Bạn trai biến thành bạn trai cũ trong tích tắc vì 20/10 tặng tôi bát… bánh mì sốt vang
Mà tôi còn chưa được nếm miếng sốt vang nào, chủ quán mới mang bánh mì ra thì bạn trai tôi đã đòi về mất hút!
Tôi vừa mới kết thúc mối tình 2 năm của mình vì bạn trai là một thằng vô tâm bạc nhược chị em ạ. Người ta thì lễ Tết xúng xính hoa quà, được cười vui hạnh phúc, còn tôi thì luôn sợ hãi khi nghĩ đến mấy dịp 8/3, 20/10, Noel với sinh nhật. Lý do rất đơn giản: bạn trai tôi là một người vô tâm, sống theo chủ nghĩa “không hoa quà” và dễ cáu nếu như tôi đòi hỏi.
Nghĩ lại tôi cũng thấy mình ngu ngốc, yêu nhau ngần ấy năm mà chưa bao giờ tôi dám phàn nàn chuyện bị thiệt thòi, thậm chí lần sinh nhật đầu tiên của tôi bên bạn trai, anh ấy còn bỏ đi chơi game đến tận sáng. Chẳng hoa chẳng quà, cũng chẳng chúc gì cả. Tôi khóc hết nước mắt suốt đêm, đòi chia tay nhưng anh dỗ mấy câu lại bỏ qua.
Tôi chẳng dám tâm sự với ai về chuyện đó, sợ bị bạn bè chê cười, rồi bố mẹ chửi mắng tội “dại trai”. 24 tuổi đầu mới có người ngỏ lời yêu, ngoại trừ việc không bao giờ tặng quà thì anh ấy cũng tốt, thường xuyên giúp đỡ và cho tôi tiền tiêu vặt. Vì lẽ đó nên tôi không dám chia tay, dù cứ đến ngày lễ là tôi lại tủi thân nằm nhà rồi khóc, ghen tị khi bạn bè khoe hoa quà nọ kia. Đi làm nhận được bông hoa của đồng nghiệp tôi cũng thấy hạnh phúc, nhưng chẳng dám mang về phòng vì sợ người yêu ghen.
Thế đấy, chuyện tình của tôi nó cứ mâu thuẫn mệt mỏi suốt 2 năm, thế mà tôi cũng nhắm mắt chịu đựng được. Tôi nhớ mãi lần đầu thắc mắc sao anh không tặng quà sinh nhật cho em, bạn trai đáp tỉnh queo: “Ngày thường anh cũng cho em đi ăn đi chơi rồi, em phải tiết kiệm cho anh chứ sao lại đòi bày vẽ làm gì cho tốn kém!”. Vâng, không ngờ trên đời này lại có người đàn ông coi tất cả mọi ngày như nhau, chỉ khác biệt mỗi dự báo thời tiết…
(Ảnh minh họa)
Giấu được một thời gian thì bạn bè tôi bắt đầu gạ hỏi rằng 8/3, Noel, 1/6 rồi Trung thu tôi có được bạn trai tặng quà như chúng nó không. Tôi sợ quá không dám trả lời tin nhắn, sau thì tôi chống chế sự soi mói của mọi người xung quanh bằng cách tự mua quà cho mình, rồi chụp ảnh đăng lên Facebook. Người yêu tôi ban đầu cũng ghen, tra hỏi đủ kiểu xem ai tặng, nhưng thấy tôi lủi thủi buồn bã nói quà em tự sắm, toàn thứ rẻ tiền nên anh lại tặc lưỡi cho qua.
Video đang HOT
Mấy hôm trước gió mùa về, đi làm đội mưa lạnh lẽo thấy các hàng bán hoa dần trở nên nhộn nhịp, tôi giật mình nhận ra sắp 20/10. Vừa vặn ga phóng nhanh lên chút, tôi vừa run run khi nghĩ tới cảnh lại lẻ loi một mình trong phòng, tắt hết thông báo Facebook lẫn tin nhắn điện thoại để khỏi trông thấy người khác khoe hoa quà nọ kia.
