Anh cần gì ở tôi?
Tôi phải làm sao để giữ lấy tình yêu của mình đây? Tôi thật sự sợ lắm.
Tôi là độc giả thường xuyên của chuyên mục Bạn trẻ – cuộc sống, tôi muốn tâm sự của mình được các bạn chia sẻ vì thật sự tôi thấy bế tắc và không biết đâu mới là đúng và đâu là sai nữa…
Tôi và anh quen nhau tính đến nay đã được 3 năm nhưng bắt đầu là tình yêu mới chỉ 1 năm. Lúc đầu hai đứa là bạn thân anh tâm sự với tôi về tình yêu của anh, thật trùng hợp là bạn gái anh và tôi lại cùng quê. Lúc đó tôi chỉ nghĩ khi xa nhà đi làm không quen biết ai có một người bạn tốt như anh thì thật là may mắn. Nhưng không biết từ lúc nào tôi đã yêu anh để rồi ngã vào vòng tay anh mà không đỏi hỏi anh phải chấm dứt với bạn gái. Tôi đã yêu anh không toan tính không suy nghĩ, tôi đã mù quáng lao theo tình yêu không có kết quả này. Tôi không nhớ mình đã khóc bao nhiêu nước mắt, tôi đã rất đau lòng và nghĩ sẽ quên anh nhưng tất cả đều thất bại.
Tôi thật sự không ngờ bề ngoài tôi mạnh mẽ như vậy nhưng bên trong là một người yếu, một trái tim dễ dàng bị tổn thương đến như vậy. Anh là một người thẳng thắn, sòng phẳng, khó tính, lạnh lùng và ít biểu lộ cảm xúc. Tôi đã bị tổn thương rất nhiều…
Mối quan hệ tình yêu không phải tình yêu, bạn bè không phải bạn bè kéo dài đến một ngày tôi bị tai nạn giao thông chân bị gãy phải bó bột 1 tháng, nhìn anh lo lắng quan tâm tôi cứ ngỡ anh yêu tôi nhưng không phải như vậy đối với anh đó là trách nhiệm, trách nhiệm như những người bạn tốt đối với nhau. Tôi và anh ở cùng dãy nhà trọ, lúc tôi nằm một chỗ anh đã lo lắng cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, tôi đã gối đầu lên tay anh ngủ thật ngon khi chân tôi đau nhức không ngủ được.
Tôi đã mơ, mơ thật nhiều để đến một ngày bạn gái anh lên thăm anh và tìm đến phòng trọ, tôi đã thật sự mất hết cảm giác khi nhìn thấy anh đi cùng người ta. Tôi đã thật sự đau đến thắt lòng. Giờ đây khi ngồi viết lại những gì đã xảy ra nước mắt tôi vẫn rơi. Anh đã bỏ mặc tôi ở phòng, đã đi cùng người ta sau đó còn mang xe người ta để về nhà, tôi đã không thể đứng dậy nổi, đã khóc nhiều đến nỗi không còn nước mắt để khóc. Tôi thức trắng mấy đêm liền, đã dùng thuốc an thần mà vẫn không ngủ được.
Ngày anh lên, anh xem như không có chuyện gì, vẫn nói cười, vẫn mở phim cho tôi xem, vẫn ngồi đó nhưng sao thấy anh xa lạ quá… Cuối cùng anh nói những gì anh làm đều có lý do mong tôi hiểu vì tình cảm anh dành cho tôi không đủ lớn để có thể yêu tôi cả đời. Tôi đã chấp nhận, tôi không muốn tiếp tục yêu một người không biết trân trọng và yêu quý mình, tôi muốn kết thúc.
Vậy mà khi về quê nghỉ tết, tôi đã liên lạc với người yêu của anh, tôi muốn biết mối quan hệ của hai người giờ là gì vì anh nói với tôi cả hai giờ không là gì, đã kết thúc từ lâu rồi, vì cô ta đã phản bội anh. Tôi đã tin anh, tin một cách ngu muội, vì lúc đó anh và cô ta vẫn còn liên lạc với nhau.
