Bị chồng chê: “Ở nhà cả ngày, có mỗi hai đứa con mà cũng than”, bà nội trợ này đã đáp trả cao tay
“Ổng như hóng mẹ về chợ, gọi mấy chục cuộc điện thoại. Mình vừa xót con bé khóc, vừa xót con lớn không có cái gì vào bụng, chồng chỉ kịp thốt lên: “Người vợ đảm của anh đây rồi!” – bà nội trợ chia sẻ.
Trong xã hội hiện đại, hình ảnh một phụ nữ làm việc, cống hiến cho xã hội tương đương với đàn ông đã trở nên quen thuộc. Đó được coi như một sự tự hào của chị em khi “vừa khéo việc nước vừa đảm việc nhà”. Vì lẽ đó, một phụ nữ không đi làm, chỉ ở nhà chăm con và làm nội trợ (dù không ai chính thức nói thẳng) nhiều khi bị coi là kẻ ăn bám.
Trong con mắt của nhiều “ trụ cột gia đình” và xã hội, những bà nội trợ thật sung sướng, bởi họ không phải làm việc gì cả, không phải vất vả đội mưa nắng làm việc, không bị sếp mắng, không bị áp deadline, định mức công việc… như những người đang đi làm. Họ dễ dàng bị mắng nếu không biết điều mà cằn nhằn người đi làm, nếu chăm con không khéo, nhà cửa không gọn gàng, nếu bản thân họ bù xù, lôi thôi. Nếu họ than thở hoặc nhờ chồng trông con hộ một lúc để đi tắm, đi vệ sinh hay ra ngoài, họ sẽ rất dễ bị nghe câu: “Ở nhà cả ngày có mỗi trông con mà cũng không xong”, “Ai cũng có con, sao người ta vẫn làm được hết việc”, “Anh đi làm mệt mỏi cả ngày, về còn bị em sai việc”…
Nếu giải thích mãi mà chồng không nghe, vẫn khăng khăng cho rằng chị em chỉ kiếm cớ để làm nũng hay lười biếng, chị em sẽ xử lý thế nào? Hãy học cách của người phụ nữ này đối mặt với chồng và chấn chỉnh anh ấy một cách đường đường chính chính nhé.
Ngươi phụ nữ này đã bày chiêu cho chị em “trị” chồng một cách hiệu quả.
Cũng từng nghe những câu chướng tai như thế, chị Dương Bình lại có cách ứng xử cực kỳ cao tay và cứng rắn. Chị khoe: “Các mẹ ạ!
Đây là hình ảnh tớ chụp lúc 8 giờ sáng, sau hơn 1 tiếng đồng hồ tớ bỏ đi khỏi nhà, để chồng tự xoay sở với hai đứa con, phòng khách ngập ngụa đồ chơi, hai phòng ngủ chăn màn bừa bộn và một mâm đầy bát tối qua chưa rửa cùng hàng tỉ việc không tên khác.
Nói thật tớ cũng chẳng thoải mái gì khi đi như vậy, nhưng đôi khi cũng phải cho chồng cảm nhận mọi thứ hàng ngày diễn ra như thế nào với chức danh “nội trợ”. Đã vậy nhiều lúc than vãn tí thì chồng lại cho rằng: Em ở nhà cả ngày… Có mỗi 2 đứa con… Các cụ ngày xưa nuôi hàng tá con… Cứ làm như mỗi mình em làm mẹ…
Đấy, có hơn 1 tiếng thôi mà chồng tớ phải gọi đến 20 cuộc điện thoại van nài vợ về xử lý mọi việc để chồng kịp giờ đi làm. Có hơn 1 tiếng mà chồng phải gào lên trong điện thoại:
- Em về ngay đi. Anh điên mất…
Được đà tớ cũng xả cho trận: – Giờ thì anh hiểu trầm cảm sau sinh nó bắt nguồn từ đâu chưa? Đừng để đến lúc tôi điên lên, người tôi thịt là anh chứ không phải ai khác đâu”.
