Bạn bè nhìn tôi bĩu môi chê “gái nạ dòng”, anh phang thẳng mặt rồi làm hành động khó tin
Có vẻ họ đã nghe về tôi nên khi chúng tôi vừa xuất hiện, mọi ánh mắt đều đổ dồn về tôi và H.
Những cô gái trẻ trên bàn ăn nhìn tôi rồi lén cười với nhau. Tôi là người phụ nữ từng đổ vỡ hôn nhân, hiện tại đang một mình nuôi con gái nhỏ. Thú thật có cả tá đàn ông tán tỉnh nhưng tôi thừa hiểu họ đến với mình vì điều gì. Kẻ thật lòng thì ít mà kẻ muốn lợi dụng để chơi bời qua đường thì nhiều.
Khi H. xuất hiện, tôi cũng mang đầy hoài nghi và ngờ vực với anh. Nhưng qua thời gian, chứng kiến H. đối đãi với mình rất tốt, coi con gái tôi như con gái anh thì tôi bắt đầu xiêu lòng. Chúng tôi ở bên nhau như thế, cùng nhau chia sẻ mọi vui buồn của cuộc sống và chăm sóc cho con gái nhỏ của tôi. Mấy năm rồi kể từ khi ly hôn, tôi mới được vui vẻ và hạnh phúc nhường ấy. Tất cả là nhờ có H., tôi vừa yêu vừa cảm kích anh vô cùng.
Chúng tôi ở bên nhau như thế, cùng nhau chia sẻ mọi vui buồn của cuộc sống và chăm sóc cho con gái nhỏ của tôi. (Ảnh minh họa)
Tối hôm nọ H. dẫn tôi đi ăn tối với bạn bè anh, trai gái đủ cả. Mọi người cũng dẫn người yêu đến nhưng chẳng ai có hoàn cảnh đặc thù như tôi. H. là một chàng trai chưa vợ mọi người ạ, đó cũng là lý do ban đầu tôi khá đắn đo khi quyết định ở bên anh.
Có vẻ họ đã nghe về tôi nên khi chúng tôi vừa xuất hiện, mọi ánh mắt đều đổ dồn về tôi và H. Những cô gái trẻ trên bàn ăn nhìn tôi rồi lén cười với nhau. H. biết cả, anh khẽ nắm tay tôi dưới gầm bàn. Tôi biết sự bàn tán và soi mói sẽ không thể tránh khỏi nên cố gắng gạt bỏ vẻ mất tự nhiên, xấu hổ để khỏi làm mất mặt H.
Qua vài chén rượu, có hơi men nên bạn bè H. chẳng ngần ngại nữa. Họ nhìn tôi với H. cười giễu cợt: “Hôm nay mới được diện kiến người yêu mày. Không hổ gái 1 con, đúng là trông mòn con mắt. Thằng này quả nhiên số hưởng nhé! Gái 1 đời chồng có kinh nghiệm vụ kia lắm đúng không?”.
“Mày chỉ quan tâm đâu đâu ấy nhỉ. Gái qua 1 lần đò đâu chỉ biết chiều đàn ông trên giường, còn chăm bẵm, chiều chuộng đàn ông hết mực trong mọi lĩnh vực ấy nhé. Chẳng như hội gái tân, mình phải chạy theo nịnh bợ, lấy lòng hết cả hơi chưa xong”, một người khác lên tiếng.
Video đang HOT
Rồi họ gật gù với nhau: “Phải phải, chắc tụi mình cũng tìm một cô nàng bỏ chồng mà yêu cho sướng cái thân thôi. Hay nhờ bạn gái thằng H. giới thiệu cho luôn”.
Mấy lời đó khiến vài cô nàng trên bàn ăn nguýt dài: “Gớm, các anh cứ toàn tính chuyện hão huyền. Các cụ bảo rồi, trai tơ lấy gái nạ dòng như nước mắm thối chấm lòng lợn thiu! Các anh muốn như thế thì cứ việc, để hội này đi kiếm mối khác ngon hơn!”.
