Bằng Chứng Vô Hình là phim Việt tốt nhất ngoài rạp hiện tại, nhưng đừng kì vọng nhiều
Không thể phủ nhận sự chăm chút của Bằng Chứng Vô Hình nhưng hãy xem nó với tâm thế thoải mái và đừng kì vọng gì cả.
Bằng Chứng Vô Hình, phim điện ảnh thứ hai của đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh sau Thưa Mẹ Con Đi đang được những người trong ngành kì vọng sẽ là bộ phim “gánh team” cho tình hình kinh doanh phim ảnh nước nhà. Sau mùa dịch, các rạp phim hoạt động lại nhưng không sôi nổi, dù đã là một thị trường khá tốt trong khu vực. Và Bằng Chứng Vô hình chính là phim Việt Nam đầu tiên đáng ghi nhận được ra rạp trong tình trạng “bình thường mới”, với ngày phát hành đã ấn định từ lâu. Sự dũng cảm và quyết liệt này rất đáng khen với ekip, nhất là ở câu chuyện doanh thu. Thành thử, nhiều người mong rằng bộ phim sẽ đem lại sinh khí cho các rạp chiếu, thậm chí là hy vọng con số trăm tỉ.
Sau buổi công chiếu đầu tiên, có một số ý kiến cho rằng Bằng Chứng Vô Hình là một tác phẩm điện ảnh xuất sắc, thậm chí là phim thuộc thể loại thriller, tâm lý tội phạm hay nhất của Việt Nam. Không phủ nhận Bằng Chứng Vô Hình là một tác phẩm chỉn chu, kĩ lưỡng, thấy được nhiều tâm tư của đạo diễn, diễn viên và ekip cho một tác phẩm remake từ Hàn Quốc (Blind). Tuy nhiên, đối với cá nhân người viết bài, bộ phim chỉ dừng ở mức độ đáng xem, đáng khen và đáng khích lệ. Nếu xét riêng về thể loại, Bằng Chứng Vô Hình không thể là phim thriller tốt nhất của Việt Nam. Nếu so với bản gốc, bộ phim cũng thiếu hấp dẫn hơn.
Người mù làm nhân chứng thì lạ thật, nhưng câu chuyện đã lỗi thời
Blind là một tác phẩm nguyên gốc của điện ảnh Hàn Quốc, từng ra mắt khán giả vào năm 2011. Câu chuyện về một cô nhân chứng mù, có niềm đam mê với nghề cảnh sát đã từng bước lần mò để giải “bài toán khó” về một tên ác nhân hàng loạt đã gây chú ý tại thời điểm đó. Kim Ha Neul còn đạt luôn giải thưởng Nữ chính xuất sắc ở hai giải Chuông vàng và Rồng Xanh cùng năm. Trước Việt Nam, đã có Trung Quốc và Nhật Bản remake bộ phim này, khiến Blind trở thành tác phẩm “đa quốc tịch” như Miss Granny (Em Là Bà Nội Của Anh) hay Sunny (Tháng Năm Rực Rỡ). Nhưng điểm khác biệt nhất của Blind với “hai người anh em” kia là bộ phim này không có dấu ấn thời đại, retro hay tính về nguồn. Nghe qua tưởng như sẽ dễ remake hơn nhưng thực chất lại là khó hơn.
Câu chuyện về cô gái mù vô tình trở thành nhân chứng của một vụ án mạng người hàng loạt không quá đặc biệt nhưng ở thời điểm năm 2011 thì khá tốt. Chưa kể bộ phim còn ghi dấu ấn ở những trường đoạn rất đặc biệt như cuộc rượt đuổi của hung thủ và nhân chứng mù loà, những đặc trưng về địa phương và xã hội hiện đại của nước sở tại như trang thiết bị về công nghệ, ứng dụng cuộc sống của người khiếm thị, tàu điện ngầm… và cả việc lên án sự tắc trách của cảnh sát.
Nếu so với Trung Quốc hay Nhật Bản, chắc chắn công cuộc Việt hoá sẽ có nhiều thứ khó khăn hơn. Đơn cử như chi tiết nhân chứng bị hung thủ uy hiếp trên tàu điện ngầm phải thay đổi thành xe bus. Cũng như việc tổ sản xuất cố gắng đưa vào phim những chi tiết, dụng cụ thuần Việt như con gà cúng, xôi gấc, bếp dầu… nhưng tiếc thay đó chỉ là những chấm phá bên ngoài. Về hồn cốt bên trong, bản Việt yếu hơn hẳn bản gốc vì sự lệch pha của xã hội và định mức sống. Nếu không thay đổi câu chuyện mạnh tay, mà chỉ bồi đắp chi tiết mang tính lớp vỏ thì tất nhiên nội dung sẽ thiếu sức nặng.