Bức ảnh nhòe nhoẹt được mẹ hai con chụp làm bằng chứng cho sự “sắp điên mất” của chồng sau hơn 1 tiếng chị “bỏ nhà ra đi”.
Video đang HOT
Nhìn bức ảnh cậu nhóc bé xíu đang khóc mếu nước mắt giàn giụa, bé chị lớn hơn đang bíu chặt lên vai bố, ông bố thì hoảng loạn không biết xoay sở làm sao, các mẹ có con nhỏ chắc vừa buồn cười, vừa hả hê giùm cho người mẹ này. Cách “trả đũa” này của mẹ Dương Bình có vẻ cũng khá hữu hiệu đấy chứ?
Chị Dương Bình chia sẻ, hiện anh chị đang có 2 bé, một bé 5 tuổi và một bé 9 tháng. Hiện tại chị đang ở nhà trông con và làm nội trợ vì gia đình neo người. Trong khi đó, chồng chị Bình đi làm cách nhà 20 km, sáng đi tối về và công việc cũng khá bận rộn. Chị quan niệm rằng, việc nhà thì mẹ nào cũng phải làm giống nhau nhưng khác ở điểm là có được chồng san sẻ hay không thôi.
“Ổng đi từ 7 giờ sáng đến 7 giờ tối. Thời điểm ổng về, mình ở nhà cũng nấu nướng xong xuôi, tắm táp cho 2 đứa nhỏ và cho đứa lớn ăn xong. Nhà cửa sạch sẽ. Ổng về chỉ việc tắm và ngồi vào mâm. Gần như mọi việc trong nhà không phải động tay chân. Có chăng bế đứa nhỏ lúc mình nấu bột và tắm. Mình cũng thương ổng đi làm vất vả nên không mấy khi làm phiền. Chỉ nhờ ổng trông chừng chốc lát”, chị Bình tâm sự.
Chị Bình ở nhà nội trợ trông con nên nhiều khi cùng mệt mỏi và bí bách lắm.
Vẫn thương chồng thương con nhưng đôi khi chị Bình vẫn thấy mệt mỏi với công việc bếp núc, dọn dẹp, loay hoay với hai đứa nhỏ mà chẳng biết tâm sự với ai, thi thoảng cũng cằn nhằn chồng một tí. “Có thể bản thân chồng cũng hiểu sự khác nhau giữa việc con cái xưa và nay nhưng những câu cửa miệng mà đàn ông hay nói với vợ thì dễ làm tổn thương lắm. Vợ thì cần động viên chia sẻ, nhưng chồng lại nói như thế thành ra bất đồng, và tạo sự ức chế.
Vì lẽ đó, mình muốn cho chồng cảm nhận công việc mà hằng ngày vợ làm để anh ấy hiểu đó là chuyện không hề đơn giản. Đó không phải chỉ là lao động chân tay mà cần cả trí óc để sắp xếp thời gian cho 1 ngày dài với hàng đống việc không có tên”.
Một cách hài hước, chị Bình kể lại giây phút anh chồng nhìn thấy chị trở về sau hơn 1 tiếng đồng hồ “mất tích”: “Ổng như hóng mẹ về chợ ấy. Mình thì vừa xót con bé khóc, vừa xót con lớn không có cái gì vào bụng. Ổng chỉ kịp thốt lên: &’Ôi, người vợ đảm của anh đây rồi!’ rồi đi làm. Tối hôm ấy, ổng còn ngồi tâm sự thế này: &’Thực ra thì anh cũng lười, anh chỉ biết kiếm tiền về cho em và các con. Anh không giỏi nấu nướng, không nhanh trí cho viêc sắp xếp nhà cửa. Nhưng cũng tại vì anh lấy được người vợ chịu khó rồi’.
