Bạn hiểu như thế nào về vấn đề t.hủ d.âm ?
Con trai t.hủ d.âm sớm nhất vào quãng từ 12-13 t.uổi. Trong thời kỳ này, họ đã có khả năng đạt tới đỉnh cao khoái cảm, mặc dù chưa có sự p.hóng t.inh. Khoảng 14-15 t.uổi, phần lớn các chàng trai đều t.hủ d.âm.
Khác với các cô gái, trong sự phát triển của các chàng trai, t.hủ d.âm có ý nghĩa như một giai đoạn thử thách để chính thức bước vào đời sống t.ình d.ục. Theo chúng tôi, t.hủ d.âm là chiếc cầu phải qua để đi tới sự xuất hiện các xu hướng t.ình d.ục biệt giới và khát vọng yêu đương. Ở đây, chúng tôi cần nhắc lại: T.uổi dậy thì là thời kỳ con người ý thức được chức năng giới tính của mình. Lúc đó, ta phải học cách đối phó với sức mạnh tự phát này trong cơ thể. Trong khi đó, xã hội thiết lập những hàng rào vững chãi (bằng dư luận, tập quán, đạo đức, bằng những điều khoản pháp luật…) nhằm ngăn chặn sự bùng nổ của khả năng t.ình d.ục. T.hủ d.âm là một hình thức điều hòa mối mâu thuẫn tất yếu đó. Xét ở một khía cạnh khác, chúng ta không thể không thừa nhận rằng: Trong cuộc đời, có một thời kỳ quá độ, thời kỳ chuẩn bị khá dài trước khi con người đủ khả năng tâm lý và thể lực để thỏa mãn nhu cầu t.ình d.ục của mình, trước khi ta có thể đạt tới một tình yêu chắc chắn, trọn vẹn. Trong thời kỳ chuyển tiếp đó, t.hủ d.âm đóng vai trò khá quan trọng.
Con trai t.hủ d.âm sớm nhất vào quãng từ 12-13 t.uổi. Trong thời kỳ này, họ đã có khả năng đạt tới đỉnh cao khoái cảm, mặc dù chưa có sự p.hóng t.inh. Khoảng 14-15 t.uổi, phần lớn các chàng trai đều t.hủ d.âm. Mức độ tiến hành rất khác nhau, có thể 2 lần trong một tuần, một tháng, thậm chí có thể hằng ngày. Mức độ t.hủ d.âm phụ thuộc vào hoàn cảnh và điều kiện sau:
- Sức mạnh bản năng mang tính cá thể: Con người ra đời với một cấu trúc cá nhân, không ai giống ai. Sức mạnh bản năng của mỗi cá nhân phụ thuộc vào gene di truyền và những tác động nào đó ngay từ thời kỳ phát triển trong bụng mẹ. Vì vậy, việc một chàng trai t.hủ d.âm mỗi tuần 1 hay 10 lần không có gì đặc biệt. Sự x.uất t.inh trong g.iao h.ợp hay trong t.hủ d.âm đều kéo theo sau đó trạng thái mệt mỏi. Nhưng cho tới nay, chưa có căn cứ thực tế lẫn lý thuyết nào khẳng định t.hủ d.âm làm hại tới sức khỏe, ngay cả khi t.hủ d.âm quá mức. Theo chúng tôi, quan niệm cho rằng t.hủ d.âm làm tổn hại sức khỏe là một quan niệm phản tự nhiên. Bởi vì bất kỳ một hoạt động, luyện tập nào của các bộ phận thân thể cũng chỉ nâng cao công suất, cường độ hoạt động của nó mà thôi.
- Mức độ ngăn chặn mà cá nhân phải chịu: Việc đọc những cuốn sách viết theo quan điểm cũ, những tín điều tôn giáo, những lời lẽ răn đe của cha mẹ… đều làm hạn chế nhu cầu t.hủ d.âm.
