lời chia tay, vì P. đã dành cho tôi cả tấm chân tình. Tất cả mọi người, ai cũng trông đợi đám cưới của hai đứa.
Ngày cưới ngày càng đến gần, thay vì hạnh phúc, tôi lại cảm thấy mệt mỏi căng thẳng. Tình cảm dành hoàn toàn cho T. nhưng tôi cũng không dám phụ lòng P. Liệu tôi có nên nói cho P. biết sự thật, để được cảm thông và quay về với người yêu cũ?
Theo Vietnamnet
Chỉ vì một cái ôm, tôi đã bị cả nhà chồng đánh đuổi trong tai tiếng Câu nói lạnh lùng của anh khiến lòng tôi tê tái. Càng lúc, tôi càng cảm thấy cô quạnh trong chính căn nhà của mình. Tôi vừa bước sang tuổi 32, một cái tuổi không còn quá trẻ nhưng cũng chưa phải là già. Nó gọi là trưởng thành, là độ tuổi mà người ta có thể đủ chín chắn để quyết định...