Những tiếng cười đùa, trêu cợt và chế giễu của họ chói tai vô cùng, tôi cắn chặt răng để không bật khóc ngay tại chỗ. Lúc đó đứng dậy về trước cũng không phải mà ngồi đó chịu đựng những lời mát mẻ của họ lại càng khiến tôi khổ sở.
Đúng lúc tôi chưa biết phải làm thế nào thì H. đã đứng bật dậy, nhìn cả bàn ăn từ tốn nói: “Cô ấy là người tôi chọn, tốt xấu thế nào tôi biết và tôi tự hưởng. Một đời chồng thì sao, đó có phải điều quan trọng nhất đâu. Chưa chồng mà bản tính không ra gì, không xứng để lấy về nhà thì còn tệ hại hơn nhiều!”.
Tôi khóc nức nở trong vòng tay H., hạnh phúc vô cùng. (Ảnh minh họa)
Cả bàn tiệc im phăng phắc, H. nói tiếp: “Tại sao một số cô gái chưa qua lần đò nào không tự hỏi bản thân, rằng nhiều người đàn ông họ lại chọn người phụ nữ từng ly hôn thay vì các bạn? Còn các cậu, nếu đã là bạn của tôi, mong rằng hãy tôn trọng sự lựa chọn của tôi cũng như người con gái tôi yêu. Nếu không, xin lỗi chúng ta chẳng thể làm bạn thêm được nữa!”.
Dứt lời H. xin phép về trước rồi nắm tay tôi dắt đi. Ra đến cửa nhà hàng, H. ôm tôi xin lỗi, hứa sẽ không để tôi phải rơi vào tình huống tương tự như vậy nữa. Tôi khóc nức nở trong vòng tay H., hạnh phúc vô cùng.
Nhưng qua tối đó tôi cũng hiểu ra 1 điều, tôi với H. thực sự có khoảng cách không hề nhỏ. Liệu quyết định đi cùng anh có phải chính xác?
Vừa sinh con không lâu thì mẹ bạn trai cũ gửi quà, mở hộp ra tôi khóc cạn nước mắt
Suốt 3 năm qua tôi không nhận được bất kỳ tin tức nào về Tuân.
Hiện tại tôi đã kết hôn và vừa sinh con trai đầu lòng cách đây không lâu. Cuộc sống hôn nhân của tôi hiện tại rất êm ấm. Chồng thương vợ, bố mẹ chồng là người hiểu biết, yêu con quý cháu, chúng tôi lại có thêm thành viên nhỏ trong gia đình rồi, thật sự tôi không mong muốn gì hơn nữa.
Vậy nhưng cách đây 1 tuần, tôi bỗng nhận được một hộp quà mà tên người gửi đối với tôi vừa quen thuộc lại cũng rất xa lạ. Người đó không ai khác chính là mẹ của bạn trai cũ của tôi! Đã 3 năm kể từ ngày chúng tôi chia tay, tại sao đột nhiên bác ấy lại gửi quà tặng tôi?
Tôi và Tuân từng có thời gian yêu nhau hơn 2 năm rất sâu đậm. Hai đứa đã thề nguyền hẹn ước và vạch ra biết bao kế hoạch về tương lai có nhau. Vậy nhưng đúng vào lúc tôi bị tai nạn, có khả năng phải cưa một bên chân thì Tuân đột ngột nói lời chia tay.
Tôi và Tuân từng có thời gian yêu nhau hơn 2 năm rất sâu đậm. (Ảnh minh họa)
Lúc ấy tôi vừa phải chịu đựng nỗi đau về thể xác nhưng nó cũng chẳng thấm tháp gì so với nỗi khổ sở về tinh thần. Người đàn ông tôi yêu nhất, cứ ngỡ rằng sẽ nắm tay nhau đi đến đầu bạc răng long, người tưởng sẽ không rời bỏ tôi bất kể có khó khăn gì - cuối cùng lại đang tâm bỏ lại tôi khi tôi đối mặt với nguy cơ bị tật nguyền một bên chân.