Video đang HOT
Cô ta đã xác định với tôi rằng cô ta là người yêu của anh và hai người đã yêu nhau được 4 năm rồi, gia đình ai cũng biết và đã từng xuống nhà cô ta. Tôi biết những chuyện đó, chị của anh đã từng kể với tôi đơn giản chỉ là xuống nhà chơi vào dịp tết, và gia đình không ai chấp nhận cô ta hết vì gia đình anh ai cũng thương và chấp nhận tôi. Anh có một người chị rất thương tôi, chị luôn khuyên tôi hãy cố gắng giữ anh, hãy cố gắng để anh thoát khỏi cô ta.
Tôi thật sự sợ lắm, sợ phải khóc phải đau thêm một lần nào nữa (Ảnh minh họa)
Tôi không biết tại sao lúc đó tôi lại nhắn cho cô ta, tôi đã tự mang phiền phức đến cho mình vì sau khi nghỉ tết cô ta đã lên gặp tôi, nhưng cay đắng cho tôi là cô ta xuất hiện với anh. Anh trở cô ta đến gặp tôi, tôi biết ngay giây phút đó tôi là người thất bại, thất bại hoàn toàn. Cô ta kêu anh phải ở trước mặt tôi và cô ta nói anh không hề yêu tôi, anh và tôi không có bất cứ mối quan hệ nào hết. Nhưng anh đã không làm vậy anh nói anh đã lừa dối cả hai người, mọi chuyện kết thúc tôi cứ ngỡ như thế đã là quá đau và quá đủ vì sau chuyện đó cô ta và anh lại là người yêu của nhau. Cô ta nhắn tin cho tôi kêu tôi đừng làm người thứ ba phá hoại hạnh phúc của cô ta và anh, tôi nói với cô ta tôi không phải là người thứ ba, cô ta đã phản bội anh, phản bội lại tình yêu của anh thì giờ không được xúc phạm tôi. Tôi không chấp nhận được điều đó.
Sau chuyện đó anh vẫn đưa tôi đi làm, vì chân tôi lúc đó không chạy xe được, hàng ngày cô ta đều nhắn tin làm phiền tôi, tôi biết tôi đang sai, tôi lợi dụng sự thương hại của anh để cô ta bực tức, nhưng tôi không thể để những gì xảy ra với tôi không có sự trả giá. Tôi đã hứa với gia đình là kết thúc với anh, gia đình không muốn tôi phải khổ nhưng tôi lại thất hứa…
Lúc đó nhà anh xảy ra rất nhiều chuyện, ông nội anh đột ngột mắc bệnh hiểm nghèo, mà chị anh thì sắp lấy chồng, ngày đã định gia đình anh lo lắng sợ ông sẽ không vượt qua được, tôi dù rất giận anh, nhưng lại không thể để anh một mình. Tôi lấy danh nghĩa là bạn bè bên cạnh giúp anh vượt qua, vì anh rất thương ông nội, lần đầu tiên nhìn anh khóc tôi đau quá, lúc đó thì tôi biết tôi thật sự còn rất yêu anh. Rồi mọi chuyện đều qua, tình cảm của hai đứa thân thiết hơn rất nhiều, gia đình anh yêu thương tôi, anh thì nghe lời gia đình chia tay cô ta nhưng hai đứa vẫn chưa nói gì với nhau. Cho tới ngày ngoại tôi đột ngột ra đi sau nội anh đúng 1 tuần, anh không bên cạnh tôi nhưng cũng quan tâm cho tôi, để rồi qua bao nhiêu chuyện hai đứa chính thức yêu nhau. Anh chặn tất cả số điện thoại của cô ta, không liên lạc, anh luôn ở bên cạnh tôi, nhưng tôi phát hiện ra anh vẫn còn giữ hình cô ta. Tôi thật sự không hiểu đã không yêu giữ hình người ta trong ví làm gì, tại sao vậy? Tôi tin không người con gái nào chấp nhận được chuyện này hết.
