Bẽ bàng phát hiện người yêu giả ngoan để moi tiền nuôi trai
Gọi điện cho công ty thám tử Lương Gia vào lúc chập choạng tối, phải khó khăn lắm anh chàng Việt kiều mới có thể mở lời nhờ công ty thám tử tìm hiểu sinh hoạt hằng ngày của Linh.
Hành trình đi tìm tình yêu đích thực
Mạnh là một Việt kiều Mỹ vừa bước vào tuổi 41. Năm 15 tuổi, gia đình anh di cư qua Mỹ, bắt đầu từ hai bàn tay trắng, lại không có người nâng đỡ, một mình anh phải bươn chải đủ nghề để kiếm sống. Khó khăn vất vả là vậy, nhưng chưa bao giờ anh từ bỏ hy vọng một ngày kia cuộc sống sẽ khá lên, bản thân sẽ có một cơ ngơi như mơ ước.
Nhưng anh liên tiếp gặp thất bại trong công việc. Sự bất đồng về ngôn ngữ, lối sống là rào cản lớn nhất, khiến anh khó lòng hòa nhập. Tuy nhiên, sau mỗi lần vấp ngã, anh lại đứng dậy mạnh mẽ hơn. Từ việc bốc vác trên các chuyến tàu buôn, đến quét rác sớm hôm trên khắp các ngả đường, thậm chí nhiều lần anh phải bán máu để trang trải cuộc sống chi tiêu thường nhật, anh không quản bất cứ việc gì. Tuổi thơ cơ cực đã cho anh nhiều bài học đắt giá rằng phải có tiền mới mong ngẩng cao đầu với thiên hạ. Với suy nghĩ ấy, anh miệt mài lao vào công việc, chắt chiu dành dụm từng đồng một với mong muốn một ngày kia cuộc sống sẽ trở thành thiên đường…
Sau nhiều năm vất vả ngược xuôi, anh dành dụm được một số tiền lớn, mở một công ty kinh doanh hàng điện tử chủ yếu xuất khẩu sang các nước châu Phi. Việc kinh doanh lên như diều gặp gió, từ người quản lý một văn phòng nhỏ, giờ anh đã trở thành chủ của một tòa nhà lớn. Ngoảnh đi ngoảnh lại thì thời thanh xuân đẹp đẽ nhất của cuộc đời đã qua tự bao giờ. Nơi xứ người xa lạ, anh không thể tìm được cho mình được một bóng giai nhân đồng cảm, mặc dù không có ít người mối mai.
Tháng 8/2009, anh về Việt Nam thăm họ hàng, người thân thì tình cờ gặp Linh, cô thôn nữ miệt vườn xinh đẹp đang làm việc cho một công ty truyền thông tại Sài Gòn. Cuộc gặp gỡ định mệnh khiến anh lập tức phải lòng Linh. Linh cũng dễ dàng chấp nhận lời tỏ tình của anh, bất chấp khoảng cách tuổi tác, không gian, địa lý…
Bạn bè anh vẫn thường nói anh phải cẩn thận với mối quan hệ này bởi hai người ở quá xa nhau, Linh lại kém anh tới 15 tuổi. Bỏ qua hết lời khuyên nhủ của mọi người, Mạnh cung phụng và chăm lo cho người yêu như một nàng công chúa. Anh không tiếc với cô một thứ gì, từ quần áo hàng hiệu, xe đẹp, tiền bạc, thậm chí anh còn mua cho cô một căn hộ cao cấp tại quận 7 để mỗi lần về nước, anh còn có chỗ tá túc cùng cô cho tiện lợi. Từ một cô gái miệt vườn dân dã, Linh trở thành người phụ nữ sành điệu, thời thượng khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Thời gian hẹn hò xa cách làm anh nhung nhớ đêm ngày, anh muốn tiến tới với cô bằng một đám cưới và bảo lãnh cô qua Mỹ để được ở bên cô sớm tối. Anh quyết định ngỏ lời cầu hôn và chuẩn bị làm tất cả những thủ tục cần thiết, nhưng dạo gần đây thời gian và lịch trình của Linh khá thất thường, cô thường không nghe điện thoại, lấy lý do bận này nọ khiến Mạnh vô cùng bất an.