- Lượng thời gian rỗi rãi: Những người hay thức khuya dậy sớm, mệt mỏi vì lao động hoặc vì thể thao thường dễ ngủ, rất ít khi t.hủ d.âm. Ví dụ: Một vận động viên khi bị chấn thương và phải nằm nghỉ ngơi thường t.hủ d.âm nhiều hơn so với thời kỳ luyện tập.
Khi t.hủ d.âm, người ta hay có những hình ảnh t.ình d.ục hộ tống. Người t.hủ d.âm càng ít t.uổi bao nhiêu thì những tưởng tượng đi kèm càng nghèo nàn bấy nhiêu. Trước t.uổi dậy thì, t.rẻ e.m t.hủ d.âm một cách vô ý thức. Chúng chỉ tạo cảm giác dễ chịu bằng cách kích thích, vuốt ve một khu vực nào đó trên thân thể mình. Chỉ tới lúc bước vào t.uổi dậy thì, khi nhu cầu về giới tính khác mình tăng lên, trí tưởng tượng t.ình d.ục mới xuất hiện và phát triển.
Một chàng trai đang lớn khi t.hủ d.âm thường tưởng tượng mình đang ôm ấp cô gái mình yêu thích, c.ởi q.uần á.o cô ta và “yêu” cô. Điều đó rất chính đáng và cần phải thế. Cũng không phải là chuyện tội lỗi nếu như một chàng trai đang lớn dùng tranh ảnh những cô gái trẻ để đ.ánh thức và giúp đỡ trí tưởng tượng của mình trong khi t.hủ d.âm Tất nhiên, việc sử dụng những tranh ảnh chỉ dẫn sự g.iao h.ợp cụ thể trong t.uổi này là hoàn toàn không nên. Chúng ảnh hưởng xấu tới đời sống t.ình d.ục của t.uổi trưởng thành sau này.
Khi t.hủ d.âm, trong đầu một cá nhân nào đó có thể xuất hiện những hình ảnh đồng tính luyến ái. Trong trường hợp đó, người này rất có thể đã phát triển theo xu hướng đồng tính luyến ái.
Vì sao t.rẻ e.m lại t.hủ d.âm?
T.rẻ e.m ở t.uổi chưa đi học thường t.hủ d.âm khi bị rơi vào tâm trạng chán ngán trên giường. Trong lúc buồn chán, đột nhiên chúng phát hiện ra trên cơ thể chúng có một vị trí mà nếu được cọ xát thì sẽ dễ chịu. Trẻ cũng có thể có t.hủ d.âm khi đang có bệnh ngoài da. Sự ngứa ngáy, bứt rứt khiến chúng tìm kiếm, phát hiện ra chỗ có thể đem lại cảm giác dễ chịu, thích thú.
Các bậc cha mẹ thường hay hốt hoảng, ghê sợ khi thấy con trẻ t.hủ d.âm vì họ liên tưởng tới sự t.hủ d.âm của người lớn. Nhưng t.hủ d.âm của t.rẻ e.m với người lớn hoàn toàn khác nhau về bản chất. Hành vi ấy ở t.rẻ e.m không gắn với t.ình d.ục. Mức độ cảm giác mà chúng đạt được cũng rất xa với cảm giác t.ình d.ục. Sau này khi lớn lên, khi t.hủ d.âm kết thúc bằng x.uất t.inh, những cậu con trai đó sẽ nhận ra sự khác nhau của t.hủ d.âm ở hai thời kỳ. Đại đa số trẻ không dễ gì quên được cảm giác dễ chịu của t.hủ d.âm lần đầu. Ngược lại, rất nhiều thanh niên từ bỏ việc t.hủ d.âm một cách chóng vánh, nhẹ nhàng khi biết tới tình cảm yêu thương thực sự. Trong giai đoạn đầu của t.uổi dậy thì, các cậu con trai t.hủ d.âm do sự căng thẳng ở bên trong. Sự căng thẳng này do hoạt động của hoóc môn gây nên, mặc dù lúc này các cậu chưa có t.inh t.rùng và chưa có sự x.uất t.inh. Trong thời kỳ cuối của t.uổi dậy thì và t.uổi trưởng thành, t.hủ d.âm đã có sự trợ giúp của trí tưởng tượng. Khuôn mặt, hình thể của một cô gái hoặc người đàn bà đẹp nào đó xuất hiện trong đầu các cậu khi các cậu bắt đầu t.hủ d.âm. Nhưng sau đó, khi các cậu đã có sự giao tiếp t.ình d.ục thì sự t.hủ d.âm tự rút lui khỏi cơ thể cậu. Nó chỉ tiếp diễn ở những người có khó khăn, trục trặc nào đó trong hoạt động t.ình d.ục.
