‘Ba tháng chúng tôi chỉ quan hệ có 6 lần’
Tôi 25 tuổi, chồng 40, biết nhau qua mạng được 2 năm mới quyết định quen. Anh là người ngoại quốc, sống ở nước ngoài.
Thời gian đó tôi mới là bạn vì đang quen với bạn trai ở Việt Nam, lý do đồng ý đến với anh vì tôi và bạn trai trục trặc, dẫn đến chia tay. Anh về nước đính hôn với tôi nhưng hai đứa vẫn không đi quá giới hạn, một phần tôi không yêu anh, một phần anh cũng không đòi hỏi.
Anh rất hiền lành, siêng năng, chăm chỉ, tốt bụng, tôi đến với anh cũng vì như vậy. Đêm tân hôn tôi bỏ anh ngủ ở khách sạn, về nhà ngủ với mẹ. Sau đó anh về nước vẫn gửi tiền cho tôi vì tôi nghỉ việc hẳn ở nhà. Đến ngày tôi qua nước ngoài sống với anh mới biết anh bị yếu sinh lý nặng, anh không biết làm sao, như một khúc gỗ. Tôi ban đầu nghĩ chắc anh hồi hộp nên như vậy. Qua mấy ngày sau không thấy anh đòi hỏi gì nữa. Mỗi lần tôi muốn anh đều né tránh và cảm giác bực bội.
3 tháng tôi ở với anh nhưng chúng tôi chỉ quan hệ 6 lần nhưng không đạt được thành công như mong muốn, tôi chưa bao giờ được quan hệ thật sự với chồng. Tôi khuyên anh nên đi gặp bác sĩ, nhưng cứ hứa miết rồi không đi. Anh hầu như không đòi hỏi chuyện đó, thậm chí lảng tránh. Tôi cố gắng nói chuyện để tìm cách giải quyết vấn đề nhưng vô ích.
Video đang HOT
Rồi anh cũng chịu đi gặp bác sĩ nhưng khi về nhà tâm trạng rất lạ, không nói gì cũng không ăn, không quan tâm đến tôi như mọi ngày nữa. Tôi hỏi anh cáu, nói không có gì. Rồi tôi có thai với anh nhưng cảm giác buồn bã, hụt hẫng, thất vọng, thậm chí cáu gắt, đánh anh, anh vẫn nhường nhịn. Lúc nào tôi cũng gây chuyện để cãi nhau, không ưng mắt tôi điên lên, chửi bới, thậm chí chửi anh ngu, chửi thề nữa bởi chưa chuẩn bị tâm lý để có con.
Tôi về Việt Nam chơi, anh nhắn tin nói chia tay vì không chịu được tính tôi. Tôi hoang mang lo sợ vì thật ra chia tay là điều tôi muốn nhưng không phải lúc này, tôi đang mang thai con của anh cơ mà. Anh tắt máy dù tôi cố gắng liên lạc. Tôi không chịu được nên tự mua vé bay qua trước sự ngạc nhiên của anh. Anh vẫn vui vẻ, nói nếu không gây lộn nữa sẽ ở chung, còn ngược lại nên chia tay, bởi tôi với anh chưa có giấy đăng ký kết hôn nên anh có thể trục xuất tôi về bất cứ lúc nào.
Tôi không thể quay về được, không có gì để quay về, sống với anh không có tình yêu, anh lại không thể làm chuyện ấy thì tôi phải làm sao. Tôi còn trẻ, không thể sống như thế này suốt đời, giờ lại mang thai, chưa có visa định cư nữa. Anh là người tốt, không có tật xấu gì cả, chỉ biết đi làm rồi về nhà phụ tôi làm việc nhà. Nhưng chúng tôi quá khác nhau: ngôn ngữ, thực phẩm, lối sống, thậm chí chúng tôi không ngủ chung. Xin hãy giúp tôi!
Theo VNE
Bị chồng khinh miệt dù đảm đang
Mọi khó khăn trong gia đình tôi đều gánh vác, đi làm lương ba cọc ba đồng cóp nhặt, vay mượn mua đất cho hai vợ chồng.