Hôm nay công ty tôi liên hoan mừng ngày Phụ nữ, tôi vui vẻ đi ăn trưa cùng đồng nghiệp rồi xin sếp về sớm. Đằng nào buổi chiều sếp cũng cho mọi người nghỉ, tôi cảm thấy được an ủi ít nhiều khi có một túi quà nhỏ kèm phong bì do công ty gửi tặng. Tung tăng trên đường về một mình, tôi ghé vào shop quần áo tự thưởng cho mình bộ váy mới, sau khi ưng bụng một chiếc váy xòe như công chúa thì tôi chụp ảnh tự sướng trong gương, đăng story giả vờ như quà được tặng giống mọi dịp lễ trước.
Nào ngờ vừa đăng xong, bạn trai bỗng gọi điện hỏi tôi đang ở đâu. Nghe anh bảo sẽ qua đón đi ăn, tôi ngỡ ngàng tưởng mình nằm mơ. Hỏi đi hỏi lại vài lần để chắc chắn rằng anh không đùa, tôi vội chạy về nhà thay đồ ngay lập tức. Người yêu bảo tôi mặc luôn chiếc váy vừa mua bởi anh thấy xinh xắn, tôi sướng quá cười híp tịt cả mắt!
Đúng 1 tiếng sau anh tới đón thật. Hồi hộp hỏi anh định đưa đi đâu chơi, anh nháy mắt tỏ vẻ bí mật. Lần đầu tiên được người yêu chở đi ăn đúng dịp lễ, tôi háo hức đến nỗi không thể ngồi yên. Đi qua mấy con phố thì bạn trai dừng phịch phát xuống cửa quán, tôi ngó biển thấy ghi “Bánh mì sốt vang – Trứng vịt lộn – Cháo thịt”.
- Ơ em tưởng đi ăn nhà hàng?
- Nhà hàng nào? Em bị ảo à? Trời lạnh ăn sốt vang cho ấm bụng, đòi đi ăn đồ tây thì em tự mà đi.
Hơi hụt hẫng một tí nhưng tôi vẫn nhanh nhảu vào trong quán, không muốn phá vỡ kỉ niệm ngày 20/10 đáng nhớ này. Bạn trai mạnh dạn hô to 2 suất sốt vang thêm 2 cốc trà đá, tôi gạ anh chụp kiểu ảnh khoe lên mạng. Anh cau có không chịu nhưng lát sau cũng đồng ý. Hỏi ăn xong có đi đâu nữa không, anh bảo về nhà đắp chăn cho ấm.
Bà chủ quán bê ra được 2 cái bánh mì chuột bé tí teo thì điện thoại người yêu tôi có chuông gọi đến. Anh chạy ra nghe một lúc, tôi mới bẻ 1 miếng bánh mì cho vào mồm thì anh quay lại vội vã kéo tôi đi về.
- Ơ làm sao đấy anh, em đã ăn được gì đâu?!?
- Ăn uống gì nữa, về nhà mà nấu mì ăn. Bạn anh gọi đi chở hộ nó con gấu tặng người yêu, anh phải qua giúp nó.
Nghe bạn trai nói lý do xong mà tôi sững sờ. Quà anh chưa bao giờ tặng tôi dù là 1 gói bim bim, thế mà quà của người khác anh lại nhiệt tình thế cơ chứ! Sau 1 phút ngỡ ngàng, tôi bình tĩnh đứng dậy tự rút ví trả tiền 5 nghìn bánh mì vừa ăn dở. Bà chủ lườm chúng tôi cháy mặt, nhưng tầm này thì quan trọng gì nữa!