Dấu vết đầu tiên của những thiên hướng bất bình thường trong t.ình d.ục thường bộc lộ ở trí tưởng tượng. Tất nhiên, khi đó cá nhân chưa ý thức được sự dị biệt của mình. Những người đồng tính luyến ái khi t.hủ d.âm hay tưởng tượng tới những người đồng giới khỏe mạnh, chẳng hạn cơ thể một chàng trai cùng lớp mà anh ta trông thấy rõ trong giờ thể thao hay trong lúc tắm. Dù biết rằng chàng trai đó đã có cô gái riêng rồi, cậu ta vẫn thèm được lòng chàng, ghen với cô gái được yêu kia. Khi nhận ra sự dị thường của mình về mặt giới tính, cậu ta cố gắng che đậy nó bằng cách cố gắng làm quen, đi lại với các cô gái nhưng đó vẫn chỉ là hình thức, là quan hệ bạn bè thuần túy. Chỉ sau này, khi tìm được sự giao tiếp tình cảm và t.ình d.ục với một người đàn ông nào đó rồi, cậu ta mới nhận rõ rằng, quan hệ giữa cậu với cô gái nọ mang tính chất khác, hoàn toàn giả tạo về mặt t.ình d.ục.
Video đang HOT
Hiện nay, có nhiều thanh niên đã tốt nghiệp phổ thông trung học mà vẫn không xóa nổi những định kiến sai lầm về t.hủ d.âm. Bất chấp các bài giảng về t.ình d.ục, họ vẫn không coi t.hủ d.âm như một giai đoạn, một nhu cầu tự nhiên trong bước phát triển của mình. Trong phòng khám bệnh, chúng tôi vẫn gặp những người phàn nàn rằng, khi g.iao h.ợp họ không tự chủ nổi chỉ vì họ t.hủ d.âm. Thật ra phần lớn họ là những người có hệ thần kinh không bình thường. Ngay trong lần giao tiếp t.ình d.ục đầu tiên, họ đã có thái độ thiếu tự tin, thậm chí khó chịu. Tâm trạng đó đã khống chế khả năng hứng dục tự nhiên, khiến họ không thực hiện được sự g.iao h.ợp hoặc g.iao h.ợp không ưng ý. Họ đi tìm nguyên nhân và cuối cùng đã lên án t.hủ d.âm một cách bất công: “Vì lúc trẻ tôi hay t.hủ d.âm nên bị cạn lực!…”. Vì ân hận và sự dằn vặt lương tâm, không ít người đàn ông đã tính tới chuyện tử tự.
T.hủ d.âm của nữ
Ở t.uổi ấu thơ, khi t.hủ d.âm còn chưa gắn gì với t.ình d.ục thì các em gái hay t.hủ d.âm hơn các em trai. Khi t.uổi dậy thì làm bùng lên nhu cầu t.hủ d.âm thực sự, các cậu con trai lại t.hủ d.âm nhiều hơn các cô gái. Khi giọt t.inh t.rùng đầu tiên ứa ra là lúc cậu con trai bước vào ngưỡng cửa của sự trưởng thành.
