Bật khóc khi thấy bọc vàng trong tủ quần áo của mẹ chồng
Khi dọn dẹp tủ quần áo của mẹ chồng, chúng tôi tìm mãi mà chẳng tìm ra được một bộ quần áo mới nào.
Ảnh minh họa
Mẹ chồng tôi có tính tiết kiệm, ăn chẳng dám ăn, xài chẳng dám xài. Bà buôn bán lặt vặt ở chợ, bao nhiêu tiền gom góp được thì đều cất dành rồi sắm vàng. Trong 3 người con dâu, tôi là người mẹ chồng thương yêu nhất, cũng là người chăm sóc, gần gũi với bà nhất. Vợ chồng tôi xây nhà ở sát bên nhà bố mẹ chồng. Ngày nào tôi cũng tranh thủ xuống lau dọn nhà cửa cho mẹ chồng, hoặc nấu gì ngon, tôi đều đem xuống cho bố mẹ ăn. Sau khi bố chồng mất, tôi càng quan tâm chăm sóc mẹ chồng hơn. Tôi cũng hay biếu tiền mẹ và khuyên mẹ đừng bán hàng nữa, vất vả quá. Nhưng tiền tôi đưa, mẹ không bao giờ nhận mà đưa lại cho con trai tôi.
Tuần vừa rồi, mẹ chồng tôi bị đột quỵ rồi ra đi đột ngột. Mẹ chồng mất nhanh quá, chẳng kịp trăng trối lại điều gì khiến mọi người đều ngỡ ngàng. Các anh em tập trung về hết để lo liệu tang lễ cho mẹ.
Video đang HOT
Khi tôi và chị dâu lục tủ quần áo của mẹ chồng để tìm bộ quần áo mới thay cho bà thì càng đau lòng hơn khi toàn đồ cũ. Có bộ mặc ở nhà gần như đã rách đôi chỗ, bạc màu nhưng mẹ vẫn giữ lại. Bỗng tôi và chị dâu sững người khi thấy trong 1 cái áo cũ của mẹ chồng có 1 bọc vàng. Chúng tôi mở ra, thấy bên trong bọc vải lớn là 3 bọc vải nhỏ hơn, ghi tên từng đứa con. Bên trong mỗi bọc nhỏ là 3 lượng vàng nhẫn.
Tôi đưa bọc vàng cùng những bộ quần áo cũ cho cả nhà xem. Chúng tôi ai nấy đều rơi nước mắt vì tình cảm và sự chắt chiu đến cùng cực của mẹ. Hóa ra, bao nhiêu tiền, mẹ đều sắm vàng nhưng không phải vì bản thân mà để dành cho các con.
Vì không có đồ mới nên tôi phải ra chợ, mua cho mẹ một bộ đồ mới để khâm liệm. Tang lễ xong xuôi, tôi bàn với các anh chị dùng số vàng của mẹ tiết kiệm làm từ thiện; mua gạo, mì tôm phát cho những người nghèo trong xóm, coi như tích chút phước đức cho bà. Nhưng anh chị không đồng ý, người nào cũng đưa ra lý do riêng của mình. Nghĩ đến sự khổ cực của mẹ, lại thấy các anh chị ích kỉ, tôi vừa giận họ vừa xót xa cho mẹ. Có lẽ, vợ chồng tôi sẽ dùng số vàng này để làm từ thiện nhưng chỉ sợ sẽ gây thêm điều tiếng, xích mích anh em trong nhà. Tôi có nên làm không đây?
Mang thai tháng thứ 6 thì bị mẹ chồng ép ly hôn, khi nhìn thấy tờ giấy bà cầm trên tay, tôi liền ký dứt khoát
Tôi mang thai con đầu lòng và cho đến tháng thứ 6, tôi đi khám thì bác sĩ chẩn đoán tôi sẽ sinh con gái, nhưng do tôi có u xơ tử cung nên sẽ khó có thể mang thai lần 2.
Tôi năm nay 30 tuổi, vừa mới ly hôn chồng. Nói về cuộc hôn nhân của mình tôi cảm thấy thật tệ bạc và đau buồn. Tôi vẫn còn nhớ nhờ người quen giới thiệu tôi mới quen được chồng. Khi đó, ai cũng bảo anh là con nhà gia giáo, giàu có lại có công ăn việc làm ổn định. Tiếp xúc với anh, tôi thấy anh rất tốt bụng và chu đáo. Chẳng có lý do gì mà từ chối nên tôi nhanh chóng nhận lời yêu. Bố mẹ tôi cũng mừng và tâm sự "may mà con tìm được mối tử tế".
