Em thật sự không muốn lấy chồng
Đôi khi, em thích cuộc sống độc thân, khônga chịu ràng buộc bởi bất kì ai đó.
Mất niềm tin vào đàn ông
Nếu nói rằng, em thật lòng không muốn lấy chồng, nhiều người sẽ cười vào mặt em, cho rằng em là cô gái ngốc nghếch và chỉ nói thế cho xong chuyện, nhưng thật lòng là vậy. Em không muốn lấy chồng, bởi em đã chẳng còn có niềm tin vào thứ gọi là tình yêu nữa, đầy toan tính và dục vọng.
Cứ nhìn cách yêu của mấy cô chân dài người mẫu (dù em chẳng phải chân dài) là khiến em đã thấy chán nản. Tất nhiên, đàn ông giàu có chọn chân dài, xinh đẹp, đàn bà xinh đẹp chọn những chàng hào hoa. Rồi người ta yêu nhau vì tiền nhiều hơn vì cái tình cái nghĩa. Nếu nói, một cô gái 20 tuổi đem lòng yêu một người đàn ông ngoài 60, thậm chí là 70 sâu sắc, thật khó mà tin được. Vì suy cho cùng, người ấy cũng đáng tuổi cha chú mình. Vậy tại sao, tình yêu là gì, có tình yêu không nếu như người đàn ông kia không có tiền?
Dù có thể trong lòng họ hiểu rõ, đôi bên cần nhau, nhưng họ vẫn cố, vẫn thi vị hóa, cho rằng đó là tình yêu thật sự để bịt mắt thiên hạ. Không phải như vậy, cuộc hôn nhân ấy chỉ là việc đôi bên cùng có lợi, anh cần tôi, cần gái trẻ đẹp, còn tôi cần tiền. Và như vậy, hơp đồng tình tiền ấy sẽ khiến chúng ta trở thành vợ chồng. Chỉ cần thế thôi là đủ, tôi đã chẳng muốn lấy chồng.
Video đang HOT
Dù có thể trong lòng họ hiểu rõ, đôi bên cần nhau, nhưng họ vẫn cố, vẫn thi vị hóa, cho rằng đó là tình yêu thật sự để bịt mắt thiên hạ. (ảnh minh họa)
Đàn ông tán tỉnh phụ nữ, họ cần kết quả nhanh chóng. Thời nay mấy người dám kiên trì dài ngày, mấy người dám đối đầu với nhiều khó khăn để có được tình yêu của mình. Thật khó, và khi con gái gây khó dễ cho họ, họ sẵn sàng ra đi, không có cô này, ta còn đầy cô khác. Nếu nói vậy, cái gì gọi là niềm tin vào tình yêu?
Thích cuộc sống độc thân
Đôi khi, em thích cuộc sống độc thân, khônga chịu ràng buộc bởi bất kì ai đó. Em có thể tự do bay nhảy, tự do làm gì thì làm, không bị người khác kiểm soát. Bởi em là cô gái tự do, còn phóng túng.
Người ta nói, tới một lúc nào đó, khi xung quanh em không còn ai, khi bạn bè em có gia đình hết, em sẽ tự động đi lấy chồng, hoặc lúc ấy em sẽ cảm thấy vô cùng cô đơn. Cũng có lý, em cũng sẽ buồn lắm, sẽ đau khổ lắm, nhưng nếu lấy chồng, có lẽ em còn bị kìm kẹp hơn. Em sẽ tìm những nguồn vui mới, sẽ có những thứ khác mà lứa tuổi của em cần làm.
Không chồng mà có con có được không? Cũng có thể em sẽ chọn xin một đứa con nuôi, em sẽ nuôi nắng chúng trưởng thành và coi như đứa con em đẻ ra vậy. Cũng có thể em sẽ nuôi cháu chắt, và coi chúng như con.
