Em vẫn yêu anh như ngày đầu
Anh à, đã bôn năm rôi phải không anh? Em vân hạnh phúc trong tình yêu và yêu anh như lúc đâu.
Mình biêt vê nhau từ khi em đi thi đại học. Em lặn lôi từ miên núi xa xôi xuông thành phô xa lạ này dự thi. Chị gái em và em gái anh đón em ngoài bên xe, em làm mình làm mây vì phải đứng chờ lâu. Hai chị ở cùng phòng và học cùng lớp với nhau. Hôm đó em không gặp anh vì anh vê quê thực tâp trước khi em xuông môt ngày, nhưng các chị đã kê rất nhiều vê anh. Anh nghiêm khắc với em gái, hay mách bô mẹ môi khi chị ây mắc lôi. Kêt quả là chị ây bị phạt, bị giảm “lương” hàng tháng hoặc bị mắng. Em đã tưởng tượng vê anh, môt người hay mách lẻo mắt rât to, giọng như xé vải, môi cắn chỉ vì hay hớt và… siêu gây. Còn anh cũng biêt vê em là cô bé bướng bỉnh, nghịch như quỷ sứ.
Em đô đại học. Tháng 9, mẹ đưa em xuông trường. Chúng mình đã gặp nhau. Trái với em tưởng tượng, anh rât đẹp trai. Đôi mắt hiên nhưng buôn. Khuôn mặt cương nghị, môi trái tim. Anh rât ít nói và khó gân. Với lại em cũng chẳng có chuyên gì đê nói với anh, trừ khi đên bữa thì mời anh ăn cơm. Chắc anh cũng vây, anh nhỉ? Chẳng thê mà khi ăn cơm với mẹ em, hai chị và em xong là anh lại ôm lây cái máy tính như người yêu. Chiêu vê, anh đi đá bóng.
Mẹ em ở mây ngày thì vê. Em đi học và chuyên ra ở gân trường hai chị cho tiên. Lâu lâu, hai chị em đạp xe sang ăn cơm ở môt quán gân trường anh, cơm ở đó ngon và bình dân. Có khi lại lên phòng hai anh em anh ăn trưa, vì các anh chị trong xóm rủ sang nâu ăn chung. Nhiêu lân, em cùng các chị “mai môi” cho anh. Anh cũng sang xóm em thăm môt “chị dâu” bị ngã xe, chưa ngôi được năm phút, anh sang phòng em sửa chiêc xe đạp cho em kịp sáng hôm sau đi học.
Được môt tháng, em lại cùng chị chuyên ra ở gân trường em, cách trường anh 3km. Em vân hay sang xóm anh chơi vì em chưa quen xóm mới. Vài lân, ăn tôi xong, tám giờ, anh lây xe máy đưa em vê, chị gái em ở lại với em gái anh. Dọc đường, không ai nói với ai câu nào. Đên phòng, anh uông chút nước, hỏi tình hình học tâp của em rôi vê. Thời gian này, anh và em đêu có người theo đuổi.
Anh còn nhớ không? Không biêt từ khi nào ta nhắn tin cho nhau. Lân đâu anh nhắn tin cho em khi đã vê đên phòng: “ Em đã ngủ chưa?”. Em nhắn lại: “ Em chưa, tẹo nữa đi ngủ“. Chỉ có vây, những câu cảm ơn, những câu chúc ngủ ngon, cứ thê… Rôi môt đêm khuya, anh nhắn tin bảo đang buôn. Em trả lời: “Anh có thê mở lòng ra mà chia sẻ với người anh tin cây“. Anh nhắn lại: “Muôn lắm chứ em, nhưng nhiêu chuyên có dê dàng nói ra đâu?”. Tin cuôi em nhân được, anh nói “Anh muôn làm vê sĩ cho em suôt cuôc đời”. Đêm đó mình nhắn tin đên gân 3h.