Suy nghĩ nhiều đêm, anh quyết định nhờ sự giúp sức của công ty thám tử Lương Gia để tìm hiểu sinh hoạt hằng ngày của Linh. Theo yêu cầu của anh Mạnh, các thám tử sẽ bắt đầu thực hiện kế hoạch giám sát. Đúng 6h00 sáng, thám tử có mặt tại địa chỉ nhà Linh, đó là tòa chung cư cao cấp sang trọng tại quận 7.
Đồng hồ đã chỉ gần 12h trưa, nhưng Linh vẫn chưa xuất hiện, có thể do là ngày cuối tuần nên Linh ngủ “nướng”. Cũng có thể vì phải bù đầu, bù cổ dọn dẹp nhà hoặc trời nắng nóng mà cô lười ra ngoài.
Video đang HOT
Khoảng 16h30, Linh mới sửa soạn ra ngoài. Nhìn từ xa, Linh trông như một kiều nữ con nhà giàu, với xe SH và áo quần sang trọng, vẻ đẹp đầy gợi cảm của cô thu hút nhiều ánh mắt dõi theo từ người đi đường. Đúng 17h15, Linh dừng lại ở quán cà phê lớn nằm trên trục đường chính của quận 1. Cô bước vào trước, một thám tử chịu trách nhiệm đi vào bên trong để nắm tình hình, thám tử còn lại hỗ trợ vòng ngoài ghi hình. Cuộc gặp gỡ bạn bè giữa hai cô gái được đưa vào báo cáo như không có gì quan trọng.
Điểm đến tiếp theo của Linh là Salon tóc, các thám tử phải chờ đến hơn 3 tiếng đồng hồ, Linh mới làm tóc xong. Trời đã tối, đường phố chuyển sang bầu không khí khác bởi người người đổ xô ra đường về đêm. Linh rời Salon tóc đi thẳng về hướng quận 7, hai thám tử âm thầm bám theo về đến căn hộ. Nghĩ chắc trong bụng, có lẽ cô quay về nhà thay quần áo rồi tiếp tục ra ngoài, nhưng khi đồng hồ chỉ đến 24h00, Linh vẫn không xuất hiện. Thám tử rút về công ty, ghi báo cáo và giao nộp hình ảnh theo đúng qui định.
Bẽ bàng phát hiện người yêu giả ngoan để moi tiền nuôi trai. Ảnh minh họa
Lộ diện kẻ phản bội
Đến ngày thứ hai theo dõi, cũng chỉ thấy Linh xuống mua ít đồ dưới siêu thị tầng 1, rồi lại lên phòng, không xuất hiện lại. Mọi sinh hoạt hằng ngày của cô trở nên rất bình thường, điều này chỉ có ở những cô gái mẫu mực, thích cuộc sống gia đình, không thích giao thiệp với bạn bè nhiều cho dù không có người yêu ở bên cạnh.
Sáng thứ hai đầu tuần, Linh ăn mặc rất lịch lãm, ra dáng ra vẻ của nhân viên văn phòng, khác xa cái phong cách sành điệu cuối tuần của một kiều nữ. Buổi chiều tan sở, cô vừa bước ra từ nơi làm việc cùng một số đồng nghiệp, vừa cười nói vui vẻ. Song, ai về đường nấy, không ai có liên quan ai hoặc rủ rê nhau đi ăn uống gặp mặt sau một ngày làm việc. Tất cả các hoạt động của Linh đều được camera ghi hình lại…
Báo cáo của hai ngày làm việc của thám tử đã được gửói tới Mạnh nhưng anh dường như vẫn chưa yên tâm lắm về tình cảm của Linh dành cho mình. Mạnh là người đàn ông từng trải, nên những nghi vấn của anh không nhiều thì ít cũng có căn cứ.
Đến ngày tiếp theo, không như các buổi tối trước, Linh diện bộ đầm sang trọng, tay cầm chiếc ví như người đi dự tiệc, bước nhanh vào chiếc taxi vừa mới chạy tới và đi về hướng quận Tân Bình để đến sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất.
Ngoài sân bay có rất nhiều người chờ đợi sẵn để đón người thân về nước, Linh đứng kín đáo một góc, mắt liên tục nhìn về nơi có dòng người bước ra. Để tiện theo dõi, công ty đã bố trí một thám tử vào trong sân bay, một thám tử ở ngoài để cả hai cùng phối hợp khi Linh đi taxi ra thì thám tử ở ngoài nhận diện biển số và hãng xe để không bị mất dấu.
