Bất ngờ lên chơi, tôi suýt ngất phát hiện sự thật chị gái làm dâu nhà danh gia vọng tộc
Đúng là cuộc đời không ai biết được chữ ngờ bởi những thứ hào nhoáng bên ngoài che đậy quá kĩ sự thật bên trong.
Tôi đã từng tự hào về chị, bố mẹ tôi hạnh phúc biết bao nhiêu khi mỗi ngày đi ra chợ hay khách khứa đến nhà đều khoe con gái lấy được chồng giàu, được gia đình chồng coi như con gái, chồng chiều hết mực. Nhiều lần tôi nhắc nhở bố mẹ đừng khoe khoang quá nhưng đó có lẽ không phải là khoe mẽ mà là niềm vui, là tự hào.
Bố mẹ tôi hoàn toàn có quyền đó. Bởi chị tôi vốn là một cô gái rất xinh đẹp, có rất nhiều chàng trai theo đuổi. Đi học ở thành phố nhiều nằm, chị không chỉ nổi trội về ngoại hình mà còn có rất nhiều thành tích. Ra trường, nhờ sự nhanh nhạy và năng lực của mình, chị tìm được một công việc tốt, thu nhập ổn. Nhờ vậy mà chị càng có nhiều người ao ước lấy làm vợ.
Nhìn chị tôi hiền lành, xinh đẹp, tôi thực sự còn mê chứ đừng nói là những người đàn ông khác. Tuy nhiên, tôi lúc nào cũng lo cho chị, sợ chị bị lừa, nhỡ có kẻ nào đó yêu chị rồi bỏ rơi. Chị toàn cười trước suy nghĩ của đứa em thơ dại.
Nhìn chị tôi hiền lành, xinh đẹp, tôi thực sự còn mê chứ đừng nói là những người đàn ông khác. (Ảnh minh họa)
Chị kể tôi nghe có nhiều công tử nhà giàu theo đuổi chị nhưng suy cho cùng, người giàu sẽ chọn người môn đăng hộ đối. Gia đình chúng tôi không giàu có khá giả gì nếu không muốn nói là nghèo thì dù chị có xuất sắc, chắc gì họ đã cho con trai mình cưới?
Đó là tôi nghĩ vậy nhưng chị vẫn tự tin vào mình lắm. Chị luôn nghĩ, một người đàn ông nếu đã đủ giàu, họ sẽ chẳng cần vợ mình phải giàu sang nữa. Điều họ cần chính là một người họ yêu thật lòng và một cô vợ sống chu toàn, hết lòng vì gia đình, có học thức và ngoại hình thì càng tốt. Vậy nên, ngày chị chọn anh rể tôi hiện tại, bố mẹ tôi cũng yên tâm vì cách anh đối xử với chị.
Sự ân cần và chu đáo anh dành cho chị cũng như người thân trong gia đình khiến bố mẹ tôi yên tâm vô cùng. Ngày cưới, đám cưới hoành tráng nhất làng, ai cũng khen bố mẹ tôi tốt số vì nuôi được cô con gái giỏi giang, xinh đẹp lại lấy chồng giàu, sau này tha hồ nhờ. Bố mẹ tôi đâu cần nhờ vả, điều bố mẹ tôi mong mỏi chính là chị được sung sướng, hạnh phúc.
Hơn 6 tháng chị lấy chồng, mỗi lần về, chị đều biếu bố mẹ tôi rất nhiều quà, anh rể còn không quên cho thêm t.iền để bố mẹ tôi mua sắm. Nhìn cách chị vui vẻ, tôi cũng nghĩ chị hạnh phúc.
Video đang HOT
Tôi đâu hay, việc mình xuất hiện trong căn nhà ấy thực sự đã khiến tất cả đảo lộn. (Ảnh minh họa)
Lần đó, vì có việc lên thành phố nên tôi quyết định vào nhà chị chơi. Có vẻ như khá bất ngờ nên chị hơi ngập ngừng. Nhưng khó lòng từ chối em gái, chị cũng ra đón tôi.
Tôi đâu hay, việc mình xuất hiện trong căn nhà ấy thực sự đã khiến tất cả đảo lộn. Tối đó, tôi ngủ lại ở nhà chị. Vì nhà quá rộng, quá đẹp nên tôi khó ngủ.
Tôi đi đi lại lại ngắm cảnh, ngắm hồ bơi và bất thình lình thấy chị trong một căn phòng lạ lúc 12 giờ đêm với những lời quát tháo nghe chói tai. “Giờ này mà cô còn chưa lau giặt cho nó à, cô định để nó thối ra à? Thằng T. lấy cô về vì cô có học thức, có trình độ. Nó cũng đã đền đáp gia đình cô chu đáo, cho cấp cho bố mẹ cô và cô không thiếu thứ gì. Ra ngoài cô xuất hiện như bà hoàng, cô phải lấy làm hãnh diện. Có mỗi việc chăm con tôi mà cũng không xong. Tưởng em gái cô lên chơi mà kiếm cớ lười biếng à?”.