Video đang HOT
Anh là người thầy xuất sắc trước cô học trò bướng bỉnh như em (Ảnh minh họa)
Trường anh tô chức bóng đá, anh ở trong đôi tuyên của lớp. Em cùng các chị đên cô vũ. Trân bán kêt đôi anh ghi bàn, anh lao lên chô em đứng câm lây tay em và nhảy trong niêm vui chiên thắng. Em chú ý đên vêt thương trên đâu gôi anh chưa kịp lành lại chảy máu. Giải bóng đá kêt thúc, lớp anh giành giải nhì. Từ đó, em thây nhớ anh. Tin nhắn qua lại giữa chúng mình cũng nhiêu hơn, dài hơn. Các anh, chị trong xóm anh thây anh hay nói, hay cười hơn, nhưng không hiêu vì sao có sự thay đôi đó. Còn em, đã đên lúc thẹn, vê quê, vào phòng mình bỏ khâu hiêu to tướng với dòng chữ: “ Chưa thành sự nghiêp quyêt chưa yêu” ở trên tường trước ngày em đi học đại học, em đã kẻ vẽ và đàng hoàng treo lên.
Trước sinh nhât chị em môt ngày, anh đên gõ cửa phòng em. Chỉ có mình em ở phòng, chị đi học. Mình đứng bôi rôi hôi lâu. Anh tặng em bông hông, hôp quà và ngỏ lời yêu em. Lân đâu tiên em không biêt nói gì. Hôi học lớp 12, em đã từ chôi lời tỏ tình của thằng bạn lớp bên và dặn nó vê nhà lau miêng sữa cho sạch. Em đã viêt bức thư kỷ lục dài ba đôi giây từ chôi tình cảm và trả lại chiêc nhân bạc cho người bạn hay viêt thư cho mình. Em chỉ biêt gât đâu đê đón nhân nụ hôn ngọt ngào. Anh mở chiêc hôp xinh xinh bên trong có chiêc cặp tóc đính đá màu hông. Hôi đó, tóc em dày và dài tới gôi. Anh xin phép cặp tóc cho em nhưng loay hoay không biêt làm thê nào vì anh chưa từng làm. Em bảo em tự cặp được. Vây là ngày 11/11 chúng mình chính thức yêu nhau. Bôn năm, em đã làm anh buôn rât nhiêu. Em hôi hân nhât lân em đòi chia tay anh vào ngày lê Tình nhân. Em đã khóc như môt đứa trẻ khi gửi tin nhắn đó đi. Em sợ mình yêu anh càng lúc càng sâu đâm, ra trường môi người môi ngả, quê anh cách thành phô có 28km, còn em, cách đây hơn 200 km. Hơn nữa gia đình em rât khó khăn, em sợ anh sẽ khô. Em đã làm anh khóc. Mình cũng nức nở trên bờ vai anh. Khi đó là 0h. Mình cho nhau những ngày vui. Lúc mới yêu nhau, chúng mình giâu kín môi quan hê này, vây mà các chị vân nhân ra. Rôi, chị gái anh biêt, mẹ anh biêt, gia đình anh, gia đình em biêt anh và em đang yêu nhau. Em rât hạnh phúc. Anh còn đi trôm quât hông bì cho em, và còn trôn xe bus nữa…
Anh đã chỉ dạy cho em biêt nhiêu điêu. Dù anh nghiêm khắc với em nhưng em vẫn luôn tin rằng anh là người thầy xuất sắc trước cô học trò bướng bỉnh như em.
Anh đã đi làm được hai năm còn em mới ra trường, cuộc sống với nhiều bộn bề lo toan. Cuối năm này, gia đình anh muốn anh cưới vợ. Em không biết mình có may mắn được nắm tay anh, cùng anh bước tiếp trên đường đời nữa hay không? Nhưng tình yêu em dành cho anh mãi mãi không thay đổi. Em tôn trọng ý kiến của anh. Anh à, tình yêu em dành cho anh vẫn vẹn nguyên như ngày đầu!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh xa xôi....
