Bao lâu rồi mẹ không ôm con?
Chi chăng thê tra lơi câu hoi đo đươc. Tư ngay co thêm đưa nưa, chi bân biết bao nhiêu. Nhât la khi châm dưt ky thai san đê đi lam lai.
Đưa con nho suôt ngay quây khoc đoi chi phai ăm bông, dô danh. Thê la chi quên beng đưa con gai đâu. Va lai trong suy nghi cua chi, con be đa lơn rôi, co thê tư lo cho ban thân.
Nhưng đây chi la chi nghi thôi, chư thưc tinh con be sao co thê lo cho ban thân chu đao nếu không có ban tay cua me. No tăm con chưa sach, sach vơ vứt lung tung, ăn cơm con đô… Chi cho răng nhưng điêu đo la do con be câu tha va trach măng no. Con be đâm ra hay giân hơn, me măng la lăng lăng bo vao phong. No con hay ganh ty vơi em, không chiu nhương em du me đa cô găng giai thich cho no hiêu răng chi hai thi phai nhương em. Môi khi me dô em, no ngôi đăng xa nhin vơi anh măt tui hơn. Tât ca nhưng điêu ây chi không nhân thây, cho đên môt ngay…
Hôm đo, em be đang chơi vơi chi hai bông chay lai nung niu đoi me ôm. Con gai lơn cung chay tơi ôm me. Ca hai đưa đêu gianh ôm me va đưa nho khoc xua chi hai ra. Chi bao con gai lơn qua chô khac ngôi đê em khoi khoc. No chu môi hơn dôi: “Luc nao em cung đươc ôm me. Me chăng bao giơ ôm con”. Rôi no giân dôi bo vao phong khoc râm rưc. Khi ây chi mơi nhơ lai tư hôi sinh em be tơi giơ, đa hai năm chi chưa ôm con be dô danh như hôi con nho. Chi chi la măng, răn đe no phai nhương em, dô em. Cam giac co lôi đe năng trong lòng, chi ăm đứa em vao phong, ôm va dô danh no, noi nhưng lơi ngot ngao, hoi thăm chuyên ban be trên lơp. Con be hao hưng kê cho me nghe vê cô giao mơi, vê ban chung nhom, vê tiêt hoc bơi hôm qua… No con bao se hoc gioi đê sau nay day cho em. Long chi như trut đươc ganh năng.
Chi la cai ôm vô vê thê hiên sư quan tâm, nhưng mây khi chi nhơ. Nhơ câu noi cua con ma chi nhân ra sai lâm cua minh. Thai đô cua me lanh nhat, bênh vưc chiêu chuông em va hay la măng no la môt liêu thuôc đôc vơi tâm hôn non nơt khiên no sinh bênh ganh ghet, co minh lai, năng hơn co thê dân đên trầm cảm. Chi thâm nghi chi môt cai ôm đơn gian ma sao chị chăng bao giơ nhơ đê thể hiện vơi nhưng ngươi thân yêu…
Ngân Kim
Theo phunuonline.com.vn
Video đang HOT
Phụ nữ đừng bao giờ hủy hoại bản thân khi rơi vào cùng quẫn: Bạn chết đi, đàn ông liệu có khóc?
Liên tiếp những ngày gần đây, cộng đồng xôn xao vì những vụ tự tử chấn động mà nạn nhân là các cô gái trẻ. Chẳng hiểu vì lý do gì mà họ tìm đến cái chết trong sự bàng hoàng chua xót của người thân.
Hình ảnh minh họa
Stress, thất tình, áp lực cuộc sống? Dù bất cứ lí do gì thì lựa chọn tiêu cực cũng không phải là cách đối diện của những người phụ nữ bản lĩnh
Những cái chết quá xót xa
Rạng sáng 4-11, một cô gái xinh đẹp rơi từ tầng 17 xuống tầng 8 của bệnh viện ở Hải Phòng, tử vong khiến nhiều bệnh nhân ở đây hốt hoảng.