Giọng mẹ chồng chị lanh lảnh phát ra. Tôi đứng ngoài ngó vào thì thấy một người có vẻ tàn tật đang nằm trên giường. Tôi lờ mờ hiểu ra chuyện gì đó và có chút run sợ.
Tối đó, tôi đợi chị ở cầu thang, khi chị vừa lên phòng tôi kéo chị vào nói chuyện. Đúng như tôi dự đoán. Nhà chồng chị có cô em câm điếc bẩm sinh lại còn bại liệt nên việc chăm sóc cô em chồng ấy bây giờ hoàn toàn do chị tự tay làm.
Trước đây có giúp việc nhưng mà ai cũng không chịu được nên bỏ hết dù có trả lương cao. Chị về làm dâu nên không dám trái lời, mẹ chồng bắt làm tất cả mọi việc. Nếu không làm thì không trọn bổn phận, chồng chị cũng vì thế mà hắt hủi chị.
ôi uất nghẹn thay cho chị, thương chị bấy lâu nay vì làm dâu danh gia vọng tộc mà che giấu đi nỗi buồn của mình. (Ảnh minh họa)
Thì ra, sau nụ cười của chị là sự bất hạnh này. Chăm sóc em chồng không sao nhưng tất cả những lời mẹ chồng chị nói chẳng khác gì coi chị như người giúp việc, đầy sự k.hinh b.ỉ, c.oi t.hường gia đình tôi. Chị làm con cái trong nhà mà không được đối xử như giúp việc chứ đừng nói là con dâu.
Tôi uất nghẹn thay cho chị, thương chị bấy lâu nay vì làm dâu danh gia vọng tộc mà che giấu đi nỗi buồn của mình. Có phải tôi nên nói chuyện này với bố mẹ biết để bố mẹ đưa chị về nhà, chấm dứt cuộc sống hào môn tưởng tốt đẹp? Nhưng chị lại ra sức v.an x.in tôi đừng nói vì sợ bố mẹ buồn… Tôi thực sự không biết nên làm sao.
Nhà chị chồng nổi tiếng "giàu nứt đố đổ vách", đến xin bữa cơm mà tôi không kìm được nước mắt
Nhìn mâm cơm trên bàn, tôi có phần bất ngờ. Không ngờ nhà chị chồng giàu có mà lại ăn uống đạm bạc như vậy.
Mẹ chồng tôi vẫn luôn hãnh diện vì gả con gái cho nhà giàu có. Đi đâu bà cũng khoe con rể giỏi lắm, lắm t.iền lắm. Con gái bà về đó, coi như phần đời còn lại được sống trong nhung lụa, sung sướng.
Anh rể cũng hay khoe khoang mình làm được nhiều t.iền. Tháng nào cũng kiếm cả trăm triệu. Mà đúng là nhà anh chị giàu thật. Mỗi lần ở quê có công có việc gì, họ đều đóng góp đầu tiên. Chính vì vậy, mọi người bên nhà tôi đều quý trọng anh lắm.
Chị chồng tôi trước kia không phải đi làm. Chị chỉ ở nhà lo chuyện cơm nước rồi chăm sóc 2 đứa nhỏ. Nhưng 3 năm trở về đây, chị ấy lại xin đi làm lại. Mẹ chồng tôi thấy thế thì lại khoe: " Chắc ở nhà chơi, trông con chán rồi, giờ muốn đi làm cho vui. Chứ nhà lắm t.iền thế thì đi làm như đi chơi. Chồng lại yêu chiều. Tội gì mà phải cày cuốc cho mệt...".
Hôm thứ 7, tôi có việc lên thành phố, tiện ghé vào nhà chị chồng chơi. Tôi đến mà không báo trước. Vừa bấm chuông tôi vừa nghĩ bụng: " Hôm nay thử vào nhà giàu xin bữa cơm trưa xem thế nào? ". Tuy anh chị sống trên thành phố, cách nhà tôi có hơn 20km nhưng ít khi tôi đến chơi, lại chưa ăn cơm ở nhà họ bao giờ.
(Ảnh minh họa)
Thấy có người bấm chuông, chị chồng nhanh nhẹn mở cửa. Thấy tôi, chị có phần ngỡ ngàng, pha chút bối rối. Còn tôi cũng thế. Khác với vẻ chỉn chu, mặt hoa da phấn mỗi lần về quê, chị chồng ở nhà ăn mặc tuềnh toàng, quê mùa hơn hẳn.
Cái này cũng dễ hiểu, chị ấy trước nay vốn là người giản dị. Nhưng khi nhìn đến mâm cơm chị đang ăn dở dang trên bàn mà tôi choáng! Mang tiếng nhà giàu mà chỉ có bát cà muối thâm đen và bát nước mắm dầm ớt.