Tôi lấy chồng năm 27 tuổi, tình yêu trải qua nhiều sóng gió. Năm 21 tuổi khi đang là sinh viên tôi và một bạn cùng lớp yêu nhau 2 năm. Tôi rất yêu, mong được bên anh, nhưng sau khi ra trường anh về quê và xin được công việc ổn định rồi nói lời chia tay luôn. Tôi đã rất đau khổ, mất phương hướng trong một thời gian rất dài vì chúng tôi đã là của nhau, anh phụ bạc không một lời xin lỗi.
Tôi về quê, có một người đàn ông tán tỉnh, anh đã ly dị vợ mà giấu tôi, vợ con anh ở trong miền Nam, mãi sau tôi phát hiện ra mọi thứ. Trước ngày dạm ngõ, tôi từ chối không phải vì anh có vợ con, mà vì đã lừa dối tôi. Từ đây tôi là đứa con gái tai tiếng trong làng, cảm thấy mình không thể có hạnh phúc nữa. Tôi cũng chấp nhận như vậy, thà rằng sống một mình còn hơn cứ nhắm mắt đưa chân. Anh theo bám, mãi sau tôi mới cắt đứt được, trong thời gian đó vô cùng khốn khổ, phải tìm đủ mọi cách để trốn tránh.
Một năm sau, qua lời giới thiệu của người chị, tôi tìm hiểu anh, chồng bây giờ. Trong quá trình làm bạn, tôi kể thật mọi chuyện, nghĩ nên thành thật, còn chuyện người ta chấp nhận mình hay không là quyền của họ. Anh rất tốt, y như lời mọi người nói, bỏ qua hết, cùng tôi xây dựng gia đình. Tôi rất yêu anh, phải nói anh là người chồng tốt.
Từ khi lấy anh tôi chưa làm gì sai, mọi khó khăn trong gia đình đều gánh vác, đi làm lương ba cọc ba đồng cóp nhặt, vay mượn mua đất cho hai vợ chồng. Hàng tháng anh đưa vỏn vẹn 4 triệu mà không phải suy nghĩ tiền gửi con, tiền sữa, tiền ăn hai vợ chồng, tiền trả nợ mua đất. Đi làm về tôi lại cơm nước, cho con ăn rồi nhận sổ sách về làm thêm để kiếm thêm thu nhập.
Lắm lúc tôi thấy mệt mỏi, nào bố chồng ốm gửi tiền, con ốm đưa đi viện... đã vậy giờ đây anh càng ngày càng thay đổi, anh vẫn chưa vừa lòng với tôi. Hạnh phúc là thế, khi người ta còn yêu còn tha thứ được, hết yêu cái gì cũng xấu. Giờ đây tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản vô cùng, đang muốn tìm đến cái chết để kết thúc tất cả, cứ nghĩ đến đứa con một tuổi tôi lại không đành.
Ngày nào cũng vậy, anh cứ có rượu vào lại nói "Chán lắm", rồi nói đàn bà hơi tí là lẳng lơ, tai tiếng. Mỗi lần như vậy trái tim tôi lại chết điếng, tôi chỉ âm thầm khóc, đau đớn, chỉ trách bản thân không cho anh vừa ý, không làm người vợ tốt. Giờ đây tôi phải phục tùng anh như ôsin, có khi cả tháng anh không động đến người tôi, anh chê bai, khinh bỉ.
Tôi tự nhủ anh chấp nhận tôi đã là điều may mắn rồi. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Nghiện sex, tôi khát khao được ngoại tình Tôi biết ngoại tình là sai trái nhưng tôi không dứt được vì quá nghiện sex. Tôi phải làm sao? Không biết bao lần tôi tự xỉ vả chính bản thân mình nhưng tôi vẫn không làm được. Tôi khinh bỉ chính mình khi ngoại tình, phản bội chồng nhưng tôi lại không thể dứt ra được anh ta dù tôi biết điều...