Bẽ bàng ngày ra mắt bị chê nghèo
Mẹ cô ấy chê công việc giáo viên tôi đang làm rồi nói nửa đùa nửa thật “nghề giáo thì sao nuôi nổi con gái tôi”.
Tôi tên Hưng, 32 tuổi, là giảng viên đại học. Tôi quen và yêu Xuân đến nay đã ngót 2 năm và đang tính chuyện cưới xin. Quen nhau cũng khá lâu nhưng chưa một lần tôi về thăm gia đình cô ấy. Nhiều khi tôi ngỏ ý muốn về nhưng Xuân cứ nói chưa phải lúc thích hợp.
Cách đây mấy hôm, bỗng dưng cô ấy rủ tôi thu xếp công việc về ra mắt mẹ vợ tương lai. Mẹ Xuân là người rất khó tính nên khi gặp, tôi nói chuyện cũng không được thoải mái. Không hiểu sao, tôi quan sát và nhận thấy thái độ khinh khỉnh của bà khi nói chuyện với mình. Bà còn chê công việc tôi đang làm rồi nói nửa đùa nửa thật “nghề giáo thì sao mà nuôi nổi con gái tôi” làm tôi chưng hửng.
Ảnh minh họa: Women’health.
Tôi hơi buồn nên đã kể cho Xuân nghe chuyện này nhưng cô ấy bảo mẹ chỉ nói đùa thôi. Kể từ lúc đó, bà tránh mặt tôi và có những cử chỉ rất kỳ lạ nên tôi nghĩ không thể đùa được. Nghề giáo như tôi đúng là nghèo thật nhưng làm thêm và tiết kiệm tôi cũng dành dụm được hơn trăm triệu sau gần 4 năm đi làm. Số tiền đó với nhiều người tuy không lớn nhưng với tôi đó là cả một quá trình nỗ lực. Gia đình tôi và ngay cả bản thân tôi luôn tự hào về công việc mình đã gắn bó bấy lâu nay, nhưng khi nghe mẹ cô ấy nói vậy, tôi thực sự thấy nản.
Về thành phố, mọi việc trở nên phức tạp hơn khi mẹ cô ấy gọi điện nói tôi đừng quen con gái bà nữa vì bà đã nhắm cho Xuân chỗ sung sướng và nhàn nhã hơn, đồng thời bà cũng cấm con gái qua lại với tôi. Từ trước đến nay bạn gái tôi nổi tiếng là người nghe lời mẹ nên khi mẹ làm căng, chắc chắn cô ấy sẽ xiêu lòng. Vì chuyện này mà mấy ngày nay tôi và cô ấy hay căng thẳng với nhau.
Tôi không biết phải làm gì lúc này khi chia tay thì cả hai đều không muốn vì chúng tôi yêu nhau chân tình. Còn cứ như vậy thì mối quan hệ cũng chẳng đi đến đâu. Xin hãy cho tôi lời khuyên. (Hưng).
Video đang HOT
Trả lời:
Xin chào Hưng,
Là giáo viên, chắc bạn không lạ gì những câu ví von như “Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm” và “Nhất y, nhì dược, tạm được bách khoa, bỏ qua sư phạm”. Những câu nói trên phản ánh một nghịch lý rằng cho dù “gõ đầu trẻ” có là nghề cao quý nhưng dường như đó chỉ là ưu tiên trong bước đường cùng mà thôi.
Ngày nay, đã có một cái nhìn đổi khác, mang hướng tích cực hơn về nghề giáo viên. Tuy nhiên, vẫn còn đó những ảnh hưởng của tư tưởng cũ mà Hưng trở thành “nạn nhân”. Dù là giảng viên đại học nhưng bạn vẫn bị mẹ vợ tương lai chê vì cho rằng thu nhập từ công việc ấy sẽ không nuôi nổi con gái của bà. Đây cũng là nguyên do chính khiến tình cảm của Hưng và bạn gái lâm vào cảnh éo le như hiện nay.
Nhìn vào những gì đang xảy ra, chắc hẳn bạn cũng biết nguyên do nảy sinh mâu thuẫn là do cách nhìn nhận của mẹ Xuân về công việc Hưng đang làm. Tuy nhiên, để giải quyết được nó thì cần có sự đồng thuận của hai người trở lên, mà cụ thể là giữa Xuân và mẹ cô ấy hoặc giữa hai bạn với nhau. Chính vì thế, việc hai bạn cần làm lúc này là phải bình tĩnh để cùng lắng nghe, chia sẻ và thông hiểu chứ không phải nóng nảy, tự ái rồi gây thêm những xích mích giữa hai người.
Trong chuyện này, quyết định có ảnh hưởng lớn nhất tới tình yêu của bạn không phải đến từ mẹ vợ tương lai, mà đến từ chính bạn gái của Hưng. Liệu rằng trước áp lực của mẹ, cô ấy có xiêu lòng rồi chiều theo mong muốn của mẹ? Nói là yêu nhau nhiều nhưng trước thử thách này, cô ấy sẽ làm gì để chứng minh điều mình nói và bảo vệ tình yêu của mình?
Lúc này, Hưng và bạn gái nên ngồi lại và bàn tới các trường hợp có thể xảy ra khi mẹ cô ấy tiếp tục gây khó dễ. Xuân sẽ nghe lời mẹ và chia tay với bạn hay sẽ tìm cách tác động để thuyết phục mẹ cho hai bạn đến với nhau? Trường hợp cả hai dùng hết cách nhưng vẫn không thành thì bạn và cô ấy có dám bảo vệ tình yêu của mình đến cùng? Khi xác định rõ hướng giải quyết, cả hai sẽ biết mình nên làm gì để tiếp tục vun đắp cho tình yêu.