Ở các cô gái, những xúc động t.ình d.ục xuất hiện muộn màng và yếu ớt hơn, và phải kèm theo một điều kiện là có mặt chàng trai nào mà cô yêu. Cũng cần nhắc rõ hơn là: Tuy bước vào t.uổi dậy thì sớm hơn nhưng con gái lại đạt khoái cảm t.ình d.ục chậm chạp và yếu ớt hơn con trai. Các cô gái hay t.hủ d.âm bằng tay hoặc bằng một vật gì đó. Họ kích thích vào vùng có hạt k.hoái l.ạc, vào mép trong hoặc cửa â.m đ.ạo. Rất ít khi họ đưa cả một đồ vật nào đó vào sâu trong â.m đ.ạo, nếu có thì chỉ ở phụ nữ có t.uổi. Đàn ông thường t.hủ d.âm trong quãng t.uổi 20, phụ nữ ở quanh t.uổi 40.
Quan điểm giáo dục đối với t.hủ d.âm
Các bậc cha mẹ và các nhà giáo phải ý thức được một điều: T.hủ d.âm (trước hết và chủ yếu là ở con trai) bao giờ cũng là nhu cầu tự nhiên, là chuyện thông thường.
Xin dẫn ra đây một trường hợp: Có cặp vợ chồng đưa cậu con trai 16 t.uổi hơi chậm phát triển trí khôn đến phòng khám của chúng tôi. Cậu chưa hề biết tới sự x.uất t.inh bao giờ, hay bị cường dương và nhìn ngó phụ nữ. Vì không giải quyết được tình trạng căng thẳng t.ình d.ục nên cậu trở nên thô bạo với bạn bè, cha mẹ và cả với thầy cô giáo. Chúng tôi phải chữa cho cậu bằng thuốc gì đây? Như chúng ta đều biết, sử dụng tới thuốc men chỉ là điều bất đắc dĩ.
Nhất là trong ca bệnh này, cách chữa đơn giản nhất là chỉ hướng dẫn cho cậu… t.hủ d.âm. Ở đây chúng tôi chỉ muốn nói rằng, một thanh niên phát triển hoàn hảo về mặt thể lực cũng có thể gặp những chuyện oái oăm như vậy.
Chúng tôi đã khuyên cặp vợ chồng nọ thế nào? Việc đầu tiên là họ phải thay đổi triệt để chế độ sinh hoạt hàng ngày của cậu. Cậu phải lao động, tập thể thao để cơ thể mệt mỏi. Họ phải chú ý nhiều tới con. Nếu cậu không thể tham dự vào nhóm thể thao nào đó cùng bạn bè thì cha mẹ phải bỏ thời gian chơi thể thao với cậu. Một điều không kém quan trọng nữa là chuyện vệ sinh thân thể. Cậu phải tắm bằng nước lạnh. Nếu việc thay đổi chế độ sinh hoạt hàng ngày không đem lại hiệu quả thì ông bố phải nhờ bác sĩ chỉ cho cậu biết cách làm cho d.ương v.ật phóng tinh. Khi giải phóng được lượng t.inh t.rùng trong cơ thể, chắc chắn cậu ta sẽ ổn định được về mặt tâm lý và hết cái bệnh gọi là cường dương.
Cái khó ở đây là cách nói của ông bố. Tuy nhiên, đối với cặp vợ chồng nọ, khi đã biết rằng sự trưởng thành của đứa con kém trí khôn là một quá trình phức tạp, đầy những chuyện khó nhọc, bực mình, họ sẽ tìm ra được những lời lẽ và cách nói thích hợp. Phải giải thích cho cậu hiểu rằng, cậu, cũng như bạn bè đang ở t.uổi trưởng thành, đang đứng trước một cuộc thử thách nặng nề nhưng vẫn có thể vượt qua, vì thử thách này chỉ là nhất thời. Đối với những cậu con trai đó, cần dỗ dành, kích động hơn là ra lệnh.
Có những cậu con trai kém trí khôn nhưng lại t.hủ d.âm khá sành sỏi. Có lần người ta đưa tới phóng khám của chúng tôi một cậu 15 t.uổi, hơi đần. Họ yêu cầu chúng tôi chữa cho cậu khỏi chứng t.hủ d.âm vì cho rằng việc t.hủ d.âm làm cậu trở nên đần độn. Tất nhiên trong trường hợp này, gần như chúng tôi đã để cho họ về không.