Vừa xuống cổng nhà trọ cái bạn trai tôi phóng đi luôn, còn chẳng thèm tạm biệt nửa câu. Tôi rút điện thoại ra nhắn mấy dòng, xác nhận từ hôm nay chúng tôi không còn quan hệ yêu đương gì nữa, sau đó chặn hết liên lạc và tắt máy. Tôi lên phòng tắm rửa sạch sẽ, đốt cây nến thơm rồi nằm nghe nhạc, cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn. Đáng lẽ ra tôi phải vứt thằng người yêu dở hơi ấy đi từ lâu rồi mới phải!
Giận bạn trai nên tự mò xuống đất lạnh nằm ngủ, sự việc xảy ra sau đó khiến tôi xấu hổ vô cùng
Tôi cố ý bày ra "khổ nhục kế" để Tùng phải xuống nước năn nỉ dỗ dành, nhưng kết quả tôi mới là đứa phải xin lỗi.
Có chị em nào giận bạn trai hoặc chồng vào đúng ngày 20/10 như tôi không? Lý do không phải vì bạn trai quên tặng quà, mà bởi thứ anh tặng tôi chẳng thể dùng được. Cái gì người yêu tôi cũng tốt, mỗi mắt thẩm mỹ thì đáng sợ vô cùng!
Nói qua một chút về bạn trai tôi, anh ấy tên Tùng, 27 tuổi, là chàng trai lãng mạn gốc phố cổ Hà Nội. Chúng tôi gặp nhau vào mùa đông năm ngoái, khi tôi thất tình chui vào quán cafe nhỏ còn Tùng đánh guitar trên cái bục cũ. Tâm trạng như cái túi rách nên tôi chẳng quan tâm cái gì xung quanh, ai nói ai cười hay làm gì cũng chẳng biết. Thế nhưng Tùng lại để ý tôi, anh kể lại rằng lúc ấy trông tôi như con mèo ướt, dựa đầu vào cửa sổ nhìn ngốc nghếch vô cùng.
Tùng bí mật trả tiền cho cốc trà gừng của tôi, làm tôi mất công quay lại quán suốt nửa tháng để tìm xem ai là người giấu mặt khiến tôi mắc nợ 40 nghìn. Anh chủ quán cứ tủm tỉm cười suốt, lần nào tôi hỏi về nhân vật bí ẩn thì anh đều lảng tránh, chỉ bảo tôi quên chuyện đó đi, coi như món quà nhỏ tặng cho cô khách trung thành.
Được tặng quà mà chả thấy vui, tôi quyết định ngồi lì ở quán mỗi ngày để xem có ai "khả nghi" không. Cuối cùng thì chai mặt cũng có tác dụng, một bạn nhân viên nữ đã tiết lộ cho tôi biết người bao tôi ly trà gừng chính là anh đánh đàn của quán. Hôm ấy Tùng không tới, nên tôi đã quay lại vào tối hôm sau. Vừa nghe biểu diễn acoustic, vừa ngắm anh guitar, tôi quên luôn mối tình vừa mới gãy cách đó 2 tuần.
(Ảnh minh họa)
Sau khi lén xin được Facebook của anh guitar, tôi hồi hộp nhấn kết bạn và chờ đợi. Tùng đồng ý chỉ sau 2 phút, tôi ngỡ ngàng khi anh chủ động nhắn tin rủ tôi đi ăn khuya. Rồi sau vài buổi gặp gỡ ở quán trà, Tùng chính thức tỏ tình với tôi.
Ai cũng bảo số tôi may mắn, vừa bỏ được gã bạn trai cũ tồi tệ thì vớ ngay được anh chàng tốt bụng. Vừa con nhà gia giáo, lại hiền lành dễ thương, biết quan tâm bạn gái và gần như chẳng có gì để chê. Tôi và anh cũng có nhiều sở thích hợp nhau, đặc biệt là ăn uống và gu ăn mặc. Tuy nhiên, vẫn có một thứ Tùng làm tôi sợ hãi, đó là tư duy mua đồ mỹ phẩm cực "thảm họa"! Hình như trời sinh đàn ông không có tí năng khiếu chọn mỹ phẩm ấy nhỉ, mấy lần nhờ bạn trai tư vấn màu son với màu phấn mà câu trả lời tôi nhận được khá kinh dị. Toàn màu sến súa nhà quê, chưa kể lại còn ánh nhũ lấp lánh, không hề hợp với sự tinh tế của tôi chút nào.
