Anh chẳng xao xuyến trước vẻ gợi tình của tôi đêm tân hôn
Đêm tân hôn, tôi mặc chiếc áo ngủ ren màu đen mỏng tang gợi cảm. Thế mà anh lấy lý do mệt và ôm tôi ngủ một mạch tới sáng. Những đêm sau đó, tôi cố đụng chạm vào chỗ nhạy cảm của chồng nhưng anh…
ảnh minh họa
Đọc tâm sự “Chồng rủ rê hành sự ở nhà vệ sinh công ty”, tôi phải nén một tiếng thở dài ngao ngán khi đang ngồi lướt web buổi trưa. Tôi thấy, đàn ông trên đời này chỉ biết tới nhu cầu của bản thân thế thôi sao.
Giờ tôi mới thấy, tư tưởng giữ khư khư cái trinh tiết đôi khi cũng làm hại chính tôi. Nếu tôi cởi mở hơn và “check” kỹ anh trước khi cưới có lẽ sẽ không phải chịu sự lạc điệu tình dục này.
Chồng bạn thì quả là ích kỷ rồi. Đàn ông nhiều người cũng có nhu cầu sinh lý cao. Nhưng họ chỉ dừng lại ở sự ham muốn chứ không biến nó thành hành động “yêu” mọi chốn với vợ. Nhất là ở chỗ nhà vệ sinh công cộng vốn chẳng sạch sẽ gì.
Đã bao giờ T.V.P tự đặt ra câu hỏi: Mình sẽ đáp ứng được nhu cầu sex quá đà của ông xã đến bao giờ chưa? Lúc trẻ khỏe thì có thể cố đáp ứng được. Nhưng đến lúc tiền mãn kinh, đời sống tình dục của bạn sẽ biến thành thảm họa với người chồng chỉ biết hưng phấn bản thân đấy.
Video đang HOT
Thế gian “người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra” thật. Chồng tôi thì trái ngược hẳn với chồng bạn. Điểm chung duy nhất của họ là chẳng quan tâm đến cảm xúc của vợ.
Tôi là một phụ nữ quá nóng bỏng, gợi tình. Trước đây tôi có hàng tá mối tình vắt vai và từng trải “tình nhiều đêm”. Tôi đã đá phăng những người đàn ông đó bởi họ chỉ chăm chăm nhìn vào ngực tôi. Giữa tôi và họ chỉ có tình dục, chẳng có tình yêu.
Rồi tôi gặp Thanh trong buổi sinh nhật một người bạn chung của hai đứa. Chúng tôi có nhiều điểm chung: bằng tuổi và cùng làm phiên dịch.
Ở Thanh hội tụ khá nhiều điểm cộng: hiền lành, khiêm tốn và tử tế. Chúng tôi có với nhau nhiều kỷ niệm lãng mạn, nhẹ nhàng.
Vừa nhận lời yêu Thanh, tôi đón nhận tin anh đi công tác xa. Tôi và anh gửi nhớ thương qua tin nhắn ngọt ngào và những buổi chat thân mật. Hai năm sau, Thanh được trở lại Hà Nội làm việc. Tôi và anh đã chấm dứt những tháng ngày yêu trong nhung nhớ để về sống chung một nhà.
Đêm tân hôn, tôi mặc chiếc áo ngủ ren màu đen mỏng tang gợi cảm. Thế mà anh lấy lý do mệt và ôm lấy tôi ngủ liền một mạch tới sáng. Tôi không ngờ anh chẳng xao xuyến trước vẻ gợi tình của tôi.
Những đêm sau đó, tôi cố đụng chạm vào chỗ nhạy cảm của chồng. Nhưng dường như anh không có cảm xúc. Anh chỉ dùng tay vuốt ve cơ thể vợ một hồi rồi lại lăn ra ngủ.
Suốt một tháng sau ngày cưới, chồng chỉ ân ái với tôi đúng 4 lần. Anh chủ yếu dùng tay tạo cảm xúc cho tôi. Chứ thực tình, anh vừa “đi chợ” nửa phút đã “hết tiền”.
Có lẽ nào tình yêu dài lâu của tôi lại bị báo đáp bạc bẽo đến thế. Tôi khóc nhiều, nhưng chẳng dám để cho chồng thấy. Anh là người khá nhạy cảm. Tôi không muốn giọt nước mắt của mình biến chồng thành người yếu đuối.
Đã hai năm trôi qua, số lần vợ chồng tôi hành sự chỉ quá ư thưa thớt và lần nào anh cũng làm tôi thất vọng tràn trề vì chẳng bao giờ được lên đỉnh. Tôi nhẹ nhàng khuyên chồng tới gặp bác sĩ nam khoa. Anh vùng vằng: “Nếu không coi anh là chồng nữa thì em cứ đi”.
