Ở nhà chăm con, tôi phát điên khi chi tiêu với 8 triệu đồng chồng đưa mỗi tháng
Tôi ở nhà chăm con khi hết thời gian nghỉ đẻ, từ đó vật vã để chi tiêu trong 8 triệu đồng chồng đưa mỗi tháng, anh giữ lại 6 triệu đồng cho bản thân và biếu bố mẹ.
Tôi năm nay 32 tuổ.i, sống cùng chồng và con gái 9 tháng tuổ.i tại Hà Nội. Trước đây, tôi làm kế toán ở một công ty tư nhân. Sau khi hết thời gian nghỉ thai sản, do không có người giúp đỡ nên tôi quyết định ở nhà, tập trung vào chuyện bỉm sữa, đợi khi con cứng cáp có thể đi nhà trẻ mới quay lại công việc.
Công việc của anh ổn định nhưng thu nhập không cao. Khi chưa sinh con, hai vợ chồng đều đi làm thì kinh tế vừa đủ. Sau khi mất đi nguồn thu nhập của tôi, việc chi tiêu hết sức khó khăn.
Số tiề.n chồng đưa ít ỏi khiến tôi rất khó chi tiêu. (Ảnh: AI)
Với thu nhập 14 triệu đồng mỗi tháng, chồng tôi giữ lại 3 triệu để chi tiêu cho bản thân, 3 triệu gửi biếu bố mẹ, còn 8 triệu đưa tôi chi tiêu trong nhà. Cầm số tiề.n ít ỏi đó, tôi phải xoay vần với đủ các khoản chi như chợ búa, chi phí sinh hoạt, tiề.n bỉm, thuố.c thang của con nhỏ…
May mắn là sau khi cưới, tôi được bác họ bên ngoại cho mượn căn nhà tập thể cũ để ở, nếu không thì với số tiề.n đó, không biết sau khi trả tiề.n thuê trọ, gia đình tôi sống kiểu gì.
Ai nuôi con nhỏ chắc cũng hiểu những khó khăn của tôi khi mà chi phí tiêm vaccine định kỳ, khám bệnh hàng tháng của bé không hề ít ỏi. Có những tháng tiề.n tiêm phòng lẫn khám bệnh cho con lên tới gần 2 triệu đồng khiến tôi thực sự đau đầu khi phải “ liệu cơm gắp mắm”.
Tôi cũng từng chia sẻ với chồng về việc chi tiêu quá đắt đỏ, cân đối bằng số tiề.n anh đưa thực sự quá khó, nhưng có vẻ chồng không để tâm tới những điều tôi nói. Anh bảo ngày xưa sinh viên mỗi tháng kiếm được 1-2 triệu vẫn tiêu đủ cho bản thân, giờ có hẳn 8 triệu, nếu vén khéo thì vẫn ổn thôi.
Những ngày cuối tháng, vét vài đồng lẻ còn trong túi, tôi sinh ra cáu bẳn, thậm chí muốn phát điên lên vì phải suy tính quá nhiều. Có hôm, trong cơn hậm hực, tôi nói thẳng với anh là điều kiện gia đình khó khăn như vậy, sao vẫn phải gửi tiề.n biếu bố mẹ chồng trong khi ông bà có hẳn một cửa hàng tạp hóa ở quê đủ để chi tiêu xông xênh. Vì câu nói đó mà chồng tôi nổi điên, nói tôi là con dâu trưởng mà vô trách nhiệm với gia đình chồng, lại còn tính toán so đo với ông bà.
Video đang HOT
Đôi lúc tôi đã nghĩ tới chuyện nhận việc làm thêm để có đồng ra đồng vào, đỡ phải căng thẳng với chồng. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh chăm con mọn ngày quấy, đêm khóc, tôi đã kiệt sức, không còn thời gian để chăm sóc cho bản thân chứ nói gì tới việc làm thêm.
Mới đây, một chị bạn biết tôi khó khăn nên đã giới thiệu một số công việc kế toán có thể làm tại nhà với mức thu nhập khá ổn. Tôi biết nếu có thêm khoản tiề.n này, mình sẽ đỡ phải đau đầu tính toán tiề.n nong mỗi tháng, mọi thứ sẽ dễ thở hơn. Tuy nhiên, nghĩ tới cảnh chăm con mọn tối mắt tối mũi, tôi lại e ngại.
