Bênh mẹ, chồng ném cả chai mắm tôm vào người tôi chỉ vì lỡ lời một câu
Tôi điếng người, mẹ anh thì vờ lăn đùng ngã ngửa ra ăn vạ, anh bế mẹ anh lên còn để mặc tôi đứng chơ vơ ở đấy.
Bây giờ tôi mới thấm cảm giác lấy phải một người chồng không chịu lớn, gần 30 tuổi đầu rồi mà cái gì cũng “mẹ anh, mẹ anh” nó cay nghiệt đến mức nào…
Ngày trước, lúc mới quen nhau, thấy anh hiền lành, tử tế, không chơi bời rượu chè gì…tôi mới đem lòng yêu thương. Lúc đó tôi nghĩ, gắn bó với người đàn ông như thế chắc chắn sẽ hạnh phúc, anh sẽ là chỗ dựa vững chắc cho tôi. Nhưng hóa ra tôi nhầm to.
Thời gian đầu mới cưới, qảu thực tôi rất hạnh phúc vì được anh cưng chiều, yêu thương, nhưng đó là thời gian một tuần trăng mật. Càng về sau tôi càng nhận ra chồng quá phụ thuộc, anh cầu toàn đến nhu nhược. Không bao giờ anh bộc lộ ý kiến của mình, nhất nhất trong nhà từ việc nhỏ nhất trở đi cũng để mẹ chồng tôi quyết định. Phàm là công to việc lớn hay chuyện cỏn con cũng chờ hỏi ý kiến mẹ.
Vợ chồng tôi ở tầng trên, tôi muốn mua ít đồ để dùng chồng cũng xuống hỏi mẹ. Trong khi không phải vợ chồng tôi không làm ra tiền, mẹ bảo không mua tốn kém thì anh cũng thôi luôn. Lương tháng anh được 12 triệu thì đưa mẹ gần chục triệu, bà bảo để bà giữ cho, rồi chợ búa luôn, chứ để đàn ông cầm tiền thì mấy mà hết.
Vợ chồng tôi có chuyện gì anh cũng xuống kể với mẹ, có khi cãi vã hơn dỗi linh tinh anh cũng kể hết. Dần dần, tôi cảm nhận thấy mẹ chồng ngày càng không thích tôi. Bà làm đủ mọi cách để kéo anh về phía mình, chỉ sợ anh thương tôi, bênh tôi.
Video đang HOT
Tôi có bầu, sinh con, năm tháng cứ thế trôi đi. Tôi cũng phải chịu nhiều uất ức, nhưng nghĩ vì con nên gạt hết đi, nhẫn nhịn mà sống. Cho đến một hôm, vì chút hiểu lầm, mẹ chồng mắng tôi không ra gì. Lúc đó như giọt nước tràn ly, tôi cãi lại. Vừa hay lúc đó chồng tôi ở ngoài về, tôi biết thừa bà vờ vịt, ôm ngực ngã xuống rồi khóc lóc lu loa lên tôi mất dạy, láo toét.
Chồng chạy vào, chưa cần biết đúng sai phải trái thế nào, anh vớ ngay lọ mắm đang nấu dở trên bàn ném thằng vào tôi, lọ mắm bắn ra tung tóe khắp người, khắp mặt tôi. Anh bế mẹ lên giường rồi luôn miệng hỏi mẹ sao không, sao không.
Tôi uất ức, nước mắt ứa ra chát đắng. Sau đó, về phòng, chồng còn chửi tôi không ra sao. Anh bảo còn làm mẹ bị thế này lần nữa thì đừng trách anh. Tôi buồn kinh khủng, chẳng biết nên làm gì bây giờ nữa.
Vũ Thị Huế
Theo Khỏe & Đẹp
Đưa đồng nghiệp về giới thiệu cho anh chồng, không ngờ người đàn ông nổi tiếng hòa nhã, lịch thiệp lại phản ứng thái quá
Hôm qua khi tôi đi làm về, anh chồng gọi tôi ngồi lại phòng khách để nói chuyện. Tôi không ngờ anh lại nổi nóng bất thình lình như thế.
Chồng có một người anh trai hơn anh 4 tuổi, đang là phó giám đốc marketing của một trung tâm thương mại. Anh chồng rất ưu tú, hồi đi học thì luôn đạt học bổng, tốt nghiệp đại học anh lên đường nhập ngũ, hết thời gian nghĩa vụ quân sự trở về mới tìm việc mà giờ đã trở thành phó giám đốc. Anh cũng đối xử với mọi người rất hòa nhã.