Em sẽ không cười đâu, em cũng không vui đùa....đi dưới nắng lòng em không ấm đâu....Em vẫn nhớ anh như ngày đầu, vẫn yêu anh tha thiết...Dù xa nhau!
Em đã nghĩ rằng cứ mỉm cười rồi tất cả cũng qua thôi...nhưng đó không phải là cách đúng phải không anh em cũng không tìm đến người khác để quên đi nỗi đau vì bất cứ một sự thay thế nào trong lúc này cũng chỉ là khập khiễng, chắp vá....mà sự chắp vá có bao giờ bớt đau? Em ngồi đây đối diện với lòng mình, với sự mất mát của chính mình, em khóc....vì chỉ có cách đó mới giúp em bình tâm, thanh thản khi mất anh dù vẫn đau....Cách tốt nhất quên đi nỗi đau là đối diện với nó phải không anh?
Em chỉ lạ là ngày ngày em đi trên đường, ngang qua những cặp đôi yêu nhau, ngang qua những cái ôm, những vòng tay siết chặt, ngang qua những ánh mắt yêu thương, ngang qua những nụ hôn vừa đằm thắm, dịu dàng vừa cuồng nhiệt, mắt em hướng đi nơi khác trước khi em ý thức được là phải quay đi...lòng em phẳng lặng như hồ nước những ngày không gió....em lạ một điều là em không còn thấy tim mình muốn vỡ ra, em lạ là em không nhìn thấy bọn mình trong họ dù trước đây ngồi giữa bốn bức tường em vẫn thấy anh và em tay trong tay....Em thấy lạ lắm và thầm cám ơn .... dù mặt hồ có bình lặng đến đâu, dù trời có bình yên xanh trong- nhưng ai biết lòng sông đầy sóng ngầm, ai biết trời xanh một ngày giông gió? Em biết cảm giác ấy chỉ hy hữu, thoáng qua thôi thế nên em cám ơn tất cả dù chỉ là cơn gió ngang qua nỗi đau này....Em đón nhận sự bình thản và chuẩn bị tinh thần cho bão táp của lòng em....
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Sáng nay thức giậy, vẫn thấy như những ngày trước khi còn có anh nhưng chỉ vài giây sau em mới thấy lòng ngực nhói lên....nỗi đau dường như không còn đau như ngày hôm qua, nhưng lòng em không bao giờ lành lại....em đã tự tay làm tan nát lòng mình...
Anh còn yêu em không? Đừng bực mình khi em hỏi vậy anh nhé. Em sẽ không níu kéo nữa đâu, sẽ không bắt anh phải về bên em, không bắt anh phải gượng gạo gọi em là em yêu....Em chỉ muốn biết rằng anh có còn yêu em. Anh đã nói rồi nhưng em chưa tin được, em không tin.....Em nhắn tin rất vui vẻ với anh vì em muốn anh sống thoải mái, em nghe anh vì em biết em đã sai....em xa anh vì em biết em phải "F5" mình lại, em chia tay vì em cần thời gian để làm người lớn....chứ không phải vì tin anh đã hết yêu em.....
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Một người ra đi, để người ở lại hoàn thiện mình, biết đâu, đi một vòng lớn rồi lại gặp nhau. Khi tình yêu vẫn còn trong trái tim này. Thì, em vẫn đợi ....
Theo Bưu Điện Việt Nam
Để anh ấy mãi yêu như ngày đầu? Chỉ bởi vì bây giờ ăn bún chả kh Bạn đã có được người đàn ông trong mơ và bạn muốn gìn giữ tình yêu đó.ông nhất thiết phải có nem. Tuy nhiên, bạn không biết làm thế nào để khiến chàng luôn quan tâm đến mình? Còn ai ngoài chính anh ta có thể đưa ra lời khuyên tốt nhất cho bạn?...