Được biết, cô gái tên là L.P.A (sinh năm 1989, Hải Phòng) có gương mặt rất xinh đẹp, được nhiều người chú ý trên facebook. Trước khi sự việc đau lòng xảy ra, P.A thường xuyên đăng ảnh vui vẻ cùng những chia sẻ hết sức bình thường lên mạng xã hội. P.A không hề có biểu hiện gì bất thường, bởi vậy thông tin cô tự tử tại bệnh viện đã khiến người thân của cô bàng hoàng, đau đớn.
Một người bạn của P.A, chị T.B cho biết, đến giờ chị vẫn chưa hết sốc bởi sự ra đi đột ngột của P.A. "P.A bình thường rất vui vẻ, hoà đồng, nhiệt tình và tốt tính. Là một người bạn rất tốt".
Cũng theo chị T.B, P.A có hai con gái đều đang học tiểu học ở Hải Phòng. P.A và chồng đã chia tay nhau, con gái lớn ở cùng với P.A và nhà ngoại, còn con gái bé là do bên nội chăm sóc. Hai đứa nhỏ vẫn đang bàng hoàng trước sự mất mát quá lớn này.
Chị T.B cũng cho rằng, dù trên mạng xã hội và trong cuộc sống, P.A vẫn vui vẻ, bình thường, nhưng có thể bên trong cô cũng có nhiều suy nghĩ, áp lực mà người ngoài không thể hiểu được.
Trước đó, một vụ tự tử đau lòng cũng xảy ra ở Hà Nam. Cô gái sau khi cãi nhau với bạn trai đã bất ngờ nhảy từ cầu Liêm Chính (phường Liêm Chính, TP Phủ Lý, Hà Nam) xuống sông Châu Giang tự tử
Được biết, hoàn cảnh của cô gái này cũng rất éo le. Khi bố mẹ ly hôn, cô gái chuyển về ở cùng bà nội nhưng bà tuổi cao, sức yếu và mất cách đây khoảng 5 - 6 năm. Sau đó, T.A về ở với bác dâu. Mặc dù có hoàn cảnh khó khăn nhưng T.A lại chịu khó học tập và năm ngoái thi đỗ vào một trường Cao đẳng ở TP. Nam Định.
Khoảng 9h30 sáng 3/11, T.A được bạn trai chở bằng xe máy qua khu vực cầu Liêm Chính, phường Liêm Chính, TP Phủ Lý, tỉnh Hà Nam. Hai người đã xảy ra mâu thuẫn dẫn đến cãi vã. Trong lúc nóng giận không kiềm chế được bản thân, cô gái đã nhanh chóng trèo qua lan can cầu nhảy xuống sông Châu Giang tự tử.
Phát hiện sự việc, người dân và bạn trai đi cùng người này đã tìm cách ứng cứu nhưng bất thành. Tại hiện trường, công an thu được trong cặp của cô gái tờ phiếu khám xác định đang mang thai 4 tuần tuổi và thẻ căn cước mang tên nạn nhân.
Những người trẻ đã quyết định ở lại mãi tuổi đôi mưới của mình, chỉ vì bị phụ bạc, bị ngăn cấm, bế tắc trong cuộc sống. Họ đã dừng lại quá sớm để có thể biết rằng con đường đời sau này vẫn còn những điều tuyệt vời hơn đang chờ. Và biết đâu, người xứng đáng hơn mà số phận dành cho họ ở đoạn đường sau, tương lai phía trước sẽ không còn u tối như hiện tại nữa? ?
Sao biết được mất mát này không phải là chuyện tốt?
Khi tình yêu của bạn quảng đại, bạn không dễ gục ngã và sẽ luôn nhìn thấy những ngã rẽ cũng sáng láng, huy hoàng khác của cuộc đời. Khi bản lĩnh của bạn đủ vững vàng, thì những khó khăn sẽ không thể đánh bại bạn.
Xưa Tái Ông mất ngựa, mọi người đều tới an ủi, ông chẳng khóc than, kể lể, mà lại nói rằng: "Sao có thể biết đây không phải là chuyện tốt chứ?". Quả thật, vài tháng sau ngựa của ông quay về kéo theo một bầy ngựa tốt. Mọi người lại tới chúc mừng, ông lại bảo: "Sao có thể biết đây không phải chuyện xấu chứ?". Sau chuyện này, con trai ông rất hay cưỡi ngựa nên chẳng may ngã gãy chân. Mọi người thấy thương cho anh, Tái Ông lại nói: "Sao có thể biết đây không phải là chuyện tốt chứ?". Một năm sau, người Hồ xâm lược, anh con trai vì bị gãy chân mà không phải đi lính. Bởi vậy mới nói, chuyện tốt xấu chẳng ai có thể khẳng định trước được.
