Bẫy tình và bài học đầu đời
Nhận được tin Hương trượt đại học lần nữa, bố mẹ và bạn bè ai cũng buồn và tiếc cho Hương. Tất cả mọi người khuyên Hương đừng mãi u sầu nữa, tương lai của con người đâu chỉ phải có ở mỗi trường đại học đâu.
Thi trượt đại học năm đầu, buồn chán và hổ thẹn với bạn bè cùng học với mình, Hương nung nấu quyết tâm thi đỗ vào năm sau. Nghe theo lời bố mẹ đi học cao đẳng một năm rồi vừa học vừa ôn lại nếu năm sau không đỗ thì học tiếp cao đẳng.
Những ngày đầu khi bước chân vào trường mặc dù nhiều bỡ ngỡ và khó khăn vì phải theo bài vở trên lớp nhưng Hương vẫn chăm chỉ cần mẫn học cả chương trình ôn thi. Sống khép mình để dành thời gian học. Ít giao lưu bạn bè nên mọi người xung quanh hiểu rất ít về Hương. Nhưng nhìn thấy Hương chịu khó học như thế mọi người ai cũng quý và mong ước giấc mơ đại học của Hương được trở thành hiện thực. Thầy cô giáo giảng dạy lớp Hương khi biết được nguyện vọng và quyết tâm của Hương nên rất cảm động và quý Hương.
Một năm học qua đi. Mùa hè đến. Tất bật cho kỳ thi hết học phần ở trường nhưng Hương vẫn thu xếp thời gian gấp rút chuẩn bị tổng hợp lại kiến thức lần cuối để cho kỳ thi đại học lần hai của mình. Ngày cuối cùng của năm học, bạn bè trong ký túc đã thu gom đồ đạc lại để gửi. Hương hồn nhiên vui vẻ dọn đồ đạc về nhà. Bởi trong Hương đã xác định số điểm năm nay kết quả thi đại học của mình sẽ cao hơn và chắc đỗ. Bạn bè ai ai cũng chúc Hương và nói trước lời từ biệt với Hương. Cũng nhiều người có cùng mơ ước giống Hương đã hẹn cùng Hương là gặp nhau trong trường đại học vào mùa khai trường sắp tới.
Mùa thi đại học đến. Hương đi thi, gắng mọi năng lực mình biết để làm bài thi. Hồi hộp ở nhà chờ đợi kết quả thi. Bao nhiêu ngày chờ đợi rồi trường Hương thi cũng đưa kết quả thi lên mạng. Nhìn điểm của mình trên mạng Hương không tin nổi vào mắt mình nữa – Hương trượt. Lần hai trong đời đi thi đại học lại trượt. Những giọt nước mắt lăn dài trên má, đoạn đường về nhà bỗng trở nên xa hơn với Hương. Hương buồn!
Nhận được tin Hương trượt đại học lần nữa, bố mẹ và bạn bè ai cũng buồn và tiếc cho Hương. Tất cả mọi người khuyên Hương đừng mãi u sầu nữa, tương lai của con người đâu chỉ phải có ở mỗi trường đại học đâu. Ngôi trường mà Hương đang theo cũng là một con đường đi và cũng sẽ đưa Hương đến với thành công kia mà.
Mùa hè trôi qua mùa khai giảng lại đến. Hương lên trường để tiếp tục hoàn thành chương trình học. Buồn bã khi nhiều người bạn cùng trường chia tay lớp để đi học đại học. Từ hổ thẹn Hương đâ.m ra chán nản rồi xao nhãng việc học hành. Nhiều buổi bỏ học một mình ra ngoài công viên. Cứ như vậy Hương trở thành sự chú ý của nhiều người ngồi quán nước cạnh công viên.
Video đang HOT
Tuấn là một anh chàng đẹp trai, người trong thành phố thấy Hương ngồi ở công viên đã nhiều nên đến hỏi chuyện. Với tài ăn nói Tuấn đã chia sẻ nỗi buồn với Hương. Tuấn đưa Hương đi dạo quanh thành phố, đưa đến chỗ bạn bè Tuấn. Cứ như vậy những buổi đi chơi của hai người nhiều hơn. Hương thấy quý Tuấn hơn vì chỉ có anh mới hiểu và chia sẻ cùng cô. Tuấn đưa Hương “hội nhập” cùng những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng với nhóm bạn của mình.
