Bàng hoàng nhìn chồng tập gym trong tư thế kỳ quái với nữ huấn luyện viên nóng bỏng
Sau ca phẫu thuật tuyến giáp, sức khỏe của chồng tôi dần hồi phục. Anh có thể xuất viện, đi làm như bình thường. Tôi cũng động viên chồng sống lạc quan, yêu đời. Tôi mua thẻ tập gym cho chồng, khuyên anh đi tập đều đặn để giữ gìn sức khỏe.
Tôi năm nay 31 tuổi, hiện đang làm nhân viên ngân hàng. Chồng hơn tôi 5 tuổi, anh làm việc cùng ngân hàng nhưng khác chi nhánh với tôi. Chúng tôi cưới nhau đã được 6 năm và có với nhau 2 bé trai sinh đôi. Cuộc sống của chúng tôi tạm gọi là viên mãn, hạnh phúc cho đến năm ngoái, chồng tôi đi kiểm tra sức khỏe định kỳ theo chế độ của công ty.
Kết quả kiểm tra cho thấy chồng tôi có một khối u nhỏ ở tuyến giáp. Chồng tôi được hướng dẫn đến bệnh viện để chọc dò sinh thiết. Kết quả khiến cả tôi và chồng đều choáng váng: chồng tôi bị ung thư tuyến giáp giai đoạn đầu. Từ xưa đến nay, mọi người đều nghĩ rằng ai dính bệnh ung thư đều là lĩnh án tử. Xót thương vì chồng mắc bệnh khi còn quá trẻ, tôi khóc mãi không thôi.
Xót thương vì chồng mắc bệnh khi còn quá trẻ, tôi khóc mãi không thôi.
Sau ca phẫu thuật cắt bỏ toàn bộ tuyến giáp, sức khỏe của chồng tôi dần hồi phục. Anh có thể xuất viện, đi làm như bình thường. Tôi cũng động viên chồng sống lạc quan, yêu đời. Tôi mua thẻ tập gym cho chồng, khuyên anh đi tập đều đặn để giữ gìn sức khỏe.
Vậy là sau giờ làm, thay vì về nhà phụ giúp tôi cơm nước, chăm con, chồng tôi đi tập gym đến muộn mới về. Thấy chồng tập gym về cơ thể săn chắc, ít ốm vặt, tôi mừng rơi nước mắt. Tuy nhiên, từ ngày đi tập gym, tôi thấy chồng có nhiều thay đổi. Anh chăm chút vẻ ngoài hơn, chịu khó cắt tóc, cạo râu hơn. Ngày trước, anh bao năm chung thủy với kiểu tóc bổ luống “quê mùa” thì giờ anh đã đổi kiểu tóc cực bảnh giống kiểu Lee Min Ho. Chồng tôi giờ đi đâu cũng dùng nước hoa, lăn nách thơm phức.
Video đang HOT
Không những thế, mỗi lần về nhà, anh hay hí hoáy nhắn tin rồi tủm tỉm cười một mình. Tôi cố tình mượn điện thoại anh để kiểm tra thì thấy mọi tin nhắn của anh đều bị xóa sạch. Tuy sức khỏe của chồng tôi có vẻ tốt hơn trước nhưng chuyện chăn gối với vợ anh lại thờ ơ, hờ hững. Mỗi lần tôi đòi hỏi, anh chỉ làm cho có, “trả bài” một cách đơn điệu, 5-10 phút là xong.
Mỗi lần tôi đòi hỏi, anh chỉ làm cho có, “trả bài” một cách đơn điệu, 5-10 phút là xong.
Hôm đó là ngày sinh nhật 2 con trai của tôi. Tôi với chồng đã bàn với nhau từ trước sẽ đưa các con đi ăn nhà hàng. Cứ nghĩ hôm đó, chồng sẽ nghỉ tập gym để về đưa các con đi. Nào ngờ, mẹ con tôi chờ đến tận gần 8 giờ mà chẳng thấy bóng dáng anh đâu. Tôi gọi điện, nhắn tin thì anh tắt máy.
Tôi đến tận phòng gym nơi anh tập thì thấy cả phòng tập chỉ còn chồng tôi đang chống đẩy, nhưng bên dưới là một phụ nữ với bộ tập hở hang, bộ ngực ngồn ngộn.
Tôi không lạ gì người phụ nữ này vì cô ta là huấn luyện viên phòng tập, tuy tuổi hơn cả chồng tôi nhưng thân hình nóng bỏng, vòng nào ra vòng nấy. Nhìn thấy tôi bỗng dưng xuất hiện, mặt chồng tôi cắt không còn giọt máu. Anh vội vàng buông cô huấn luyện viên ra và hỏi sao tôi lại đến đây.
“Tôi đến đây để làm gì hả? Hôm nay là sinh nhật 2 con trai của anh. Vậy mà anh không về nhà lại đến đây để đong đưa, tằng tịu”, tôi hét ầm lên.
Hôm đó là sinh nhật lần thứ 5 của 2 con trai tôi và cũng là ngày tôi buồn nhất. Bị chồng phản bội, tôi đau khổ, uất ức không biết nói với ai. Chồng tôi thấy vậy đã hết lời xin lỗi và nói rằng đó chỉ là “giây phút say nắng nhất thời”, cả hai mới chỉ “yêu trong sáng” chứ chưa làm gì quá giới hạn.