Từ hôm đó đến nay, tối nào về ổng cũng biết để đồ đạc gọn gàng, bế con đi hàng xóm chơi rồi đổ rác giúp vợ. Đúng thật là có sự thay đổi ngoạn mục”.
Ông chồng đã thay đổi ngoạn mục sau khi được vợ “dạy dỗ”.
Nói thì dữ dằn vậy thôi nhưng chị Bình cũng hạnh phúc lắm vì được chồng ưu ái, thậm chí anh còn chăm sóc vợ khá cẩn thận lúc chị ở cữ đứa lớn, dù có cả bà nội bên cạnh. Bản thân chị cũng trải qua giai đoạn khủng hoảng sau sinh đến mức đập phá một số đồ đạc nhỏ trong nhà nhưng cuối cùng chị lại biết tự cân bằng lại bản thân sau những sóng gió để cuộc sống gia đình lại êm ấm như xưa.
Vợ muốn cân bằng được thì chồng cũng phải trợ giúp đắc lực thì mới mong sóng gió sớm qua đi.
Thế đấy, các mẹ ạ, dù ở nhà nội trợ hay đi làm việc ở cơ quan, nếu bị chồng hay ai đó cho rằng mình không chu toàn việc nhà và lấy cớ bận con mọn để lười biếng, các mẹ hãy thử giao việc “đơn giản” ấy cho họ một lúc, đi spa, shopping hoặc uống cafe chém gió với bạn bè, sau khi về, biết đâu mọi sự sẽ khác.
Theo Afamily
Tôi cướp 'chồng' của mẹ đẻ như thế nào
Chuyện cứ tưởng chỉ có ở trong phim lại đang xảy ra trong chính ngôi nhà vốn bình yên của mẹ con tôi.
Tôi là kết quả của mối tình vụng dại thời trẻ của hai bố mẹ, ông bà nội không chấp nhận con dâu, bố bồng bột và nhu nhược nên mẹ tôi buộc phải trở thành một single mom, bà hơn tôi đúng 18 tuổi.
Cuộc sống của tôi và mẹ tuy thiếu đi người đàn ông trụ cột gia đình song điều đó không ảnh hưởng gì nhiều bởi mẹ là một người phụ nữ không chỉ xinh đẹp mà còn giỏi giang, tháo vát. Bà hiện làm chủ một thẩm mỹ viện có tiếng ở Hà Nội, tiếp xúc với nhiều nghệ sĩ và các quý bà giàu có nên mẹ tôi cũng rất chỉn chu, lại biết cách ăn mặc, trang điểm. Vì thế mà dù đã 40 tuổi mẹ tôi trông chẳng khác gì gái đôi mươi. Đi cạnh mẹ, người ta vẫn gọi chúng tôi là hai chị em .
Thẩm mỹ viện của mẹ ăn nên làm ra, cuộc sống của gia đình tôi cũng sung túc, không có nhiều điều phải lo nghĩ. Tôi nhiều lần giục mẹ đi bước nữa, mẹ còn trẻ trung thế kia, cứ ở vậy chẳng phải thiệt thòi lắm hay sao?
Đáp lại lời gợi ý của con gái, mẹ tôi chỉ cười. Mẹ đùa bảo: "Không việc gì mà phải rước thêm nợ vào người con ạ, mẹ thích cuộc sống hiện tại của mẹ, vui đùa, "thả thính", có tình cảm thì cặp kè với nhau, chán thì thôi, không ràng buộc gì hết". Nói là vậy nhưng mẹ lại cực kỳ nghiêm khắc với tôi trong chuyện chọn bạn trai, chọn chồng, mẹ bảo tôi, như mẹ cũng chẳng hay ho gì đâu. Nghe mẹ nói, tôi thương bà nhiều.
Cũng có vài lần tôi gặp những người bạn tình của mẹ ở nhà mình, các bác, các chú cũng toàn là những người giàu có, thành đạt và lịch thiệp. Thế nhưng lâu lắm rồi không thấy ai tới, cũng không biết hiện mẹ đang qua lại với ai.