Bạn bè thấy Hương xao nhãng việc học hành nên đã động viên, khuyên bảo cô học trở lại. Nhưng bạn bè mãi chỉ là bạn bè, lời nói chỉ để góp ýnhau. Hương tự tìm cho mình niềm vui mới xa rời sách vở. Khi bên Tuấn, Hương được chơi, được mua nhiều đồ đắt tiề.n mà cô chưa bao giờ dám ước mơ là mình sẽ có. Hương bỏ ngoài tai tất cả mọi lời khuyên của bạn bè và tiếp tục những cuộc chơi vô bổ. Những ngày tháng ở bên Tuấn, Hương đã không ngần ngại mà trao cho Tuấn mọi thứ, kể cả cái quý giá nhất của người con gái. Hương vẫn nghĩ đó là tình yêu và khi yêu là không ai tính toán.
Và cái gì đến cũng đã đến. Tuấn chia tay với Hương trong câu nói “Anh không còn tình cảm với em nữa”. Không một lời giải thích, Tuấn ra đi không liên lạc gì với Hương nữa. Hương đau lòng chấp nhận.
Long thấy Hương buồn nên đã đưa tay ra đỡ Hương, đưa bờ vai cho Hương gục khóc. Hương lại dần vơi đi đau khổ khi được ở trong sự che chở của Long. Hương vẫn xao nhãng học hành để tiếp tục bên những cuộc chơi và những lần lên xe hơi hay đi xe tay ga cùng Long. Nghe theo lời Long, Hương dọn đến nhà Long ở vì anh ta sống một mình.
Sống ở nhà Long gần một tháng thì Hương nhận được lời chia tay lần thứ hai, vẫn với câu nói “Anh không còn tình cảm với em nữa”.
Nhưng đau lòng hơn ngay sau cuộc chia tay với Long, Hương nhận ra Tuấn và Long là hai người bạn. Họ cùng trong một nhóm chơi. Hương ức chế khi nhận ra mình bị lừa đã đến tìm Tuấn và Long để đòi lại sự công bằng. Nhưng Hương lại thất bại nặng nề, bị đán.h, mọi đồ đạc họ mua đều phải trả lại. Nhưng đa.u đớ.n hơn khi tấm ảnh khoả thân của Hương được truyền đến lớp. Bạn bè biết chuyện trở nên xa lánh Hương. Không một ai tỏ ra đồng cảm với Hương mà ngược lại chỉ toàn ánh mắt co.i thườn.g của bạn bè. Đa.u đớ.n, tủ.i nhụ.c, nhiều lần Hương đã nghĩ quẩn để quên đi mọi chuyện. Cuối cùng thì Hương không làm thế, cô nghĩ đến gia đình.
Giờ đây Hương đang phải đối mặt với những nỗi đau của quá khứ và sự nhỡ nhàng trên con đường tương lai sự nghiệp. Tuy nhiên với Hương không phải mọi cánh cửa đã khép lại. Sau bài học đầu đời này, hy vọng Hương sẽ biết gượng dậy và làm lại từ đầu.
Theo VNE
Hễ gặp đàn ông là buông thả
Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ.
Tới bây giờ Hồng vẫn không hiểu vì sao mà Minh lại không cưới cô làm vợ, dù trước đó anh nói anh rất thích mẫu người như cô. Một thời anh đã từng mê đắm cô vì lối sống thoáng của phương Tây.
Dù có yêu Hồng nhưng Minh lại không chọn cô làm vợ, mọi việc vỡ lẽ khi Minh tất bật chuẩn bị cho đám cưới của mình vào tháng 3 tới. Hồng đau khổ gọi điện tìm gặp Minh, nhưng rồi khi gặp nhau Minh chỉ nói "anh không thể cưới một người phụ nữ hễ gặp đàn ông dù chỉ một lần mà em đã lên giường được với họ". Nghe câu nói đó, Hồng thấy đắng lòng cô quỵ xuống vì đau khổ.
Hồng vốn là con một gia đình khá giả ở Hà Nội, cô từng 3 năm du học ở Anh về. Từ nhỏ, Hồng thuộc diện sống thoáng. Cô thường chơi thân với lũ bạn là con trai hơn con gái. Sau những năm học ở Anh, Hồng tự xác định cho mình cách sống thoáng hơn mọi người. Hồng không nhớ rõ cái cảm giác đầu tiên lên giường với một người đàn ông mà chỉ nhớ lờ mờ mình đã từng lên giường với trai sau khi đi bar vì cô đã say. Mãi tới sáng dậy cô mới tỉnh giấc biết mình hiến thân cho một tên "mắt xanh mũi lõ".