Lúc đó, tôi cứ nghĩ mình gặp được một gia đình chồng biết yêu thương, đùm bọc nhưng không ngờ mọi thứ hoàn toàn thay đổi sau khi kết hôn. Chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng vì chồng là con một, anh cũng là cháu đích tôn của dòng họ. Nếu như trước mẹ chồng bảo sẽ giúp đỡ tôi việc nhà những khi tôi bận rộn thì giờ bà để hết mọi việc cho tôi làm. Bà ra quy định sáng phải dậy từ 5h sáng để nấu sáng cho cả nhà ăn, cơm nước sẵn buổi trưa và chiều thì đúng 5h là phải có mặt ở nhà để chuẩn bị bữa tối.
Ban đầu tôi cũng cố hoàn thành nhiệm vụ nhưng tôi thực sự mệt mỏi vì công việc đã căng thẳng sẵn rồi. Đi làm về mệt muốn nghỉ ngơi một chút cũng không xong với mẹ chồng. Tôi phàn nàn với chồng mong anh nói đỡ cho tôi một câu thì anh bảo: "Em nên tập thói quen dậy sớm đi, cũng sẽ tốt cho sức khỏe".
Chồng luôn cho rằng đó là việc của tôi, anh nghiễm nhiên ngủ dậy muộn hơn rồi chỉ việc ngồi vào bàn ăn. Tôi thấy vô cùng bất lực và lẻ loi khi mới có tháng đầu tiên sống ở nhà chồng. Tình cảm của chồng đối với tôi cũng nhạt dần chứ không còn mặn nồng như thời mới tán tỉnh.
Thấy tôi chưa có thai, mẹ chồng quay sang thúc giục. Bà nói rằng phải sinh bằng được cháu trai vì nhà bà 3 đời nay đều có con trai nối dõi. Chỉ nghe thôi tôi đã thấy áp lực vì bản thân tôi không quyết định được việc sinh con gái hay trai, con cái là trời cho rồi. Nhưng mặc kệ mẹ chồng thúc giục, sau 2 năm cưới, đến khi tôi được vào làm chính thức thì tôi mới có kế hoạch sinh con.
Thời điểm đó, tôi mang thai con đầu lòng, cho đến tháng thứ 6, tôi đi khám mới hỏi bác sĩ giới tính vì không muốn biết sớm và được chẩn đoán tôi sẽ sinh con gái, nhưng do tôi có u xơ tử cung nên sẽ khó có thể mang thai lần 2. Tôi thật thà về nói với mẹ chồng, chỉ vài hôm sau bà quay ra ép tôi ly hôn và ra điều kiện sẽ cho tôi một khoản tiền đền bù tuổi thanh xuân. Tôi ấm ức phát khóc nhưng không làm được gì, còn chồng thì khuyên bảo tôi cố gắng giữ gìn sức khỏe để sinh nở mẹ tròn con vuông.
Tưởng chồng đứng về phía mình nhưng ai ngờ một hôm, mẹ chồng cầm ra đưa tôi một tờ giấy, nhìn kĩ đó là tờ đơn ly hôn. Điều đáng nói là chồng tôi đã kí sẵn ở đó rồi. Tôi cay đắng nước mắt tuôn trào nhưng tôi nghĩ, chẳng còn gì để níu kéo những người sống vô tình với mình như thế. Tôi đang mang thai dòng máu của họ mà họ không hề quan tâm. Tôi đặt bút kí dứt khoát rồi dời đi ngay trong buổi tối.
Giờ tôi đã sinh con gái đáng yêu, hai mẹ con sống vui vẻ bên nhau. Tôi cũng không cho nó gặp bên nội. Tôi cũng nghe nói, chồng cũ đã nhanh chóng tìm được người phụ nữ mới với mong muốn sinh con trai cho anh ta. Từ chuyện của mình, tôi khuyên các bạn nữ nên tìm hiểu kĩ càng, đừng nhìn thấy bên ngoài hào nhoáng mà tưởng bên trong tốt đẹp.
(leanh...@gmail.com)
Sững người khi nghe mẹ chồng và mẹ đẻ nói chuyện Câu nói của mẹ chồng khiến tôi ngạc nhiên, tại sao bà lại có suy nghĩ như vậy chứ? Nhưng tôi càng tức giận hơn khi nghe những lời mẹ tôi nói với mẹ chồng. Tôi đang dạy con làm bài thì nhận được điện thoại của mẹ ruột, khóc lóc bảo tôi về gấp vì bà sắp ly hôn với bố. Đây...