Bạn trai “đào mỏ” vẫn cắn răng cưới vì trót dính bầu, ai ngờ đời sang trang mới
Đúng vào cái lúc tôi định chia tay thì phát hiện mình có bầu. Không có sự lựa chọn nào khác, tôi buộc lòng phải cưới với tâm lí đầy gượng ép. Tôi không hề biết rằng, sau quyết định này, cuộc đời tôi lại sang một trang mới.
Phải đến khi đặt bút viết lên tờ đăng kí kết hôn, đánh dấu việc chính thức trở thành vợ chồng tôi mới tin được rằng câu chuyện tình của mình lại kì lạ đến như vậy. Có lẽ, nó là một sự may mắn nhưng cũng là phần thưởng xứng đáng cho sự kiên trì, nhẫn nại của tôi suốt thời gian qua.
Hai năm trước, tôi gặp và quen anh qua sự mai mối của người chị họ. Từ trước đến nay, tôi vốn không phải là người thích sự mai mối, tuy nhiên, sau khi gặp anh, tôi rất ấn tượng và có cảm tình. Chính vì vậy, tôi đã nhận lời yêu anh sau mấy tháng tìm hiểu.
Có thể lí do khiến tôi nhanh chóng có cảm tình với anh là bởi tôi cũng khá nhiều tuổi rồi. Hơn nữa, anh cũng ăn nói dễ nghe, dịu dàng nên tôi thích. Chúng tôi bắt đầu tình yêu này nhanh chóng. Thậm chí chỉ sau có hơn 3 tháng, hai đứa tôi đã “lên giường” cùng nhau.
Chúng tôi bắt đầu tình yêu này nhanh chóng. Thậm chí chỉ sau có hơn 3 tháng, hai đứa tôi đã “lên giường” cùng nhau.
(Ảnh minh họa)
Mọi thứ trôi qua nhẹ nhàng cho tới khi tôi bắt đầu nhận ra có những thứ không thể nào chấp nhận được. Anh suốt ngày hỏi vay tiền tôi, khi thì vài trăm, khi thì lên đến tiền triệu. Anh có đủ lí do: lúc thì đang có việc gấp chưa tiện rút tiền, khi thì nợ nhiều quá chưa xoay kịp…
Video đang HOT
Ban đầu tôi rất thoải mái, không nghĩ ngợi gì nhưng khi chuyện vay mượn của anh nhiều đến nỗi như cơm bữa thì tôi khó chịu thực sự. Anh hỏi không biết ngại, nhiều lúc tôi có cảm giác anh coi mình như cái ngân hàng, muốn bao nhiêu thì rút. Trong khi đó, anh đi làm, lương không hề thấp, thậm chí tôi nghe nói gia đình anh cũng khá giàu có.
Tôi lờ mờ nhận ra thói quen đào mỏ của anh. Dường như anh ta muốn lợi dụng tôi, thấy tôi hiền, dễ chịu nên cứ vay mượn mãi. Đã vậy, hỏi vay thì dễ mà trả tiền thì rất lâu. Những khoản lớn tôi đòi thì anh khất lần phải hàng tháng mới trả. Còn những khoản nhỏ, nhiều cái anh ta quên luôn. Tôi ngại, không dám đòi.
Những khoản lớn tôi đòi thì anh khất lần phải hàng tháng mới trả. Còn những khoản nhỏ, nhiều cái anh ta quên luôn. Tôi ngại, không dám đòi. (Ảnh minh họa)
Và rồi số phận đưa đẩy thế nào, tôi gặp lại 2 cô người yêu cũ của anh ta. Nhắc tới anh, họ bĩu môi chê bai. Cả hai người họ đều nói anh có tính đào mỏ, lợi dụng, chuyên gia vay tiền không trả. Tôi hỏi sau này có đòi được không thì họ trả lời sau khi chia tay anh có gửi trả họ tiền. Tuy nhiên hành động vay mượn tiền của anh khiến cả hai người họ chán và đã chia tay.
Tới lúc này tôi biết, mình không thể yêu anh này được nữa. 2 năm bên nhau, tôi không thể nào nhớ xuể anh ta đã vay mình bao nhiêu lần và bao nhiêu tiền.
Nhưng cuộc sống oái oăm ở chỗ đúng vào cáo lúc tôi biết bộ mặt thật của bạn trai, muốn chia tay thì tôi lại phát hiện mình có bầu. Cái khoảnh khác đó tôi rối bời với cùng. Không hiểu sao, có con mà tôi lại không hề thấy vui và hạnh phúc. Nhưng vì sinh linh đang từng ngày lớn trong bụng mình, vì đứa con này, tôi buộc phải nhắm mắt đưa chân và quyết định cưới. Tôi không hề biết có một bí mật đầy bất ngờ chờ đợi tôi ở phía sau.
