Bị chị chồng xúc phạm, tôi thẳng thắn đáp lại
Đúng là người ta nói chả bao giờ sai, giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng.
Tôi mới đầu chỉ nghĩ rằng, đã đến thế kỷ 21 rồi, làm gì còn ai xấu tính hay không hiểu chuyện như thế nữa. Nhưng hóa ra tôi đã nhầm, xấu tính hay không không phụ thuộc vào thời gian.
Tôi và Phan yêu nhau được gần ba năm. Nói chung, anh đối với tôi rất tốt, gia đình anh cũng quý mến tôi. Phan là con trai út trong nhà nhưng bố mẹ anh không chiều chuộng mà làm hư, ngược lại còn giáo dục con trai nghiêm khắc. Gia đình anh không giàu có gì, chỉ gọi là khá giả. Nhà ở thành phố, cũng được coi là người Hà Nội chính gốc.
Tôi thì không thế, tôi lên đại học một mình, bố mẹ thì vẫn ở quê, thu nhập chính là từ làm nông với chăn nuôi. Thế nhưng Phan không chê gì tôi. Căn bản là tôi vẫn có thể tự lập, tự kiếm việc làm và chăm lo cho gia đình. Thậm chí, lúc anh khởi nghiệp mở quán cafe, tôi cũng có thể góp vốn giúp anh
Tôi mới đầu chỉ nghĩ rằng, đã đến thế kỷ 21 rồi, làm gì còn ai xấu tính hay không hiểu chuyện như thế nữa. Nhưng hóa ra tôi đã nhầm, xấu tính hay không không phụ thuộc vào thời gian.
Quên không nói là tôi hơn anh bốn tuổi. Chúng tôi quen nhau lúc ở trong tường đại học, lần đầu gặp nhau là tại buổi ngoại khóa của trường. Lúc đó, anh là sinh viên năm nhất, còn tôi thì sắp ra trường đến nơi rồi. Chúng tôi cùng tham gia một câu lạc bộ nghệ thuật, và tôi được xếp chung nhóm với anh. Nói là hơn nhau bốn tuổi, nhưng tôi cũng xưng hô thế này quen rồi. Như vậy thì mới có cảm giác mình được che chở bảo vệ.
Gia đình Phan không phải kiểu cổ hủ gì cả, mẹ anh cũng không chê tôi lớn hơn anh nhiều tuổi. Từ lần đầu tiên ra mắt nhà anh cho đến những lần sau đến chơi nhà, mẹ anh đều tỏ ra yêu quý và khen ngợi tôi.
Tôi biết trước anh còn có một người chị nữa, nhưng suốt ba năm yêu đương thì tôi mới chỉ được nghe tên chứ chưa gặp mặt lần nào. Chị đi du học ở nước ngoài, một năm chẳng biết về nhà được mấy bận.
Đầu tháng vừa rồi, tôi và Phan quyết định sẽ kết hôn. Vốn là tôi đã lên kế hoạch từ trước đó cũng lâu rồi, nhưng Phan nói là chị anh sắp hoàn thành việc học, chờ chị học xong rồi thì hắng tổ chức lễ ra mắt hai gia đình, rồi bàn chuyện cưới xin. Tôi thấy thế cũng phải phép hơn nên đồng ý.
Video đang HOT
Mấy tháng chờ đợi, tôi cũng hồi hộp lắm nên là có hỏi anh về chị, xem chị là người thế nào. Tôi chỉ nghe anh kể rằng chị là một người cá tính và độc lập, cũng có phần hơi sắc sảo. Anh dặn tôi, đến lúc gặp chị thì cứ nhịn một chút, chị nói thì nói thôi chứ không để bụng bao giờ.
Tôi nghe thì biết thế chứ cũng không phản ứng gì. Còn phải xem xem chị ấy như thế nào đã chứ, vì tôi cũng không phải đứa giỏi nhẫn nhịn hay là sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt, để yên cho người khác mắng mình không ra gì.
Hôm gặp mặt, bố mẹ tôi bị lỡ chuyến xe nên lên muộn. Tôi cũng thấy hơi ngại với bác trai và bác gái, may mà anh có nói đỡ cho vài câu. Tưởng thế là xong, ai ngờ chị gái anh, người mà tôi mới gặp được có vài chục phút, đã chẳng tiếc lời xỉ vả. Chị đay nghiến, mỉa mai gia đình tôi thiếu tôn trọng nhà chị. Tôi tức lắm, vì dù sao tôi cũng xin lỗi rồi, thế mà vẫn không thể bỏ qua được. Phan thì cứ liên tục bấm tay tôi, bảo rằng tôi nhịn chị một chút, chị nói vậy thôi chứ không có ý xấu xa.