Bắt đầu từ hôm đó, chồng tôi cũng nghỉ tập gym. Anh cứ đi làm về là về thẳng nhà và tự động giao nộp điện thoại để tôi kiểm tra mỗi tối. Tuy nhiên, đêm đến, anh vẫn không chủ động chuyện gối chăn với vợ. Có khi tôi khơi gợi thì anh chỉ chống chế rằng anh chưa sẵn sàng, xin tôi hãy cho anh thêm thời gian…để quên đi hình bóng nữ huấn luyện viên kia.
Nghe chồng nói, tôi giận đến trào nước mắt. Tôi không muốn ly hôn vì trong lòng vẫn còn thương chồng, tôi không muốn rời bỏ anh lúc anh ốm đau, bệnh tật. Nhưng anh đã làm tôi thực sự thất vọng. Giờ tôi không biết phải làm sao. Chẳng lẽ cứ mãi sống với cảnh vợ chồng “đồng sàng dị mộng” như thế này. Xin độc giả cho lời khuyên.
Mở khóa yêu thương
Khi yêu thương bị pha tạp bởi ham muốn, kỳ vọng, kiểm soát, sở hữu, so đo tính toán... sức mạnh của yêu thương không còn, mà chỉ có đau khổ thống trị.
Vừa vào đến nhà tôi đã nghe một đoạn hội thoại trong ti vi: "Cha buồn lắm! Cha yêu mẹ con thật nhiều, nhưng mẹ con nào có chút yêu thương cha".
Yêu thương có mang lại nỗi buồn không? Không. Yêu thương chỉ mang lại hạnh phúc. Vậy thì vì sao nhân vật trong đoạn phim trên lại buồn khi trao đi yêu thương? Đó có phải yêu thương hay một điều gì khác?
Khi mới yêu, tình cảm vô cùng trong sáng, lúc đó yêu thương chỉ mang lại hạnh phúc. Ta có thể vượt nắng mưa, lặn lội ngày đêm để gặp được người yêu trong vài phút. Ta có thể làm mọi thứ cho người mình yêu mà không chút nghĩ ngợi.
Sau một thời gian, một chút gợn sóng xuất hiện: "Em chẳng yêu anh chút nào!", "Sao anh phải hy sinh vì em mà em không vì anh?", "Anh đi đâu? Làm gì? Sao không trả lời tin nhắn của em?"... Tình yêu bắt đầu có dấu vết của đau khổ.
Khi con trẻ chào đời, một tình yêu dạt dào vô bờ bến dành cho con, làm tất cả mọi điều vì con, mỉm cười bao dung khi con làm bậy hay quấy khóc. Khi con lớn một chút "con phải ngoan, phải học giỏi mẹ cha mới vui", "con không thi vào ngành này thì đừng về cái nhà này nữa", "lập gia đình đi cho cha mẹ yên lòng", "con nhà người ta làm lương cao, mua xe hơi, con nhà mình thì...".
Cái từ "yêu thương" trở thành sợi dây trói buộc cho người được yêu và cả người tưởng rằng mình đang trao đi yêu thương. Dấu vết của đau khổ xuất hiện khi yêu thương chuyển thành kỳ vọng, đòi hỏi, kiểm soát, sở hữu, so sánh, tính toán...
Ta thường nhớ lại kỷ niệm lúc mới yêu, khi lần đầu làm cha mẹ, vì khi đó tình yêu thương thuần khiết, tình yêu thương vô điều kiện trong ta được kích hoạt. Ta cũng không ngờ những điều phi thường mà ta có thể làm lúc đó. Vì yêu thương thuần khiết mang lại sức mạnh lớn lao. Nhưng khi yêu thương bị pha tạp bởi ham muốn, kỳ vọng, kiểm soát, sở hữu, so đo tính toán... sức mạnh của yêu thương không còn, mà chỉ có đau khổ thống trị.
Khi ta trao đi yêu thương, chính ta là người đầu tiên cảm nhận vị ngọt của yêu thương. Thay vì buông lời cay đắng cho người khác khi họ làm những điều không như ý ta, khi họ rời bỏ ta... ta cảm ơn họ vì họ đã mở khóa yêu thương trong trái tim ta. Họ đến trong đời ta để chỉ cho ta thấy yêu thương luôn hiện diện trong chính ta.
Tình yêu của ta không mất đi, nó luôn ở trong ta. Chỉ có buồn, giận, tổn thương che mờ tình yêu thương đó. Buồn, giận, tổn thương xuất hiện khi yêu thương không được trao đi một cách vô vị lợi.
Gieo hạt mầm tử tế Chúng ta thường có xu hướng tự thu vén mình trong thế giới riêng. Tử tế đôi khi rất khó thực hiện vì nó được cho là ngu ngốc, gàn dở và thậm chí bị chèn ép. Do đó, đòi hỏi phải có sự cam đảm. Làm sao để chúng ta học cách tha thứ và yêu thương bản thân, cùng người khác,...