Tuy chưa có số liệu đầy đủ nhưng chúng tôi đã có thể kết luận trước rằng, các cậu con trai kém trí khôn thường ít t.hủ d.âm hơn các cậu phát triển bình thường bởi chúng không có khả năng tự chủ và kiểm soát bản thân. Cần nhắc nhở họ rằng, tuy được phép t.hủ d.âm nhưng phải nhớ đó là chuyện hết sức riêng tư, không được để bất kỳ ai trông thấy.
Theo: ykhoa
Ấ.u d.âm, phô dâm: Những loại loạn dục quái gở
Được sự hỗ trợ chuyên môn từ TS. BS Nguyễn Doãn Phương - Viện trưởng Viện Sức khỏe Tâm thần Quốc gia, chúng tôi xin gửi tới quý độc giả những thông tin tổng quát về các thể loạn dục đã được ghi nhận.
Trước khi nói về các thể loạn dục đó, cần biết rằng, hiện nay y học "định nghĩa" lệch lạc t.ình d.ục (hay loạn dục) là chứng bệnh có liên quan đến hành vi t.ình d.ục bất thường, biểu hiện bằng sự say mê tìm kiếm một phương thức hoạt động t.ình d.ục đặc biệt, không được chấp nhận và tiềm ẩn nguy cơ gây đau khổ, nhằm đạt được sự cực khoái, thay vì hình thức t.ình d.ục thông thường.
Những thể lâm sàng phổ biến của loạn dục mà con người từng biết đến có thể kể tới như: Loạn dục đồ vật, loạn dục cải trang đồ vật, loạn dục phô bày (phô dâm), loạn dục nhìn trộm, loạn dục với t.rẻ e.m (ấ.u d.âm). Hay những thể hiếm của loạn dục như: Loạn dục gây đau, loạn dục với x.ác c.hết, loạn dục cọ xát, loạn dục với súc vật, thính dâm, loạn dục không biệt định...
Để độc giả dễ nắm bắt, chúng tôi sẽ lần lượt chuyển tải thông tin từ những thể loạn dục phổ biến cho tới các thể loạn dục hiếm, qua kỳ II và kỳ III của đề tài này và chốt lại với những cách thức điều trị bệnh loạn dục.
Loạn dục với t.rẻ e.m (Ấ.u d.âm)
Những người mắc chứng tâm thần này có khuynh hướng t.ình d.ục bền vững đối với t.rẻ e.m. Họ tự phát hiện ra "sở thích" này khi bước qua giai đoạn dậy thì, khi xu hướng t.ình d.ục của họ vẫn tập trung vào đối tượng t.rẻ e.m mà không có hứng thú với những người cùng t.uổi.
Loạn dâm với t.rẻ e.m là chứng tâm thần rất nguy hiểm
Theo TS. BS Nguyễn Doãn Phương, đây là loại loạn dục nguy hiểm và bị lên án nhiều nhất, vì gây ảnh hưởng nặng nề tới sự phát triển thể chất và tâm thần của các nạn nhân. Các bé bị lạm dụng thường luôn ở trong trạng thái lo sợ, hoang mang, không dám tiếp xúc với người lạ. Ở mức độ nặng hơn, khi trẻ bị xâm hại nhiều lần hoặc trong thời gian dài, trẻ có thể xuất hiện rối loạn trầm cảm có ý tưởng và hành vi t.ự s.át.
Theo một số khảo sát và nghiên cứu ở nước ngoài, tỉ lệ lệch lạc t.ình d.ục với t.rẻ e.m trong cộng đồng nam giới dao động từ 1% - 3%. Những người mắc chứng loạn dục này thường phổ biến ở nam giới hơn là nữ.
Nạn nhân bị nhắm tới có thể ở nhiều độ t.uổi, từ trẻ sơ sinh cho tới trẻ v.ị t.hành n.iên (bao gồm cả b.é t.rai và b.é g.ái). Thường các nạn nhân là trẻ dưới 13 t.uổi hoặc chưa dậy thì, và chưa ý thức về hoạt động t.ình d.ục. Còn các đối tượng loạn dục với t.rẻ e.m là những người trên 16 t.uổi và phải nhiều hơn nạn nhân ít nhất 5 t.uổi.
