Bàng hoàng khi biết số tiền em rể đưa cho vợ mỗi tháng
Tôi trách em gái lấy chồng giàu mà quá keo kiệt, ngay cả cái váy bầu cũng chẳng dám mua. Rồi em rưng rưng nước mắt, tiết lộ sự thật…
Ảnh minh họa
Em gái tôi đang là nhân viên ngân hàng, xinh xắn giỏi giang thì đòi lấy chồng. Chồng em là doanh nhân giàu có, thành công nên ngay trong buổi tiệc đính hôn đã thẳng thắn yêu cầu vợ nghỉ việc ở nhà.
Cậu ấy muốn vợ chu toàn chuyện nhà cửa, còn tiền bạc thì cậu ấy lo liệu và đương nhiên là sẽ chẳng để vợ con túng thiếu bất cứ thứ gì. Bố mẹ tôi không đồng ý, bảo con gái nên giữ vững lập trường, phải đi làm thì mới có tiếng nói trong nhà. Nhưng em gái tôi hiền lành, sợ chồng giận nên lại làm theo lời chồng.
Sau khi có chồng, em tôi ít khi về nhà chơi hoặc nếu có về thì chỉ về một mình, lật đật trò chuyện một lúc rồi về nhà. Em nói chồng đã cho người giúp việc nghỉ rồi nên em phải làm hết việc nhà. Nhìn đôi tay vốn nõn nà của em gái giờ đã có vết chai sạn, tôi không khỏi xót xa.
Hiện tại, em tôi đang có bầu 5 tháng. Mấy ngày trước, em tôi về nhà, hỏi xin tôi mấy cái váy bầu cũ. Tôi kinh ngạc rồi nửa đùa nửa thật, bảo em lấy chồng giàu mà sao đến cái váy bầu cũng chẳng dám mua.
Bất ngờ, em rưng rưng nước mắt, nói mỗi tháng chồng chỉ đưa cho vợ đúng 10 triệu để chi tiêu. Mà tiền điện nước, tiền biếu bố mẹ chồng, ăn uống đã gần hết 10 triệu rồi. Em phải tằn tiện từng chút một, đến thỏi son đã hết cũng chẳng dám mua mới vì sợ chồng nói tiêu hoang. Muốn mua gì cũng phải ngửa tay xin chồng, chồng đồng ý mới dám mua.
Em tôi bật khóc, bảo hối hận khi đã nghỉ việc, giờ sống, làm gì cũng phải nhìn sắc mặt của chồng. Chồng vui thì vui, chồng giận thì cũng không dám đi mạnh, thở mạnh. Bầu bì mà vẫn phải làm việc nhà với lý do cho dễ đẻ chứ không được nghỉ. Nhiều khi mệt, nhờ chồng nấu hộ bát cháo mà anh ta còn gắt gỏng to tiếng.
Video đang HOT
Tôi bàng hoàng trước những gì em gái kể. Vậy mà bao lâu nay, tôi vẫn nghĩ em gái hạnh phúc, sung túc lắm. Có ai ngờ những gì em trải qua lại khốn khổ đến thế. Đúng là lấy chồng giàu chưa chắc đã sướng; lấy chồng biết yêu thương vợ, trân trọng vợ mới là hạnh phúc.
Tôi cho em gái 2 triệu để mua váy bầu và một ít sản phẩm phòng rạn da khi mang thai. Em năn nỉ tôi đừng kể chuyện vợ chồng em cho bố mẹ nghe vì sợ ông bà lo lắng. Nhưng tôi không chấp nhận nổi cách sống của em rể. Tôi có nên gặp riêng cậu ấy, khuyên cậu ấy biết thương yêu và đừng keo kiệt với vợ nữa không?
Con gái day dứt khi lấy chồng giàu mà không lo được cho bố mẹ
Tôi cứ nghĩ mình lấy chồng giàu thì sẽ có điều kiện giúp đỡ bố mẹ. Thế nhưng, mọi chuyện lại không như tôi tưởng tượng.
Quê ở Tiền Giang, tôi đến TP.HCM làm công nhân từ năm 18 tuổi. Tôi phải bỏ học để đi làm phụ giúp gia đình.
Hoàn cảnh gia đình tôi rất khó khăn. Bố tôi làm bốc vác tại nhà máy xay xát gạo. Mỗi ngày, ông phải đạp xe hơn 20km để đến chỗ làm mà lương chỉ khoảng 5 triệu đồng/tháng.
Trong khi đó, mẹ tôi ở nhà lo cơm nước, hết việc thì sang vựa mít lột mít thuê. Lương lột mít cũng chỉ ba cọc ba đồng, chẳng đáng kể.
Mẹ tôi từng gặp tai nạn giao thông, sức khỏe không ổn định, còn bố tôi bị gai cột sống do phải khuân vác nhiều.
Tôi luôn hy vọng bản thân có việc làm ổn định, lo được cho bố mẹ. Thế nhưng, lương công nhân chẳng đáng bao nhiêu. Dù cố chắt chiu từng đồng nhưng mỗi tháng, tôi cũng chỉ gửi về giúp bố mẹ được 1-2 triệu đồng.