Ngày hôm ấy, khi tôi theo anh về để gặp gỡ mẹ anh nói về chuyện có bầu và cưới xin, tôi đã biết được một sự thật không ngờ phía sau. Mẹ anh niềm nở đón tiếp tôi. Từng bước đi của tôi mẹ anh cũng lo nơm nớp, sợ tôi vấp, sợ tôi ngã… Sự ân tình và thân thiện của mẹ anh khiến tôi xúc động lắm. Sau đó, trước bữa cơm, bác nắm lấy tay tôi:
Ngày về ra mắt, tôi mới biết được kế hoạch thử lòng con dâu của gia đình anh (Ảnh minh họa)
- “Bác rất quý trọng con và nhất định sau này sẽ yêu thương con như con gái. Suốt thời gian yêu, con giúp con bác thế nào, cho nó vay tiền ra sao bác đều biết hết. Chắc con cũng nghĩ ngợi nhiều vì việc nó hay vay tiền? Thực ra, tiền mượn con về bác đều giữ cả đây. Chả giấu gì con, trước đây nó có yêu một đứa sâu đậm lắm, mà con bé đó cũng xinh xắn lại có vẻ ngoan. Ai dè, nó chỉ lợi dụng thôi, nó đào mỏ cả đống tiền rồi bỏ. Thế nên sau này khi yêu ai, thằng Phúc mới cẩn thận như vậy. Nó toàn thể hiện nghèo khổ, vay tiền nhiều lần để xem độ chân thành của họ tới đâu. Trước cháu cũng có một vài cô nhưng rồi toàn chia tay thôi. Chỉ có cháu lần này là đi tới cùng với thằng Phúc nên bác rất trân trọng!”
Nghe những gì mẹ anh nói, tôi xúc động quá… Tôi không nghĩ đó lại là một thử thách dành cho mình. Thật may mắn là tôi đã lựa chọn đi đến cùng để giờ nhận được cái kết ngọt ngào này. Từ hôm đó đến giờ, anh chăm sóc lo lắng mua cho tôi đủ thứ. Mẹ chồng tương lại cũng rất chiều chuộng. Hiện tại hai nhà đang gấp rút chuẩn bị đám cưới. Phía bên nhà chồng còn đang mua cho vợ chồng tôi một ngôi nhà để hai đứa sống sau khi cưới. Cuộc đời tôi trong phút chốc bước sang một trang mới thật tuyệt vời.
Theo Eva
"Những mốc thời gian hạnh phúc": Năm ấy 17 tuổi, lần đầu ai đó rung động vì tôi
Năm ấy tôi 17 tuổi. Đó là lần đầu tôi biết thế nào là rung động. Nhưng tiếc thay, rung động ấy không thuộc về trái tim tôi, mà là những xao xuyến của riêng cậu.
Tết Trung Thu năm ấy, cậu ngỏ lời với tôi sau bao lần đắn đo suy nghĩ, chần chừ. Cậu nói có lẽ tôi bất ngờ lắm nên không cần phải trả lời ngay, và tôi đồng ý như vậy. Đến bây giờ, tôi vẫn không tìm được một lí giải nào thỏa đáng cho trái tim và lí trí, tại sao không thẳng thắn từ chối cậu khi đó nếu bản thân chưa sẵn sàng bắt đầu một mối quan hệ xa hơn mức bạn bè...
Lỗi lầm của tôi cũng bắt đầu từ đó. Tôi quá mềm yếu trước những lần cậu quan tâm, những khi cậu thức khuya trò chuyện, cả khi cậu kiên trì giảng bài cho tôi nữa... Chưa một người con trai nào nhẫn nại và quan tâm tôi đến vậy. Cho nên, tất cả những gì cậu dành cho khiến tôi vô cùng cảm kích. Nhưng phải thành thật rằng, phút xiêu lòng kia chỉ dừng lại ở sự cảm động trước một tấm lòng chứ không phải rung động lỗi nhịp từ con tim. Tôi không thể gượng ép trái tim mình thích cậu được.
Đã nhiều lần muốn dứt khoát nói rằng: "Dừng lại đi, đừng lãng phí tình cảm và thời gian của cậu nữa", song lại lưỡng lự vì sợ làm tổn thương cậu, sợ làm đau một tâm hồn trong trắng, thiện lương.
Một năm sau, khi cả hai cùng đỗ vào một trường đại học, cậu vẫn giữ thói quen ngày trước, kiên trì theo đuổi tôi. Sự quan tâm ấy khiến tôi ngày một khó xử, càng khó nói ra lời từ chối. Điều này chắc cậu không biết, bởi tôi đã giấu nó đi. Thích tôi đã đủ làm cậu mệt mỏi rồi.
Tôi vẫn nhớ hôm đó là một buổi chiều Thu, lấy hết can đảm mình có, tôi từ chối cậu và nói ra hết thảy những gì chôn kín lâu nay. Những dòng tin nhắn của cậu đột nhiên ngắn lại, như gói vào nỗi buồn đang ứa ra nhưng bị kìm nén. Cậu nói chúng ta vẫn sẽ là bạn, song tôi biết điều đó chẳng dễ dàng.
Bây giờ, cả hai đã khác. Cậu có cuộc sống của cậu, tôi theo đuổi giấc mơ của tôi. Chẳng ai còn liên lạc với nhau nữa...
Ai đó đã từng nói: "Tuổi thanh xuân cũng như mây trời. Yêu đúng là tình yêu, yêu sai là tuổi trẻ..." Tôi của năm ấy đã nợ cậu rất nhiều, nợ cậu lời cảm ơn, nợ một lời xin lỗi vì không thể đáp lại tình cảm của cậu. Có thể là sai người, cũng có thể là sai thời điểm. Biết sao đây khi trái tim tôi không chọn người yêu tôi...
Theo Hoa Học Trò
Ước mơ giản dị của mẹ Cách đây mấy chục năm, mẹ tôi là công nhân viên của một xí nghiệp. Hết thời bao cấp, cơ quan không có việc làm nên mẹ được nghỉ hưu ở tuổi 45. Nhưng mấy ai đã dám nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi thực sự vào tuổi đó, nhất là với một người chăm chỉ, yêu lao động như mẹ, ngoài ra còn...