Anh đòi ‘ấy’ xong mới cưới
Yêu nhau chưa được bao lâu anh, anh đã nói tới chuyện cưới xin. Lẽ ra, với một người con gái, đó phải là tín hiệu mừng nhưng với tôi, đó lại là nỗi lo lắng.
Tôi sợ vì tôi chưa chuẩn bị tâm lý cho tương lai xa xôi như vậy, cũng chưa tính tới chuyện sẽ về làm dâu, hay làm vợ một ai đó, kể cả là anh.
Không phải tôi chỉ yêu mà không xác định nhưng tôi muốn có nhiều thời gian vui vẻ với người yêu để có những kỉ niệm đẹp. Tôi cũng muốn tìm hiểu anh thêm thời gian nữa, để hai người thật sự cảm nhận được những gì đang dành cho nhau. Khoảng 1 năm nữa, nếu như mối quan hệ của hai người vẫn tốt đẹp, chúng tôi sẽ cưới nhau, lúc đó cũng không muộn màng gì. Tôi cũng chưa vội lấy chồng.
Nhưng, gần đây, anh nói sẽ dẫn tôi về ra mắt. Tôi ban đầu không muốn về nhưng anh lại giận dỗi vì hành động đó, anh nói tôi không hết lòng yêu anh nên mới khước từ. Vậy là tôi chủ động về nhà anh. Điều đáng mừng là tôi được bố mẹ anh quý mến vô cùng, tôi cũng lấy đó làm sự an ủi. Sau anh đề nghị tôi đưa anh về ra mắt bố mẹ, tôi không chịu vì thật ra, tôi vốn là người khép kín, khi chưa có gì chắc chắn tôi không muốn công khai.
Nhưng anh một mực không chịu, tôi cũng đành thuận theo. Anh khéo ăn, khéo nói, mồm mép nên được lòng bố mẹ tôi. Sau ngày ấy, mẹ nói chúng tôi cưới nhau cho mẹ có cháu bế bồng. Bố tôi cũng thúc giục vì nói anh là người đàn ông tử tế, là người khéo cư xử nên lấy anh là tôi sẽ vui vẻ, hạnh phúc. Thật ra, bố mẹ không tiếp xúc nhiều thì làm sao hiểu được chỉ qua một cuộc nói chuyện như vậy, nhưng tôi cũng không phàn nàn gì, vì thật sự là anh đã yêu tôi, quan tâm chăm sóc tôi hết lòng.
Video đang HOT
Tôi cố lảng tránh chuyện lấy chồng nhưng càng nói, bố mẹ càng bực mình, quát mắng tôi không biết nghe lời. Nhiều lần như vậy khiến tôi cũng đau đầu, áp lực. Tôi nói bố mẹ cứ từ từ rồi tính tiếp. Khi tôi mang chuyện này nói với anh, anh mừng lắm, bảo bố mẹ anh cũng muốn như vậy, vì dù sao hai đứa cũng có công việc rồi, chỉ cần dựa vào nhau mà sống. Tôi bảo anh thì cứ từ từ, cho tôi suy nghĩ thêm.
Những ngày hôm đó tôi căng thẳng nhiều vì thật ra tôi chưa hoàn toàn yên tâm về anh do thời gian chúng tôi yêu nhau quá ngắn. Nhưng anh luôn bên cạnh tôi, động viên tôi. Tối ấy, anh nói tôi vào nhà nghỉ để chúng tôi tâm sự chuyện cưới xin. Tôi không đồng ý. Anh lại nói: “Chúng mình đã tính chuyện cưới xin, đã sắp thành vợ chồng, có gì mà em còn ngại. Hãy để anh làm chồng của em trước, lúc đó, em sẽ thích lấy chồng ngay”. Tôi nghe mà rợn rợn, tôi không nói không rằng, làm bộ dỗi hờn để anh đưa tôi về.
Nhưng tôi hôm ấy tôi đã nghĩ rất nhiều, tôi băn khoăn tại sao anh lại có thái độ như vậy. Những lần sau cũng thế. Khi tôi từ chối thì anh nói, &’nếu không cho anh thử trước thì chẳng cưới xin gì nữa. Đàn ông bây giờ ai chẳng thế, yêu là phải tiến tới, phải vui vẻ với nhau thì mới thấu hiểu, gần gũi nhau được. Em cứ né tránh anh, cứ không cho anh động vào người em thì còn gọi gì là yêu, nhất là khi chúng ta sắp thành vợ chồng. Anh còn muốn em có bầu trước nữa thì anh mới yên tâm mà lấy em được’. Nghe xong câu chuyện tôi cảm thấy buồn vô cùng. Thì ra mục đích của anh khi nói chuyện cưới xin là muốn chúng tôi đi quá giới hạn.
Tôi không hiểu anh đang kiểm tra trinh tiết hay là kiểm tra xem tôi có dễ có bầu hay không. Tôi buồn quá, tôi cảm thấy anh là người thực dụng, tính toán và là người đàn ông không nghiêm túc. Chỉ hành động cứ muốn thử trước hôn nhân trong khi người yêu kiên quyết không chịu đã khiến tôi không thể nào nghĩ tốt về anh được. Vậy mà trước người khác anh ngọt ngào, khéo léo biết bao. Tôi không biết, có nên dừng lại cuộc hôn nhân này hay không hay là phải như thế nào? Nhiều người nói, đàn ông ai chẳng thế nên tôi cứ coi đó là chuyện thường đi. Liệu có nên như vậy không các bạn?
