Bệnh tật đã đẩy mình xa anh
Mình nguyện đi cùng anh đến cuối cuộc đời nhưng càng cố xích gần thì anh lại trốn chạy, không cho mình được yêu thương.
Mình vẫn thường đọc những dòng tâm sự của các bạn nên mình rất hiểu nỗi lòng của người trong cuộc. Đôi khi mình vẫn đưa ra lời khuyên cho vài người bạn nhưng giờ đây khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy, mình cũng không biết làm thế nào nữa.
Mình và anh quen nhau hơn hai năm. Nói là hơn hai năm nhưng chính thức thì chỉ hơn một năm thôi vì trước đó mình chỉ xem anh như một người bạn. Mình quen anh qua sự giới thiệu của cô bạn đồng nghiệp. Ban đầu, mình rất ấn tượng bởi cách nói chuyện táo bạo nhưng lại có duyên của anh. Bọn mình nói chuyện với nhau rất hợp nhưng mình chỉ xem anh là người bạn tốt. Vì lúc ấy mình đã có bạn trai rồi.
Chẳng bao lâu sau, mình và người bạn trai chia tay mà không rõ lý do. Mình rơi vào đau khổ và tuyệt vọng. Mình không biết nói với ai cho vơi bớt nỗi buồn. Mình đã gọi cho anh. Khi biết mình tuyệt vọng, anh nhẹ nhàng động viên và an ủi. Cũng nhờ đó mà mình dần vơi đi đau khổ. Và rồi mình đến với anh lúc nào không hay.
Ban đầu, mình tự kiềm chế chính mình vì “anh thích mấy cô xinh xinh, nói chuyện dịu dàng” còn mình không phải tuýp người đó. Những người bạn của mình lại bảo: “Anh ấy cũng có tình cảm với mày nên mới nói vậy chọc mày đó. Con trai ai mà chẳng vậy. Anh ấy muốn xem mày phản ứng thế nào thôi”. Nói thật là có những lúc mình chỉ cười cho qua và có lúc lại giận quá nên bảo mặc anh muốn làm gì thì làm.
Video đang HOT
Từ lúc quen anh, mình càng hiểu anh nhiều hơn. Lúc nào anh cũng là chỗ dựa tinh thần cho những người thân xung quanh. Bên ngoài vẻ tự tin, lạnh lùng nhưng bên trong lại là một con người hoàn toàn khác. Anh lúc nào cũng nghĩ cho mọi người mà chẳng mấy khi nghĩ cho bản thân anh. Anh chẳng khi nào kể cho mình nghe quá khứ của anh. Nhưng qua cô bạn đồng nghiệp, mình được biết anh từng bị người tình cũ phản bội và lừa dối.
Cô ấy bỏ lại anh với khoản nợ khổng lồ mà giờ đây anh phải gắng làm để trả suốt mấy năm chưa hết. Mình hỏi cô bạn đồng nghiệp thì cô ấy bảo: “Anh ấy sợ mày biết, mày sẽ bỏ nên anh không nói thôi”. Lúc ấy, mình như lặng người đi. Mình cũng không biết nói gì. Những lúc ở bên anh, mình cũng không nhắc và không hỏi anh chuyện trong quá khứ. Nhưng dường như anh cũng biết. Mình chỉ động viên anh cố gắng vượt qua.
Rồi anh lại thay đổi công việc mới. Những tưởng mọi việc sẽ khá hơn nhưng cái khốn khổ của cuộc đời vẫn chưa buông tha cho anh. Người bạn của mình, đang là nhân viên cấp dưới của anh cho mình biết là hằng ngày anh phải sử sụng thuốc bổ trợ tim. Nghe tin đó, mình thật sự rất sốc. Lúc ở bên cạnh mình, anh vẫn rất khỏe mạnh mà sao giờ như vậy. Mình không hiểu và không tin điều đó. Mình đã gặp anh để hỏi. Và mình thật sự bất ngờ khi anh nói: “Anh bị bệnh tim lâu rồi em. Trước kia anh bị thấp khớp, chữa không hết nên chuyển qua tim luôn. Gia đình anh không biết”.
Nhìn thân hình khỏe mạnh đó mình không nghĩ lại mang quá nhiều đau thương và bệnh tật. Lặng người một lúc lâu, mình hỏi anh: “Vậy hãy để em được ở bên anh cho đến cuối cuộc đời nhé?”. Khi nghe câu nói ấy, mình thấy anh cười buồn: “Không được đâu em. Như vậy sẽ đau khổ cho em lắm. Anh không biết anh sẽ còn sống được bao lâu”. Nghe anh nói mà lòng mình đau nhói. Chẳng lẽ, anh nghĩ cho người khác nhiều hơn cho chính anh? Anh liệu có biết suy nghĩ của mình lúc đó không? Anh có biết là mình đau khổ thế nào không? Mình thật sự rất muốn ở bên anh cho đến hết đoạn đường còn lại. Nhưng anh có vẻ không muốn vậy. Hay anh nghĩ mình đang thương hại anh?