Mẹ không thể ngờ người cướp "chồng" bà lại chính là tôi - con gái ruột của bà. Ảnh minh họa
Tôi thừa hưởng nhiều nét đẹp của mẹ nhưng công bằng mà nói, trông tôi chỉ xinh xắn, dễ thương chứ để đẹp như mẹ thì tôi không đạt. Tốt nghiệp, ra trường, đi làm và có một tình yêu đẹp, tôi cảm thấy cuộc đời của mình quá may mắn. Có lẽ, ông trời muốn bù đắp lại thiệt thòi lớn nhất của tôi đó là chưa được một lần gặp mặt cha, được gọi một tiếng cha, được hưởng tình yêu thương từ cha.
Nói về bạn trai của tôi, anh cao to, đẹp trai, làm huấn luyện viên thể hình tại một phòng tập nổi tiếng, đó cũng là nơi chúng tôi gặp nhau. Hẹn hò được hơn một năm, chúng tôi cũng muốn về ra mắt hai bên gia đình để tính chuyện xa hơn. Song bản thân là một cô gái mới hơn 20 tuổi, tôi vẫn còn ham chơi, vẫn tiếc những tháng ngày tự do yêu đương mật ngọt, còn nhiều nơi chưa được đến, nhiều điều chưa được khám phá. Anh cũng muốn xây dựng kinh tế vững vàng thêm chút nữa, để sau này cả hai được sống thoải mái nên chúng tôi vẫn chần chừ.
Một buổi chiều tan sở, tôi gọi báo với mẹ hôm nay không ăn cơm nhà. Tôi đi chợ, qua nhà anh chuẩn bị nấu nướng, hôm nay anh về sau 1 tuần đi giao lưu huấn luyện viên thể hình toàn quốc.
Căn chung cư nhỏ xinh của anh nằm ở trung tâm thành phố, nơi mà tôi được anh "ưu ái" giao chìa khóa như khẳng định vị trí bà chủ. Xa nhau một tuần, chúng tôi nhớ nhau, vừa gặp đã lao vào nhau như hai con thiêu thân. Trao nhau nụ hôn nồng nàn, anh đưa tôi vào chiếc giường quen thuộc, quấn lấy nhau như hai con thú khát mồi. Đang lúc cao trào, bỗng tôi nghe tiếng đạp cửa "uỳnh" rất lớn. Tiếng một người phụ nữ lanh lảnh: "Hôm nay bà bắt tận tay day tận trán chúng mày, cái loại mèo mả gà đồng. Đâu! Con ranh con ra đây tao xem mồm ngang mũi dọc mày ra làm sao mà mày dám cướp chồng bà".
Tôi hoảng hốt hỏi anh đang xảy ra chuyện gì, anh ấp úng, lắp bắp không nói thành lời, ánh mắt anh né tránh cái nhìn của tôi.
Cửa phòng ngủ mở toang, hai người đàn ông lực lưỡng, xăm trổ đầy mình và 3,4 người đàn bà lao vào. Một người nhanh như chớp lao vào giật tóc tôi, rồi bỗng khựng lại, là mẹ, hai chúng tôi nhìn nhau, cảm giác lúc ấy như thế nào, tôi không nhớ nổi.
Dì Thoa, bác Nga, bác Hằng được mẹ nhờ đi cùng để đánh ghen. Bác Hằng lấy chiếc áo khoác che lại tấm thân chỉ mặc mỗi đồ lót của tôi. Mẹ lúc này bỗng gào khóc hỏi tôi: "Sao con lại ở đây, sao lại như thế này!" rồi quay sang tát tới tấp vào mặt anh, vừa khóc, vừa đánh, vừa mắng: "Thằng khốn nạn, mày lừa tao, lừa cả con gái tao, mày có lương tâm nữa không?".