Tôi bàn với chồng, đề nghị anh hết giờ làm thay vì đi đán.h cầu lông với bạn bè tới 20h- 21h thì sắp xếp về sớm trông con giúp tôi buổi tối. Nhưng đáp lại mong mỏi của tôi, anh từ chối, nói công việc của anh căng thẳng, cần phải hoạt động thể chất để còn tái tạo sức lao động.
Cảm thấy quá thất vọng về chồng, bản thân nếu không có người giúp trông con thì không thể làm thêm gì, tôi liền từ chối ý tốt của chị bạn. Chị khuyên tôi rằng không thể phụ thuộc mãi vào chồng, phải có thu nhập riêng để chủ động trang trải cuộc sống của mình. Nếu từ chối cơ hội này, tôi sẽ không dễ tìm được công việc phù hợp với mức thu nhập tốt như vậy.
Những điều chị nói khiến tôi suy nghĩ nhiều. Nhận việc đồng nghĩa với thức đêm, vì cả ngày tôi đã phải giành thời gian chăm con và nhà cửa. Còn nếu từ chối, tôi lại tiếp tục rơi vào vòng luẩn quẩn, cãi vã với chồng vì số tiề.n ít ỏi mỗi tháng. Rất mong độc giả cho tôi lời khuyên, làm thế nào để cân bằng được những việc đó, để cuộc sống dễ thở hơn?
Cuộc gọi mờ ám lúc nửa đêm khi đang chăm con trong viện và pha dằn mặt tiể.u ta.m của em gái tôi
Con bé sinh viên mới tí tuổ.i đã tâm địa bất chính!
Em gái tôi vừa từ một trường đại học có tiếng nhất nhì thành phố về. Nó đến trường người ta mà váy vóc điệu đà, không hề h.ở han.g nhưng sang trọng, chỉn chu. Nhìn qua không ai bảo mới sinh con chưa được nổi 1 năm.
Cái Yến nhà tôi được trời phú cho ngoại hình. Tuy rằng cả mấy chị em nhà tôi ai cũng ưa nhìn nhưng riêng con bé Yến là nổi trội hơn cả. Nếu nhìn vào thì ai cũng bảo chắc nó nhặt hết nét xuất sắc nhất của cả nhà nên nhìn nó là mấy đứa còn lại lu mờ hết.
Yến xinh xắn từ nhỏ nên mẹ tôi dạy kĩ lắm. Mãi cho đến khi học lớp 11, nó mới ý thức được là mình đẹp chứ trước đó, mẹ tôi luôn nhắc nhở nó người ta khen thì biết thế thôi chứ không nên để vào đầu nhiều. Mẹ nói như vậy để nó không nghĩ là mình xinh đẹp hơn người rồi lại khó giáo dục.
Yến nó ngoan nhưng tính tình có phần ghê gớm và đành hanh. Bình thường thì không sao nhưng đã để nó lên cơn rồi thì nó coi trời bằng vung ngay, không biết nhịn là cái gì hết. Con bé thuộc tuýp người lành làm gáo, còn vỡ là vứt luôn, không có muôi mủng gì hết!
Đến tuổ.i yêu đương thì nó biết mình đẹp mà nên mấy thằng nhóc theo đuổi bị nó hành cho đến khiếp vía. Ai còn đủ kiên cường chống trọi lại thì cũng nếm đủ với cái tính khí thất thường, khó chiều chuộng của nó.
Năm 26 tuổ.i, nó lấy chồng. Chồng nó cũng thuộc dạng đại gia, không đến nỗi giàu top nọ top kia nhưng tổng tài sản cũng không hề ít ỏi.
Lấy nhau về, Yến sinh được 2 thằng con trai đẹp như tranh. Nhà chồng nó cưng như trứng mỏng, còn không cho nó đi làm, chỉ ở nhà chơi với con. Đến nội trợ cũng không phải động tay động chân đến, có giúp việc lo hết!
Năm ngoái, nó sinh bé thứ 3, là con gái, em bé được gần 1 tuổ.i rồi. Thế là nhà có đủ nếp đủ tẻ, đứa nào cũng xinh xắn như thiên thần. Sau 3 lần sinh nở, em gái tôi vẫn như gái đôi mươi. Nhà không thiếu gì tiề.n nên nó cũng sẵn sàng chi để bảo toàn nhan sắc. Nhiều lúc nó còn nửa đùa nửa thật nói với tôi, nhiệm vụ quan trọng nhất của nó bây giờ là phải đẹp!