Khi nghe loa phát thanh từ sân bay vang lên thông báo máy bay đã hạ cánh, Linh sốt sắng chen lấn trong đám đông để tập trung chờ nhìn thấy người thân của mình. Một thanh niên trẻ xuất hiện, tiến tới chỗ Linh. Họ tay bắt mặt mừng, nhưng sau khi khuất khỏi đám đông, họ nép vào góc khuất, ôm hôn nhau say đắm, sau đó vội vã lên taxi. Chiếc taxi chở đôi nam nữ về khách sạn ở trung tâm quận 1…
Nhiều ngày sau đó, Linh và chàng thanh niên trẻ vẫn quấn lấy nhau không rời. Qua xác minh thông tin, các thám tử đã biết được danh tính chàng nhân tình của Linh là Quân, chính là người yêu cũ của cô từ thời đại học. Quân vừa từ Nhật Bản về thăm người yêu sau mấy năm du học, trong suốt thời gian anh chàng xa nhà, họ vẫn giữ liên lạc, thậm chí Linh đã từng qua Nhật Bản thăm người yêu…
Một số bạn bè từ xưa của Linh nói họ yêu nhau từ thời sinh viên, cũng nhiều lần chia tay rồi hàn gắn, nhưng thực sự họ vẫn gắn bó với nhau như vậy kể từ lúc Quân du học. Bạn bè còn nói, Quân học thạc sĩ bên Nhật cũng là nhờ Linh chu cấp tiền bạc. Qua xác minh với một người em của Quân, thì biết được đúng là Linh đã cấp tiền cho anh chàng người yêu đi du học. Không lâu sau khi Quân đi du học, Linh đồng ý quen Mạnh. Và cả Quân và Mạnh đều không biết họ đang trong mối tình tay ba với Linh. Quân không hề biết, Linh chấp nhận yêu Mạnh để moi tiền, tiếp tục chu cấp và chờ đợi mình…
Sự việc được công ty thám tử điều tra xác thực và báo cáo lại với Mạnh, anh chàng Việt kiều dường như không thể tin nổi người con gái anh yêu và đặt trọn niềm tin lại có thể lấy tình yêu của anh làm mưu đồ toan tính, vụ lợi. Mạnh hoàn toàn sụp đổ. Người đàn ông 41 tuổi dường như già thêm mười tuổi, chết lặng, xót xa vì niềm tin của mình đã đặt nhầm chỗ.
Theo VNE
Nhờ em mà chị lấy được chồng giàu
Em cũng đừng tự phụ quá, vì một người đàn bà chị hạnh phúc khi được chồng yêu thương.
Chào em, người quen cũ của chị, người đang chung chăn chung gối với chồng cũ của chị. Có lẽ em dễ dàng nhận ra chị, vì chúng ta đã từng gặp nhau rồi. Đó là cái ngày mà chị, vợ của chồng mình lại phải khóc lóc, van xin em buông tha chồng chị. Còn em, chỉ là một cô bồ, dám xen ngang và hạnh phúc của gia đình chị nhưng lại lên mặt dạy đời, rằng em có thể mang lại hạnh phúc cho anh ấy, rằng chị chẳng là gì đối với anh ta cả.
Chị đã hỏi lại chồng chị câu em nói ra trước mặt anh ta, để chúng ta 3 mặt một lời. Và cuối cùng, anh ta đã vì sợ em mà hèn hạ thừa nhận, anh ta yêu em hơn yêu chị. Chị không còn lời nào để nói, dù là thật hay giả, gã đàn ông từng là chồng chị ấy cũng khiến chị khinh bỉ, coi thường.
Thứ nhất, nếu như anh ta còn yêu chị, anh ta đã không hèn hẹ như vậy, thừa nhận yêu em trước mặt vợ mình. Mà nếu có còn tình cảm thì gã đàn ông hèn như thế rồi sớm hay muộn cũng sẽ ra đi mà thôi.
Chị đã hỏi lại chồng chị câu em nói ra trước mặt anh ta, để chúng ta 3 mặt một lời. Và cuối cùng, anh ta đã vì sợ em mà hèn hạ thừa nhận, anh ta yêu em hơn yêu chị. (ảnh minh họa)
Thứ hai, nếu như tình cảm của chị và chồng đã hết, chị nhất định không níu kéo. Sống với một kẻ cặp bồ, luôn nghĩ về người khác, coi vợ như rơm như rác thì chỉ thiệt cho thân mình. Chị đồng ý chia tay. Để em có thể yêu anh ta, chăm sóc anh ta, thừa hưởng tình yêu mà anh ta ban cho em, cộng với những món quà đắt tiền. Chị nghĩ là ít nhất em cũng có nửa năm hạnh phúc, với kiểu người như em.
