Bà nội ép mẹ tôi từ bỏ chồng con vì dám làm nghề “kỳ cọ” cho người khác
Bà nặng lời xúc phạm mẹ tôi, chê mẹ không có lòng tự trọng, hạ mình để kiếm tiền ở một nơi phàm tục.
Hồi tôi còn bé, có lần bà nội bảo mẹ tôi được bà rước về làm con dâu là nhờ cái nghề gõ đầu trẻ. Với bà thì bác sĩ với giáo viên là nghề cao quý lắm. Bà đi “chọn” khắp nơi mới gặp được mối ưng, mang hẳn 2 chỉ vàng đến đặt lễ hỏi cưới.
Tuy lương giáo viên không cao nhưng mẹ tôi vẫn sống tốt nhờ điều kiện kinh tế của nhà chồng. Ông bà nội tôi có của ăn của để, lại có lối sống ưa thể diện nên con dâu không giỏi kiếm tiền cũng chẳng sao. Ai đến nhà tôi khen 3 thế hệ đều nề nếp gia giáo là ông bà nội thích vô cùng, toàn khoe con dâu ngoan hiền biết dạy dỗ cháu.
Mẹ tôi ít nói và hiền lành nên lúc nào cũng an phận. Ông bà bảo gì nghe nấy, bố tôi nói gì mẹ làm nấy, hầu như chưa bao giờ mẹ tranh cãi với ai trong gia đình. Từ bé đến giờ tôi chỉ bị ông bà và bố mắng chứ mẹ chẳng khi nào nặng lời với tôi. Nếu tôi phạm lỗi sai thì mẹ chỉ phạt đọc sách hoặc chép văn thơ gì đó thôi.
Tôi lớn lên trong sự bảo bọc dịu dàng của mẹ và vật chất đủ đầy của gia đình. Cho đến một ngày mùa đông năm 2022, sau khi bố tôi gặp tai nạn nghiêm trọng nằm liệt giường thì bão giông bắt đầu ập tới.
Do ảnh hưởng của đại dịch nên việc kinh doanh của ông bà gặp khó khăn. Tài chính cứ kiệt quệ dần và ông bà phải chuyển chỗ làm ăn về một cửa hàng bé xíu trong ngõ. Ông bà cho nhiều người vay số tiền lên tới hàng tỷ, nhưng đến lúc lao đao đi đòi nợ thì chẳng thu hồi được mấy.
Bố tôi không dậy đi lại được nên mọi thứ phụ thuộc hoàn toàn vào sự chăm sóc của người khác. Ông không thể kiếm ra tiền vì phải nằm một chỗ, đi vệ sinh cũng phải nhờ vợ bế đi.
Vì nghỉ liên tục để chăm sóc chồng nên cuối cùng mẹ tôi bị mất việc. Chỗ mẹ tôi làm là trường tư nhân, họ cần giáo viên trẻ khỏe và chăm chỉ, nhưng mẹ tôi vừa lớn tuổi lại vừa bận rộn lo việc gia đình nên họ đành lấy cớ cho mẹ nghỉ hưu sớm.
Video đang HOT
Lúc nghỉ mẹ tôi không hề nói với ai. Bà vẫn âm thầm túc trực cạnh chồng, không kêu ca than vãn nửa câu. Tôi cũng thường xuyên động viên bố cố gắng, tuy vụ tai nạn lấy đi của bố nhiều thứ nhưng người còn sống là còn hy vọng, biết đâu sau này phép màu sẽ xảy ra. Giờ tôi cũng đi làm rồi nên có thể kiếm tiền phụ bố mẹ chuyện thuốc men ăn uống, báo đáp công ơn bố mẹ như họ từng nuôi dạy tôi suốt bao năm.
Chừng 1 tháng sau khi mẹ thôi việc thì bà nội biết. Một người quen vô tình tiết lộ chuyện mẹ tôi không còn là giáo viên, bà nội tưởng họ đùa nên về hỏi lại mẹ. Sau khi nghe mẹ thừa nhận tất cả thì bà nổi cáu, không nói chuyện với con dâu suốt mấy tuần liền.
Mẹ tôi vẫn khỏe mạnh nên ngồi nhà thất nghiệp bà không cam tâm. Tôi lên mạng tìm đủ loại công việc để gợi ý cho mẹ, nhưng giữa thành phố lớn đông đúc như này kiếm việc văn phòng cho một phụ nữ 50 tuổi cũng là bài toán khó. Kinh nghiệm mẹ có thừa song tuổi tác lại không phù hợp với yêu cầu của số đông, làm gia sư không được mà mở lò luyện thi cũng khó.
