Bạn trai chỉ có thể tặng tôi những món quà giá vài triệu
Yêu nhau một năm mà anh chỉ tặng được những thứ chưa bằng một phần nhỏ giá trị đồ tôi mặc trên người (món quà anh tặng chỉ khoảng 1-3 triệu).
ảnh minh họa
Tôi 23 tuổi, quen người yêu được một năm. Anh lớn hơn 3 tuổi, đang làm việc cho một công ty thiết kế nội thất, lương khoảng 12-15 triệu. Tôi làm cho một tập đoàn đa quốc gia, lương khá. Tôi là con một, sinh ra trong gia đình khá giả, bố mẹ nuông chiều từ bé và đặt rất nhiều kỳ vọng vào tôi. Nhà anh có 3 anh em, anh là con cả, nhà ở quê, cũng tạm được. Bình thường tôi đã quen với việc dùng hàng hiệu, đắt tiền, có cả hội nhóm hay chơi hàng hiệu; trong khi anh bình thường, công việc và mọi thứ đều không có gì đặc biệt. Anh khá chiều vì biết tôi chịu quen anh, thế nhưng nhiều khi tôi vẫn sợ mình sẽ khổ.
Yêu nhau một năm mà anh chỉ tặng được những thứ chưa bằng một phần nhỏ giá trị đồ tôi mặc trên người (món quà anh tặng chỉ khoảng 1-3 triệu). Tôi không chê anh nghèo nhưng muốn có sự chắc chắn cho tương lai. Bố mẹ vẫn thích người học thức cao và giàu có để 2 bên cân xứng. Tôi phân vân không biết có nên đặt tình cảm nhiều vào mối quan hệ này hay là bắt đầu mối quan hệ mới với người có điều kiện tốt hơn (nhiều người ngỏ lời nhưng tôi đã từ chối). Tôi vẫn thương anh nhưng nhiều khi khóc vì cảm thấy ức chế khi phải chịu thiệt thòi hơn bạn bè. Tôi sợ sau này mình sẽ khổ, sẽ hối hận. Bạn bè cũng khuyên nhiều lần nên chia tay để được yêu thương và chiều chuộng hơn, không việc gì phải đâm đầu vào nơi không an toàn. Mặc dù anh có hay hứa sẽ cố gắng làm việc nhưng thật sự tôi đủ hiểu biết và suy nghĩ để thấy anh cũng chỉ có thể khá lên chứ không thể dư dả gì nổi. Cuối tuần vừa rồi anh nói về quê thăm bố mẹ và ra điều kiện là tôi phải rửa chén sau khi ăn xong hoặc phải ngồi nấu vài món cho bố mẹ anh. Sau này cưới nhau sẽ ở nhà thuê 3 năm rồi mới mua được nhà, xe hơi thì phải trong 10 năm sau mới có được và mua trả góp. Tôi nghe xong choáng váng, nhà tôi từ trước giờ toàn đi xe hơi, mọi thứ đủ đầy, cảm thấy như chính mình đang đi vào ngõ cụt.
Xin nói thêm về tính cách của anh: Anh hiền, khá tốt tính, lễ phép, biết ăn nói nhưng khá bảo thủ về chuyện tình cảm. Tôi bản tính thẳng thắn, tính toán, nhà làm kinh doanh nên bố mẹ thích tìm người ngang bằng với gia đình. Tôi biết hiện tại mọi người hay lên án con gái giờ hay thực dụng, ham tiền, yêu người giàu để sung sướng; nhưng xin nói thẳng nhà tôi không thiếu gì để phải gọi là đổi đời cả, chỉ muốn được tương lai tốt và yêu chiều như trước giờ, vì thế buộc tôi phải tính toán và suy nghĩ. Một phần nữa là tôi cũng thương anh. Mong nhận được lời khuyên chân thành từ các anh chị đã trải qua những chuyện lựa chọn như thế này. Xin cảm ơn mọi người.
Theo VNE
Bé trai 10 tuổi vào cửa hàng mua món quà cuối cùng cho em gái, đôi mắt đượm buồn tiết lộ câu chuyện đẫm nước mắt phía sau
Cuộc đời của cậu bé là một chuỗi dài những đau khổ, bi kịch. Nhưng nào ngờ một cậu bé 10 tuổi lại có nghị lực lớn lao đến vậy.
Vào mỗi dịp giáng sinh, nhiều người thường đi chọn những món quà thật đẹp để tặng người thân, bạn bè mình, và tôi cũng không phải ngoại lệ. Tôi đến cửa hàng để tìm mua cho cháu mình một con búp bê thật xinh xắn. Và tại đây tôi đã tình cờ thấy một cậu bé đứng đó.
Video đang HOT
Cậu bé lặng lẽ vào cửa hàng với mong muốn mua được món quà cuối cùng cho em gái (Ảnh minh họa)
Cậu bé khoảng 10 tuổi, mặc một bộ quần áo cũ kĩ, tay cậu bé có quấn một dải băng màu hồng, cậu chỉ đứng đó và nhìn lên kệ búp bê với một đôi mắt đượm buồn. Thấy vậy tôi liền lại gần và bắt đầu nói chuyện với cậu bé.