Từ đó, cảm giác được yêu, khao khát được yêu khiến cô sống buông thả, dễ dãi. Cô sẵn sàng lên giường với bất kỳ người đàn ông nào mà cô cảm tình. Không kể nghề nghiệp hay tuổ.i tác, miễn là Hồng thích và người đó làm cô thỏa mãn. Cho tới ngày cô gặp Minh, cô mới hiểu ngoài tìn.h dụ.c còn có một thứ đó là tình yêu. Hồng tự nhủ, Minh là người cuối cùng Hồng sẽ ở lại bên Minh.
Nhưng mọi chuyện đâu có dễ như Hồng nghĩ, bởi ngược lại với suy nghĩ của cô, Minh thấy Hồng là người phụ nữ quá dễ dãi. Đúng là ban đầu Minh rất ấn tượng với Hồng, bởi cô có một thân hình quyến rũ, gương mặt thanh tú. Minh đã tìm mọi cách làm quen với cô. Không ngờ kết quả lại ngoài mong đợi của Minh. Chỉ đêm hẹn hò đầu tiên, Hồng đã ngỏ lời mời Minh lên giường với cô.
Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực" (Ảnh minh họa)
Minh cũng chẳng mất gì anh đồng ý ngay với đề nghị của Hồng. Càng ngày Minh càng thấy người phụ nữ này quá thoáng, quá nông cạn. Rồi những câu chuyện Hồng kể về "chiến tích" của cô bên những người đàn ông khác, khiến Minh không khỏi suy nghĩ. Cô còn nói bóng gió, nếu Minh không đến không ở bên cô thì cô cũng sẽ có người khác. Theo như Hồng nói thì cô có cả tá đàn ông theo đuổi, kể cả những người có gia đình cũng luôn gợi ý hẹn hò với cô. Từ chỗ "đam mê" Minh chuyển sang nghi ngại, e dè. Anh tìm mọi cách lảng tránh cô, nhưng như người ta nói Minh chàng chạy trốn, Hồng càng tìm đến anh.
Đến một ngày khi Minh gặp người con gái khác, cô ấy tuy không xinh nhưng cũng thuộc diện sắc nước hương trời. Cô ấy có cách sống kín đáo tế nhị và biết giữ mình. Minh phải mất một thời gian tìm hiểu, theo đuổi mới chinh phục được trái tim người đẹp. Thời gian đó, anh không gặp Hồng, bởi anh biết, anh không thể hòa hợp với cô và cũng không muốn làm cô tổn thương hi vọng hơn nữa.
Còn Hồng đã chuẩn bị một màn cầu hôn rực rỡ, nhưng cô đã bị Minh từ chối trong bẽ bàng. Hồng tìm gặp Minh và nói những lời cay đắng như "vì sao ngày xưa lúc mới bắt đầu anh nói, anh thích người con gái như tôi", "anh nói anh thích kiểu phụ nữ sống Tây, sống thoáng cơ mà...".
Chưa bõ tức, cô tìm mọi cách để gặp cô người yêu mới của Minh "đán.h ghe.n", cô lao thẳng vào cơ quan cô gái chử.i bới ầm ĩ "nào cô là đồ cướp người yêu, cướp chồng sắp cưới của tôi", "cô là loại đàn bà lẳng lơ",... Nhưng kết cục cô đã bị cô gái đó, nói cho một trận tức đến nghẹn ngào: "Cô tưởng, người đàn ông sẽ kết hôn với một người phụ nữ dễ dãi gặp ai cũng có thể lên giường ngay sao? Cô nghĩ tôi và Minh đã đến mức đó hay chưa? Tôi không chạy theo anh ta mà anh ta chỉ muốn tìm hiểu tôi thôi. Nếu cô thấy không cam thì làm ơn đưa anh ta ra khỏi cuộc đời tôi đi".
Trước mặt đông người Hồng chỉ dám im lặng, cô không nói gì thêm. Cô biết khi cô đi đán.h ghe.n với người ta, chứng tỏ cô đã thua rồi. Cô đã không còn đủ tự tin để níu giữ một cuộc tình mà theo cô đó là "yêu đích thực". Cô xó.t x.a ân hận chỉ mong sao, mình sẽ gặp Minh sớm hơn, biết đâu Minh đã nghĩ khác về cô rồi.
Theo VNE
Con gái ơi, tuổ.i xuân ngắn lắm! Bởi vì ngắn lắm, nên đừng cho phép ai đó lấy đi kiêu hãnh của bản thân. Vì tuổ.i xuân, chỉ đến một lần rồi mất, không ai có quyền cướp những năm tháng xinh đẹp đó đi! Có một sự thật là con trai càng đứng tuổ.i thì càng hấp dẫn và ra dáng đàn ông, trong khi con gái một khi...