Bị bố chồng ép phải ra khỏi nhà, con dâu thầm trách rồi xúc động bật khóc khi ông tiết lộ một điều
Cuộc sống đang yên ổn, tôi bị bố chồng phũ phàng bắt ra ngoài ở trong thiếu thốn.
Tôi năm nay 33 t.uổi, kết hôn được 7 năm. Khi mới kết hôn xong tôi về sống ở nhà chồng, thật may là nhà chồng tôi khá giả nên chuyện ăn ở tôi không phải lo nghĩ gì nhiều. Sống nơi nhà chồng, tôi luôn làm tròn bổn phận của mình, không ngại ngần bất cứ công việc nhà nào. Tôi biết ơn bố mẹ chồng đã giúp đỡ, tạo điều kiện để vợ chồng tôi có chỗ ở tử tế. So với bạn bè, tôi quả là may mắn, nhiều người nhìn vào tấm tắc khen tôi số sướng.
Không phải lo nghĩ gì nên vợ chồng tôi rất thoải mái, thích ăn ngon, mặc diện, đi chơi đây đó ở những nơi sang trọng. Khi tôi có con, được mẹ chồng sẻ chia rất nhiều. Khi con tròn 2 t.uổi, cuộc sống đang vui vẻ, ổn định thì bất ngờ bố chồng gọi tôi sang và tuyên bố không muốn cho vợ chồng tôi ở đó nữa. Bố chồng nói là chỉ lo được đến thế thôi, giờ con lớn, hai vợ chồng ra ngoài ở riêng là phù hợp.
Tôi cảm thấy rất sốc, còn chồng tôi không nói gì, anh ấy chấp nhận vì đó là yêu cầu của bố. Không dám cãi lại nửa câu, đành lẳng lặng làm theo yêu cầu của bố chồng. Tôi cảm thấy sốc, suy nghĩ rất nhiều, mấy năm qua vì muốn chăm chút cho con mà tôi đã ở nhà, không làm gì. Vậy nên giờ bắt đầu trở lại, biết tìm công việc gì để lấy t.iền nuôi con…
Trước khi vợ chồng tôi dọn ra ngoài, bố chồng có đưa cho 1 tỷ đồng, nói là muốn mua nhà, thuê nhà thì tùy. Lúc ngồi trên xe ô tô chở đồ dọn tới nơi ở mới, tôi bật khóc, chưa hiểu vì sao bố mẹ chồng lại phũ phàng như vậy. Tôi đang ở nhà cao cửa rộng, đầy đủ tiện nghi, giờ chuyển sang căn hộ nhỏ bé, chật chội. Thương con còn nhỏ, ở nơi như vậy quả là tôi rất không đành lòng.
Video đang HOT
Con dâu thầm trách khi bị bố chồng bắt ra ngoài ở riêng. Ảnh minh họa
Cảm thấy thương con, tức tưởi vì bị hắt hủi, tôi quyết tâm để làm ra thật nhiều t.iền, như một cách đáp trả lại bố chồng. Đi gửi con đi nhà trẻ, tôi hàng ngày tâm huyết vào công việc kinh doanh, không ngại nắng mưa, ngày đêm, cứ có việc ra t.iền là tôi làm, miễn sao đó là những đồng t.iền chân chính. Vợ chồng tôi cũng thường xuyên ngồi lại với nhau để bàn bạc phát triển công việc, san sẻ việc nhà, chăm con.
Sau 5 năm, tôi và chồng đã đổi sang căn hộ hạng sang ở trung tâm thành phố. Chồng tôi còn có ô tô để dùng trong công việc, đưa vợ con đi chơi… Tôi cảm thấy hài lòng, tự hào về những nỗ lực của mình đã làm suốt thời gian ra ngoài ở riêng. Hai vợ chồng đã biết yêu thương, chia sẻ và gắn kết với nhau nhiều hơn. Chúng tôi cũng đang háo hức chờ đợi đứa con thứ 2 chào đời vào cuối năm nay.
Đã có mọi thứ mà mình mong ước, nhưng trong lòng tôi canh cánh nỗi ấm ức bị bố chồng hắt hủi. Khi tôi định trách móc, bố chồng đã tiết lộ một điều: “Hồi đó, chồng con chơi bời không chịu khó làm ăn, đi làm rồi còn lén xin t.iền mẹ để ăn chơi. Bố còn biết là nó còn sắp cặp kè với người khác nên ra tay ngăn chặn. Bố quyết định cho hai vợ chồng con ra ngoài để đối diện khó khăn, thương yêu nhau mà quyết tâm làm ăn”.
Tôi nghe xong rồi bật khóc, hóa ra lý do thật sự lại là như vậy. Thế mà suốt 5 năm qua tôi cứ thầm trách bố chồng mãi. Cũng may là tôi chưa buông ra những câu phũ phàng, hay làm những việc làm bất hiếu, nếu không giờ tôi hối hận lắm. Tôi biết ơn bố mẹ chồng, cố gắng để gìn giữ hạnh phúc gia đình và nuôi dạy con cho thật tốt. Đó cũng chính là bài học để tôi trưởng thành và sau này biết cách ứng xử với chính các con của mình.
Bố chồng chia tài sản, con dâu thất vọng vì được ít nhưng lúc mở phong bì liền bật khóc vì xúc động
Mở chiếc phong bì, con dâu bật khóc trước số t.iền thật mà bố chồng đã cho riêng vợ chồng mình.