Lấy chồng giàu nhưng chẳng giúp được gì cho bố mẹ. Ảnh minh họa: Pexels.
Sau mấy năm bươn chải ở TP.HCM, tôi dự định về quê tìm kế mưu sinh khác. Tuy nhiên, việc gặp gỡ người chồng hiện tại khiến tôi thay đổi quyết định.
Gia cảnh của chồng tôi rất giàu có. Bố mẹ anh vừa bán đất, có tài sản hơn chục tỷ đồng. Dù nhà có tiền nhưng anh chỉ học hết lớp 12, không thi đại học. Thấy anh nhàn rỗi, bố mẹ bắt anh đi làm công nhân.
Anh đi làm bằng xe SH, mặc quần áo đồ hiệu, suốt ngày bao đồng nghiệp uống nước, ăn vặt.
Lúc đầu, tôi không có thiện cảm với anh. Tôi nghĩ anh chỉ biết chơi bời, không chí thú làm ăn. Tuy nhiên, khi thấy anh quen với nữ đồng nghiệp trong công ty, lòng tôi lại thấy khó chịu.
Mỗi lần thấy anh chở người yêu bằng xe SH, tôi đều thấy không cam tâm, có chút ganh tỵ. Bẵng đi vài tháng, tôi biết tin anh và bạn gái chia tay, nghe đâu cô ấy "bắt cá hai tay".
Sau khi chia tay bạn gái, tôi thấy anh tiều tụy khá nhiều. Không ngờ, một người có điều kiện kinh tế như anh lại lụy tình đến thế.
Thương anh, tôi và các đồng nghiệp khác có động viên, rủ anh đi chơi cho đỡ buồn. Cũng nhờ vậy, chúng tôi có cơ hội tiếp xúc nhiều và hiểu nhau hơn.
Chỉ khoảng 3 tháng sau đó, anh ngỏ lời thương tôi và mong sớm tính chuyện cưới xin. Lúc này, tình cảm của tôi dành cho anh cũng chỉ dừng lại ở mức thấy thương và tội nghiệp.
Tuy nhiên, anh nói nếu tôi đồng ý kết hôn thì anh sẽ cùng tôi lo lắng cho bố mẹ vợ. Anh còn hứa xây nhà mới, mua xe máy cho bố tôi...
Lúc đó, các đồng nghiệp biết chuyện đều hối thúc tôi đồng ý. Họ bảo lấy được chồng giàu không phải làm lụng vất vả, lại lo được cho bố mẹ.
Sau cưới, chồng nói tôi ở nhà lo cơm nước, chăm sóc bố mẹ chồng, không cần phải đi làm. Tôi cũng chiều theo ý anh nhưng với điều kiện mỗi tháng anh đưa tôi tiền gửi về quê cho bố mẹ.
Tháng đầu tiên, anh đưa hẳn 3 triệu đồng để gửi về cho bố mẹ tôi. Tôi khấp khởi mừng, rồi nhân tiện nhắc chuyện mua xe máy cho bố. Anh nói tôi an tâm, từ từ anh lo hết.
Thế nhưng, bố mẹ chồng biết chuyện anh gửi tiền cho nhà vợ thì nổi xung thiên, mạt sát tôi đủ điều. Ông bà cấm tiệt anh tiêu xài hoang phí, nuôi vợ còn nuôi thêm bố mẹ vợ thì tiền núi cũng không đủ.
Tôi buồn lắm nhưng nghĩ nếu chồng thương mình thì sẽ tìm cách giúp đỡ thôi. Tuy nhiên, sau lần đó, anh không nhắc đến chuyện đưa tiền hay mua xe máy cho nhà vợ nữa.
Tôi định bụng sẽ đi làm lại để lo cho bố mẹ ở quê. Thế nhưng, trong một lần đi chợ về, tôi nghe được câu chuyện giữa anh và mẹ chồng ở nhà bếp. Tôi thấy thật đau đớn và chua chát.
"Mẹ cứ phải làm căng lên, chửi con nhiều vào, bảo cắt lương tháng của con. Có như vậy, vợ con mới không léo nhéo chuyện gửi tiền về quê. Lúc trước, mẹ cứ hối con lấy vợ, sinh cháu, bây giờ có thấy hối hận không?", từng lời của chồng khiến tôi uất ức.
Chẳng lẽ, tôi lại ly hôn chỉ sau 2 tháng kết hôn?
Quyết định lấy sếp hơn 20 tuổi, ba ngày sau đám cưới, anh đưa cho tôi 500 triệu Tôi đưa sếp về ra mắt bố nhưng ông có phần không hài lòng. Bố sợ tôi lấy người hơn tuổi thì chênh lệch tuổi tác, sẽ khổ về sau. Tuổi thơ tôi lớn lên không êm đềm như các bạn cùng trang lứa. Hoàn cảnh gia đình nghèo khó nên năm tôi học lớp 1, mẹ đã bỏ đi làm ăn và...