Bị chồng bạ.o hàn.h suốt 20 năm tới mức tàn tạ nhưng người vợ vẫn kiên quyết không l.y hô.n và lý do khiến ai cũng phải khâm phục chị
Ai ngờ anh đưa chị về, ép chị uống thuố.c sâu t.ự t.ử: “Mày chế.t đi cho tao lấy vợ mới cho tao có con trai”. Lúc đó chị nghĩ tới 3 đứa con nhỏ dại mà không biết làm thế nào…
Hơn 20 năm trước chị Thêu kết hôn với người đàn ông hơn chị 7 tuổ.i. Chị lúc ấy là cô gái mới đôi mươi xinh đẹp nhất vùng, được nhiều chàng trai để ý. Người chị quyết định tiến tới hôn nhân thuộc gia đình có điều kiện, và có ba anh em.
Sau khi cưới nhau, bố mẹ chồng chia cho vợ chồng chị Thuê một mảnh đất khá rộng và cho tiề.n làm nhà. Những tưởng họ sẽ có cuộc sống hạnh phúc bên nhau khi chị Thuê mang thai đứa con đầu lòng. Thế nhưng cũng từ lúc này mọi chuyện bắt đầu xảy ra.
Anh Thụy chồng chị chẳng biết nghe bạn bè lôi kéo thế nào mà đang là một người đàn ông hiền lành, yêu thương vợ con giờ đâ.m ra lại nghiệ.n ngập rượu chè, lúc nào cũng trong tình trạng say bí tỉ. Say thì bỏ bê công việc không chịu làm, về nhà chỉ đán.h chử.i vợ, chị đang mang thai anh cũng chẳng tha.
Say thì bỏ bê công việc không chịu làm, về nhà chỉ đán.h chử.i vợ, chị đang mang thai anh cũng chẳng tha. (Ảnh minh họa)
Ngày chị sinh chồng chị cầm dao tới tận đầu giường dọa: “Đứa sau mà không đẻ được con trai nối dõi cho nhà ông thì ông cho chúng mày ra bãi tha ma mà sống”. Chị lặng người trước thái độ hung hãn của chồng, chẳng dám cãi nửa lời. Nửa đêm đang ngủ, nhỡ may con khóc thì chị phải bế vội con xuống dưới bếp để dỗ con nín rồi mới dám đưa con lên nhà. Chứ để chồng chị nghe thấy mất giấc ngủ thì không cẩn thận anh đán.h cả mẹ lẫn con.
Những lúc anh tỉnh táo, chị đã khuyên nhủ cả bố mẹ chồng cũng khuyên nhưng anh chẳng thay đổi được. Rượu nhiều khiến thần kinh anh cũng thay đổi, nóng giận thất thường nên chị chẳng dám làm gì trái ý chồng. Anh thích gì thì anh làm, không thì anh đi uống rượu. Con 2 tháng chị đã phải gửi nhà mẹ đẻ để đi cấy không thì ruộng bỏ hoang.
Đứa con đầu mới được hơn 1 năm thì chị lại sinh đứa thứ hai. Khốn khổ lại là con gái, anh bị đám bạn nhậu trong làng kích bác này nọ nhà toàn vịt giời, rồi làm làm gì sau cho con rể ở… Anh lại về kiếm cớ gây sự với chị, những trận đòn diễn ra thường xuyên hơn, chị lúc nào cũng thâm tím người ngợm, mặt mày.
Lúc này người ta đã khuyên chị bỏ quách người chồng không ra gì ấy đi vì có sống chị cũng khổ thôi. Chị vẫn còn trẻ, lại xinh thế kia kiểu gì chẳng có người hỏi. Nhưng chị lắc đầu, chị bảo: “Vợ chồng không còn tình thì còn nghĩa, huống hồ cháu đã 2 mặt con thế này. L.y hô.n rồi con cháu sẽ khổ”. Vậy là chị lại nhẫn nhục sống với người chồng suốt ngày bạ.o hàn.h vợ ấy.
Ai cũng khen thay chị khỏe. Hai lần sinh nở cả hai đều phải đi làm sớm, không được nghỉ ngơi lại bị chồng đán.h cho suốt vậy mà chị vẫn chẳng phải thuố.c men lần nào. Vẫn làm việc thoăn thoắt, nhà chồng cũng thương chị, nhưng mà nghĩ tới việc chị chỉ đẻ được có 2 đứa con gái thì họ cũng chán nên mặc kệ vợ chồng chị với nhau.