Chẳng lẽ tôi cứ phải chịu đựng cảnh gối chăn lạnh lẽo mới là tôn trọng chồng? Gần đây, tôi bị “say nắng” một chàng “phi công” trẻ. Cậu ấy mới vào thực tập ở công ty tôi. Còn ít tuổi, nhưng cậu ấy rất nam tính, mạnh mẽ. Chúng tôi nói chuyện với nhau hợp đến độ tưởng không có khoảng cách.
Tuần trước, lúc chúng tôi ở lại làm thêm giờ, cậu ấy đã hôn tôi. Đã lâu lắm rồi, tôi mới có được cảm xúc nồng nàn đến vậy. Tôi rất thích cậu ấy. Nhưng tôi chưa dám “vượt rào” với cậu ta.
Bước chân về nhà, tôi thấy cô đơn quá. Tôi yêu chồng. Nhưng tôi cần được yêu thương theo đúng nghĩa của nó. Tôi cũng có khát khao cháy bỏng rất đàn bà. Cuộc sống gối chăn nhạt nhẽo thế này thì sớm muộn cũng khiến tôi phát điên và bị stress mất.
Theo Afamily
Cháu nội, cháu ngoại
Được ba mẹ mua cho xe máy, con gái lớn của thằng Hai mừng lắm. Tranh thủ ngày nghỉ, cháu chạy xe về quê khoe ông bà nội. Bà không mừng cho cháu, còn cau có: "Tuổi ăn học mà đã bày đặt đua đòi. Trước giờ đi xe đạp có sao đâu?".
Cháu nội lẳng lặng bỏ ra nhà sau. Từ nhỏ cháu đã không được bà nội thương mến. Nguyên nhân sâu xa là ngày trước thằng Hai quyết tâm cưới bằng được người nó yêu, trong khi bà muốn chọn con dâu khác. Không vừa ý, bà làm khó con dâu đủ điều. Đến khi vợ chồng chúng đủ lông đủ cánh ra ở riêng, mẹ chồng con dâu ít có dịp "đụng chạm", bà lại chuyển sự khó chịu sang cháu nội.
Nghe tin chị về, các em con dì cũng hí hửng tụ lại nhà ngoại. Mấy chị em xúm quanh chiếc xe mới trầm trồ bàn tán. Ngôi nhà thường xuyên im vắng bỗng chốc ồn ào náo nhiệt. Bà vui vẻ nấu cho các cháu bữa trưa với thật nhiều món ngon nhưng khi dọn ra, ông thấy chỉ có canh và thịt kho. Những thứ còn lại bà đem cất kỹ. Đợi lúc cháu nội đi đâu đó, bà gọi hai đứa cháu ngoại đến, lấy ra chia đều. Các cháu vô tư hỏi phần của chị đâu, sao ngoại không cho chị với. Rồi mỗi đứa tự lấy bớt một ít phần của mình, gộp lại dành cho chị. Bà có thấy các cháu rất biết thương nhau không?
Những lần ông nhắc nhở về chuyện đối xử không công bằng giữa cháu nội và cháu ngoại, bà đều phản ứng mạnh, bảo làm gì có. Bà còn đổ là tại ông quá cưng cháu nội nên nghĩ vậy. Bà đừng bảo thủ nữa nhé. Ngay cách xưng hô cũng đã thấy rõ ràng sự "thiên vị". Chỉ cần nghe bà hỏi "mày mới về đó hả?" hoặc "con đang làm gì vậy?" là ông biết bà đang trò chuyện với đứa cháu nào.
Yêu ghét là lẽ tự nhiên, khó giải thích được. Ông vẫn biết thông thường mẹ gần gũi với con gái nên thương cháu ngoại hơn, nhưng không ai vì thế mà ghét bỏ cháu nội. Cháu mình đã lớn, đã cảm nhận được sự nồng ấm hay ghẻ lạnh từ người thân. Cháu không nói ra, không tỏ thái độ xa lánh là vì biết yêu quý ông bà. Bà có thấy mỗi lần về thăm, cháu thường ngồi chơi với ông nội hàng giờ đồng hồ mà không dám quấy rầy bà nội? Trong những cuộc chuyện trò, cháu vẫn thường xuyên hỏi thăm bà nội, vẻ như rất muốn biết vì sao bà lạnh nhạt với mình.
Xưa ông bà con đàn cháu đống mà vẫn nhắc nhở nhau phải thương cho đồng, không phân biệt trai gái, nội ngoại. Nay vợ chồng mình chỉ có hai cháu nội và hai cháu ngoại, sao bà không thể chia đều tình thương cho các cháu?
Theo VNE
Niệm khúc tuổi 20 Tôi 20, vừa ngơ ngác đi giữa đoạn đường thanh xuân tươi đẹp, vừa quay quắt nhớ cái tuổi đời thênh thang, nhiều sóng gió. Mỗi giây phút trôi qua nghĩa là tuổi 20 đang lén lút nhích từng bước một. Một ngày kia ngoảnh lại đã thấy khung trời 20 xa vời vợi, như màu mắt em xanh tôi không bao giờ...