Sự lệch lạc trong nhu cầu t.ình d.ục khiến người bệnh không thể điều khiển được hành vi, dù biết đó là điều vô đạo đức. Họ có thể xuất hiện các triệu chứng trầm cảm, tự ti và lo sợ người khác biết về xu hướng t.ình d.ục của mình, dẫn đến tình trạng tránh tiếp xúc với người khác.
Những hành vi loạn dục với t.rẻ e.m cũng rất khác nhau: Một số người chỉ nhìn mà không đụng chạm vào trẻ. Một số khác lại thích đụng chạm hoặc c.ởi q.uần á.o của trẻ, đa số các trường hợp không có sự g.iao h.ợp. Khi có sự g.iao h.ợp thì thường là đối với trẻ lớn và có thể có yếu tố đe dọa, c.ưỡng b.ức.
Hầu hết những người loạn dục này là họ hàng, bạn bè hoặc hàng xóm của trẻ. Điển hình là người bệnh thường tìm cách thuyết phục, dụ dỗ và "thân mật" với nạn nhân.
Nạn nhân của chứng loạn dục với t.rẻ e.m có thể hứng chịu sự tổn thương nặng nề về thể chất và tinh thần
Hiện nay, vẫn chưa biết chính xác nguyên nhân gây ra chứng loạn dục với t.rẻ e.m. Bệnh có thể do sự phát triển không bình thường của một phần bộ não, sự mất cân bằng nội tiết, tâm sinh lý, t.uổi thơ bị lạm dụng, gây ảnh hưởng và ám ảnh về những hành vi t.ình d.ục không phù hợp.
Loạn dục với t.rẻ e.m là một bệnh mạn tính, việc điều trị cần tập trung vào thay đổi hành vi trong thời gian dài, để giúp bệnh nhân kiểm soát cảm xúc. Đôi khi, bác sĩ có thể chỉ định dùng thuốc để làm giảm ham muốn t.ình d.ục, như thuốc giảm testosterone và các chất ức chế tái hấp thu serotonin. Cùng với đó, người bệnh phải bị giám sát để tránh tiếp xúc, hoặc tiếp xúc một cách phù hợp với đối tượng t.rẻ e.m.
Ở nhiều nước phát triển, bác sĩ phải có trách nhiệm báo cáo với cơ quan chức năng những trường hợp mắc chứng loạn dục với t.rẻ e.m để có cơ chế giám sát, kiểm soát hiệu quả.
Đối với trẻ bị lạm dụng, điều quan trọng nhất là bảo vệ trẻ khỏi bị lạm dụng thêm những lần khác. Có những trường hợp phải đưa trẻ vào viện điều trị tâm lý, giúp trẻ nhanh chóng vượt qua để quay trở lại cuộc sống bình thường.
Loạn dục phô bày (phô dâm)
Những người mắc chứng loạn dục này cảm thấy hưng phấn t.ình d.ục mãnh liệt khi để lộ bộ phận s.inh d.ục của mình trước mặt những người không biết, không đề phòng. Triệu chứng này phải kéo dài trong vòng ít nhất 6 tháng để có thể chẩn đoán xác định.
Loạn dục phô bày thường gặp ở nam giới có xu hướng t.ình d.ục khác giới rõ ràng và khởi phát trước 18 t.uổi.
Theo một nghiên cứu ở Thụy Điển trên 2.540 người trong độ t.uổi 18-60, có 4,1% số nam giới và 2,1% số nữ giới có biểu hiện loạn dục phô bày. Đặc biệt, trong các nghiên cứu đối với bệnh nhân mắc chứng ấ.u d.âm, có tới 12% - 13% số bệnh nhân có hành vi phô bày cơ quan s.inh d.ục.