Thế là mẹ lẳng lặng rẽ sang hướng khác mà tôi không hay biết gì. Cả tháng nay tôi thấy mẹ liên tục ra ngoài từ 4h chiều đến 10h tối, mang theo cái túi bảo đi dạy học thêm cho con nhà người ta. Bà nội giận mẹ nên không thèm hỏi chuyện, chỉ có mỗi bố con tôi ủng hộ việc mẹ làm.
Sự thật về công việc của mẹ chỉ vỡ lở khi một người bạn của bố đột nhiên ghé thăm. Khi ấy gia đình tôi đang ăn cơm tối, còn mẹ tôi thì vắng nhà. Cô ấy hỏi thăm tình hình sức khỏe của bố tôi xong thì vô tư kể rằng vừa gặp mẹ tôi ngoài trung tâm mát xa bấm huyệt. Cô trông thấy mẹ nhưng mẹ không nhận ra cô. Tôi tưởng mẹ làm dọn dẹp lao công hay việc gì đại loại thế, không ngờ bạn bố lại bảo mẹ cầm khăn đứng ở bể tắm và kỳ cọ thân thể cho khách đến mát xa!
Tôi từng đến trung tâm chăm sóc sức khỏe kiểu đó rồi nên biết rõ nơi mẹ mình đứng. Chỗ ấy là nơi khách ngâm mình trong bồn lá thuốc, sau đó có nhân viên kỳ cọ sạch sẽ chân tay cho khách trước khi vào công đoạn mát xa.
Bà nội nghe bạn bố nói xong thì tức đến hoa cả mắt, bà lảo đảo đứng dậy bắt tôi gọi mẹ về nhà ngay. Tôi gọi nhưng mẹ không nghe máy. Mãi 10 rưỡi khuya mới thấy mẹ mỏi mệt bước vào nhà.
Bà nội mắng mẹ tôi là “đàn bà không có liêm sỉ”. Đang làm nghề giáo viên cao quý lại hạ mình xuống để kỳ cọ cho người khác, ngày nào cũng nhìn họ lõa thể để kiếm tiền. Bà chê đó là tiền “dơ bẩn”, không xứng với người có tri thức như mẹ, chê mẹ là xúc phạm nghề giáo.
Tôi thương mẹ đến bật khóc, cố gắng đứng ra để bảo vệ mẹ nhưng bà nội cứ nhất mực đòi đuổi mẹ đi. Bố tôi cũng bênh và nói đỡ cho vợ, bố bảo mẹ vì kiếm tiền chữa bệnh cho bố nên mới phải làm công việc tay chân. Mẹ tôi thì không biện minh lời nào cả, cứ im lặng cho bà trút giận lên đầu. Việc mẹ làm có gì xấu xa đâu cơ chứ. Chỉ là tính chất nó hơi nhạy cảm và khiến người khác dễ suy nghĩ sai lệch mà thôi.
Gia cảnh sa sút là điều không ai mong muốn. Nhưng thay vì ủng hộ con dâu kiếm miếng cơm manh áo thì bà nội lại chọn sĩ diện. Bà bảo từ giờ coi như không có người con dâu như mẹ tôi, không muốn bị bôi tro trát trấu bằng cái việc đi kì cọ thân mình thiên hạ. Bà bắt mẹ tôi phải chọn gia đình hoặc tiền, nếu tiếp tục làm ở trung tâm mát xa kia thì phải từ bỏ chồng con, nghĩa là ly hôn và rời khỏi nhà này.
Tôi nhìn mẹ mà đau lòng đến quặn thắt. Thời buổi khó khăn như bây giờ, kiếm đồng tiền chân chính cũng bị người nhà coi thường đến vậy sao?…
Tôi muốn ly hôn ngay khi nhìn vào một bức ảnh
Chồng tôi là người yêu thương vợ con, nhưng không ngờ một ngày lộ tẩy sự thật đáng sợ.
Tôi năm nay 31 tuổi, kết hôn được 5 năm. Từ lúc yêu nhau cho đến lúc kết hôn tôi luôn hài lòng với gia đình của mình, nhất là người chồng của tôi. Anh ấy khiến tôi yên tâm, tin tưởng và tự hào. Một người chồng không chỉ mẫu mực trong mắt tôi mà tất cả người thân, bạn bè và đồng nghiệp của anh ấy đều quý mến.
