Bẫy tình của chàng Việt kiều với cô gái quê ra tỉnh
Chuyến đi này của 2 người giống như cặp vợ chồng son đi nghỉ tuần trăng mật. Tuy nhiên, sau những ngày đầu mật ngọt, đến ngày cuối cùng, đột ngột thái độ của người yêu cô thay đổi. Lúc bắt taxi về, anh ta thả cô ở đầu ngõ, lạnh nhạt cho tài xế quay đi.
Gọi điện đến cho Thanh Tâm là một cô gái còn rất trẻ, mới tốt nghiệp cấp III và lên thành phố xin việc được một thời gian. Công việc của cô là bưng bê, phục vụ trong một quán cà phê văn phòng.
Đang sống nghèo khó, lam lũ ở quê, giờ cô bị choáng ngợp trước vẻ sang trọng, lịch sự và cách tiêu t.iền phóng khoáng của các vị khách. Cách đây nửa tháng, có 1 người ghé vào uống cà phê ở quán. Khi cô bưng nước ra phục vụ, anh ta tỏ ra rất có thiện cảm và nói chuyện hài hước, lúc thanh toán thì “boa” cho cô khá hậu hĩnh. Trước khi ra về, anh ta còn xin số điện thoại của cô.
Mấy hôm sau, người đàn ông đó bắt đầu gọi điện thoại rủ cô đi chơi. Thoạt tiên, cô từ chối nhưng sau đó anh ta gọi mãi, nhắn tin liên tục. Vào đúng hôm sinh nhật của cô, khi cô đang tủi thân vì cô đơn và nhớ nhà thì anh ta gọi điện nên cô đã đồng ý đi chơi. Hôm đó anh ta đưa cô đi ăn, mua sắm… Cô cảm thấy ngất ngây vì độ ga-lăng và cách tiêu t.iền thoải mái của anh ta. Theo lời kể của người đàn ông đó, cô được biết anh ta là Việt kiều Mỹ, đang làm lập trình viên. Khi đưa cô về nhà, anh ta yên lặng nắm tay cô trên suốt quãng đường.
Chiều hôm sau, người đàn ông đó lại gọi điện rủ cô đi ăn. Mặc dù rất muốn đi nhưng vì mẹ ở quê ra thăm nên cô đành từ chối. Khi nghe được nguyên do, anh chàng Việt kiều liền gợi ý với cô là mời mẹ đi ăn cùng 2 người cho vui. Trong bữa ăn hôm đó, anh ta đã hoàn toàn lấy lòng được mẹ cô. Trước khi về quê, bà cứ nhắc đi nhắc lại là bà rất thích cậu bạn trai mới của con gái.
Cô tin vào tình yêu đẹp nhưng lại gặp phải gã sở khanh (Ảnh minh họa: Internet)
Lần thứ 3 gặp mặt, cô gần như đã bỏ hết lớp ngoài phòng bị. Khi ngồi trên taxi, nghe anh ta ngỏ lời, cô chỉ biết lí nhí hỏi một câu yếu ớt: “Vì sao anh lại yêu em?”. Cô chìm trong sự sung sướng khi anh ta tung ra hàng loạt lời “có cánh”: “Vì em đẹp, em khéo léo, em tình cảm…”. Cô ngả vào vòng tay anh ta trong đúng… một nốt nhạc và bắt đầu tưởng tượng ra một tương lai sáng đẹp, huy hoàng. Thế rồi anh ta bắt đầu hỏi về ước mơ, dự định của cô. Cô đã rất xấu hổ khi “người yêu” sửng sốt hỏi: “Em không biết ngoại ngữ à?”. Và rồi anh ta lại dịu dàng, trấn an: “Không sao, em đã có anh rồi”. Sau đó, để thật thuận tiện, anh ta rủ cô vào khách sạn “dạy” tiếng Anh. Hôm đó, 2 người đã “quan hệ” với nhau.
Sau khi trao đời con gái cho chàng Việt kiều, cô thấp thỏm chờ đợi. Sau 2 ngày không gặp, anh ta gọi điện rủ cô đi Nha Trang. Chuyến đi này của 2 người giống như cặp vợ chồng son đi nghỉ tuần trăng mật. Tuy nhiên, sau những ngày đầu mật ngọt, đến ngày cuối cùng, đột ngột thái độ của người yêu cô thay đổi. Lúc bắt taxi về, anh ta thả cô ở đầu ngõ, lạnh nhạt cho tài xế quay đi.
3 ngày sau, anh ta về nước. Giờ đây, khi cô gọi điện thì anh ta tránh, anh ta unfriend facebook và chặn mọi cách liên lạc của cô. Cô gái đó rất đau khổ và không biết phải làm thế nào, cô thực sự hy vọng có thể làm gì đó để níu kéo anh ta quay trở lại.
