Anh lấy vợ rồi, tôi có nên trao thân níu kéo
Nếu tôi chịu làm “chuyện ấy” cùng anh, có lẽ anh đã không bỏ tôi để đi cưới người khác như vậy.
Thực sự là tôi đã sai, sai quá nhiều, thế nên giờ đây tôi mới đang mất anh. Tôi không muốn điều đó chút nào. Nếu giờ tôi tìm anh, trao đời con gái mà bấy lâu nay tôi giữ gìn, liệu anh có chấp nhận tôi mà chia tay với cô ấy để quay về bên tôi hay không?
Tôi và anh yêu nhau hơn 5 năm. Anh tốt, yêu thương và chiều chuộng tôi. Khoảng năm thứ 2 đại học, anh đã có ý muốn cùng tôi “vượt rào” vì xác định yêu thương và sẽ cưới tôi làm vợ. Nhưng khi ấy tôi không chịu. Một phần vì tôi là người cổ hủ, tôi muốn giữ gìn sự trinh trắng cho tới khi lấy chồng, phần nữa tôi cũng sợ, biết đâu, anh có được tôi rồi, anh sẽ phụ bạc tôi. Vậy là tôi kiên quyết từ chối, không cho anh được toại nguyện.
Tôi thừa nhận, yêu tôi, anh chịu nhiều thiệt thòi. Anh mua sắm cho tôi nhiều thứ, không kể đắt rẻ gì, chỉ cần tôi muốn là anh mua. Anh muốn chứng minh cho tôi thấy là anh yêu tôi thật lòng. Anh cũng đưa tôi về nhà gặp gỡ bố mẹ. Nhìn chung hai bác cũng rất quý tôi. Có thể nói, mọi chuyện đều gần như khẳng định chắc chắn tương lai anh sẽ cưới tôi làm vợ. Nhưng tôi vẫn luôn nghi ngờ, phải luôn nghi ngờ vì tôi rất sợ mình sẽ bị phụ bạc. Có lẽ sự nghi ngờ đó của tôi đã làm anh bị tổn thương.
Anh tốt và yêu thương tôi thật lòng nhưng tôi luôn nghi ngờ và không đồng ý “vượt rào” cùng anh (Ảnh minh họa)
Cho tới khi tôi tốt nghiệp đại học ra trường, anh là người xin công việc cho tôi. Sau khi tôi ổn định rồi, một lần nữa anh lại mong muốn tôi hãy cùng anh làm “chuyện ấy”. Nhưng lần này tôi vẫn không chịu. Tôi viện đủ lí do để ngăn cản điều này xảy ra. Tôi cũng không hiểu vì sao tôi lại làm như thế. Rõ ràng là tôi yêu anh, có ý định sẽ lấy anh làm chồng. Tôi cũng hiểu anh tốt và yêu tôi thật lòng nhưng chẳng biết tại sao tôi lại không thể nào chấp nhận cho anh làm “chuyện ấy”.
Thời tôi đi học, anh còn cố gắng nhẫn nhịn tôi. Nhưng kể từ khi tôi đi làm, anh nói tôi đủ trưởng thành rồi thì anh suốt ngày nhắc tôi về điều đó. Chúng tôi cãi nhau rất nhiều, nhiều tới nỗi tôi cảm thấy chuyện cãi nhau vì điều đó là quá bình thường. Thậm chí, tôi chẳng thèm bận tâm.
Thế rồi bẵng đi tầm hơn 2 tháng, anh kêu bận công việc, không thể ghé thăm tôi thường xuyên được, tôi cũng thây kệ vì nghĩ như thế càng khiến anh bớt đòi hỏi. Tôi nghĩ đợi khi nào ổn đinh hơn chút nữa, chúng tôi chuẩn bị cưới nhau luôn thì sẽ không khiến anh bực mình vì “chuyện đó” nữa. Vậy mà tôi đâu có ngờ…
Video đang HOT
Tôi muốn tìm anh để dâng hiến cho anh, tôi muốn níu kéo anh bên mình (Ảnh minh họa)
Anh trở lại sau gần 2 tháng lạnh nhạt, ít điện thoại, ít nhắn tin… Ngày gặp lại, anh nói chia tay. Tôi bị sốc khi nghe anh nói thế. Tôi giận hờn cả tuần trời vì tôi nghĩ rằng anh đang làm căng để ép tôi đồng ý. Nhưng không, anh hoàn toàn bặt vô âm tín, không thèm liên lạc với tôi. Tôi chủ động tìm anh thì anh nói: “Anh đã nói chúng ta chia tay rồi mà, em quá cổ hủ và trên hết là em không yêu anh, không tin tưởng anh. Anh không muốn yêu và cưới một người quá nhiều nghi ngờ như em. Anh đã có quan hệ với cô gái khác, anh thấy cô ấy tin tưởng và hết mình vì anh. Anh sẽ cưới cô ấy làm vợ”.
