Anh có giữ em lại không
Bây giờ đã là 3h30 đêm rồi anh biết không? Không biết tại sao hôm nay em không thể ngủ được. Có lẽ, tại em đã đọc một câu chuyện tình yêu tối nay.
Nhưng điều đó đâu có nghĩa gì phải không anh? Chuyện tình yêu không thể làm em mất ngủ. Có lẽ, còn có một lý do nào đó, em không biết, không thể tự lý giải. Nhưng em biết, em đang nghĩ đến anh.
Đã bao lâu rồi nhỉ? Bao lâu rồi kể từ cái ngày em chạy trốn khỏi anh? Bao lâu rồi kể từ lần cuối cùng nói chuyện? Bao lâu rồi kể từ ngày em không thể đón nhận tình cảm của anh?
Anh biết không? Bây giờ em lạ lắm. Chính em là người chạy trốn khỏi anh, nhưng khi ra đường, không lúc nào em không tìm kiếm anh. Không biết đó có phải là một thói quen không nữa?
Video đang HOT
Nhiều lúc, như vô thức, em dõi theo những người có cái dáng vẻ giống anh, có giọng nói giống anh, có ánh mắt giống anh, nhưng rồi, em thất vọng nhận ra rằng người đó không thể là anh, hay chính xác hơn, không phải là anh.
Anh biết không? Có một người có cái dáng giống anh lắm, giống đến nỗi em đã giật mình và đã định quay đầu chạy trốn một lần nữa.
Em không dám nhìn thẳng người đó lần đầu tiên gặp, vì em nghĩ, đó là anh. Nhưng rồi, em cũng nhận ra đó chẳng thể là anh được.
Em thấy mình mâu thuẫn lắm, em muốn gặp anh, muốn nghe anh nói một điều gì đó, điều gì cũng được, không nói gì cũng được, ngồi nhìn em như anh vẫn từng làm thế, nghe em nói như anh từng làm, nắm tay em khi qua đường.
Hơn lúc nào hết, những ý nghĩ đó cứ lẩn khuất trong đầu em. Nhưng em biết, điều mà mình sẽ làm khi gặp lại anh. Em sẽ lại chạy trốn khỏi anh một lần nữa, liệu anh có giữ tay em lại như anh từng giữ?
Em sợ, rất sợ phải đối diện với anh, sợ phải nhìn vào ánh mắt anh, sợ anh hỏi một điều gì đó. Đừng hỏi em gì cả, đừng hỏi gì, vì em không chắc, những lời em nói ra là những gì anh muốn nghe.
Thực ra, anh và em, từng bao giờ thật sự bắt đầu chưa nhỉ? Có lẽ chưa? Khi một người bắt đầu thì người kia lại không đón nhận. Buồn phải không anh? Khi mà anh ở bên em, thì em lại mơ tưởng đến một cái gì đó viển vông và thiếu thực tế hơn nhiều, nhưng khi anh đi rồi, thì có lẽ, em nhận ra, em đã hối hận. Hối hận thật nhiều! Em mơ hồ nhận ra rằng hình như tình cảm của em với anh nhiều hơn những gì em mong anh dành cho một cô em gái, cái mà em từng yêu cầu anh coi như vậy.
Bây giờ, có là quá muộn không anh? Thực sự, em không chắc mình đang nghĩ gì? Em không chắc tình cảm của em thế nào? Em cũng không chắc em đang muốn gì nữa.
Bao giờ em có thể nói với anh chuyện này nhỉ? Có bao giờ không anh?.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em vẫn yêu, vẫn chờ mong
Anh à, chúng ta đã xa nhau 37 ngày rồi. Thời gian trôi qua thật mau. Nhưng dù cho thời gian có trôi qua bao lâu thì tình yêu em dành cho anh vẫn cứ như ngày đầu.
Giờ này, em biết anh đang tất bật với công việc, với những bản vẽ nhưng em không biết anh có còn nhớ đến em như em đang nhớ đến anh không. Anh ơi, chẳng lẽ tình yêu anh dành cho em chỉ như thế thôi sao, anh quên em nhanh đến vậy sao anh? Cho đến bây giờ em vẫn không thể hiểu anh. Yêu nhau chừng ấy thời gian vẫn không làm anh tin em sao anh? Anh nói "em không tin anh" hay chính anh đã không tin em? Cho đến hôm nay những lời nói của anh tối hôm ấy vẫn cứ vang vọng bên tai em làm con tim em như thắt lại đau đớn.
Em biết em đã có lỗi với anh nhưng anh ơi đó chỉ là sự nông nổi, dại khờ và em mong được anh tha thứ. Những lời nói ấy, theo anh, nó đã xúc phạm đến anh nhưng sự thật không phải như thế đâu anh. Em không hề có ý chà đạp lên tình cảm của anh, không hề muốn làm tổn thương anh, nhưng trời ơi vậy mà chính em đã làm chuyện đau lòng đó.
Những ngày qua em ngây dại trong nỗi nhớ anh, nhớ anh vô cùng anh có biết không? Thời gian đã trôi qua nhưng trong em mọi thứ về anh vẫn nguyên vẹn không hề thay đổi. Nhưng anh thì đã thay đổi mất rồi. Làm sao em có thể quên anh khi mà anh là người đã mang lại cho em những cảm giác ngất ngây, ngọt ngào ấy. Những kỷ niệm êm đềm anh và em bên nhau.
Bây giờ em chỉ biết nhớ về kỷ niệm để có được niềm vui trong cuộc sống dù đằng sau nó là những giọt nước mắt chơi vơi hụt hẫng. Dù thế nào đi nữa em vẫn yêu anh, yêu anh như ngày xưa. Mong anh nơi đó bình yên và hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có những đêm xa anh, em buồn lắm Who thân yêu, đêm nay, mưa dăng trên thành phố. Lại một cuối tuần nữa em xa anh. Ngồi một mình, lạc lõng giữa bao cặp tình nhân trong một quán cà phê nhạc sống, vô thức, em nhìn qua khung cửa sổ ngắm mưa rơi. Những vòng tròn do mưa tạo ra trên mặt hồ loang to dần như nỗi nhớ anh...