Anh đòi chia tay sau khi lấy đi sự trong trắng của em
Anh cho là em dối về quá khứ, với lại hai người không hợp tính. Anh nói thà lấy một người quê mùa dốt nát, hay lấy cave hơn lấy một người nói dối như em.
ảnh minh họa
Em viết lá thư này trong đong đầy nước mắt. Em 24 tuổi, quen anh cách đây hơn một năm. Anh lớn hơn em 15 tuổi, chững chạc, chưa từng lập gia đình, lấy được tình cảm của em ngay lần trò chuyện đầu tiên. Rồi ngày nào anh cũng gọi và nói chuyện với em hàng giờ, dần dần tình cảm trong em lớn dần, yêu anh lúc nào không biết. Anh hỏi em nhiều về quá khứ, em quen những ai và thế nào, em kể anh nghe hết. Rồi anh cứ hỏi tới lui chuyện em quan hệ chưa, em khẳng định chưa, vậy mà anh cứ nghi ngờ em này kia.
Video đang HOT
Em và anh gặp nhau, em nghĩ sẽ giữ cho đến lúc kết hôn nhưng hôm đón anh về em yếu đuối trao anh sự trong trắng. Chiếc khăn đặt dưới giường bị bẩn, anh cũng thấy nhưng vẫn kêu em nói dối. Anh cho rằng những người còn trong trắng sẽ có những biểu hiện khác, chứ không như em. Anh bắt em khai ra đã quan hệ với ai, lúc đó em chỉ biết khóc. Em đòi tự tử, anh bảo em không nói sự thật có chết anh cũng mặc nhưng em bước ra khỏi cửa anh lại kéo em về. Tính em hơi bướng nên hay xảy ra bất đồng, mỗi lần giận anh chửi em rồi bỏ đi.
Nhiều lần cãi nhau với anh em muốn bỏ đi nhưng sợ chữ trinh đã mất. Em cứ bám lấy anh rồi lại bị anh nói làm tổn thương. Em rất hận anh rồi đôi khi hận cơ thể mình dù biết nó không có lỗi. Anh ở được hai tháng thì lại về bên kia, sau đó gọi bảo hai đứa không nên tiếp tục. Anh cho là em dối về quá khứ, với lại hai người không hợp tính. Anh nói thà lấy một người quê mùa dốt nát, hay lấy cave hơn lấy một người nói dối như em. Anh nói em đi tìm người khác hợp, cần gì anh sẽ giúp đỡ.
Em im lặng vì biết mình phải đi, thêm nữa em cũng đau buồn vì không biết nên đã để sẩy thai lúc thai nhi năm tuần tuổi. Giờ em rất đau khổ và thấy tội lỗi với con. Em biết trong câu chuyện này tất cả là lỗi của bản thân, em đáng trách vì tin anh nên mất tất cả. Đây là nỗi đau và lựa chọn sai lầm nhất đời này. Em sẽ nói anh biết và nghĩ sẽ trả thù anh.
Theo VNE
Đơn giản thôi mà...
"Lớn đầu rồi mà chuyện gì cũng chạy về méc mẹ là sao? Hãy tập giải quyết chuyện của mình vì mẹ chẳng sống đời để mà lo lắng mãi cho con...". Câu nói của ba nửa như trách móc nửa như khuyên răn khiến em bỗng thấy buồn. Mẹ đang bệnh, thế mà em cứ mang chuyện giận hờn của tụi mình ra khóc kể...
Mà nghĩ cho kỹ thì có chuyện gì đâu! Vợ chồng cãi nhau chỉ vì anh thích ăn cá kho, còn em thì thích chiên giòn. Mâm cơm dọn lên, nói qua, nói lại riết rồi quy thành quan điểm, nhận thức, thế là giận hờn, bỏ cơm, chạy về nhà mẹ. Những lần trước, mẹ nghe rồi tỉ tê khuyên giải. Em biết mình đúng chỗ nào, sai chỗ nào, phải hóa giải ra sao... Cứ như vậy mà em không chịu lớn lên cùng với cuộc hôn nhân của mình.
Lấy chồng 2 năm nhưng chưa bao giờ em có cảm giác mình là một bà chủ trong gia đình. Thậm chí, em chẳng nghĩ đến chuyện phải sinh con vì sợ phải bầu bì, mang nặng đẻ đau rồi xấu xí. Em nghĩ lấy chồng cũng giống như ăn cơm, uống nước. Nghĩa là đến một độ tuổi nào đó thì phải lấy chồng. Chính vì vậy mà em không hình dung được những vấn đề phức tạp của hôn nhân khi hai con người phải sống cùng nhau, phải ngày ngày chứng kiến và chấp nhận những sự khác biệt.
Đôi lúc em tự hỏi tại sao khi yêu nhau, em chẳng nhận ra anh có những tật xấu rất khó chấp nhận? Còn anh cũng không thấy em có những điều khó ưa đến đáng ghét? Chúng mình chẳng kịp nhìn thấy rõ nhau thì đã đòi cưới xin, chồng vợ. Phải chi được làm lại từ đầu, em sẽ chờ thêm vài năm nữa để mình thật sự trưởng thành, thật sự sẵn sàng cho một cuộc sống "độc lập, tự do"...
Nói gì thì nói, từ giây phút này, em sẽ "tự giải quyết" những vấn đề giữa chúng ta, sẽ bắt đầu suy nghĩ "từ chính tổ ấm" của mình. Đơn giản thôi mà, từ nay, trên mâm cơm sẽ có cả cá kho và cá chiên giòn. Thế là ổn chứ gì, phải không chồng?
Theo VNE
Có cái gọi là "cung cô độc", "tướng ế chồng"? Trước đây tôi không tin vào tướng số nhưng nay thì đã nhìn nhận lại từ kinh nghiệm của chính bản thân. Năm nay tôi đã ngoài bốn mươi, ngoại hình khá, nếu không nói là cũng khá xinh đẹp. Thế nhưng đến giờ tôi vẫn "phòng không chiếc bóng". Tết vừa rồi, tôi đi xem bói, thầy phán rằng, tôi cao số,...