Anh yên tâm, em sẽ không làm bạn nhảy của anh tổn thương đâu!
Tôi lại nói: “Anh yên tâm, em sẽ không làm bạn nhảy của anh bị tổn thương đâu”. Chồng tôi đành phải gật đầu đồng ý.
Tôi là một phụ nữ 36 t.uổi có một công việc ổn định, một gia đình êm ấm. Mọi người thường nói tôi số sướng, cuộc sống êm đềm may mắn. Nghe xong, tôi thực sự rất mãn nguyện về gia đình mình, về người đàn ông mình lựa chọn.Nhớ lại lần đầu gặp anh, tôi thực sự không có chút ấn tượng nào về chồng mình. Anh, một chàng trai nông thôn lên thành phố học, hiền lành và ít nói, anh lớn hơn tôi 2 t.uổi, nhưng học cùng khóa vì lận đận đường thi cử. Còn ngược lại, tôi là một cô gái thành phố, học giỏi và năng động, không xinh nhưng được nhiều bạn trong khoa thầm cảm mến. Chúng tôi quen biết nhau khi cả hai cùng tham gia chương trình văn nghệ đón “Tân sinh viên” của trường. Tôi đã bị ngã gẫy chân, anh đã tình nguyện đưa tôi đi viện. Sau đó anh nhận luôn nhiệm vụ đưa đón tôi đi học. Tôi rất ái ngại, nhưng anh nhiệt tình đến mức tôi thực sự cảm động.
Tôi biết tình cảm anh dành cho tôi hơn mức tình bạn. Ra trường, chúng tôi lại làm cùng 1 cơ quan nhưng ở hai phòng khác nhau. Do đó, chúng tôi thường xuyên gặp nhau, tình cảm được vun đắp theo thời gian. Chúng tôi lên duyên vợ chồng.
Sau 10 năm, vợ chồng tôi đã có chút gọi là sự nghiệp, anh được trưởng phòng, tôi thì vui vẻ với sự nghiệp chăm con. Một ngày, tôi chợt nhận ra, thời gian gần đây chồng tôi nói chuyện hay ậm ờ, rồi trả lời qua quýt, nói trước quên sau. Hơn nữa, anh thường xuyên về muộn, đến nhà là thả người lên giường ngáy khò khò, không thèm lau mặt hay tắm rửa.
Bằng cảm nhận riêng tôi hiểu rằng chồng mình đang mắc một căn bệnh tinh thần nào đó. Thế là tôi ngấm ngầm theo dõi mọi hành tung của chồng và phát hiện anh đã lăng nhăng với một cô gái. Cô này chính là bạn học phổ thông của anh, trước cũng là hoa khôi của trường. Năm ngoái, cô B đã ly hôn chồng, đến giờ chưa tái hôn. Bằng giác quan của người vợ, họ đã có thời gian gian díu với nhau trước khi tôi phát hiện ra. Tôi vô cùng sốc khi phát hiện ra điều này. Biết bao sự hi sinh thầm lặng của tôi cho gia đình, người đàn ông mà tôi lựa chọn lại lén lút ngoại tình . Lúc này, tôi chỉ muốn đến cơ quan ầm ĩ cho anh ta một trận để anh ta bẽ mặt trước mọi người, để anh ta xấu hổ bẽ bàng. Hoặc sẽ đi dan díu với người đàn ông khác, xem anh ta cảm nhận thế nào với cái sừng trên đầu. Nhưng rồi, tôi nghĩ, làm thế mình được gì, ngoài việc làm chính bản thân mình đau khổ, con cái mình tổn thương…
Video đang HOT
Cuối cùng tôi nghĩ ra một cách, cố gắng kiềm chế sự tức giận, làm ra vẻ như chưa biết gì, càng ngày càng tỏ ra dịu dàng, chiều chuộng chồng hơn. Một hôm, tôi mua về rất nhiều thức ăn, nói với chồng: “Em định mời cô B đến ăn cơm, anh ở nhà cùng ăn cho vui nhé!”. Chồng tôi nghe xong đã ngầm đoán được ý định của tôi, xem ra phen này lành ít dữ nhiều, vì vậy anh ngập ngừng mãi không nói được lời nào. Tôi lại nói: “Anh yên tâm, em sẽ không làm bạn nhảy của anh bị tổn thương đâu”. Chồng tôi đành phải gật đầu đồng ý.
Cô ấy ngạc nhiên khi được tôi mời đến ăn cơm. Cô không đi không được, chuẩn bị tinh thần ứng chiến nếu có biến diễn ra. Còn tôi, tôi vô cùng căm ghét cô ta, kẻ đã dụ dỗ, đã lén lút quan hệ bất chính với chồng tôi. Nhưng nén tất cả những suy nghĩ, tôi tỏ ra vui vẻ mời cô ấy ăn cơm, chuyện trò, niềm nở và nhiệt tình. Nhìn vào, không ai nhận ra chúng tôi đang ở hai phe đối đầu trong một chiến tuyến, chỉ như hai người bạn gái lâu ngày gặp nhau.
Cả ba người ăn xong, bữa cơm nặng nề và khó nuốt nhất mà tôi từng phải ăn, bởi nó chan những giọt nước mắt đau khổ của một người phụ nữ. Tôi vẫn tỏ ra bình tĩnh, rồi mong muốn nói chuyện riêng với cô bồ của chồng.