Cha anh ngỏ lời muốn xuống thăm nhà tôi nhưng anh đã không cho phép tôi nói với gia đình, với lý do giờ chưa phải lúc, đối với cô ta anh đã từng muốn cưới làm vợ, đối với gia đình cô ta anh đã từng là chàng rể tương lai tốt còn đối với tôi và gia đình tôi anh là ai, là gì tôi thật sự hoang mang lắm… Anh chưa bao giờ mang lại cho tôi cảm giác an toàn, chưa bao giờ tôi cảm nhận được sự bình yên tuyệt đối. Thời gian gần đây cô ta dùng số máy lạ nhắn tin và điện thoại cho anh, than thở về gia đình và nói còn yêu anh, không thể quên anh, tôi đã vì chuyện này mà cãi nhau với anh. Tôi biết nghi ngờ trong lúc này có thể giết chết tình yêu, rũ bỏ hết những gì đã qua mà hai đứa đã có, nhưng tôi phải làm gì để có niềm tin ở nơi anh đây, phải làm gì để tình yêu đầu tiên của tôi không tan biến?
Tôi là người chung tình, tôi đã yêu không thể dễ dàng buông tay, tình yêu của tôi qua bao cố gắng giờ đang gần đến đích rồi sao cô ta lại xuất hiện, tôi tin anh sẽ không quay lại nhưng một chút lòng thương hại của anh đối với cô ta có thể lấy đi tất cả. Tôi không cướp người yêu từ tay cô ta, anh là người có trái tim nhưng liệu trái tim anh có thể yêu hai người không?
Tôi phải làm sao để giữ lấy tình yêu của mình đây? Tôi thật sự sợ lắm, sợ phải khóc phải đau thêm một lần nào nữa, tôi sẽ không đứng dậy được!
Người đàn bà thích "của lạ"
Ban ngày cô ấy đến chăm sóc tôi, ban đêm cô ấy lại quấn quýt với gã đàn ông khác
Sau khi đọc được bài viết "Người yêu tôi sống vì bản năng", tôi đã giật mình khi thấy hoàn cảnh của nhân vật chính trong bài viết rất giống với hoàn cảnh của tôi hiện tại, có khác chăng là tôi quen cô ấy khi cả hai chúng tôi đang còn cô đơn.
Tình yêu của chúng tôi cũng kéo dài được hơn 2 năm. Tôi đã từng nghĩa rằng, đây sẽ là một tình yêu vĩnh cửu khi hai đứa đã cùng nhau vượt qua biết bao khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tôi cũng đã tính đến một đám cưới trong tương lai gần, đó sẽ là một cái kết mỹ mãn sau một khoảng thời gian hai đứa gắn bó bên nhau.
Thế nhưng, cuộc đời nào ai biết trước được chữ ngờ? Trước đây, lúc mới yêu nhau, tôi đã nghi ngờ sự trong trắng của cô ấy bởi cô ấy rất vồn vã và dễ dãi trong tình yêu. Không những thế, khi yêu tôi rồi, cô ấy vẫn nhận lời đi chơi với những gã đàn ông khác.
Những lần tôi phát hiện ra cô ấy đi chơi với người khác, cô ấy luôn khóc lóc, xin lỗi và mong tôi tha thứ. Tôi là một người đàn ông ủy mị nên khi nhìn thấy những giọt nước mắt trên gương mặt ăn năn, hối lỗi đó, tôi lại ôm cô ấy vào lòng và chấp nhận tha thứ.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi không nhớ mình đã tha thứ cho cô ấy bao nhiêu lần? Có đôi lúc tôi tự hỏi, phải chăng tôi quá yếu đuối? Hay tại tình yêu tôi dành cho cô ấy quá lớn... để rồi khi biết cô ấy phản bội, tôi vẫn không thể nào dứt khỏi cuộc tình oan trái này?
Mới cách đây khoảng hai tháng, khi công việc của tôi không được suôn sẻ khiến tôi rơi vào trạng thái khủng hoảng cả về tinh thần lẫn tài chính. Tôi đã không thể ở bên cạnh cô ấy thường xuyên như trước nhưng cô ấy vẫn đến bên tôi, động viên tôi và nói rằng: "Sẽ không sao cả đâu anh! Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi nữa, em vẫn sẽ luôn ở bên cạnh anh". Nghe cô ấy nói những lời "sâu trong đáy lòng" đó, tôi đã rất tin tưởng và biết ơn cô ấy.