Tôi ở nhà chồng 15 năm, luôn tròn bổn phận của người con dâu, người vợ và là người mẹ của 2 đứa con. Suốt quãng thời gian đó, tôi hết lòng vì nhà chồng, chưa bao giờ nghĩ đến "quỹ đen" hay là tìm cách tuồn t.iền tiết kiệm cho bố mẹ đẻ. Tôi sống chăm chỉ, chăm sóc gia đình nhà chồng chu đáo, tận tình.
Trong nhà chồng, chỉ có bố chồng là người khó tính, chứ mẹ chồng tôi dễ tính, hiền lành. Mẹ chồng là người chăm chỉ, bà cả đời chăm lo cho gia đình, con cháu, còn việc lớn trong nhà do bố chồng tôi quyết. Vì thế, trong nhà ai cũng sợ bố chồng, mọi việc đều phải nghe theo ý của ông, không dám chậm trễ, không dám ý kiến.
Lúc mới đầu về nhà chồng, còn bỡ ngỡ nên tôi sốc lắm, cả ngày cứ nơm nớp lo sợ bố chồng quát mắng. Nhưng dần dần cũng quen, đến khi tôi sinh con, bố chồng cũng bớt để ý. Về sau, tôi không còn bị bố chồng nhắc nhở nữa vì sống lâu ở nhà chồng nên tôi biết mình phải làm gì, chủ động những việc gì. Bố chồng không còn phải để ý đến tôi, không còn cáu gắt vì con dâu làm không theo ý mình.
Bố mẹ chồng tôi giờ t.uổi già sức yếu, tôi cũng lo lắng, chăm sóc. Với tôi, luôn coi ông bà như bố mẹ đẻ của mình vậy, toàn tâm chăm sóc bố mẹ chồng. Suốt từng đó năm vất vả, tôi ít khi được bố mẹ chồng ghi nhận, nên đôi lúc cũng cảm thấy mình chạnh lòng. Vợ chồng tôi ở với bố mẹ chồng, cũng không tiết kiệm được là bao, bởi có bao nhiêu đều dành để lo toan mọi thứ việc nhà, chuyện học của con.
Bố chồng chia tài sản, con dâu từ thất vọng sang cảm động khi đọc xong lá thư. Ảnh minh họa
Bố chồng tôi biết mình già yếu nên sớm chia tài sản cho các con, tôi có phần thất vọng khi bố chồng tôi tuyên bố: " Bố cho con trai cả 500 triệu, còn vợ chồng con út là 200 triệu. Đó là số t.iền tiết kiệm của bố mẹ suốt nhiều năm qua. Còn đối với đất cát, bố mẹ sẽ có di chúc, sau này các con sẽ nhận được những phần xứng đáng".
Bố chồng trao hai chiếc phong bì, vợ chồng anh cả vui mừng vì nhận được số t.iền lớn, còn tôi trong lòng thất vọng vì chưa được một nửa anh chị. Bao nhiêu năm qua, tôi đã lo chi phí rất nhiều cho nhà chồng, còn vợ chồng anh cả ở xa, lâu lâu về thăm bố mẹ cũng chỉ biếu chút t.iền tiêu vặt. Tôi cảm thấy bố mẹ chồng như vậy là thiếu công bằng, tôi còn lo rằng sau này ông bà mất đi, vợ chồng tôi còn không được thừa kế chút đất cát nào. Biết thế, vợ chồng tôi ra ngoài ở thuê, có khi giờ cũng có căn nhà nhỏ rồi cũng nên.
Thất vọng về phòng, tôi mở chiếc phong bì loại to của bố chồng đã đưa, mở ra xem, tôi giật mình khi đọc bức thư của bố chồng viết: " Bố mẹ luôn ghi nhận đóng góp về cả t.iền bạc, công sức của vợ chồng con với gia đình này. Bố không muốn vợ chồng anh cả biết rõ mọi chuyện vì sợ rằng sẽ ghen tị với vợ chồng con. Chút thành ý này của bố mẹ, hai con vui vẻ đón nhận nhé. Bố nhờ con dâu sau này chăm lo thật tốt cho gia đình, giữ truyền thống của gia đình mình".
Kèm theo bức thư là một loạt giấy tờ, ủy quyền, di chúc... Liên quan tới số t.iền 1 tỷ đồng, căn nhà đang ở mà bố mẹ chồng đã cho riêng hai vợ chồng tôi. Tôi bật khóc xúc động trước lá thư và lời nhờ vả đầy ân tình của bố chồng. Đúng là tôi cảm thấy không vui vì nghĩ rằng bố mẹ chồng phân biệt đối xử và không ghi nhận công lao của hai vợ chồng tôi.
Bây giờ tôi đã hiểu thành ý của bố mẹ chồng, mang ơn vì ông bà đã tin tưởng mình. Nhưng lại lo lắng, không biết có nên nhận món quà quý giá của bố mẹ chồng không?
Ấm ức vì bị bố chồng đuổi ra khỏi nhà, sau 5 năm tôi lại cảm ơn ông Đang sống sung túc nơi nhà chồng, tôi bị bố chồng đuổi ra khỏi nhà trong ấm ức. Tôi năm nay 34 t.uổi, kết hôn được 7 năm. Kết hôn xong tôi về ở nhà chồng, mọi thứ ổn định, thuận lợi. Gia đình nhà chồng tôi khá giả, làm ăn phát đạt nên cơ ngơi khang trang, hiện đại. Chồng tôi làm...