Vì thế nên tôi càng chú ý thái độ của chị. Lúc bố mẹ tôi đến, tôi thấy chị nhìn họ rồi cười khẩy một cái, liếc qua nhìn bố mẹ tôi mà thái độ cứ khinh khỉnh buột mồm nói “tưởng ai, yêu con chăn lợn à”. Tôi cắn răng nhịn xuống, chẳng hiểu chị ấy đi học nước ngoài về mà sao lại bất lịch sự đến vậy.
Cứ nghĩ một điều nhịn là chín điều lành, nhưng nào ngờ chẳng thấy lành đâu mà chỉ rước thêm nhục vào mình. Trong bữa ăn, cứ thi thoảng chị lại xỉa xói gia đình tôi. Nào là nhà ở nông thôn thì không được giáo dục tử tế. Chưa kể, chị còn nhắc đểu tôi là không biết có thiếu của hồi môn không.
Mặc kệ Phan kêu tôi nhẫn nhịn thế nào, tôi cũng đứng phắt dậy. Nhịn một câu thì được, chị ấy nói tôi cũng được, nhưng thái độ như vậy với cả nhà tôi thì làm sao tôi chịu được nữa? Mọi người cũng không ngờ được là tôi lại đáp trả thẳng thừng thế này.
Cứ nghĩ một điều nhịn là chín điều lành, nhưng nào ngờ chẳng thấy lành đâu mà chỉ rước thêm nhục vào mình. Trong bữa ăn, cứ thi thoảng chị lại xỉa xói gia đình tôi.
- Xin lỗi chị. Thứ nhất, trong bữa gặp mặt, vì gia đình đến muộn cũng ảnh hưởng đến chuyện nhà hai bên, nhưng em cũng đã xin lỗi rồi. Bác trai, bác gái đều không để bụng, đâu đến lượt chị ý kiến. Thứ hai, chị nói thì cũng phải chú ý từ ngữ, chị mắng nhà em như vậy, có xứng với cái mác du học sinh nước ngoài không? Chị đừng ỷ mình có cái bằng Tây mà nghĩ là cao hơn người khác một cái đầu.
Chị trừng mắt nhìn tôi, nghe thấy tôi nói thế thì cũng đuối lý, nhưng không chịu thua. Chị nói tôi hỗn hào. Mẹ tôi không muốn to chuyện nên cứ giật tay tôi mãi. Tôi quyết định không nhịn nữa. Hôn sự này là của tôi với Phan, bố mẹ anh ấy quản là đủ rồi chứ đâu đến phiên chị ấy?
Thế nên tôi nói tiếp.
- Gia đình em có nghèo thật đấy, nhưng em vẫn tự chăm sóc cho mình và chu cấp được cho gia đình. Trước khi mắng người khác, thì chị nhìn lại mình đi đã.
Có lẽ là Phan cũng tức nên cũng nói đỡ tôi. Anh ấy nói ra chuyện tôi góp vốn giúp anh làm ăn, trong khi chị thì chạy biến khi anh mở lời xin giúp đỡ. Bố mẹ Phan cũng ngỡ ngàng trước chuyện này.
Buổi họp mặt bị gián đoạn ngay ngày hôm ấy. Chúng tôi vẫn lên kế hoạch kết hôn, mẹ anh ra mặt xin lỗi tôi thay cho chị. Tôi nói với bác rằng, hai bác không có lỗi gì. Chuyện giữa tôi và chị ấy là chuyện riêng của hai đứa tôi, không ảnh hưởng gì đến tình cảm gia đình cả. Nhưng tôi sẽ không tha thứ nếu chị ấy không chịu nhận lỗi. Về phần chị ấy, từ hôm bấy đến giờ vẫn cứ im lặng không nói gì. Tôi cũng đến bó tay. Đúng là nhân phẩm của con người không phụ thuộc vào gia cảnh và thời đại, bố mẹ giáo dưỡng cũng chỉ là một phần. Cái chính là bản thân họ thế nào.
Lần đầu tiên công khai ảnh yêu nhau lên mạng, người yêu gọi điện rồi nói một câu khiến em thảng thốt bật khóc
Em luôn nghĩ việc chia sẻ hình ảnh của nhau khi yêu đương là chuyện rất bình thường. Nhưng người yêu em lại nói một câu khiến em đắng lòng.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chào chị Hướng Dương,
Em và T yêu nhau được 4 tháng nay. T là một người đàn ông kĩ tính, cầu toàn, không rượu bia, thuốc lá, càng không có chuyện yêu đương trai gái bậy bạ. Em yêu thầm anh ấy 2 năm rồi mới dám tỏ tình. Nào ngờ T đồng ý. Anh ấy còn nói cũng thích em nhưng ngượng ngùng không dám bày tỏ. Thế là chúng em quen nhau chị ạ.