Thật sự khó khăn càng lúc càng chồng chất lên anh. Mình càng muốn gần gũi và chia sẻ thì anh lại muốn đẩy mình ra xa. Tình yêu của bọn mình vừa mới bắt đầu mà đã kết thúc như vậy sao? Mình thật sự không biết phải làm thế nào để anh hiểu. Mình phải làm thế nào đây?
Theo VNE
Mỗi lần cãi nhau, chồng cả tháng không đụng đến tôi
Anh không con quan tâm đên việc tôi mệt moi, khoe manh hay thậm chi tôi vê muộn hay vê sơm. Anh vê nha la vui đâu vao điện thoại.
Tôi 23 tuôi, lập gia đinh cach đây 2 năm, có con trai vưa tron một tuôi. Tôi va chông quen nhau trươc khi cươi 4 năm. Chung tôi đa lam ban rôi dân trơ thanh ngươi yêu, sau đó thanh vơ chông sau nhiêu kho khăn nhưng cuôc sông hiên tai chi toan nhưng buôn đau va nươc măt. Sau khi cươi la luc tôi học năm cuối, chung tôi đinh se kê hoach va co con muộn hơn 2 năm, nhưng sau đa thay đôi va quyêt đinh co em be ngay sau khi cươi.
Ảnh minh họa: HH
Cuộc sông sau cươi kha ôn thoa, anh lo đươc cho hai me con khi tôi vưa hoc xong, chưa co việc lam. Tôi hang ngay vân ơ nha nội trơ, vun ven gia đinh chơ anh đi lam vê. Trươc đây khi con yêu, anh rât thich đưa tôi đi gặp gơ ban be, đông nghiệp, tôi cam thây tư hao lăm. Anh chăm soc va quan tâm tôi, luôn động viên vi gia đình tôi bô me không hanh phuc. Tôi thây yêu cuộc sông biêt bao vi trên đơi nay lai co ngươi đan ông luôn ơ bên, che chơ va yêu thương trân trong minh.
Nhưng ngay vui tiếc là không nhiêu, sau khi tôi co bâu khoang 4-5 thang băt đâu co mâu thuân tư việc quan hệ vơ chông. Anh thương lam viêc đên khuya, chăng mây mặn ma trong chuyện chăn gôi, kê ca luc tôi chưa co thai. Việc đo khiên tôi suy nghi nhiêu, tư chât vân minh không tôt ơ đâu, hay anh không con yêu tôi, hay anh co ngươi nao khac?
Tôi khoc nhiêu khi môi đêm anh đêu đê tôi chơ, nêu co đi ngu sơm cung ngu rât say, không quan tâm tôi đang khao khat đươc gân chông. Dân dân, anh không con coi trong gia đinh, bô me tôi nưa. Măc du trươc cươi tôi đa noi ro việc bô se noi nhưng lơi kho nghe khiên anh kho chiu, anh rât tư tin, không lo lắng, con động viên tôi.
Tôi co bâu đươc 8 thang, anh chuyên công tac, co rât nhiêu ngươi ban, trong đo co ca ban nư. Anh luôn danh tinh cam đặc biệt cho ban be. Điêu nay trươc đây tôi khâm phuc anh, nhưng khi co gia đinh thấy như thế không còn phu hơp nưa. Không thê cuôc vui nao cung tham gia, thậm chi đang đêm ban goi anh cung đi ra ngoai đê găp, tuy la ban nam. Tôi gop y nhe nhang thì nhận lai sư phan ưng kich liệt, anh bảo tôi không tôn trong, không hiêu va không yêu anh.
Tôi khoc rât nhiêu, nhận ra anh không con quan tâm đên việc tôi mệt moi, khoe manh hay thâm chi tôi vê muộn hay vê sơm. Môi lân giận, anh lai không động tơi tôi ca thang, thâm chi ra ngu riêng. Vê nha la vui đâu vao điên thoai, bo mặc con chơi ơ nên nha, hay tôi cân giup gì.
Tôi mơi 23 tuôi, cư ngơ tinh yêu cua anh trên đơi nay chăng ngươi đan ông nao co đươc. Vơi tuôi tre, vơi khat khao va tôi nghi tôi la một ngươi biêt cach lam chông vui khi quan hệ nhưng cuôi cung chi nhân lai đươc sư lanh lung. Hôm nay, anh noi chi coi tôi la me cua con anh, không hơn gi nưa.
Trai tim tôi đau đơn, vun vơ, nươc măt nghen không thê rơi, đôi chân băt đâu run lên, muôn guc xuông, bao lân muôn tim bơ vai đê tưa. Tôi qua bế tăc, không dam đôi diên vơi cả con trai minh nữa, đưa con mau thit cua hai chung tôi. Tôi nên lam gi bây giơ?
Theo VNE
Trầm cảm vì lương quá thấp Không co tiên tôi phai ưng trươc lương, tât ca tư xoay sơ, không dam noi vơi gia đinh vi nhà tôi cung kho khăn, noi ra sơ moi ngươi thêm buôn. Tôi sinh ra va lơn lên ơ miên Trung, 25 tuôi, đang lam kê toan cho môt doanh nghiêp tư nhân, theo hoc liên thông đai hoc ban đêm, vai thang...