Vợ đẹp con khôn là thế nhưng em rể tôi vẫn trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài. Yến bắt được vài lần rồi nhưng nó đều khéo léo xử lý. Với lại hầu như đều là những lần bóc bánh trả tiề.n hoặc tình cho không biếu không nên nó cũng không làm quá lên làm gì.
Thế nhưng hôm vừa rồi, lần đầu tiên em gái tôi ra mặt để xử lý tiể.u ta.m.
Chuyện phải kể từ đợt cháu gái tôi bị ốm phải nhập viện hơn 1 tuần trời. Cả ngày lo cho con gái đã mệt phờ người rồi, tối đến đồng hồ mới điểm 12h thì điện thoại của chồng nó có cuộc gọi đến từ Zalo. Số điện thoại không có mà chỉ có cái tên "Thùy Trang Phạm" hiện lên. Zalo của chồng nó không nhận cuộc gọi từ người lạ, vậy thì chắc chắn người này có được em rể kết bạn.
Yến nó cầm nguyên cái điện thoai ra hành lang chỗ chồng đang hút thuố.c để đưa cho chính chủ chứ không hề mở máy nghe hộ. Thấy vợ cầm điện thoại ra cho, em rể hoảng quá hay sao mà lại nói một câu rất là gậy ông đậ.p lưng ông:
- Ơ chẳng hiểu ai không quen biết tự nhiên gọi làm gì!
Yến nghe câu này thôi là hiểu ngay em "Thùy Trang Phạm" kia có vấn đề gì mờ ám rồi. Đã thế chồng nó còn không dám nghe máy nên nó càng khẳng định là chồng nó đang lằng nhằng với em kia.
Đợi chồng hí hoáy ấn ấn trên điện thoại xong, Yến nó nhẹ nhàng nói một câu mà mặt chồng nó hết xanh rồi lại tím.
- Bảo em Trang là con anh đang ốm, em đừng để vợ anh nó lên cơn!
Nó cứ thủng thẳng nói vậy thôi chứ không có biểu cảm, không cáu gắt, không nhảy cồ cồ lên.
Ba ngày sau cháu tôi ra viện. Cũng trong 3 ngày này, Yến nó nhờ được người truy lùng ra từ trường đến khoa đến lớp mà em Trang kia đang học.
Ban đầu, em Trang cũng cứng lắm, bật lại nó như tôm, quyết tâm duy trì mối quan hệ với bố đường. Gớm! Giờ đại gia có mấy đâu, bấu được cái là không muốn buông tay luôn!
Yến nó đến tận trường để gặp con bé sinh viên kia nhưng không đi một mình. Trước đấy, nó đã đi về tận Hưng Yên để đón mẹ em Trang lên cùng. Lúc đón, nó nói với mẹ em Trang mình là chủ chỗ Trang làm thêm, đón cô lên chơi với em.
Đến nơi, đứng giữa trường, Yến nó lôi ra cả đống tờ rơi in sẵn cho dễ rải, đống tờ rơi này chụp tin nhắn nó qua lại với chồng người ta. Đương nhiên em tôi nó giấu nhẹm thông tin cá nhân của chồng nó, chỉ lại những thứ đủ để em Trang và mẹ mình không giấu mặt đi đâu được.
Xong xuôi, em tôi đi về, em Trang thì khóc lóc, mẹ em Trang thì mắng chử.i ầm ĩ cả sân trường. Thôi coi như bài học cho em gái, sau đừng có xí xớn chồng người ta.
Nghe Yến kể phi vụ xử lý tiể.u ta.m xong, tôi cũng đến bái phục. Phải tôi có khi chẳng bình tĩnh được như thế. Tôi làm loạn cả lên từ cái cuộc gọi mờ ám lúc nửa đêm kia rồi ấy chứ!
Có nên nghe theo lời chồng nghỉ việc ở nhà chăm con không? Chồng tôi là trụ cột kinh tế, thu nhập hàng tháng rất ổn, đủ để vợ con có cuộc sống dư giả ngay cả khi tôi không đi làm. Bởi vậy mà lâu nay anh vẫn muốn tôi nghỉ việc ở nhà để làm nội trợ. Tôi lấy chồng được 5 năm, đã có 2 con, đủ nếp đủ tẻ cả. Sau khi...