Hơn hai năm, tôi mới nhận ra sự dối trá của cô ấy (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, chẳng bao lâu sau, tôi chợt nhận thấy thái độ của cô ấy dành cho tôi rất khác. Tôi đã đem chuyện này tâm sự với cô bạn thân của tôi, cũng là bạn của cô ấy. Sau một hồi đắn đo, cô bạn tôi đã nói cho tôi biết tất cả, rằng " Cô ấy đã yêu người khác rồi. Họ mới yêu nhau được một tuần và hai người họ vẫn thường xuyên đi chơi với nhau...". Tôi đã thực sự rất sốc khi nghe được tin này... nhưng tôi vẫn luôn mong đó không phải là sự thật.
Tôi một mình đi tìm cô ấy... nhưng gọi điện, nhắn tin, cô ấy đều không trả lời. Tôi đến hết tất cả những nơi cô ấy thường đến nhưng đi hết nơi này đến nơi khác, tôi vẫn chẳng thấy cô ấy đâu. Và tôi đã ngồi trước nhà cô ấy để đợi cô ấy... nhưng tôi ngồi đợi suốt đêm hôm ấy mà vẫn chẳng thấy cô ấy đây. Gần sáng, tôi lùi lũi trở về nhà trong nỗi hoang mang khó tả.
Ngày hôm sau, cô ấy vẫn đến với tôi, vẫn chăm sóc và quan tâm tôi rất chu đáo. Tôi đón nhận tất cả những điều đó một cách rất bình thường nhưng trong lòng vẫn đầy hoài nghi... Tôi đã không hỏi cô ấy về mối quan hệ mới mà âm thầm tìm hiểu.
Sự dối trá sẽ chẳng bao giờ che đậy được, dù bề ngoài luôn tỏ ra chân thành, thánh thiện... Và cũng chẳng khó khăn gì để tôi bắt gặp được hai người họ tình tứ, quấn quýt bên nhau. Dù rất giận dữ nhưng tôi vẫn cố gắng kiềm chế để " giải quyết mọi chuyện" trong êm thấm.
Tôi nhắn tin cho cô ấy rằng: "Anh đợi em trước cổng nhà, em ra anh gặp một xíu". Và khoảng 20 phút sau thì cô ấy xuất hiện. Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy hỏi: "Em chọn đi, hoặc là anh, hoặc là người đó"... Nhưng tôi chưa kịp nói hết câu thì cô ấy đã khóc lóc thảm thiết xin tôi tha thứ và hứa sẽ từ bỏ người đàn ông đó để làm lại từ đầu. Cô ấy nói rằng: "Em không hề yêu người đó. Em chỉ nhận lời đi chơi với anh ta chỉ để bớt căng thẳng mà thôi". Một lần nữa, tôi lại tin tưởng và cho cô ấy thêm cơ hội.
Tôi đồng ý tha thứ cho cô ấy với hy vọng, cô ấy sẽ làm được như những gì mình nói. Thế nhưng tối hôm đó, cô ấy vẫn nói dối tôi để đi chơi với gã đàn ông mới quen. Sáng hôm sau vẫn vậy, cô ấy đã ôm ấp anh ta đi trên phố rất vui vẻ như chưa bao giờ có cuộc nói chuyện với tôi. Và lúc đấy, tôi mới chợt nhận ra mình đã trao niềm tin và tình yêu cho một người phụ nữ không xứng đáng.
Dù rất buồn nhưng tôi vẫn chờ một tin nhắn, một cuộc gọi nơi cô ấy... nhưng không, tất cả những gì tôi nhận được chỉ là sự im lặng.
2 năm, 1 tháng, 19 ngày, liệu quá quá muộn màng để tôi nhận ra một người phụ nữ dối trá, lọc lừa không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em thật sự không muốn lấy chồng Đôi khi, em thích cuộc sống độc thân, khônga chịu ràng buộc bởi bất kì ai đó. Mất niềm tin vào đàn ông Nếu nói rằng, em thật lòng không muốn lấy chồng, nhiều người sẽ cười vào mặt em, cho rằng em là cô gái ngốc nghếch và chỉ nói thế cho xong chuyện, nhưng thật lòng là vậy. Em không muốn...