Hình ảnh đậm chất Việt Nam.
Một điểm thay đổi đáng chú ý của bản Việt so với bản gốc nữa là nhân vật nữ cảnh sát Hoà (Ái Phương). Trong bản Hàn, nhân vật này là nam và là một thanh tra tắc trách nên với một người mù bị tước đi cơ hội làm cảnh sát như nữ chính thì cô càng muốn tự thân tìm ra hung thủ. Trong bản Việt, nữ thanh tra rất nhiệt huyết và trách nhiệm, trở thành thần tượng của nữ chính nhưng hướng phát triển lại không thể khác đi, khiến nhân vật bị đầu voi đuôi chuột.
Có thể do yếu tố kiểm duyệt ở địa phương mà bản Việt không thể có (?) một thanh tra tắc trách. Nhưng cũng vì điểm này mà nội dung bộ phim bị ảnh hưởng khá nhiều về tính xã hội cũng như thời đại. Thiếu đi những thiết lập này, câu chuyện bị cũ và nhân vật cũng bị ảnh hưởng.
Chất thriller chỉ ở mức ổn, càng về cuối càng ít hồi hộp
Bằng Chứng Vô Hình đã thiết lập và được giới thiệu thuộc thể loại thriller (hồi hộp), trinh thám, tâm lý tội phạm ngay từ khâu quảng bá. Đây là một chiến lược văn minh và đáng khen, vì thể loại này ở Việt Nam không thịnh hành. Việc ekip không dùng chiêu trò để câu khách, đánh tráo thể loại phim là một điểm cộng. Từ những phút đầu phim đến tận cuối cùng, Bằng chứng vô hình vẫn giữ đúng tinh thần, nhịp phim là một tác phẩm kịch tính, hồi hộp.
Nhưng nếu như vậy mà khẳng định bộ phim thuộc thể loại thriller có chất lượng tốt nhất với mặt bằng điện ảnh Việt là khiên cưỡng. Bởi vì nếu xét đến cảm giác bất an, Bằng Chứng Vô Hình rất yếu. Thậm chí là yếu hơn cả Scandal của Victor Vũ, dù câu chuyện của Scandal chỉ xoay quanh showbiz.
Hồi đầu của Bằng Chứng Vô Hình đặt vấn đề rất ổn, thiết lập câu chuyện và xây dựng không khí rất tốt, đưa khán giả vào nhịp phim nhanh chóng. Hồi 2 kịch tính hơn hẳn với những màn rượt đuổi ở công viên, ở khu đô thị vào ban khuya. Bỏ qua những chi tiết bất hợp lý hoặc xử lý hơi rườm rà thì đây là những phân đoạn rất đáng thưởng thức của phim. Nhưng cũng từ hồi 2 này mà bộ phim càng về cuối càng mất đi sự hồi hộp ban đầu.
Hồi 3 của phim tập trung vào hành động đối kháng, có hơi hướm kinh dị, nhưng tình huống lẫn sự phát triển nhân vật đều khá nhạt. Cộng thêm sự kì vọng của khán giả qua 2 hồi đầu, sẽ khiến hồi cuối cùng – vốn phải là hồi hay nhất – trở nên thiếu hấp dẫn. Cộng thêm cái kết quá nhanh, mọi thứ chưa hẳn đã có lối thoát cũng sẽ gây cảm giác không thoả mãn.
Đáng buồn nhất là chính nhân vật phản diện ( Quang Tuấn) lại trở thành điểm yếu chí mạng cho tính thriller của bộ phim. Được xây dựng và khẳng định là một tên ác nhân hàng loạt có hành vi biến thái ngay từ đầu phim, nhưng nhân vật này rốt cuộc lại không tạo ra cảm giác đáng sợ như tưởng tượng.
Vẫn là kiểu trừng mắt quen thuộc.