Cô người yêu của chồng bằng t.uổi tôi, nên gọi bằng bạn đúng hơn. Chuyện giữa cô B và chồng mình, tôi đã biết từ lâu rồi. Cả hai chúng ta đều yêu anh ấy, nhưng anh ấy chỉ có thể chọn một trong hai mà thôi. Tôi biết rằng chẳng bao lâu nữa, anh ấy sẽ trở thành chồng của cô, tôi chỉ có một vài câu muốn căn dặn cô: Thứ nhất, anh Nam hay ra mồ hôi chân nên có mùi rất khó chịu, mỗi ngày đều phải thay giặt tất một lần, thay tất xong phải lấy rượu trắng lau phía trong của giày, nếu không ngày hôm sau sẽ bốc mùi rất thối. Thứ hai, anh ấy bị đau dạ dày, hằng ngày, ngoài việc ăn ít ăn nhiều ra, cứ nửa đêm lại phải dùng túi chườm đựng nước muối nóng chườm vài lần, một lần cũng không được thiếu. Điều cuối cùng là anh ấy mắc bệnh mộng du, những lúc như vậy, cô phải đi cùng anh ấy và nhất định là không được đ.ánh thức anh ấy”
Cô gái đó càng nghe càng ngạc nhiên. Cô cảm kích nói: “Anh Nam thật may mắn; có được một người vợ chu đáo như chị chính là phúc phận của anh ấy! Những điều chị căn dặn, em không thể làm được. Chị Yến, chị yên tâm, em sẽ rời xa anh ấy, em sẽ để anh ấy quay lại với chị”.
Sau lần nói chuyện đó, chồng tôi trở về như xưa.
Cuộc đời mỗi chúng ta, có biết bao sóng gió, biết bao gập ghềnh, để đi đến cuối con đường tình yêu không phải là việc giản đơn. Giữ gìn hạnh phúc gia đình rất cần sự thông minh, biết vị tha, nhân hậu và khéo léo của người phụ nữ.
Theo GĐVN
Mỗi lần gần gũi, tôi lại phát hoảng vì chồng vừa yêu vừa “ôm dưa”
Không phải tôi mất hứng thú với chồng, nhưng cái bụng của anh như người đeo đá tảng, mỗi lần thấy là tôi toát mồ hôi hột.
Vợ chồng tôi đều ngoài 30 t.uổi, kết hôn được 7 năm. Cuộc hôn nhân xuất phát từ tình yêu nên hai đứa cảm thấy hạnh phúc, viên mãn.
Hai vợ chồng tính nết tương đồng, lại khá hòa hợp trong chuyện chăn gối nên đời sống hôn nhân rất mãn nguyện.
Chồng tôi thuộc dạng cao to, trước khi cưới vợ, anh rất chịu khó đi tập thể hình, rồi chạy bộ nên cơ thể săn chắc vạm vỡ. Nhưng từ sau khi kết hôn, chồng tôi đ.âm ra lười tập, lại thêm có vợ chăm nữa nên anh béo ra trông thấy. Ngày trước chỉ khoảng 62, 63 cân mà bây giờ tăng lên ngót nghét 90 cân. Trong khi đó tôi thì cứ 45, 46 đều. Nhiều khi hai vợ chồng đi cạnh nhau, toàn bị trêu là trông giống hệt số mười. Tôi thì gầy nhẳng, còn chồng thì tròn xoe.
Ảnh minh họa
Nói chung chuyện chồng béo hay không tôi cũng không quan trọng lắm, miễn anh khỏe mạnh, đừng bệnh tật gì là được. Thế nhưng c.hết nỗi, chồng tôi béo bụng, mỗi lần hai vợ chồng gần gũi, tôi ở dưới mà thấy như có cả tảng đá đè lên người. Vừa đau vừa khó thở, hứng thú bay biến sạch, chỉ mong sao chồng nhanh nhanh để được giải phóng mà thôi. Chưa kể, từ hồi chồng béo bụng, mỗi khi "giao ban", tôi chỉ cảm thấy như "chuồn chuồn đạp nước", thật sự là chẳng có cảm giác gì.
Chồng tôi tất nhiên không biết điều ấy, anh cứ vô tư hệt như ngày trước mà không chịu biết đến cảm nhận của tôi. Tôi kiếm cớ thoái thác chuyện ấy, bởi ám ảnh cái bụng của chồng, anh thấy tôi lạnh nhạt thì hờn trách, bảo hay tôi không còn yêu chồng nữa, hay có ai bên ngoài rồi.
Thật sự tôi không biết làm thế nào nữa, tôi không muốn tình cảm vợ chồng nguội lạnh, nói thẳng ra thì tôi sợ chồng tự ái, dù sao chạm đến bản lĩnh đàn ông cũng là chuyện vô cùng tế nhị.
Cả tháng trở lại đây, hai vợ chồng sống lầm lỳ như cái bóng, tôi thấy lo ngại vô cùng. Có mẹ nào rơi vào hoàn cảnh giống vợ chồng tôi, có thể cho tôi lời khuyên được không?
Theo Blogtamsu
Việc làm không ngờ của vợ lúc nửa đêm trong phòng bố chồng Đêm hôm ấy, do tối ăn hơi nhiều nên Phong bị đau bụng, mở mắt ra, Phong tá hỏa khi không thấy Hương đâu. Thấy lạ, Phong đi tìm Hương. Tại sao phòng bố giờ này còn sáng đèn thế kia, Phong thoáng sững sờ. Rón rén bước đến gần, qua khe cửa, Phong c.hết sững khi thấy Hương đang l.àm c.huyện đ.ó....