Tôi biết phụ nữ mà bị tật nguyền thì sẽ xấu xí lắm. Chẳng những không thể đi làm bình thường mà chuyện sinh con đẻ cái, chăm sóc gia đình, làm vợ làm dâu cũng ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhưng việc Tuân quay lưng không một lần ngoảnh lại vẫn khiến tôi khổ sở suốt cả năm trời sau đó.
Thật may mắn là cuối cùng đôi chân của tôi cũng được chữa khỏi lành lặn, không để lại di chứng gì. Thời điểm đó tôi muốn đến trước mặt Tuân để cười vào mặt anh. Nhưng tôi không làm sao tìm được Tuân cả, hỏi mẹ anh và bạn bè quen biết thì mọi người đều nói Tuân chuyển công tác các vào Nam rồi.
Rồi cuộc sống của tôi cũng bình thường trở lại nhưng tận sâu trong trái tim tôi vẫn chứa đựng một nỗi sợ hãi về sự phản bội của người đàn ông. Sau nhiều thử thách tôi mới quyết định kết hôn với người chồng bây giờ. Anh rất hiền lành, chăm chỉ làm ăn lại thật thà và thương yêu vợ con.
Suốt 3 năm qua tôi không nhận được bất kỳ tin tức nào về Tuân. Mang theo sự tò mò khó hiểu cùng với cảm giác xao động khó gọi được tên trong lòng, tôi mở chiếc hộp mà mẹ Tuân gửi cho mình. Để rồi khi nhìn rõ những món đồ và lá thư gửi kèm trong đó, tôi phải khóc nghẹn không thành tiếng.
"Hôm nay là ngày giỗ đầu của thằng Tuân. Cho đến lúc nguy kịch nó vẫn nhớ đến cháu. Vậy nên bác gói ghém tất cả những kỷ vật này gửi cho cháu, mong cháu hãy trân trọng để nó được vui lòng. Sau ngày hôm nay bác sẽ sang nước ngoài sống với con gái. Hi vọng cháu được bình an".
Thậm chí sau đó bác ấy cũng không hề thông tin cho tôi biết. (Ảnh minh họa)
Trong lá thư mẹ anh kể lại cho tôi nghe mọi chuyện, về lý do tại sao anh lại bỏ tôi đúng lúc tôi cần anh nhất. Hóa ra trước khi tai nạn xảy ra với tôi thì Tuân đã phát hiện bản thân mắc bệnh hiểm nghèo, khó mà qua khỏi nhưng anh đắn đo khổ sở mãi không biết phải nói với tôi ra sao. Trùng hợp tôi bị tai nạn, anh liền viện cớ đó để rời xa, khiến tôi căm hận mà quên anh hoàn toàn để bắt đầu cuộc sống mới.
2 năm bệnh nặng, những ngày tháng anh chống chọi với bệnh hiểm nghèo cũng chỉ có mẹ anh ở bên cạnh, còn tôi không hay biết gì. Thậm chí sau đó bác ấy cũng không hề thông tin cho tôi biết. Lúc này chuẩn bị rời Việt Nam sang nước ngoài định cư với con gái, bác ấy mới quyết định gửi thư và giao những kỷ vật Tuân để lại cho tôi bảo quản.
Chồng tôi về nhà đúng lúc, sau khi biết chuyện anh cũng vô cùng xúc động và cảm phục người yêu cũ của vợ chứ không hề ghen tuông. Tôi thật may mắn khi có được hai người đàn ông yêu thương mình nhất mực trong đời. Mặc dù Tuân không còn nữa nhưng chắc chắn là cả đời này tôi cũng sẽ luôn giữ anh ở một vị trí trang trọng nhất trong tim.
Bạn trai mới quen đòi "bao" tiệc sinh nhật mẹ tôi, nhưng đến khi trả tiền thì anh lại hỏi tôi đưa ví khiến cả gia đình chấn động Tôi không ngờ Lâm có thể làm vậy trong khi anh hùng hổ tuyên bố "Tiền với anh không là vấn đề"! Phải công nhận là tuổi 30 nhiều áp lực thật. Nào là thăng tiến sự nghiệp, công việc ổn định, khoản tiết kiệm tương lai, rồi gia đình giục cưới... Ngày nào mở mắt dậy tôi cũng ao ước được bỏ...