Loạn dục phô bày khiến nhiều nạn nhân ngỡ ngàng, sợ hãi
Khoảng một nửa số đàn ông mắc bệnh nói trên thường có tình trạng cương d.ương v.ật và t.hủ d.âm tại chỗ khi phô bày bộ phận s.inh d.ục. Số còn lại thì khoảng một thời gian ngắn sau mới t.hủ d.âm, vừa thực hiện hành vi vừa tưởng tượng ra phản ứng của nạn nhân khi phô bày cơ quan s.inh d.ục của mình.
Hầu hết nạn nhân có phản ứng chung là bối rối, ngượng ngùng, lúng túng và xấu hổ khi bất ngờ nhìn thấy bộ phận s.inh d.ục của người khác phái. Nạn nhân càng tỏ ra lúng túng thì bệnh nhân loạn dục phô bày càng thích thú và thỏa mãn ham muốn.
Điểm đáng chú ý là những người mắc chứng loạn dục phô bày chỉ mong muốn nhìn thấy những phản ứng đó, chứ hiếm khi chạm vào hay quấy rối, c.ưỡng b.ức nạn nhân.
Do vậy, nữ giới khi gặp những trường hợp loạn dục phô bày thì cần phải bình tĩnh, tránh tâm lý quá lo lắng và hoảng sợ.
Theo ghi nhận, những người mắc chứng loạn dục phô bày có thể thực hiện hành vi của họ ở nhiều hoàn cảnh khác nhau, như những nơi hẻo lánh, vắng vẻ, nơi thường có các n.ữ s.inh đi qua hoặc cửa các nhà vệ sinh công cộng. Có những trường hợp, đối tượng thích phô bày bộ phận s.inh d.ục của mình trước mặt nhiều người khác giới.
Loạn dục nhìn trộm
Những người mắc chứng tâm thần này thích nhìn trộm các hoạt động riêng tư, nhạy cảm của người khác giới như tắm, thay quần áo, quan hệ t.ình d.ục... nhằm tìm kiếm sự thỏa mãn và kích thích cao nhất.
Một số nghiên cứu tại Mỹ và Thụy Điển chỉ ra những điều khá đáng ngại. Tại Mỹ, khoảng 20% số phụ nữ được hỏi nói rằng, họ từng là nạn nhân của các đối tượng mắc chứng loạn dục nhìn trộm. Trong khi đó, ở Thụy Điển, khoảng 11,5% số nam giới và 3,9% số nữ giới được khảo sát có biểu hiện loạn dục nhìn trộm.
Người mắc chứng loạn dục nhìn trộm thường không tiếp cận trực tiếp nạn nhân
Theo tổng kết chung, đa số các đối tượng mắc loạn dục nhìn trộm là nam giới, khởi phát bệnh trước năm 15 t.uổi. Họ chỉ thích nhìn trộm, chứ không thích nhìn công khai và cũng không có xu hướng tiếp xúc quan hệ trực tiếp với nạn nhân, mà luôn giữ khoảng cách. Chính cảm giác sợ bị người khác phát hiện ra mình đang nhìn trộm cũng làm cho bệnh nhân tăng thêm sự thỏa mãn và kích thích.
Những người mắc chứng loạn dục nhìn trộm cũng giống như loạn dục phô bày, khi họ thường t.hủ d.âm và đạt cực khoái khi rình mò nạn nhân lúc nhìn trộm, hoặc vừa làm vừa nhớ lại những hình ảnh mà họ đã thấy.
Theo Nguyễn Trung Hiếu (Vietnamnet)
Tháo ‘bao’ giữa cuộc yêu có thể khiến ‘đối tác’ cảm thấy ‘thật tồi tệ’ Những nạn nhân của xu hướng t.ình d.ục nguy hiểm này xấu hổ tới mức không dám kể với ai. Họ sống trong nỗi sợ hãi, dằn vặt bản thân sau khi bị lén lút xâm phạm t.ình d.ục. ảnh minh họa Khi Cindy, 30 t.uổi, có cuộc hẹn lần đầu với chàng trai mà cô gặp trên ứng dụng hẹn hò trực...