Nhưng tình duyên của anh rất trắc trở. Anh và vợ yêu nhau 4 năm thì cưới, nhưng cưới mới được 2 tháng thì chị qua đời vì tai nạn giao thông. Họ cũng chưa có con cái. Sau vụ việc đó, anh suy sụp một thời gian dài, mẹ chồng tôi khóc nhiều đến ốm người, bạc cả tóc mới khuyên nhủ và vực lại được tinh thần cho anh. Rồi anh lại chú tâm vào công việc, sống cô đơn một mình nên mẹ chồng gọi anh về ở cùng gia đình.
Khi tôi về làm dâu thì chị dâu đã qua đời được gần 3 năm, song anh chồng không hề có ý định đi bước nữa. Tôi nghe chồng kể lại nhiều chuyện mà thấy xót thương cho anh chị, càng cảm phục sự thủy chung cũng như thái độ sống nghiêm túc của anh chồng.
Anh chồng rất ưu tú nhưng tình duyên thì lại khá trắc trở. (Ảnh minh họa)
Anh rất để ý những chi tiết nhỏ của người thân. Chẳng hạn chỉ cần thấy mẹ chồng tôi ho vài tiếng, hôm sau anh đã mua cho bà mấy thứ thực phẩm chức năng hoặc chiếc đèn sưởi... Hoặc trời hôm trước vừa trở lạnh, hôm sau đi làm về tôi đã thấy trước cửa phòng vệ sinh có trải một tấm thảm lông. Trong nhà cũng nhiều thêm vài đôi dép bông. Chồng tôi thì vô tư vô tâm nên tôi đoán anh chồng mua.
Thấy anh tốt như thế lại cô đơn nên tôi cố ý tìm cách giới thiệu một chị đồng nghiệp cho anh. Chị ấy sống rất khéo, lương cao, tính cách hòa đồng thân thiện, chồng chị cờ bạc gái gú nên họ ly hôn 2 năm trước. Dù chị không phải gái son nhưng tôi cảm thấy chị rất hợp với anh chồng. Thế nên tôi thường mời chị về nhà chơi.
Tôi đã nói trước với mẹ chồng và bà cũng đồng ý phương án này nên một tuần tôi mời chị ấy tới ăn cơm tối 2 lần. Lần nào mẹ chồng tôi cũng gọi điện bảo con trai về sớm và sắp xếp để hai người khi thì ngồi đối diện nhau, hôm lại ngồi cạnh nhau.
Chẳng lẽ lo lắng quan tâm tới người nhà chồng cũng là bao đồng? (Ảnh minh họa)
Có lẽ việc tôi mời đồng nghiệp về nhiều lần, và cả thái độ của mẹ chồng quá nhiệt tình nên anh chồng hiểu ra mục đích của chúng tôi. Hôm qua khi tôi đi làm về, anh gọi tôi ngồi lại phòng khách để nói chuyện.
Anh bảo không muốn yêu đương, làm quen hay tái hôn nên tôi đừng làm việc thừa đó nữa. Tôi thấy khó hiểu và bảo anh cứ thử với người ta, biết đâu hai người lại hợp. Bỗng dưng anh chồng phát cáu, anh ấy to tiếng: "Em đừng bao đồng nữa. Em cứ làm tốt phận con dâu của mình đi, không phải lo cho người khác. Nếu rảnh như thế thì đẻ con đi".
Tôi rất bất ngờ, xưa nay tôi chưa từng thấy anh nóng giận như thế nên xin lỗi anh rồi bỏ lên phòng. Cái cảm giác rất uất ức, mình có ý tốt mà người ta không ghi nhận, còn to tiếng mắng mỏ khiến tôi rất khó chịu. Chuyện con cái tôi và chồng vẫn đang kế hoạch vì tôi còn trẻ, muốn phấn đấu thêm 1-2 năm nữa. Mẹ chồng không có ý kiến thì tại sao anh lại phải lấy cớ đó để chỉ trích tôi? Có phải tôi thật sự bao đồng không? Chẳng lẽ lo lắng quan tâm tới người nhà chồng cũng là bao đồng?
(dungfansi...@gmail.com)
T.N.V.Q
Theo toquoc.vn
Thất vọng về gia đình chồng Vợ chồng tôi cùng quê, cưới nhau được 7 năm, có cô con gái 5 tuổi, đang mang bầu bé thứ hai. Tôi không biết phải nói sao với gia đình chồng nữa. Sau khi cưới được 6 tháng, ba chồng bị ung thư giai đoạn cuối, sau một năm thì mất. Em chồng tôi cưới chồng gần đó, khi ba chồng bệnh...