Dù vậy, T luôn nhắc em giữ kín chuyện với mọi người. Chúng em làm cùng công ty, anh ấy sợ bị đồng nghiệp dị nghị. T nói khi nào có ý định kết hôn thì sẽ tự công khai với mọi người. Vì sợ T giận nên em cũng giấu kín mọi chuyện, chẳng nói với ai. Một tuần, chúng em gặp nhau vài lần nhưng chỉ đi ăn uống rồi về, không có những chuyện khác phát sinh.
Hai ngày trước, em đăng lên facebook ảnh chung của cả hai trong một lần đi xem phim. Dù trong ảnh ấy, em chỉ chụp hai bàn tay đan xen vào nhau chứ không chụp cận cảnh khuôn mặt. Nhưng ngay lập tức, T gọi điện cho em, giận dữ bảo em gỡ ảnh xuống, nếu không thì chia tay. Anh nói em dễ dãi khi công khai yêu nhau thì cũng dễ dãi khi lên giường với người khác. Chị ơi, em sốc đến mức đứng hình, nước mắt chảy ướt gối. Anh ấy cũng giận em 2 ngày nay.
Không lẽ em công khai hình ảnh khi yêu nhau là sai sao? Không lẽ em không có cả cái quyền ấy? Tại sao T lại xúc phạm em như vậy? Em có sai không khi yêu T hả chị? (khanhquyen...@gmail.com)
Chào em,
Em không sai khi muốn chia sẻ hạnh phúc, người yêu của mình với bạn bè, người quen. Bởi khi yêu ai cũng muốn được quang minh chính đại, được người thân ủng hộ.
Người sai có lẽ là người yêu em. Thứ nhất, anh ấy đã dùng những lời lẽ nặng nề để xúc phạm em. Yêu nhau nhưng lại xúc phạm người yêu, miệt thị, khiến cô ấy tổn thương chỉ vì một điều quá đỗi bình thường thì thật đáng trách.
Thứ hai, anh ấy đã không đem lại sự an toàn cho em. Trong bất cứ một mối quan hệ nào, dù là yêu nhau hay trong hôn nhân, điều người phụ nữ mong đợi nhất chính là sự an toàn. Thế nhưng anh ấy lại bắt em phải đi trong bóng tối, không được công khai tình cảm cho bất cứ ai biết, không được làm trái ý anh ấy. Sự không an toàn sẽ dẫn đến những suy nghĩ và hành động tiêu cực, ảnh hưởng rất lớn đến chuyện tình cảm. Hoặc có thể anh ấy đang cố giấu giếm một chuyện gì đó với em.
Vì thế, Hướng Dương nghĩ em nên nói chuyện thẳng thắn với người yêu. Em hãy nói những tâm tư, tình cảm mình dành cho anh ấy suốt 2 năm qua và cả 4 tháng yêu nhau. Nhưng cũng hãy cho anh ấy biết em đã đau khổ thế nào, hụt hẫng ra sao khi bị chính người yêu cấm đoán.
Nếu như anh ấy vẫn không đồng ý công khai em với mọi người, Hướng Dương nghĩ em nên dành cho cả hai một khoảng thời gian để suy nghĩ thấu đáo, nhìn nhận mọi việc. Khi đã suy nghĩ kĩ rồi, em hãy quyết định việc cần làm tiếp theo. Đừng cố chấp đuổi theo một bóng hình để rồi đánh mất chính bản thân mình, bởi đó là điều sai lầm. Hướng Dương mong em suy nghĩ kĩ về mọi thứ, có cái nhìn đa chiều đa diện về mọi thứ trong cuộc tình này để không phải hối hận về sau.
Thân gửi.
Hướng Dương.
Năm mới, tôi chuẩn bị một trái tim mạnh mẽ "Suy cho cùng, những tham vọng, thành đạt, vật chất ngoài thân có thể khiến cuộc sống dễ dàng hơn nhưng không thể là nấc thang cuối cùng của hạnh phúc...". Năm mới, những người có kinh nghiệm chỉ cho tôi cách tạo ra nguồn năng lượng dồi dào là viết ra những mục tiêu của mình cho một năm. Tôi thấy cách...