Tôi chưa kịp bình tâm sau chuyện giận dỗi thì nghe anh nói điều đó, tôi có cảm giác mình chết đứng… Tôi không tin anh lại phản bội tôi theo cách đó. Tôi có nói gì thì anh cũng không đồng ý quay lại. Tôi thực sự đau khổ vô cùng.
Tôi nằm bẹp ở nhà gần 1 tháng trời, nghỉ cả công việc. Tôi nhận ra mình đã sai và tôi muốn tìm anh để sửa sai. Nhưng anh nói đã quá muộn rồi, anh cần có trách nhiệm với cô gái kia bởi vì cô ấy đã hết mình với anh. Nghe nói, họ sắp tổ chức đám cưới.
Giờ tôi phải làm sao đây. Tôi biết anh yêu tôi nhưng vì tôi luôn nghi ngờ, tôi quá cứng nhắc nên anh cảm thấy bị tổn thương và mới làm như vậy. Chuyện anh cưới cô gái kia cũng chỉ vì trách nhiệm bởi anh là người đàn ông tốt. Tôi đang nung nấu trong lòng ý định sẽ tìm anh, sẽ dâng hiến cho anh con tim và thể xác của mình. Biết đâu, tôi làm thế, anh sẽ quay lại bên tôi. Tôi có nên dùng cách đó để níu kéo anh hay không?
Theo Khampha
Anh bỏ em vì "trai nghèo không dám lấy tiểu thư"
Anh chia tay em vì gia đình em có điều kiện hơn. Cho tới giờ, em vẫn không thể nào quên được anh.
Chào chị Thanh Bình!
Em đang bế tắc dù em và bạn trai đã chia tay. Em muốn nhận được lời khuyên chân thành của chị!
Người yêu em rất quan tâm, chiều chuộng em. Về phía gia đình, anh ấy rất thương yêu bố mẹ. Mọi chuyện lớn bé trong nhà anh đều làm hết không bao giờ mẹ anh phải làm gì. Em nhớ 8/3 anh ấy dậy từ rất sớm nấu cơm, giặt quần áo... mua hoa tặng mẹ rồi mới đi làm. Em rất ngưỡng mộ anh.
Nhưng bạn bè anh ấy không ưa, nói với em là anh ấy kiệt, đểu, không bao giờ tham gia những cuộc chơi của họ. Khi em hỏi tại sao thì anh ấy nói "Những gì anh không thích thì anh không làm". Nhiều lúc em cũng thấy họ nói đúng. Nhưng em cũng kệ.
So về gia cảnh thì nhà em cũng thuộc loại khá giả trong vùng. Những người đến tán em tốt hơn anh về mọi mặt. Nhưng ở bên cạnh anh ấy, em cảm thấy mình là chính mình. Còn về chuyện tiền, em không thiếu nhưng nhiều lúc em đòi anh mua cho cái này, cái nọ vì em thích được người yêu tặng chứ không phải vì ham vật chất, bởi lẽ những thứ đó cũng chẳng đáng bao nhiêu. Nhưng anh cứ khất lần này đến lần khác. Nhiều lúc em cũng chán.
Một lần cãi nhau em lỡ lời nói anh ấy Kiệt lúc nào cũng so đo. Một thời gian sau, anh đòi chia tay. Anh ấy nói "tôi con nhà nghèo không với được tiểu thư đâu ạ". Thực sự em rất sốc. Em khóc, khóc nhiều lắm, khóc 1 mình. Em không bao giờ để ai nhìn thấy em khóc hay thấy em yếu đuối.