Anh Thụy bắt vợ phải đẻ bằng được con trai nên đứa thứ 2 được 2 năm thì chị lại mang bầu. Trớ trêu thay lần này lại là gái, đẻ con xong chị phải đưa con về nhà mẹ đẻ ngay vì sợ chồng tìm đến đán.h. Mấy ngày đó anh cứ vác dao lang thang khắp làng đòi tìm cái con vợ khốn nạn làm gia đình ông tuyệt giống, “ông phải cho mày biết tay”. Mấy đêm đó cũng là mấy đêm mà bố chị phải thức trắng canh cổng cho con gái và cháu trong nhà vì sợ con rể đến bất cứ lúc nào.
Video đang HOT
Ai ngờ anh đưa chị về, ép chị uống thuố.c sâu t.ự t.ử: “Mày chế.t đi cho tao lấy vợ mới cho tao có con trai”. (Ảnh minh họa)
Con chị được 10 ngày thì sốt, chị lo lắng đưa tới trạm xá khám. Dù đã nhìn trước ngó sau mới đi rồi mà chị vẫn bị chồng phát hiện. Lúc chị vừa mới đưa con cho bác sĩ khám thì anh xông vào, tay lăm lăm con dao lôi vợ đi: “Đứa nào xông vào ông ché.m bỏ, vợ ông ông dạy”. Chị chỉ còn biết hét lên bảo bác sĩ cứ khám cho con mình đi, mình thì không sao đâu.
Lúc đó bố chị đi làm nên không biết. Ai ngờ anh đưa chị về, ép chị uống thuố.c sâu t.ự t.ử: “Mày chế.t đi cho tao lấy vợ mới cho tao có con trai”. Tưởng số chị thế là hết, lúc đó chị nghĩ tới 3 đứa con nhỏ dại mà không biết làm thế nào vì chồng bóp mồm đổ thuố.c sâu vào.
May mắn là bố chồng chị phát hiện kịp thời, ông lôi thằng con nghịch tử ra, bảo vợ pha cho con dâu cốc nước đường rồi đưa đi cấp cứu ngay lập tức. May mắn chị được rửa ruột kịp thời, thuố.c sâu vào người chưa được nhiều nhưng chị vẫn giữ được tính mạng. Tuy nhiên sau đó vì ảnh hưởng bởi chất độc nên thần kinh chị cũng không được ổn định nữa.
Đứa con mới chào đời được 10 ngày của chị phải cách ly mẹ và cai sữa mẹ luôn từ đó, phải sống bằng nước cơm bà ngoại chắt ra mỗi ngày. Khi chị đã khỏe hơn, cả nhà bảo chị l.y hô.n nhưng chị vẫn lắc đầu. Ai cũng chử.i chị ngu dại, bị chồng hại tới chế.t vẫn không sáng mắt ra. Chồng chị sao dạo đó bị đưa vào trại tâm thần 5 năm.
“Cháu phải đán.h đổi cả tính mạng đấy ạ. Nếu ngày ấy cháu đồng ý l.y hô.n chồng cháu lấy vợ mới về sinh con trai thì con cháu giờ làm gì có được đất cát mà ở thế này. Thôi thì mẹ hi sinh đời mẹ vì các con vậy”. (Ảnh minh họa)
Ngày chồng trở về sức khỏe cũng đã tàn tạ vì mắc bệnh ung thư. 5 năm sau thì chồng chị mất. Chị một mình gồng gánh nuôi 3 đứa con gái lên người, nhà chồng lúc đó thương 3 mẹ con cũng giúp đỡ chị nhiều. Giờ thì 3 đứa con chị đã trưởng thành, chị một tay tổ chức đám cưới cho 2 đứa lớn, đứa út học khá nhất đã vào đại học.
Mảnh đất gia đình chồng cho ngày xưa giờ có giá vô cùng vì nó nằm ngay giữa mặt đường. Chị phân lô chia cho 3 con, chị thì ở căn nhà cũ. Giờ chị lại thảnh thơi, dù sức khỏe giảm sút đi nhiều. Nhiều người lại ghen tị với chị nhưng chị chỉ cười: “Cháu phải đán.h đổi cả tính mạng đấy ạ. Nếu ngày ấy cháu đồng ý l.y hô.n chồng cháu lấy vợ mới về sinh con trai thì con cháu giờ làm gì có được đất cát mà ở thế này. Thôi thì mẹ hi sinh đời mẹ vì các con vậy”. Nghe chị nói thế thì ai cũng phải cảm phục, đời này mấy ai kiên cường và có được đức hi sinh lớn lao như chị?
Theo Một Thế Giới
Tôi đã đúng khi ngày ấy kiên quyết không l.y hô.n cô vợ chân ngắn của mình
Một hôm chẳng biết mẹ tôi đi xem bói thế nào, bà về bảo thầy nói nếu chúng tôi vẫn sống với nhau thì sẽ chẳng sinh được con. Bà bắt vợ chồng tôi phải ly dị, vợ tôi khóc như mưa, tôi nổi khùng lên.