Cảnh hung thủ ăn sống mắt cá, cắt mắt cho nạn nhân ở đầu phim thực sự gây ấn tượng và tạo kỳ vọng về một vai phản diện lệch lạc tâm lý. Tuy nhiên, nhân vật này có quá nhiều đất diễn so với tên ác nhân của bản gốc. Điều này vô tình khiến cho mục tiêu, lý do và phương thức hành động của hung thủ bị lộ sớm, sự bí ẩn bị mất dần đi khiến nhân vật không còn tạo nên cảm giác nguy hiểm về sau nữa. Diễn xuất của Quang Tuấn cũng khiến nhân vật càng trở nên yếu đi. Gần như cách biểu lộ cảm xúc, trừng mắt không khác gì với nhân vật thầy lang trong Thiên Linh Cái ra mắt năm trước. Cùng là hai ác nhân có vấn đề tâm lý, lệch lạc cảm xúc và mang những dục vọng biến thái với thân xác phụ nữ, hai nhân vật này có nhiều điểm tương đồng. Nhưng Bằng chứng vô hình khác với Thiên Linh Cái ở câu chuyện và cách thể hiện. Sát thủ của Bằng chứng vô hình cần sự ẩn mình nhiều hơn, bí hiểm nhiều hơn. Vì khán giả cũng phải mù mờ như chính nhân chứng, cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen, thì hình ảnh tên ác nhân mới toát lên được sự nguy hiểm và khó lường.
Một điểm quan trọng khác trong việc xây dựng tâm lý nhân vật là sợi dây liên kết giữa tên ác nhân và nhân chứng mù ở bản Việt quá nông. Dù ở thế đối địch người thiện – kẻ ác nhưng cả hai cùng trải qua những bi kịch tương đồng. Nhân chứng buộc phải thể hiện được những giây phút yếu lòng và đồng cảm với bi kịch của hung thủ, vì đó chính là một phần lý do quan trọng để cô cố gắng thoát ra, chứng tỏ mình không giống hắn.
Tóm lại, Bằng Chứng Vô Hình chắc chắn không phải là một phim dở. Mọi thứ từ kịch bản, diễn xuất, bối cảnh, hình ảnh, âm nhạc… đều được thực hiện kĩ lưỡng, chỉn chu. Bộ phim là một tác phẩm chất lượng, đáng xem của phim Việt, đặc biệt là trong thời điểm hậu giãn cách xã hội vì dịch hiếm phim hay như thế này. Khán giả nên thưởng thức phim với những suy nghĩ đơn giản nhất, đừng kỳ vọng về một bộ phim thriller hay nhất Việt Nam gì cả, thì những trải nghiệm của bạn về phim sẽ tốt hơn nhiều.
Trailer Bằng Chứng Vô Hình
Bằng Chứng Vô Hình hiện đang chiếu trên các cụm rạp toàn quốc.
Bằng Chứng Vô Hình: Dàn diễn viên chất lượng không thua gì bản gốc nhưng nội dung "đáng tiếc nhẹ"
Dù mang tính trinh thám với vô vàn tình tiết hồi hộp gay cấn nhưng bộ phim Bằng Chứng Vô Hình do nữ diễn viên Phương Anh Đào đóng chính vẫn thua bản gốc xứ Hàn ở một kịch bản kịch tính ngay từ giây phút đầu.
Được remake từ tác phẩm điện ảnh có doanh thu khủng nhất nhì xứ Hàn - Blind (Nhân Chứng Mù) ra mắt công chúng vào năm 2011, bộ phim Bằng Chứng Vô Hình của đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh ngay từ khi còn thai nghén cho tới lúc công chiếu đã nhận được sự quan tâm của đông đảo khán giả. Và vì đây là tác phẩm remake nên ngay khi ra rạp, bộ phim do nữ diễn viên trẻ Phương Anh Đào đóng chính đã được đặt lên bàn cân so sánh với bản gốc cùng nhiều ưu và nhược điểm rõ rệt.
Một kịch bản quá an toàn cùng cảnh phim thiếu kịch tính hơn bản gốc
Được dán nhãn 18 cùng lời cảnh báo về tính giật gân pha màu sắc kinh dị, Bằng Chứng Vô Hình đã làm rất tốt vai trò của một bộ phim thuộc thể loại trinh thám gay cấn qua chất lượng hình ảnh và âm thanh sống động. Tiếng bước chân, tiếng mưa rơi, tiếng rao hàng, tiếng điện thoại,... trong khung hình thiếu sáng chính là yếu tố quan trọng giúp khán giả dễ dàng liên kết với những tình tiết hồi hộp trong phim.
Những cảnh quay tạo cảm giác mạnh cho người xem.