Khi em yêu anh, bạn bè đều khuyên em không nên tiếp tục vì anh keo kiệt (Ảnh minh họa)
Từ ngày chia tay em ít nói, tránh đám đông, ở 1 mình thậm chí làm việc cá nhân luôn. Em gầy, đen, xấu hơn ( do mọi người nhận xét). Rồi đứa bạn thân nói "nó chỉ khéo mồm lừa mày thôi quên nó đi, bao nhiêu thằng tốt tán mày thì mày cứ dửng dưng thế là không được". Bên ngoài em vẫn cười, vẫn tỏ ra vui vẻ nhưng thật ra tất cả đã sụp đổ rồi cả lí trí và trái tim. Em không hề có cảm xúc với đàn ông nữa rồi.
Chia tay cũng lâu rồi, em cũng điều tiết được cảm xúc. ngày nào 2 đứa cũng gặp nhau ít nhất 5 lần, kể ra cũng khó xử. Hễ mà nhìn thấy em đang đến anh ấy lại chạy mất. Nhưng anh ấy lúc nào cũng trêu đùa với nhưng người bạn, đồng nghiệp xung quanh em làm ra vẻ rất thân với họ khi không có em. Có lần đang đùa với họ rất thân mật, nhìn thấy em cái anh ấy mặt tái mét cắm cổ chạy mất. Rồi em chủ động nhắn tin nói muốn làm bạn bình thường cho đỡ khó xử nhưng anh ấy không thèm trả lời.
Thực sự là em không hiểu tại sao anh ấy lại làm như thế. Nhưng em thấy khó xử và không thể nào quên được anh ấy. Em phải làm sao đây ạ? Em mong chị hãy cho em một lời khuyên! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang cảm thấy buồn khi chia tay rồi mà không thể giữ được mối quan hệ bạn bè đơn thuần với người cũ. Em thấy không thể nào quên được người đàn ông đó và anh ấy làm em khó xử. Em không biết phải làm sao để quên được anh ấy.
Em không thể nào quên được anh ấy dù đã chia tay từ lâu rồi (Ảnh minh họa)
Thực tế, hiện giờ các em đã chia tay, việc có duy trì mối quan hệ bạn bè hay không là tùy thuộc vào cả hai bên. Nếu như em có thiện chí nhưng anh ấy không muốn thì hãy chấp nhận điều đó. Và nó cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cuộc sống của em cả. Điều quan trọng nhất vẫn là bản thân em phải hiểu, em và anh ta đã chia tay rồi.
Em không cần phải cố tìm hiểu xem vì sao anh ta lại làm thế với em, đơn giản là anh ta muốn như thế, anh ta không dám đối diện với em, vậy thôi. Còn anh ta làm gì, ứng xử với nững ngươi xung quanh như thế nào là việc của anh ta em ạ. Kể cả anh ta có tránh mặt em thì em cũng đón nhận bằng chính thái độ đó.
Chị hiểu, em băn khoăn là bởi vì trong lòng em còn yêu. Vì thế cho nên anh ta nói chuyện với ai, làm gì, ứng xử với em lạnh nhạt đều khiến em bận tâm và cảm thấy buồn. Chuyện em cố gắng nhắn tin cho anh ta cũng giống như một việc em mong muốn có thể xích lại gần anh ta hơn chút nữa với hi vọng biết đâu đó có thể nối lại. Nhưng em thấy rồi đấy, thái độ của anh ta quá dửng dưng. Có nghĩa là anh ta hoàn toàn không muốn quay lại.
Vậy thì điều em cần làm bây giờ là sống cuộc sống của em. Em đừng bận tâm đến thái độ, hành động của anh ta thêm nữa. Khi tình yêu đã qua đi rồi, cách tốt nhất là phải quên đi để sống tiếp, yêu tiếp. Hãy coi anh ta như một người dưng và tập trung cho cuộc sống của chính mình em nhé. Khi họ đã không muốn ở lại, sẽ chẳng có cách nào để níu giữ đâu, chỉ làm em thêm khổ mà thôi.
Hi vọng em sớm vượt qua được giai đoạn khó khăn này và tìm được hạnh phúc đích thực cho mình.
Chúc em mạnh khỏe và may mắn!
Theo Khampha
Chồng mất sĩ diện vì vợ... "tẩm bổ" quá đà Bị vợ chăm quá đà, nhiều ông chồng cho rằng vợ đang chê mình "yếu kém" chuyện chăn gối. Câu chuyện chốn phòng the từ lâu vẫn là mối quan tâm hàng đầu của các cặp vợ chồng. Nhiều người vợ ý thức được vấn đề này nên rất lưu ý trong việc chăm sóc, bồi bổ cho chồng. Thế nhưng, cái gì...