Theo VNE
Tôi thề không yêu gái mất trinh
Vì đã mất trinh thì không thể tính được bao nhiêu lần cô ta ngủ với đàn ông. Một lần cũng là mất, chục lần cũng mất. Nên, ai biết đâu mà lần.
Nhỡ yêu phải gái làng chơi thì hóa ra bị lừa à? Thế nên, tốt nhất, nên chọn con gái trong trắng mà yêu. Phải thử đã rồi mới cưới...
Năm nay tôi 25 tuổi, cũng là tuổi trưởng thành. Lấy vợ thì hơi sớm nhưng mà lấy cũng được rồi. Tuy vậy, tôi thực sự sợ con gái bây giờ, vì họ yêu và lên giường với đàn ông quá nhanh. Cứ yêu là hiến dâng hết mình rồi lại lấy lý do, yêu là cho đi tất cả. Tôi không tin những lý lẽ đó, chỉ là họ dễ dãi, họ không kiềm chế được bản thân, không vượt qua được sức cám dỗ của đàn ông và sa ngã.
Tôi đã từng yêu 2 người con gái, với tôi mà nói, mỗi người có một điểm riêng khiến tôi thích. Nhưng, sau khi xác định tiến xa hơn nữa, tôi phát hiện ra cô gái đầu tiên đã từng quan hệ với đàn ông. Vì lần đó, tôi và cô ấy đi sinh nhật muộn nên tôi chủ động rủ người yêu vào nhà nghỉ. Và trong đêm ấy, tôi đã biết được, cô ấy là đàn bà chứ không phải con gái. Vậy nên, tôi đã từ bỏ ngay sau đó. Tôi không tự tin rằng, cô ấy đã yêu bao nhiêu người, ngủ với những gã nào trước tôi. Tôi luôn sợ ám ảnh khi sống cùng người vợ lẳng lơ, không đoan chính. Vì vậy, tôi chọn cách chia tay không cần lý do.
Người con gái thứ hai tôi gặp thật tuyệt vời. Cô ấy nhìn xinh đẹp, hiền lành, ăn nói thì dịu dàng, dễ nghe. (ảnh minh họa)
Có lẽ, cô ấy cũng hiểu nhưng tôi mặc kệ, vì chuyện yêu rồi chia tay cũng là chuyện dễ dàng, không có gì quá khó khăn với tôi cả. Sau lần ấy, tôi càng bực bội và đã hạ quyết tâm, nhất định phải lấy con gái còn trinh, người không còn trong trắng, tôi sẽ loại ngay dù yêu thế nào đi chăng nữa.
Người con gái thứ hai tôi gặp thật tuyệt vời. Cô ấy nhìn xinh đẹp, hiền lành, ăn nói thì dịu dàng, dễ nghe. Nhìn không giống người con gái lăng nhăng, vì cô ấy rất giản dị, lại học hành giỏi. Tôi đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tôi nghĩ, đây sẽ là người tôi dành trọn trái tim mình, yêu thương chân thành.
Nhưng khi tình yêu đã chín muồi, một ngày, cô ấy thú nhận với tôi trong nước mắt rằng, mình đã từng dại dột trao thân cho tình cũ, mong tôi hiểu cho cô ấy. Cô ấy nói không muốn dối lừa tôi, sợ sau này tôi sẽ chì chiết và cho rằng cô ấy gian dối. Dù đó là hành động thú nhận nhưng lúc ấy, tôi không thể nào bình tĩnh được. Lại một câu chuyện khiến tôi đau lòng, khiến tôi không đủ dũng cảm đón nhận.
Có lẽ, nhiều người sẽ chửi tôi, bảo tôi là loại không ra gì. Nhưng đó là cách sống của tôi, và tôi nghĩ, mình không sai... (ảnh minh họa)
Tôi đã không nói gì, bỏ đi vì tôi cần thời gian suy nghĩ. Người con gái ấy ngoan ngoãn, hiền lành, tốt bụng, chỉ là em đã không còn trinh tiết. Những giọt nước mắt kia có phải thật lòng hay không, tôi còn đang băn khoăn lắm. Và cuối cùng, một lần nữa tôi lại làm việc tôi đã nghĩ, tôi từ bỏ em. Nhất định là phải tìm được người con gái trong trắng, là người đầu tiên của tôi chứ không thể đã từng qua đêm với gã nào khác.
Tôi từ bỏ em lòng rất buồn vì luyến tiếc người con gái ấy. Tôi không biết sau này có tìm được người nào hơn em không, nhưng bản thân tôi không cho phép mình lấy người không còn trong trắng, đó là phương châm của tôi rồi. Và tôi nghĩ, mình nên tuân thủ để có cuộc sống thảnh thơi hơn, thoải mái hơn nhất là sau khi đã thành vợ, thành chồng, tránh chuyện dằn vặt nhau.
Có lẽ, nhiều người sẽ chửi tôi, bảo tôi là loại không ra gì. Nhưng đó là cách sống của tôi, và tôi nghĩ, mình không sai...
Theo VNE
Nhắc mua sữa cho con, anh bảo 'tiền đâu' Cứ nghĩ đến những ngày tháng làm vợ làm chồng với nhau, tôi thực sự cảm thấy còn cay mắt vì sức chịu đựng của tôi quá lớn. Đôi khi tôi không hiểu tại sao mình lại có thể chấp nhận cuộc hôn nhân này và chịu đựng những 4 năm qua. Lấy chồng có gia đình bề thế, ai cũng tưởng tôi...