Chồng tôi có đời sống lành mạnh, ít rượu bia và chăm chỉ thể dục thể thao. Chồng cũng hay giúp đỡ vợ trong các công việc nhà, chúng tôi cùng nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa trong không khí vui vẻ, hạnh phúc. Anh ấy cũng quý trọng, yêu thương bố mẹ và anh chị em của tôi. Ai cũng tấm tắc khen tôi khéo chọn chồng, người đàn ông "điểm 10" trong mắt mọi người.
Tình cảm của hai vợ chồng cũng rất mặt nồng, chồng tôi lãng mạn, lúc nào cũng nói lời yêu thương vợ con. Tôi chỉ mong gia đình mình vẫn luôn giữ được không khí vui vẻ, đầm ấm, hạnh phúc. Dù có lúc cũng lo sợ chồng ra bên ngoài có người khác, nhưng tôi tự an ủi mình với người như thế, sẽ không có chuyện đó xảy ra.
Có ngờ đâu, điều mà tôi sợ nhất đã xảy ra. Chồng tôi có người bên ngoài, một người không có gì nổi bật, kém tôi về học thức và nhan sắc. Nếu không có những bằng chứng là những đoạn tin nhắn, hình ảnh đầy yêu thương giữa hai người họ, chắc tôi không tin đâu. Nhìn vào bức ảnh chồng ôm ấp nhân tình mà người quen của tôi chụp lại gửi cho tôi sốc đến suýt ngất. Tôi sụp đổ, đau khổ, còn chồng tôi chỉ biết nói câu xin lỗi, mọi chuyện tùy tôi quyết định.
Đau khổ vì chồng ngoại tình còn thách thức ly hôn. Ảnh minh họa
Tôi thì khóc cạn nước mắt, chồng thì coi như không có chuyện gì xảy ra. Anh ấy còn bỏ đi mấy ngày, chỉ về nhà một lát để lấy đồ cá nhân... Khi thấy vợ, nói câu phũ phàng: " Cô thích ly hôn thì tùy. Cứ làm đơn đi, nhắn tôi về ký. Nhà cửa chia đôi, cô thích nuôi con tôi nhường cho cô".
Giữa lúc đau khổ, tuyệt vọng mà không biết phải thế nào, chỉ biết chia sẻ với mẹ chồng và chị chồng. Mong rằng họ sẽ khuyên chồng tôi vì vợ con mà cắt đứt với người bên ngoài, nhưng không ngờ tôi lại thêm thất vọng. Mẹ chồng tôi còn đổ lỗi cho con dâu: " Con trai tôi ngoan ngoãn, hiền lành, để xảy ra chuyện ngoại tình chắc chắn là lỗi do cô. Phải thế nào thì chồng nó chán, nó mới đi tìm người khác".
Tự dưng bị đổ tội khiến tôi rất mệt mỏi, không biết trông mong vào ai. Nhà chồng tôi ai cũng biết chuyện, nhưng không ai can thiệp, giúp tôi. Còn với bố mẹ đẻ, tôi cũng không dám tiết lộ điều gì vì sợ rằng họ sẽ buồn và lo lắng cho tôi. Hàng ngày chứng kiến chồng vắng mặt ở nhà để đến bên người khác tôi rất đau lòng. Tôi tự trách bản thân đã quá tin tưởng chồng mà mất cảnh giác, giờ để xảy ra chuyện lúc biết thì đã quá muộn.
Chỉ trong thời gian ngắn, chồng tôi từ một người mẫu mực, hoàn hảo nay đã trở thành con người vô tình bạc nghĩa. Gia đình đang êm ấm giờ đứng trước bờ vực đổ vỡ. Tôi nghĩ nhiều đến ly hôn, nhưng phần vì thương con còn nhỏ, phần vì tiếc nuối những năm tháng đẹp đẽ nên chưa đưa ra quyết định của mình.
Chồng ngoại tình, tôi có nên tìm cách cứu vãn hôn nhân bảo vệ hạnh phúc hay là ly hôn để giải thoát? Hãy cho tôi lời khuyên!
Định bỏ chồng để tái hợp tình cũ giàu có đẹp trai nhưng thấy mặt anh, tôi hoảng hồn chạy Trước ngày hẹn, tôi lục tung tủ quần áo không được bộ đồ nào đủ lộng lẫy như ý bèn đầu tư 3 triệu mua 1 chiếc váy trễ vai, mặc vào người nhìn ngon nghẻ hẳn. Ngày học đại học, tôi từng có mối tình đẹp như trong mộng với Tuấn. Anh là trai thành phố, ga lăng, đẹp trai vô cùng....