Khi Thanh Tâm phân tích cho cô thấy những hiểu biết của cô về “người yêu” rất mù mờ, vô căn cứ, cô mới giật mình ngơ ngác. Cô thú nhận quả thực chỉ nghe anh ta kể chứ không thật sự biết anh ta ở đâu, làm gì? Biết được mình đã bị lừa, cô gái mới bật khóc. Thương và xót xa cho cô gái đó nhưng Thanh Tâm vẫn phải trách và nhắc nhở cô. Hãy lấy đây là bài học suốt đời, để không bao giờ nhẹ dạ đẩy mình vào “ bẫy tình” của những kẻ Sở khanh.
Theo PNVN
Mong rể hiền về thăm vậy mà lúc nào nó cũng bận
Vợ chồng tôi có mỗi Ngoan là đứa con gái duy nhất, chúng tôi thương yêu và đặt tất cả niềm tin hi vọng vào nó. Hiểu được mong mỏi của bố mẹ nên Ngoan rất chăm chỉ học hành và ngoan ngoãn như cái tên của nó vậy. Vì có một đứa con nên hai vợ chồng tôi lo lắng cho cháu từng li từng tí một, thậm chí nó học đại học rồi mà tuần nào vợ chồng tôi cũng thay nhau ra thăm tình hình ăn ở học hành của nó thế nào. Được cái Ngoan luôn nghe lời bố mẹ chẳng bao giờ cãi lại một câu khiến vợ chồng tôi rất vui.
Video đang HOT
Cho đến khi con lấy chồng tôi còn lo sắm sửa từng cái quần áo phấn son cho con bởi nhiều lúc tôi cảm thấy con tôi hơi tồ nhưng được cái hiền lành chất phác không ăn chơi đua đòi như những đứa con gái khác. Và chắc chắn nó sẽ là người vợ hiền lành đảm đang là chỗ nương tựa t.uổi già của hai vợ chồng.
Hạnh phúc khi con lấy được người chồng gia đình giàu có, bọn chúng ở chung với bố mẹ chồng nên nhiều lần vợ chồng tôi ngỏ ý muốn đến thăm bọn chúng thì con gái đều bảo:
- Nếu bố mẹ nhớ cháu thì ngày mai con về chơi nhá.
Ảnh minh họa
Lần nào cũng thế nên đã 7 năm rồi chỉ có 1 lần duy nhất ngày cưới tôi được đến nhà thông gia. Còn chàng rể chỉ có năm đầu tiên là về chơi vài lần còn những năm sau nó toàn cáo bận suốt ngày và lần nào cũng chỉ có con gái và hai đứa cháu về. Rồi chúng sinh đến 3 đứa con mà cũng chẳng cần nhờ đến tay bà ngoại này trông. Dù cho tôi ngỏ ý muốn được chăm vô cùng nhưng chàng rể nói thẳng thừng là có bà nội nên tôi không dám vượt quyền sợ con rể coi thường.
Đã gần 7 năm nay năm nào con gái cũng về 1 đến 2 lần, một nách bồng bế 3 đứa con mà thương quá, có những lần tôi đã khóc khi nhìn mấy mẹ con nó từ ngoài cổng về mà không có bố đi cùng. Lần nào tôi cũng bảo:
- Thằng rể khinh nhà mình nghèo đâu mà không về vậy con, nhìn mấy mẹ con về mẹ cứ thấy thiếu cái gì đó, buồn lắm con ạ.
- Con bảo anh ấy về nhưng anh ta không về thì biết làm sao được mẹ, không về thì thôi có người ngoại lai đến ở mất tự nhiên.
- Nó là chồng con chứ là ai mà sao con ăn nói lạ vậy?
Nghe tôi trách Ngoan chợt khựng lại như nói sai điều gì vậy. Nhìn vẻ mặt lấm lét của nó hình như đang giấu tôi điều gì đó vậy. Nhân lúc con gái ra chợ tôi hỏi đứa cháu:
- Bố con ở nhà làm gì mà lâu không về nhà bà chơi vậy?
- Mẹ con bảo bố con đi công tác ạ.
- Sao lần nào con cũng bảo bố đi công tác thế?
- Thì mẹ con dặn con nói vậy mà bà.
Nghe trong câu nói của đứa cháu dường như đang có bí mật không hay gì đó xảy ra với con gái thì phải.
Mấy ngày sau khi tiễn con và cháu về tôi nói với chồng lần này sẽ quyết định đi thăm chàng rể một chuyến chứ nhà thông gia với nhà mình cách có gần nghìn cây số chứ là bao mà chàng rể lần nào cũng cáo bận là sao.