Người ta sẽ nghĩ em dở hơi, điên rồ và có vấn đề, nhưng thật lòng em không muốn lấy chồng. Em sợ cảnh lấy chồng, sợ cuộc sống bộn bề những phức tạp, sợ bị kìm kẹp, sợ không đủ sức vượt qua cái gọi là con dâu mẹ chồng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã phụ bạc tôi quá cay đắng
Tôi choáng váng khi anh nói lời chia tay. Đối với tôi mà nói, chuyện tình yêu hợp rồi tan là chuyện quá đỗi bình thường, tôi hoàn toàn có thể chấp nhận được. Nhưng hoàn cảnh của tôi thì lại khác, vì tôi đã 30 tuổi, nếu không muốn nói là 31.
Ở cái tuổi này, lẽ ra người ta phải có gia đình, con cái đàng hoàng rồi. Còn tôi, vẫn chờ đợi, vẫn mong mỏi một đám cưới mà chưa nhận được câu trả lời dứt khoát từ anh.
Chúng tôi yêu nhau đã được 3 năm rồi, thời gian trôi đi, mặc dù biết tôi không còn trẻ nhưng anh hứa hẹn sẽ lấy tôi, rồi mong tôi chờ đợi anh thêm 1, 2 năm nữa để chúng tôi ổn định sự nghiệp, công việc, nhất là phía anh. Mặc dù cũng hơi lo lắng nhưng tôi chấp nhận vì thật sự công việc của tôi cũng vướng bận nhiều, nên tôi cũng chưa chuẩn bị tâm lý lấy chồng ngay dù đã không còn trẻ nữa.
Ảnh minh họa
Lẽ ra, chúng tôi cưới nhau khi tôi 29. Nhưng rồi anh lại lui lại, nói 30 tuổi cưới cho đẹp. Tôi đồng ý vì việc đó cũng là hợp ý tôi. Nhưng rồi, đùng một cái anh nói lời chia tay, lý do anh không cho tôi biết rõ, nhưng tôi hiểu anh đã có người con gái khác.
Còn gì chua chát hơn, cay đắng hơn lúc này. Tôi thật sự hoang mang, không biết phải đối diện với sự thật ấy ra sao. Tôi đau khổ suốt bao tháng ngày, tôi van xin anh quay lại, níu kéo anh và hạ thấp lòng tự trọng của mình. Vì tôi sợ, sợ cảm giác bị bỏ rơi, sợ ế chồng.
Với tôi mà nói, 30 tuổi không còn trẻ trung nữa. Tôi đã đánh đổi mấy năm nay để chờ đợi ngày cưới, vậy mà anh phụ bạc tôi cay đắng thế sao?
Đúng là cuộc sống không nói trước được điều gì. Người mà tôi tin tưởng, để tôi có động lực lao vào công việc, yên tâm về tương lại thì lại nói lời chia tay tôi cay đắng. Dù có muốn tha thứ tôi cũng không thể nào. Tại sao anh không nghĩ cho tôi, tại sao anh lại làm khổ tôi? Tôi đâu còn trẻ nữa để cho anh bông đùa. Anh phải nghĩ được rằng, nếu bỏ rơi tôi, tôi sẽ yêu ai, lấy ai, chọn ai làm chồng khi tuổi đã quá lứa nhỡ thì?
Vì bản thân mình, tôi cũng đã hạ hết sĩ diện, van xin anh quay lại, vậy mà anh phũ phàng. Tình yêu chỉ đến thế thôi sao?
Tôi sẽ mất bao lâu để vơi đi nỗi đau này, mất bao lâu để tha thứ cho người đó, và liệu tôi có đủ dũng khí để đối diện với sự thật này không? Tôi sợ rằng, thời gian ấy quá lâu, tôi sẽ già nua, sẽ chẳng yêu được ai nữa và khó mà có thể lấy chồng. Hoặc là tôi sẽ nhắm mắt, gật đầu với một gã mà tôi không hề yêu thương. Thật khổ cho tôi quá, tôi mệt mỏi quá rồi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em đã ngủ với người yêu của em gái Anh ấy ép em phải duy trì mối quan hệ này và sẽ không có tình dục nữa. Em phải làm sao đây, thật sự trong lòng em đang rối bời. Em năm nay đang gặp phải vấn đề hết sức khó khăn. Em không biết mình phải làm gì bây giờ. Thật mong Mẹ Tèo có thể tư vấn giúp em. Em...