Bác sỹ ơi, có… sót đứa nào không mà vợ em đẻ xong bụng vẫn to quá vậy?
Anh bác sỹ kính trắng mặt đen đi một nửa, nhìn Minh như người ngớ ngẩn rồi đi thẳng ra ngoài không thèm ngoái lại. Minh quay sang, thấy vợ mình đang lườm mình đến tóe lửa.
Minh đẹp trai, công việc tốt, lương cao, gia thế lại không chê được chỗ nào, chỉ có duy nhất một điều khiến cho cuộc sống hoàn hảo của anh chệch đi 1cm. Đó là Thủy – vợ anh, là một cô nàng “bé bự” thứ thiệt. Hồi yêu nhau Thủy cũng có thân hình đẹp lắm, vòng nào ra vòng nấy, lại thêm khuôn mặt ưa nhìn và 2 bên má lúm đồng tiền khiến cho mỗi lần thấy cô cười là người Minh như có luồng điện xẹt qua. Anh quyết tâm theo đuổi và hạnh phúc khi được cô nhận lời.
Lấy nhau chưa đầy 3 tháng thì Thủy có thai. Thương vợ, Minh hết lời động viên Thủy chăm chỉ ăn uống, bồi bổ để tốt cho 2 mẹ con. Nhưng Minh đâu biết, tác dụng của 9 tháng 10 ngày chăm chỉ ăn uống và bồi bổ của Thủy lại to lớn đến vậy. Ngày Thủy sinh con, Minh vướng việc đột xuất nên đến muộn. Vào phòng hậu phẫu, anh suýt đứng hình vì không hiểu sao bụng Thủy vẫn… to như vậy. Anh vội chộp lấy tay anh bác sỹ đeo kính trắng đang đứng gần đó, lắp ba lắp bắp:
- Bác sỹ ơi, có…sót đứa nào không mà vợ em đẻ xong bụng vẫn to quá vậy?
Đêm đó về Minh ngồi thở dài thật lâu ngoài ban công còn Thủy thì cố thủ ở trong bếp với hoa quả và bánh trái cho quên nỗi buồn.
Anh bác sỹ kính trắng mặt đen đi một nửa, nhìn Minh như người ngớ ngẩn rồi đi thẳng ra ngoài không thèm ngoái lại. Minh quay sang, thấy vợ mình đang lườm mình đến tóe lửa.
Mà đâu phải một mình Minh nhầm đâu. Những ai quen biết Thủy đều bất ngờ khi gặp lại cô sau sinh. Có người còn trầm trồ: “Con mới sinh mà đã lại có bầu rồi à? Vợ chồng nhà này năng suất thật!”. Mặt cả 2 vợ chồng nghe xong đều tái xám, Minh đành cười lớn cho qua chuyện còn khuôn mặt Thủy thì đỏ lựng như sắp khóc. Đêm đó về Minh ngồi thở dài thật lâu ngoài ban công còn Thủy thì cố thủ ở trong bếp với hoa quả và bánh trái cho quên nỗi buồn.
Video đang HOT
Thủy muốn nhanh chóng lấy lại vóc dáng lắm chứ nhưng khổ nỗi khi mang thai thì phải ăn cho tốt vào con, khi đẻ xong rồi thì vẫn phải ăn để có sữa cho con bú, khi không phải cho con bú nữa thì càng phải ăn vì… cái bụng quen thói rồi, không ăn là đói đến mất ngủ, bủn rủn chân tay.
Đứa thứ 2 đến với hai vợ chồng ngoài kế hoạch. Hôm vợ đẻ, Minh lại đến muộn, nhưng rút kinh nghiệm lần trước, anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhìn cái bụng của vợ. Vào đến nơi, thấy cái bụng tròn vo như trống, anh khóc thầm trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn tươi cười hổ hởi:
- Chà, vợ anh giỏi quá, giỏi quá, vất vả cho em rồi. Con đâu em?
Chưa kịp hỏi thêm câu nữa đã bị Thủy ném cả cái điện thoại vào mặt.
- Con con cái gì.. nó còn chưa chịu ra đây này!
Thủy nhìn chồng cười mà như mếu: “Thế này liệu có khi nào em tròn 100 cân không anh?” (ảnh minh họa)
Minh dù đau điếng vẫn thầm thở phào trong lòng “À, bụng to như thế là do chưa đẻ, là chưa đẻ, may quá”. Nào ngờ đến khi nghe tiếng trẻ con khóc óe óe và vợ anh được đẩy ra, cái bụng vẫn không nhỏ đi là mấy…
Đứa thứ 2 chưa đầy 2 tuổi thì vợ Minh lại có đứa thứ 3. Ngày đi siêu âm với nhau, Thủy nhìn chồng cười mà như mếu: “Thế này liệu có khi nào em tròn 100 cân không anh?”. Minh nhìn vợ, rồi nhìn mình, rồi nhìn cái xe máy dã chiến luôn trong trạng thái sắp bốc đầu mỗi lần vợ ngồi sau mà đáp:
- Không sao không sao! Mua ô tô là được! Em cứ ăn uống bồi bổ chăm chỉ cho anh. Nhà mình đông đúc lại dáng vóc hơn người, đi ra ngoài đường nhất định không sợ ai bắt nạt!