Thấy tôi để ý, chị chồng vội vàng "chữa cháy": " Hôm nay anh Chiến không ăn ở nhà nên chị ăn qua loa cho xong bữa ấy mà. Em ăn uống gì chưa, ngồi xuống đây nghỉ đi, chị nấu thêm vài món rồi mình cùng ăn ".
Tôi đang định lên tiếng thì trong phòng vọng ra: " Anh đã bảo nay không ăn nhà nên em không được nấu thức ăn rồi mà. Một người mà cũng bày ra nấu nướng cho tốn kém à. Xem trong tủ còn gì thì ăn nấy đi ".
Anh rể bực dọc đi ra, mắt vẫn còn chăm chú chỉnh lại chiếc cà vạt nên không để ý đến sự có mặt của tôi. Khi ngẩng lên, thấy tôi ngồi lù lù ở ghế, anh ấy liền đổi giọng đon đả: " Ô, Hoa lên chơi mà không báo anh chị. Chị Mai xem trong tủ lạnh có gì ngon thì mời cô ấy. Anh lại cứ nghĩ chị em giữ anh ở nhà ăn cơm nên mới thế... ". Nói xong vài lời chữa thẹn thì anh rể vội vàng ra khỏi nhà. Còn tôi đành nói dối là mình đã ăn cơm rồi, chỉ ghé qua đây chơi với các cháu 1 chút mà thôi.
Chị chồng bưng bát lên, định ăn nốt miếng cơm cho xong bữa. Nhưng chị bất ngờ bật khóc nức nở. Tôi cuống quýt chạy lại hỏi han xem có chuyện gì, lúc đó chị mới trút bầu tâm sự!
Ai cũng nghĩ chị dâu lấy được chồng giàu, được chiều, được sống sung sướng. Nhưng sự thực không phải thế. Chồng chị chỉ giỏi làm màu, đối đáp với người ngoài mà thôi. Thực chất anh ta rất hà tiện. Bằng chứng là, những hôm nào anh không ăn cơm nhà, thì chị phải ăn uống giản dị nhất có thể. Có bữa chị còn ăn cơm chan nước mắm. Quần áo của chị cũng là anh dẫn đi mua. Những bộ ấy chỉ được mặc khi về quê, cùng chồng đi dự tiệc. Còn ở nhà, quần áo của chị chẳng khác nào của ô sin. Có những bộ chị đã mặc được 8 năm rồi.
Cay đắng hơn, t.iền anh đóng góp cho nhà vợ, anh đều tính nợ cho chị. Đây cũng là lý do mà chị phải đi làm lại. Chị k.iếm t.iền để trả anh. Bây giờ vẫn còn nợ chồng 30 triệu mà chưa thể trả. Ở nhà, chị chẳng khác nào giúp việc, tất tật đều đến tay.
Anh còn đang cặp bồ. Chị biết, hôm nay anh chẳng phải đi gặp đối tác nào cả, mà đi hẹn hò với nhân tình. Nhưng anh dọa, nếu chị nói ra và đòi l.y h.ôn, anh sẽ dùng mọi cách để giành quyền nuôi 2 đứa con. Ngược lại còn khiến chị không ngẩng được mặt lên nhìn ai.
Trút được tâm sự trong lòng, chị chồng òa lên nức nở: "Chị chán lắm rồi Hoa ơi. Sống với người chồng giả tạo, chị không diễn được nữa. Hơn 8 năm nay hôn nhân của chị ngột ngạt lắm. Nhưng giờ mà nói ra, có ai tin chị không? Chị có giành quyền nuôi con được không? Mà bố mẹ có mất mặt không? Mẹ đi đâu cũng khoe có con rể quý ...".
Đây là lần đầu tiên chị chồng và tôi tâm sự với nhau, kể từ ngày tôi về đây làm dâu. Thâm cung bí sử của gia đình chị, nay tôi mới tỏ tường. Nhìn chị khóc mà tôi không kìm được nước mắt, cũng khóc theo.
Tôi về nhà, định kể lại chuyện này cho mẹ chồng, thì lại thấy bà đang khoe khoang: " Gớm chẳng có ai lấy được chồng giàu và sung sướng như con Mai nhà tôi đâu... Con nhà chị chắc gì đã bằng? Chồng cái Mai kiếm cả trăm triệu mỗi tháng đấy "...
Mỗi tháng bố chồng kiếm được hơn 100 triệu nhưng mẹ chồng vẫn phải đi làm giúp việc và tôi choáng váng khi biết được bí mật của hai người Tôi không ngờ đằng sau sự giàu có hào nhoáng của nhà chồng ẩn chứa một bí mật đáng sợ bên trong. Gia đình chồng tôi khá giàu có, tôi được sống trong căn biệt thự sang trọng, trong nhà có rất nhiều đồ giá trị. Nghe chồng tôi nói bố rất giỏi, tuy về hưu rồi mà ông vẫn đi làm và...