Anh ngồi co rúm, miệng liên tục xin lỗi còn tôi cứ cảm thấy mọi thứ mờ dần đi, tai chỉ còn tiếng ù ù rồi ngất đi.
Thấy tôi tỉnh lại, mẹ vội hỏi tôi cảm thấy thế nào, câu hỏi quả thật khó trả lời. Đưa tay quệt nước mắt mẹ tôi kể về cuộc tình ngang trái của 3 chúng tôi.
Tôi chưa tưởng tượng được, những tháng ngày tiếp theo mình sẽ sống như thế nào, đối mặt với mẹ ra sao. Ảnh minh họa
Mẹ quen anh cách đây hơn 3 năm, qua một câu lạc bộ "phi công trẻ tìm máy bay bà già". Ban đầu, mẹ thuê anh để cùng đi chơi mỗi lúc mẹ thấy cô đơn, trống trải, dần dần cả hai tiến xa hơn. Với thân hình cường tráng, sức khỏe dẻo dai lại biết chiều phụ nữ, mẹ tôi dần bị mê hoặc chàng trai kém bà hơn chục tuổi. Anh thỏa mãn nhu cầu sinh lý cho mẹ, đáp lại, bà cho anh cuộc sống sung túc, giàu sang.
Chiếc xe anh đang đi, đồng hồ anh đang đeo, quần áo anh đang mặc, cả căn chung cư mà tôi tưởng mình sắp làm bà chủ ở đó hóa ra cũng là của mẹ tôi cho anh. Rồi cả một tuần vừa qua, không phải anh đi giao lưu huần luyện viên gì cả mà anh cùng mẹ tôi đi du lịch, tận hưởng những ngày mật ngọt tại resort cao cấp ở Phú Quốc. Cũng chính trong những ngày này, bà phát hiện dấu hiệu lạ ở anh, nghi ngờ anh có người khác nên theo dõi để bắt tại trận cho anh không thể chối cãi.
Mẹ òa khóc, thật thà kể với tôi, anh nhiều lần muốn dứt khỏi mối quan hệ này, anh bảo anh cần phải lập gia đình, xin bà hãy buông tha cho anh. Nhưng với bà, mọi chuyện không còn đơn giản chỉ là việc bà thuê anh thỏa mãn nhu cầu sinh lý nữa. Mẹ tôi đã đem lòng yêu người tình trẻ, si mê anh ta thực sự, thậm chí muốn lấy anh ta làm chồng. Cứ mỗi lần anh muốn dừng lại, bà lại cho người dọa đánh, dọa giết, và cả dọa công khai thân phận trai bao của anh cho tất cả mọi người cùng biết. Khi ấy, anh lại sợ hãi, ngoan ngoãn phục vụ mẹ tôi, tiếp tục mối tình ngang trái này.
Nghe những điều từ chính miệng của mẹ nói ra, tôi vừa thấy ghê tởm, vừa thấy bà thật đáng thương. Thế nhưng, đó chưa phải là tận cùng của nỗi đau khi mà mẹ xót xa nói cho tôi biết, mẹ đang mang thai đứa con của bà và anh được 4 tháng rồi.
Có chết tôi cũng không thể ngờ chuyện éo le này lại xảy ra trong chính ngôi nhà vốn bình yên của mình. Những ngày tháng tiếp theo, tôi không biết phải đối mặt với cuộc sống ra sao, đối mặt với mẹ của mình như thế nào?
Theo Ngaynay
Chết cười với câu chuyện chia tay người yêu chỉ vì bạn gái 'không ăn tinh bột' Đã bao giờ bạn nghe câu chuyện 2 người yêu nhau rồi lại chia tay nhau chỉ vì chuyện ăn uống, đặc biệt là vì cô nàng không thích ăn tinh bột? Chuyện tưởng đùa nhưng là có thật được chia sẻ trên diễn đàn NEU Confessions gần đây đã thu hút hơn 9 nghìn lượt "like" và chia sẻ. Cô gái tâm...