Vì tuy hay tặc lưỡi thở dài mỗi lần nghĩ tới số đo 3 vòng và cân nặng của Thủy thế thôi chứ Minh chẳng có phàn nàn gì về cô vợ yêu thương chồng con hết mực này cả. Mỗi lần thấy Thủy buồn và tủi thân về vóc dáng của mình là Minh lại ôm lấy vợ, dụi đầu vào vai vợ và nói: “Vợ, anh đói rồi. Mình đi ăn em nhé! Em phải ăn thì mới có sức mà yêu anh yêu con cả đời chứ!”.
Theo Blogtamsu
Đến bao giờ thì em mới thôi làm khổ chính mình?
Trong cuộc đời này, chẳng phải ai cũng may mắn là người đến trước, để có được thứ tình cảm trinh nguyên và vẹn tròn của một ai đó. Bản thân vốn dĩ là người đến sau trong chuyện tình này, thế nên em cũng chẳng có quyền được đòi hỏi là tất cả trong trái tim anh.
Trong cuộc đời này, chẳng phải ai cũng may mắn là người đến trước, để có được thứ tình cảm trinh nguyên và vẹn tròn của một ai đó. Bản thân vốn dĩ là người đến sau trong chuyện tình này, thế nên em cũng chẳng có quyền được đòi hỏi là tất cả trong trái tim anh.
Anh nói rằng, lúc em đến bên anh là khi trái tim ấy đã héo khô vì những khô cằn của mối tình đã qua. Rằng anh không hề xem em là người thay thế, anh yêu em bằng một trái tim khác. Ừ thì, em đã tin như thế, tin tất cả vào anh. Thế nhưng, càng lúc anh lại càng làm cho em thấy hụt hẫng và bàng hoàng hơn. Em thậm chí không còn biết liệu rằng tình yêu này có xứng đáng để em đánh đổi.
Anh đối xử người cũ dịu dàng biết bao, còn với em thì thế nào? Anh có thể đợi người ấy hàng giờ để chở người ta đi ăn sáng. Còn em, chỉ có hơn 10 phút mà anh đã giận dỗi và la em suốt một buổi trời. Mặc cho em đã nói xin lỗi anh, anh cũng không hề nguôi đi sự giận dỗi. Anh có biết em đã tủi thân biết là bao nhiêu không? Em tự hỏi tình yêu em dành cho anh nhiều như thế, đến cuối cùng vị trí của em là gì trong anh? Khi nào chỉ chờ đợi em vài mươi phút mà anh đã như thế rồi.
Trong cuộc đời này, chẳng phải ai cũng may mắn là người đến trước, để có được thứ tình cảm trinh nguyên và vẹn tròn của một ai đó. (Ảnh minh họa)
Em nói với anh, giáng sinh này là giáng sinh đầu tiên mà em có người yêu, vì thế em muốn được ghi lại những kỉ niệm đẹp đẽ cùng anh. Em đã lên kế hoạch đi chỗ này, chỗ kia, nhưng đùng một cái, bạn anh gọi điện hẹn đi chỗ khác, anh cũng chẳng hỏi em có muốn đi nơi đó hay không? Anh quyết định tất cả. Để khi đến đó, em không biết bạn anh hẹn anh nơi nào, em cũng không biết đường đi, em đi theo anh. Anh tỏ ra bực bội và nói là sao suốt ngày em cứ lẽo đẽo theo anh hoài vậy, sao không đi chỗ nào khác đi. Anh nào biết được khi nghe những lời nói vô tình từ anh như vậy, em đã chẳng thể nào kiềm nén được nữa. Em cố đi thật nhanh để tìm một góc cho riêng mình, bước đi mà nước mắt tuôn rơi. Em tủi thân, em buồn, em đau, em thương chính bản thân mình sao lại trao đi trái tim cho một người không xứng đáng, là anh.
Em nói với anh, giáng sinh này là giáng sinh đầu tiên mà em có người yêu, vì thế em muốn được ghi lại những kỉ niệm đẹp đẽ cùng anh. (Ảnh minh họa)
Là do em yếu đuối, em nhu nhược khi từng ấy những hành động của anh như thế mà em lại chẳng thể buông tay anh. Em vẫn ngoan ngoãn ở bên cạnh anh như một điều đáng lẽ ra phải thế. Bởi vậy, có đau, có buồn cũng chỉ mình em phải đánh đổi, vì em ngu ngốc cho rằng nó xứng đáng. Nhưng em biết, đủ đau tự khắc sẽ buông. Rồi thì sẽ đến một ngày, sự chịu đựng cũng đến giới hạn, con tim sẽ hết đau. Là khi em mạnh mẽ đi ngang qua anh như người xa lạ. Là dù anh có nói những lời níu kéo cuộc tình này em cũng chẳng quan tâm. Là khi dù anh có đau khổ thế nào, em cũng chẳng màn bận tâm nữa. Là khi em biết sống, biết yêu bản thân mình, thay vì dốc hết con tim này cho một người duy nhất là anh - như - hiện - tại.
Đến bao giờ thì em mới thôi làm khổ chính mình?
Theo Blogtamsu
Cải thiện người chồng vô tâm trong ngày Noel Thay vì thất vọng với chồng, bạn hãy tạo ra một sự thay đổi nho nhỏ trong tâm trạng của người đó để cả hai có một kì Giáng sinh ngọt ngào. Không phải với ai, ngày lễ Giáng sinh là ngày tuyệt vời nhất trong năm. Có nhiều người cảm thấy thật mệt mỏi và chán nản khi chồng vô tâm, quên...