ảnh minh họa
Vợ tôi đùi to, chân ngắn thật và có lẽ chẳng chân ai có thể ngắn hơn chân cô ấy. Dù đã đi đôi guốc 10 phân nhưng mỗi khi dừng xe, em vẫn phải nghiêng hẳn cái xe về một bên mới có thể chống chân được. Nhiều lần luống cuống suýt nữa ngã cả người cả xe, tôi đứng đó mà không nín nổi cười. Vậy nhưng chính cái điểm yếu của em lại làm tôi mê mệt.
Em luôn tự ti về ngoại hình của mình nên chẳng muốn hai đứa đi cùng nhau đến chỗ đông người nhưng tôi thì mặc kệ. Ai nói mặc ai, bố mẹ cấm tôi còn chẳng được nữa là người ngoài. Tôi vẫn cứ hào hứng dắt tay, thậm chí còn bế bổng người yêu lên mỗi khi đi ngoài đường. Yêu một thằng chai mặt như tôi, dần dần em cũng vượt qua được mặc cảm.
Yêu một thằng chai mặt như tôi, dần dần em cũng vượt qua được mặc cảm. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau 2 năm, chúng tôi làm đám cưới. Vì mẹ tôi không ưng em lắm nên đám cưới bà cũng không mời mọc họ hàng nhiều. Mẹ không mời thì tôi mời, bạn mới bạn cũ tôi mời tất, ai tôi cũng đán.h đòn phủ đầu, "không đi đám cưới tao thì đừng trách", vậy là chúng nó ùn ùn kéo đến suýt nữa thì thiếu cỗ.
Đêm tân hôn, vợ chân ngắn thủ thỉ: "Nhà anh toàn người cao, để cái gì cũng cao. Lúc tối em muốn lấy đồ trong tủ bếp mà với không tới, từ mai em biết nấu nướng thế nào? Giờ đến cái giường ngủ này cũng cao, đêm em mơ ngủ lăn xuống đất thì vỡ đầu là cái chắc rồi".
Em nước mắt ngắn dài, còn tôi được trận cười như nắc nẻ: "Đồ đạc trong nhà để anh dần dần xử lý, còn cái giường này thì đơn giản thôi mà. Giường cao thì để chồng trải đệm xuống đất, từ mai khỏi lên giường, vợ chồng mình quây ổ ở góc kia là được". Nàng có vẻ thích cái ổ mới của 2 đứa lắm nên là tối nào cũng nhảy vào đó nhận chỗ trước. Cưới nhau nửa năm mà vẫn chưa nằm giường lần nào.
Dần dần vợ tôi cũng quen được với nếp sinh hoạt ở nhà chồng. Em chân ngắn nhưng cũng nhanh đáo để, hàng ngày leo cầu thang nhanh thoăn thoắt lau dọn, mẹ tôi cũng thay đổi cái nhìn về em. Tuy nhiên cưới nhau nửa năm mà vẫn chưa thấy con dâu bầu bí gì thì mẹ tôi bắt đầu dò xét. Bà hỏi tôi:
- Hai đứa kế hoạch à?
- Không ạ.
- Thế sao nửa năm mà vợ anh chưa động tĩnh gì?
- Mới có nửa năm thôi mà mẹ, người ta còn cả chục năm mới có con ấy. Mẹ không phải lo đâu. Lúc đẻ một đàn cháu bà chăm không xuể bà lại la um lên cho mà xem.
Tất nhiên với tôi bà chẳng thể nói lại được vì tính tôi lúc nào cũng tếu táo thế nhưng bà lại quay ra bóng gió nói em khiến em phải chịu nhiều ấm ức. Hơn 1 năm vẫn chưa có tín hiệu gì, tôi và vợ cũng đi khám, bác sĩ nói hoàn toàn bình thường nhưng em vẫn lo lắng. Lại thêm áp lực mẹ chồng khiến vợ tôi lúc nào cũng trong tâm trạng rầu rĩ dù tôi đã động viên vợ rất nhiều.
Một hôm chẳng biết mẹ tôi đi xem bói thế nào, bà về bảo thầy nói nếu chúng tôi vẫn sống với nhau thì sẽ chẳng sinh được con. Bà bắt vợ chồng tôi phải ly dị, vợ tôi khóc như mưa, tôi nổi khùng lên:
- Thầy ở đâu, mẹ để con đến con làm cho ra nhẽ. Ăn nói linh tinh đừng trách.
- Mày ăn phải bùa mê thuố.c lú của nó rồi à. Không hiểu nó có điể.m gì mà mày mê mệt đến vậy. Người lùn một mẩu, chân thì to, đẻ lại không đẻ được, mày định nuôi báu cô nó cả đời à.