Vì em có hiểu hạnh phúc là gì không, hay chỉ là những ngày đưa đón đi ăn ở những nhà hàng sang trọng, hay chỉ là em nói gì họ chiều em như thế, hay là những món quà đắt tiền mà em đòi cái là được ngay. Chị không hề bận tâm em nhé, dù rằng trước đây, chị đã từng đau khổ vô cùng.
Giờ nghĩ lại những tháng ngày trước, chị thật sự ân hận. Chị hận vì tại sao mình lại bỏ lỡ mất một thời gian dài thế để sống với người chồng bội bạc. Chị hận vì đã dành quá nhiều nước mắt cho anh ta, cho một kẻ cạn tình. Giờ thì em đang hạnh phúc sao, có lẽ em đang cười hả hê vì đã cướp được chồng chị, đẩy chị vào vũng lầy và sống trong đau khổ. Nhưng em đã nhầm...
Em cũng đừng tự phụ quá, vì một người đàn bà chị hạnh phúc khi được chồng yêu thương.(ảnh minh họa)
Chị nói ra những điều này là để chốt lại, chị muốn thông báo với em, chị đang thật sự rất hạnh phúc và muốn gửi lời cám ơn em. Cám ơn em vì đã chen ngang, vì đã cướp chồng của chị. Cám ơn em, vì nếu không có em, chị không nhận ra người đàn ông đó tệ bạc dường nào. Nếu như em không xuất hiện, có lẽ cả đời này chị sống trong mụ mị, tin là anh ta chỉ yêu mình chị.
Em đã xuất hiện đúng lúc, để chị có cơ hội quen người đàn ông, người chồng hiện tại của chị. Anh ấy là người ngoại quốc, một người giàu có, am hiểu chuyện đời và hiểu hoàn cảnh của chị. Chị đã có con, đứa trẻ thật đẹp, giống bố y đúc và cuộc sống vật chất thì không phải nói làm gì. Tuy chị không màng nó nhiều như em, nhưng chí ít chị cũng tự hào rằng, chị giàu có hơn em.
Ngày đó chắc em không biết, chồng cũ của chị thường xuyên mua quà đắt tiền cho em cũng vì anh ta tiêu tiền của chị. Người đàn ông như anh ta cũng chỉ đủ lo cho em bữa cơm, tiền điện, tiền nước mà thôi. Còn hàng hiệu thì chắc không thển nào kham nổi. Thế mà, giờ chị tha hồ những thứ em ao ước, chị còn chẳng muốn dùng.
Chị không tự hào vì có nhiều tiền, vì chị dù sao cũng đã lấy chồng lần hai. Chị chỉ muốn nói cho em hiểu, thứ em cướp của người khác rất có thể đó là thứ dư thừa, thứ mà người ta không còn cần nữa. Em cũng đừng tự phụ quá, vì một người đàn bà chị hạnh phúc khi được chồng yêu thương. Liệu rồi anh ta có yêu em nhiều như trước nữa không, có còn thường xuyên mua cho em những món đồ đắt, đưa em đi nhà hàng sang trọng hay không? Chắc chắn là không rồi, vì giờ có lẽ nói tới chuyện ăn tiêu sinh hoạt, anh ta cũng phải còng lưng.
Em ạ, ở đời là thế, em cướp đi của người khác, rồi có người sẽ cướp lại em. Nên đừng mừng vội, biết đâu đó một ngày nào, họ cũng rời xa em như anh ta đã rời xa chị vậy. Một lần nữa cám ơn em vì đã cho chị gia đình hạnh phúc ngày hôm nay. Không còn vướng bận, không còn hoài nghi, chỉ sống và hạnh phúc với chồng con của mình, cớ gì đã lấy chồng hai.
Theo VNE
Bạn bè cười tôi ở rể, ăn bám nhà vợ Ở rể 10 năm nhà vợ, tôi có cảm giác hèn. Hèn nhất là khi bị bạn bè chê cười, giễu cợt. Trước giờ tôi luôn tự hào vì sống ở nhà vợ, có nhà ở Hà Nội lại chẳng phải lo thuê nhà như bạn bè. Tôi chỉ nghĩ đơn giản, việc ở nhà vợ hay không không quan trọng, chỉ cần...