Đến hôm qua 20/10 thì Tùng lại được dịp "phát huy" tài năng, chọn cho tôi món quà không thể dùng được. Ai lại đi tặng bạn gái thỏi son màu cam đánh lên môi nhìn như một con vẹt cơ chứ?!? Điên hết cả người! Lúc Tùng chìa hộp quà thơm phức ra tôi đã sướng đến híp cả mắt, nhưng vừa mở thỏi son ra thì trái tim tôi vỡ vụn. À cũng may nó không phải màu hồng cánh sen, nếu không thì tôi sẽ ngất xỉu ngay tại chỗ!
Tôi giận Tùng quá nên đuổi anh về, nhưng anh nhất quyết muốn ngủ lại với tôi. "Đằng nào thì trời cũng lạnh, về nhà anh thì xa, yên tâm anh không làm gì cả". Đã nói vậy thì ai nỡ đuổi đi nữa, nên tôi kệ cho Tùng muốn làm gì thì làm. Mới 10h tối bạn trai đã ngáy o o, còn cuộn hết cả chăn khiến tôi chả có gì để đắp! Bực quá nên tôi nghĩ ra trò khổ nhục kế, trải cái chiếu xuống đất rồi ôm gối nằm co ro.
Trời lạnh thật, chết tiệt. Gió cứ thổi qua khe cửa, ngó lên thấy Tùng chăn ấm đệm êm mà tôi tức nghẹn cổ. Đã tặng quà sai rồi lại còn vô tâm, phải đánh cho một trận bõ tức! Nghĩ là làm, tôi leo lên giường túm tóc người yêu dậy, vừa đánh vừa khóc um lên. Tùng ngơ ngác chả hiểu gì, nhưng sau đó anh làm một việc khiến tôi quên hết cả giận. Anh ôm tôi quấn chăn cùng, hỏi tôi đánh thế có đau tay không, tự xuống đất nằm thế ốm có muốn nằm nhà một mình không, anh bận đi làm kiếm tiền sẽ không đến chăm sóc đâu. Rồi anh bảo nếu tôi không thích màu son kia thì mai anh mua đền màu khác, đổi đến khi nào tôi ưng thì thôi, chẳng có gì phải nhặng xị lên dỗi hờn cho mệt.
Nghe anh nói mấy câu mà lòng tôi dịu hẳn. Tưởng Tùng vô tâm nhưng hóa ra tôi đã hiểu nhầm, anh cố tình để tôi tự quậy phá rồi mới dạy tôi bài học thấm thía. Chẳng mắng mỏ đánh lại tí nào, mà cuối cùng tôi phải lí nhí xin lỗi, tự thấy mình thật là trẻ con... Có người yêu vừa tâm lý vừa ngọt ngào như thế, nhất định tôi sẽ không để mất anh đâu!
Thấy bạn trai không yêu chiều lúc làm 'chuyện ấy', cô gái thì thầm 'hẹn kiếp sau không gặp lại' rồi lập tức ra tay tàn độc Cô Vưu nhân cơ hội khi bạn trai cũ nằm nghiêng một bên, cô với anh rằng: 'Kiếp sau chúng ta đừng gặp lại nhau'. Cô Vưu sống tại thành phố Đài Nam (Đài Loan) có mối quan hệ yêu đương và nhiều lần tan hợp với bạn trai cũ . Vào lúc 7h sáng ngày 20/7/2018, bạn trai cũ họ Quách hẹn...