Sự thay đổi của thời cuộc lúc vơi lúc đầy. Cuộc đời ai cũng có lúc được lúc mất. Đứng trước được mất có thể bình tĩnh tự tại, nhìn ra xa để thấy chuyện lúc này thật nhỏ bé, cũng chẳng ổn định, sẽ tới lúc phải xoay vần ngược lại thôi. Giữ được sự tĩnh tại, vững chãi như núi ấy để chấp nhận được mọi biến cố.
Khi bị phản bội đến đau điếng, khi thất vọng đến cùng cực, khi bị cản trở đến phẫn uất... nếu giữ được cái tình không điều kiện, vẫn yêu người, yêu đời không oán than, thì sẽ chẳng bao giờ nghĩ tới việc làm bất Nhân là tự tước đi cái mạng của mình. Bất Nhân vì chỉ nghĩ đến giải thoát bản thân, bất chấp trách nhiệm với cha mẹ, với Thiên Địa đã cho ta sinh mệnh. Bất Nhân vì chỉ nghĩ tới sẽ trừng phạt người còn ở lại bằng cái chết vô ích của mình.
Hãy nhớ rằng, không ai là tất cả thế giới của ai khác. Và khi thế giới của bạn càng rộng mở thì sự đổ vỡ sẽ càng trở nên nhỏ bé.
Trong cuộc sống, khi con người nghĩ đến tự sát thường là do cuộc đời không còn gì có thể cứu vãn, và trầm cảm có thể làm được điều đó. Nó khiến cuộc đời của một người trở nên thật vô vọng, để rồi tự kết thúc cuộc đời đau khổ của mình.
Hãy sáng suốt nhận ra con quái vật trầm cảm đang gặm nhấm tâm can và thần trí của bạn. Đừng bao giờ đơn độc một mình chống chọi lại nó.
Khi thấy cuộc sống buồn chán, bế tắc, đừng than vãn và đừng ở cạnh những người có suy nghĩ tiêu cực, cũng đừng tự nhốt mình một mình. Hãy gặp gỡ, tiếp xúc với những con người truyền cho bạn năng lượng tích cực. Đừng tập trung toàn bộ năng lượng và thời gian vào nỗi thống khổ của mình, đừng suy nhgi4 mãi về những người làm cho bạn đau khổ. Hãy dành thời gian cho bản thân, cho bạn bè, cho những đam mê, để bạn cảm thấy vui và phục hồi năng lượng. Bạn xinh đẹp biết dường nào, tài năng biết dường nào và đặc biệt biết dường nào! Đừng bao giờ quên điều đó. Ít ra, đối với những người thân yêu như bố mẹ, con cái, bạn bè của bạn, bạn là một phần cuộc đời quan trọng của họ. Hãy chia sẻ cảm xúc cùng người thân, bạn bè và gia đình: Hãy nói về cảm xúc và tâm trạng của bạn với những người bạn yêu thương và yêu cầu sự giúp đỡ từ họ. Lựa chọn từ bỏ thì dễ dàng nhưng chưa bao giờ là một lựa chọn khôn ngoan.
Bạn chỉ thất bại khi bạn không tiếp tục chiến đấu với nghịch cảnh mà thôi. Hãy luôn vững tin rằng: "Một cánh cửa khép lại thì sẽ có một cánh cửa khác sáng sủa hơn mở ra, chờ đợi bạn ở phía sau".
Theo guu.vn
Sống ở đời, cảm xúc là bản năng, nhưng khống chế được cảm xúc mới là bản lĩnh! Sống ở đời, đừng vì một phút giận dữ mà đạp đổ tương lai phía trước của mình. Nếu ngay cả cảm xúc của bản thân còn không khống chế được thì dù bạn có cả thế giới thì sớm hay muộn bạn cũng sẽ phá hủy tất cả thôi. Ví như chuyện ông bố mua một chiếc smartphone, hỏi con trai cách...