Đúng là thành phố sau 7 năm đã thay đổi nhiều khiến vợ chồng tôi phải mất cả tiếng đồng hồ mới tìm ra nhà thông gia. Nhìn thấy ngôi nhà quen thuộc tôi vội bấm cửa và có cô giúp việc ra mở, nhưng giải thích một hồi cô ta trả lời mỗi câu:
- Hai bác nhầm nhà rồi, gia đình này ở cả chục năm nay đã bán cho ai đâu?
- Như vậy là sao hả ông, bây giờ mình biết đi tìm nhà con gái ở đâu chứ?
- Không tìm thấy thì gọi điện cho nó chứ sao.
Thế là chúng tôi gọi cho con gái, lúc đầu nó cứ ngập ngừng rồi cuối cùng nó cũng chịu đến đón vợ chồng tôi đến nhà chơi.
Con gái đưa chúng tôi đến một căn nhà lụp xụp bên bờ đê, tôi vô tình nói:
- Con dẫn bố mẹ đến đây thăm chuồng lợn à?
- Không đấy là ngôi nhà của mẹ con con đấy.
- Hả sao vợ chồng con lại ra nông nỗi này vậy?
Nói đến đây Ngoan khóc nức nở rồi úp mặt vào ngực tôi mà khóc như chưa bao giờ được khóc. Vợ chồng tôi đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, tôi khe khẽ vỗ lưng con rồi hỏi:
- Có chuyện gì xảy ra với con vậy?
- Mẹ ạ con chưa từng có chồng nhưng lại có những 3 đứa con, đó là kết quả của những năm con yêu một cách mù quáng đặt con tim không đúng chỗ đó mẹ.
- Thế con làm trưởng phòng kinh doanh cơ mà sao lại ở căn nhà tồi tàn thế này?
- Con đã yêu ngay từ trong trường đại học và có con nên bỏ dở việc học bây giờ trong tay con làm gì có bằng cấp gì chỉ là người nhặt ve chai thôi mẹ ạ, con sợ bố mẹ buồn nên đã nói dối.
- Thế một đám cưới một người chồng và cả biệt thự sang trọng nữa?
- Mẹ ơi con đã thuê tất cả, có t.iền thì cái gì chẳng có.
- Trời ơi sao con gái tôi lại ra nông nỗi này chứ, tại sao con lại dại dột quá vậy, ôi mẹ đau tim muốn c.hết mất.
- Mẹ ơi đừng nói làm con sợ, có lẽ cuộc đời con như ngày hôm nay cũng là do bố mẹ mà ra đấy.
- Hả sao con lại nói vậy?
- Ngày nhỏ bố mẹ lúc nào cũng bắt ép con phải làm cái này làm cái kia chẳng bao giờ con được sống với suy nghĩ của mình, nên khi ra xã hội kinh nghiệm sống của con không có lúc nào cũng nơm nớp lo sợ và cần có sự che chở để rồi con rơi vào hết bẫy tình này đến bẫy tình khác đã đẩy cuộc đời con đến nghèo túng vậy đấy.
Nói được hết nỗi lòng với bố mẹ con thấy thanh thản từ nay con sẽ chẳng phải tìm cách nói dối mẹ về việc không có chồng nữa hay phải tiết kiệm không dám mặc quần áo vì sợ mỗi lần về chơi mẹ thấy các con mặc bộ đồ xấu mẹ lại hỏi. Con cũng chẳng phải chắt chiu nhịn đói nhịn khát để gửi cho bố mẹ những hộp sâm đắt t.iền nữa. Từ nay con sẽ sống với cái nghèo thực sự của mình con không còn gì để giấu diếm nữa, lòng con bây giờ thấy thảnh thơi hơn bao giờ hết.
Có lẽ con gái tôi nó hạnh phúc được nói hết những gì đã giấu kín bao năm nay, còn tôi thì thấy đau đớn hơn bao giờ hết, nhìn cảnh các cháu giành nhau từng miếng thịt mà lòng tôi quặn đau thương cháu thương con và tự trách chính bản thân mình đã không biết cách dạy con mà chỉ biết áp đặt bản thân mình lên con.
Theo Iblog
“Mẹ cho thằng N uống thuốc rồi! lúc này tôi mới hiểu vì sao gái quê như mình được chọn làm dâu nhà giàu” Tôi là 1 cô gái sinh ra và lớn lên ở vùng quê nghèo. Từ nhỏ tôi đã nghĩ mình phải cố gắng học hành để thoát khỏi lũy tre làng, tôi không muốn quanh năm làm lụng vất vả rồi già đi nhanh chóng bên đàn con nheo nhóc. Bố mẹ tôi cũng ủng hộ con gái nên luôn động viên tôi...