- Tại sao cháu lại ở đây một mình, cha mẹ cháu đâu? - Tôi gặng hỏi.
Cậu bé trả lời vẫn với đôi mắt đượm buồn khi quay sang nhìn tôi:
- Cháu tới đây để tìm mua một món quà cho em gái cháu.
Tôi tiếp tục hỏi: "Wow, cháu đúng là một người anh trai tốt, nhưng sao cháu lại có vẻ buồn vậy?".
Cậu bé nói rằng cậu không có nhiều tiền để mua những con búp bê mà em gái thích, nên chỉ có thể đứng ngắm nhìn nó.
(Ảnh minh họa)
Tôi cố an ủi bé:
- Đừng lo, cháu tốt bụng như vậy chắc chắn ông già Noel sẽ biết và mang tặng cho em gái của cháu một con búp bê đẹp nhất.
Cậu bé bỗng im lặng hồi lâu, quay vào nhìn tủ búp bê rồi lại từ từ quay qua nhìn tôi vẫn bằng đôi mắt buồn rầu, cậu khẽ nói: "Ở chỗ em gái cháu sống không có ông già Noel".
Tôi ngạc nhiên hỏi: "Em gái cháu sống ở đâu vậy".
Cậu bé nhẹ nhàng nói:
- Em ấy sống ở trên thiên đường, cháu muốn em có một con búp bê thật đẹp để chơi cùng khi ở trên đó một mình. Mẹ cháu sẽ sớm đi lên đó với em ấy. Nếu cháu có thể mua cho em thì mẹ cháu sẽ mang nó lên cho em cháu.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự lặng người sau khi nghe cậu bé nói. Tôi đứng đơ ra một lúc rồi quyết định hỏi xem cậu bé có bao nhiêu tiền và bí mật để thêm vào trong túi cậu bé một số tiền đủ để cậu mua một con búp bê mình thích.
Cậu bé bỏ số tiền trong túi ra đếm và nhảy lên vì vui mừng, cậu nói:
- Cháu có đủ tiền để mua con búp bê rồi này, còn thừa một ít nữa, cháu có thể mua hoa hồng trắng cho mẹ cháu nữa, đó là loại hoa mà mẹ cháu thích nhất.
(Ảnh minh họa)
Tôi thực sự cảm nhận được sự hạnh phúc, vui vẻ trong đôi mắt của cậu bé. Thanh toán xong cậu bé cũng không quên chạy lại tạm biệt tôi.
Sau khi về đến nhà, tôi thực sự bàng hoàng khi đọc được tin tức trên một trang báo: "Một người phụ nữ say rượu kèm theo con gái gây tai nạn nghiêm trọng, người con gái chết tại chỗ và người mẹ đang nguy kịch". Tôi thất thần rồi suy nghĩ thật lâu, có phải đó là em gái và mẹ của cậu bé vừa rồi hay là một gia đình bất hạnh khác. Rồi sau này cuộc đời của cậu bé tốt bụng ấy sẽ ra sao ?
Vài ngày sau tôi vẫn luôn theo dõi những bài báo về vụ tai nạn ấy và cầu mong bình an cho mẹ của cậu bé. Nhưng nó chỉ làm tôi thêm đau lòng khi mà chỉ vài hôm sau đó, tin mẹ cậu bé không qua khỏi đã được rất nhiều trang báo đưa tin. Bỗng nhiên, tôi chợt nảy ra một suy nghĩ chưa chắc cậu bé mình gặp đã là con của gia đình đó. Tôi quyết định tìm địa chỉ và tham gia đám tang của gia đình bà mẹ bị tai nạn với hy vọng không gặp được cậu bé hôm đó trong đám tang.
Tôi đã đi mua một bó hoa hồng trắng rồi lặng lẽ đến đám tang và nhìn xung quanh, ánh mắt đượm buồn đó lại hiện lên, hai ánh mắt gặp nhau, cậu bé ôm chặt con búp bê trong lòng. Tôi không biết phải làm sao hay nói gì nữa. Tôi chạy thật nhanh lại quan tài rồi nhẹ nhàng đặt bó hoa hồng trắng xuống, đứng đó một lúc, rồi đi về thật nhanh mà không dám quay lại nhìn cậu bé.
(Ảnh minh họa)
Đây là một câu chuyện có thật ở Mỹ, nó nhắc nhở chúng ta hãy chú ý đến sự an toàn của mình hay người thân khi uống rượu bia thì đừng nên tham gia giao thông. Vì nó không chỉ hủy hoại cuộc đời bạn mà còn làm tan vỡ cả một gia đình.
Theo Ngoisao
Đêm tân hôn lặng cả người vì 'món quà' của bố chồng Em mới lấy chồng được một tháng nhưng cả tháng ấy, em không hề tìm thấy bất cứ niềm vui nào. Gia đình chồng em lúc nào cũng tiền và ... tiền. Em năm nay 24 tuổi, quê ở Cao Bằng. Bố mẹ em chỉ có hai cô con gái, em là cả. Gia đình em sống bằng nghề buôn bán nội thất...