- Mẹ đừng có nói thế, có phải vợ con không để được đâu.
Mẹ tôi biết không nói lại được con trai, bà quay ra chì chiết con dâu: "Nhà tôi mấy đời ăn ở tích đức, giờ chẳng may có đứa vô phúc vào nhà nên giờ mất giống thế này đây. Biết thân biết phận ra khỏi nhà tôi trước khi tôi cầm tay dắt ra đường".
Vợ tôi òa khóc bỏ lên phòng. Tối ấy em chuẩn bị đồ đạc xin phép bố mẹ tôi về nhà mẹ đẻ, em nói với tôi sẽ l.y hô.n. Tôi giữ em lại nhưng em không ở, em bảo em biết tôi thương em nhưng nếu em ở lại đây thì tôi khổ. Em muốn giải thoát cho tôi. Tôi biết lúc đấy vợ đang rất đau khổ nên cứ để em đi.
Hôm sau, tôi đến nhà mẹ vợ đón vợ về, tôi đã thuê một căn phòng, vợ chồng tôi sẽ dọn ra đó ở riêng. Tôi kiên quyết làm mọi thứ theo ý mình, vợ có muốn không đi theo cũng không được. Cuộc sống vợ chồng những ngày sau đó khá nặng nề vì mẹ tôi vẫn đổ mọi tội lỗi lên đầu em, nhưng tôi bảo vợ kệ bà, bà nói chán rồi thôi.
Chúng tôi sống trong căn phòng đi thuê được 1 năm thì bất ngờ vợ tôi có tin vui. Lúc tận mắt nhìn thấy cái que thử thai hai vạch vợ đưa cho xem, tôi mừng rơi nước mắt. Bất ngờ chưa dừng lại ở đó, vợ tôi lại còn mang bầu song thai. Hôm đưa vợ đi khám thai xong tôi mang kết quả siêu âm về nhà đưa cho mẹ mình:
-Vợ con bầu rồi mẹ ạ. Con nghe nói chăm mấy bà chửa mệt mỏi lắm, mà vợ con lạ còn chửa đôi thế này con không phục vụ nổi đâu. Nửa đêm nửa hôm mà bắt con đi mua đồ ăn, thức uống là con mặc kệ đấy. Mai con đưa cô ấy về đây, mẹ chăm cháu mẹ thế nào thì chăm...
- Mày, vợ con mày mày không chăm sao lại đẩy cho mẹ.
- Mẹ mong cháu lắm mà chứ con có mong đâu vì con biết là sẽ khổ chứ chẳng sướng gì, giờ có cháu rồi mẹ chăm đi, chăm từ trong trứng thì sau cháu mẹ mới khỏe mạnh, thông minh được.
Ngay sáng hôm sau tôi dọn dẹp đồ đạc trả nhà mang vợ về giao cho mẹ mình. Hai người ấy lúc đầu nhìn nhau cũng ngại lắm, tôi cứ kệ, để họ tự học cách sống chung với nhau. Tôi cứ nghĩ thế nào mình cũng phải đứng ra giảng hòa vài lần, nhưng không ngờ ngay ngày đầu tiên về sống chung họ đã bắt nhịp với nhau khá là ăn ý.
Tôi thắc mắc hỏi vợ thì em mới thật thà kể, mấy tháng trước em đã về đây nói chuyện và xin lỗi mẹ. Mẹ lúc ấy được các cô các bác nói vào nên cũng đã bớt thành kiến với em. Chính bà mua thuố.c bắc cho em uống và bảo em mua đồ ăn thức uống về bồi bổ cho chồng. Rồi thì... em có tin vui. Hóa ra là như vậy.
Giờ thì tôi chính thức là thằng đàn ông sướng nhất thế giới rồi. Vợ chân ngắn vừa sinh 2 thằng con kháu khỉnh. Vợ đẻ nhưng tôi chỉ phải làm mỗi việc là chơi với con, còn những việc khác mẹ và vợ kiên quyết không cho làm. Quyết định không l.y hô.n cô vợ đùi to, chân ngắn của tôi ngày ấy là quá đúng đắn phải không mọi người.
Theo Motthegioi
Lý do đầy ngỡ ngàng của người chồng kiên quyết không nhường ghế trên xe bus cho vợ bầu Có người xì xào: "Chồng to khỏe thế kia mà không nhường ghế cho vợ à, thật không thể tin nổi". "Ông ấy còn không nhường ghế cho vợ mình thì việc gì ai phải nhường ghế cho vợ ông ấy". Vợ chồng anh Hưng kết hôn 8 năm mới có tin vui, khỏi phải nói cái ngày mà vợ anh cầm tới...