Đúng là không thể phủ nhận kinh tế là một trong những yếu tố quan trọng giúp hạn chế khó khăn trong đời sống hôn nhân gia đình. Tuy vậy, muốn sung túc thì không thể ngồi “há miệng chờ sung” được vì mọi thứ không tự nhiên mà có. Vì lẽ đó, bạn cũng đừng lấy làm nản khi bà tỏ thái độ coi khinh mình mà hãy nghĩ rằng “năng nhặt thì chặt bị”. Bằng chứng là bạn cũng đã dành dụm được số vốn kha khá để lo cho cuộc sống của mình. Do đó, trước mắt dù có khó khăn nhưng với công việc ổn định cùng với niềm tin vào bản thân, thiết nghĩ bạn sẽ vượt qua những khó khăn một cách dễ dàng.
Hưng thân mến, trên đây là vài chia sẻ và gợi ý với bạn về những khúc mắc bạn đang tìm cách tháo gỡ. Một khi bạn và cô ấy cùng biết chia sẻ và thể hiện trách nhiệm với nhau thì dù có khó khăn nhưng các bạn vẫn sẽ tìm được niềm vui và hạnh phúc trong tình yêu của mình.
Chúc Hưng và cô ấy sớm vượt qua những thử thách để cùng xây dựng tình yêu bền vững.
Thân mến.
Theo VNE
Lại một mùa sen buồn...
Hà Nội tháng 7 oi nồng như cô nàng đỏng đánh khó tính. Mấy ai thích mùa hè đâu nhưng chẳng hiểu sao em vẫn mong và chờ mùa hè về.
Em có một thói quen, đó là đợi chờ sự xuất hiện của mỗi loài hoa khi các mùa đến và với em, chẳng loài hoa nào đẹp bằng hoa sen mùa hè.
Không hiểu vì sao em thích hoa sen đến thế và cũng không ai biết vì sao em cứ nhất định chỉ chụp ảnh cưới với hoa sen. Em nhớ, có lần, em đã cùng anh đứng trước hồ sen bạt ngàn và chỉ tay về hướng những bông sen vươn lên đón ánh nắng mặt trời mà nói: "Sau này mà cưới, em sẽ chụp ảnh cưới với hoa sen thôi". Em cười và hình như cũng thấy đôi mắt anh cười theo. Lúc đó, sao mình hạnh phúc thế.
Mình yêu nhau bao lâu rồi nhỉ, hình như là đã hơn 4 năm. Ai cũng ngỡ rằng khoảng thời gian đó là đủ cho hai đứa hiểu nhau và sẽ có một đám cưới vui vẻ tràn đầy hạnh phúc. Thế rồi, đùng một cái, em với anh chia tay. Người thân nghe tin thấy buồn cho hai đứa, bạn bè biết chuyện, ai cũng thấy thật tiếc cho đôi tình nhân trẻ.
Ngay cả em và anh, mình có hiểu vì sao mình chia tay không? Em cũng không rõ. Đôi khi trong tình yêu, người ta đến với nhau chẳng cần lý do thì chắc chia tay cũng vậy. Em không thấy luyến tiếc vì mình không ở bên nhau nữa, nhưng em cũng chưa bao giờ thấy hối hận vì mình đã yêu nhau.
Sáng nay đi làm sớm, ngang qua con đường vắng. Thấy có vài hàng bán hoa sen, có thứ cảm xúc hỗn độn mà bản thân em cũng không biết gọi tên là gì, em dừng lại mua một bó. Không biết đã bao lần em mong chờ mùa sen để rồi lại thích thú cái cảm giác được chạm tay vào những bông hoa, lắng nghe cái mềm, mịm của từng cánh hoa và được cùng anh ngồi trên chiếc lán giữa hồ, nhấp ngụm trà sen rồi thả hồn mình theo từng làn gió thổi.
Em yêu mùi hương sen trong những tối khó ngủ được nắm bàn tay ai đi dạo dưới con đường, lắng nghe mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ phòng khách nhà ai. Yêu những lúc tâm hồn chông chênh đi tìm lời giải đáp để rồi bất giác phát hiện ra "mùa hạ, mùa hoa sen đã về". Nhớ có lần ai đó giấu trong tay một bó hoa sen và đưa ra trước mặt khiến em vỡ òa trong hạnh phúc và bất ngờ.
Cảm giác đó bây giờ xa xôi quá, nó thuộc về một thời ký ức mà em vẫn muốn cất sâu tận đáy lòng. Ngoài kia, những bông hoa sen vẫn âm thầm toả hương thơm đặc trưng của mùa hè Hà Nội. Thỉnh thoảng, một làn gió nhẹ mơn man làm những cánh hoa rung rinh trước gió. Hình như mùi hương đó đậu trên tóc em...mỉm cười.
Có những điều mà theo thời gian sẽ trôi đi, nhưng cũng có những điều mà mỗi một khoảng thời gian đến rồi đi sẽ lại càng khiến người ta nhớ nó hơn, giống như em, mùi hương sen, mùa hạ và những con đường có ngọn đèn vàng...
Theo VNE
Đắng lòng khi mẹ chồng chê vụng về Mẹ anh đến xin phép bố mẹ tôi cho hai đứa đi lại và không tiếc lời chê trách tôi. Yêu nhau mới chỉ nửa năm nhưng gia đình anh đã giục cưới. Bởi lẽ, hai cụ cũng đã ngoài 60, anh lại là con trai độc nhất nên bố mẹ mong có cháu nội bồng bế. Gần đây, mẹ chồng tương lai...