Tuy nhiên, cũng giống như những bản remake của Trung Quốc hay Nhật Bản trước đó, Bằng Chứng Vô Hình của điện ảnh Việt vẫn không đủ để làm khán giả thỏa mãn với những thước phim rượt đuổi thiếu kịch tính giữa tên tội phạm biến thái và hai nhân chứng. Nếu ở bản Hàn, biên kịch đã cho nữ chính Min Soo Ah (Kim Ha Neul) bước lên chiếc xe của tên ác nhân chỉ sau vài phút ngắn ngủi chia sẻ về quá khứ đau buồn thì đến bản Việt, tình tiết đầu phim được nhận xét là kéo dài lê thê thiếu hấp dẫn.
Tình tiết đầu phim kéo dài và chưa đủ kịch tính nên dễ gây nhàm chán.
Xuyên suốt bộ phim của đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh là những tình tiết khá từ tốn chứ không kịch tính như bản gốc, thậm chí mạch phim còn được cho là quá rề rà khiến Bằng Chứng Vô Hình mất đi màu sắc kinh dị vốn được coi là điểm nhấn. Thậm chí cái kết của phim cũng không làm khán giả quá bất ngờ vì dễ đoán và lặp lại một cách rập khuôn kết phim của bản gốc, dường như không có tính sáng tạo ở bất cứ chi tiết nào để đẩy cái kết lên cao trào khiến người xem phải trăn trở ngẫm nghĩ.
Những cảnh quay chưa thực sự có màu sắc kinh dị và chưa thực sự kịch tính.
Điểm cộng là dàn diễn viên chất lượng, dám thử sức ở thể loại phim mới
Dù là một tác phẩm làm lại nhưng phải công nhận rằng Bằng Chứng Vô Hình đã thành công trong khâu chọn lựa diễn viên khi tất cả dàn cast đều thể hiện tốt cảm xúc nhân vật. Nếu đem so sánh với bản gốc, bộ phim đã thắng giải kịch bản xuất sắc và nữ diễn viên xuất sắc ở những giải thưởng lớn thì có vẻ như quá khập khiễng. Trong bộ phim này, nữ diễn viên trẻ Phương Anh Đào đã diễn rất tròn vai và tỏ ra không hề thua kém Kim Ha Neul.
Phương Anh Đào đã diễn rất tròn vai.
Nữ diễn viên tỏ ra không hề kém cạnh nữ chính ở bản gốc.
Bên cạnh đó, anh chàng Otis - người đảm nhiệm vai diễn Hải cũng trở thành điểm sáng của bộ phim, và giống như Yoo Seung Ho, Otis đã thực sự cho người xem thấy tầm quan trọng của mình khi là "đôi mắt" của nữ chính. Đặc biệt là vai diễn tên sát nhân biến thái của Quang Tuấn với đôi mắt sắc lạnh khiến người xem phải rùng mình khi cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong bóng tối không hề thua kém sự hung tợn của Yang Yung Jo ở bản gốc. Ngoài ra, vai diễn nữ cảnh sát tên Hòa ở Bằng Chứng Vô Hình còn được nhận xét là màn chào sân điện ảnh xuất sắc của nữ ca sĩ Ái Phương.
Tất cả các nhân vật đều thể hiện tốt vai trò của mình.
Bỏ qua những điểm còn thiếu sót, Bằng Chứng Vô Hình thực sự là một bộ phim có chất lượng khá so với mặt bằng chung của phim Việt hiện nay, đặc biệt là những tác phẩm remake không quá nổi bật. Nếu như bản Hàn đưa đến cho người xem những thước phim hồi hộp kịch tính đúng thể loại trinh thám, hành động, kinh dị thì ở bản Việt, nội dung kịch bản mang màu sắc nhân văn khi đề cao những khả năng đặc biệt của người khiếm thị hay nhấn mạnh về tình cảm gia đình mới chính là điều mà ekip sản xuất hướng tới.
Bằng Chứng Vô Hình đang công chiếu trên các cụm rạp toàn quốc.
Trailer Bằng Chứng Vô Hình
Bằng Chứng Vô Hình: Phim điện ảnh Việt chỉn chu nhất hiện tại vẫn chưa đạt kì vọng doanh thu Với doanh thu hiện dưới 5 tỷ, Bằng Chứng Vô Hình chưa thể giúp phòng vé Việt khởi sắc như mong đợi. Trước ngày ra rạp, tác phẩm của đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh được hy vọng giúp rạp chiếu bóng khởi sắc, thoát khỏi chuỗi ngày ảm đạm sau giãn cách xã hội. Sau buổi ra mắt, phim nhận nhiều lời...