Anh ấy chỉ thích “khám phá” cháu
Cháu không hiểu sao lúc đó cháu lại để im cho anh khám phá những vùng nhạy cảm trên cơ thể mình?
Kính gửi bác sĩ Lương Cần Liêm!
Khi viết thư gửi bác sĩ, là lúc cháu hoang mang nhất, không tìm được hướng đi đúng cho tình yêu của mình. Cháu thích anh từ khi bước vào năm thứ nhất. Vì học cùng lớp nên cháu được gặp anh thường xuyên, rồi thường nói chuyện nữa, nhưng rất ít khi nói chuyện tình cảm vì cháu biết anh đã có người yêu. Nhiều lần cháu lấy số điện thoại lạ rồi nhắn tin tán tỉnh, nhưng anh đã trả lời rất nghiêm túc là đã có người yêu và yêu chị ấy lắm. Cháu cũng buồn vì điều đó nhưng lại thích anh nhiều hơn vì cháu nghĩ rằng nếu sau này được thế chỗ chị ấy thì mình rất hạnh phúc.
Bước sang năm thứ hai, cháu và anh lại làm việc chung một nhóm nên lại được gặp và hiểu nhau nhiều hơn. Cái cảm giác thích người đã có người yêu không là tội lỗi như lúc trước cháu từng nghĩ. Cháu vui mỗi giờ lên lớp, cháu nhớ mỗi lần anh gặp chuyện… Cháu biết mình thích anh thật nhiều. Cháu rụt rè nói nhớ anh rồi câu cuối cùng là thích anh. Lúc đầu cháu nghĩ là anh sẽ từ chối nhưng không phải vậy, anh đón nhận cháu như một điều hiển nhiên mà đến lúc này cháu mới hiểu rằng, với con trai ai cũng vậy thôi, huống gì cháu cũng là một cô bé dễ thương và cá tính. Một thời gian ngắn không hiểu vì lý do gì (chắc chắn không phải vì cháu) anh đã viết lên Facebook lời chia tay với chị ấy, cháu vui như có thêm cơ hội để đến với anh. Cháu tấn công anh một cách ngu ngốc bằng cách gọi điện và nhắn tin thường xuyên.
Có lẽ vì cháu thể hiện mình thích anh nhiều nên anh chủ động rủ cháu đi chơi khuya, cháu không nghĩ gì cho đến khi anh nói một cách thẳng thắn là “đi đến mai về”. Lúc đó cháu mới hiểu anh muốn làm chuyện ấy với cháu. Lúc đó, trong suy nghĩ của cháu, anh thật xấu. Cháu buồn vì nghĩ rằng anh không thích mình một cách trong sáng như tình cảm mình dành cho anh. Một thời gian cháu im lặng không nhắn tin, không điện thoại nhưng cháu vẫn luôn nghĩ về anh, nhớ anh nhiều hơn. Đến lớp, cháu chỉ đưa mắt nhìn anh rồi vội quay đi, cái khoảng cách vô hình làm tim cháu đau nhói.
Một thời gian sau, cháu và anh lại tiếp tục những bài tập nhóm, rồi lại tiếp tục mối quan hệ không rõ ràng, không phải là anh em, không là bạn bè cũng chẳng phải là người yêu. Ngoài giờ học, cháu thường sang phòng anh chơi, ăn cơm, rồi có lần cháu đã chủ động ôm lấy anh. Cháu chỉ nghĩ rằng mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó thôi, nhưng anh là người chủ động thì lại khác. Cháu không hiểu vì sao lúc đó cháu cứ đúng im để anh khám phá những vùng nhạy cảm, chỉ đến khi cháu thấy đau mới đẩy anh ra.
Video đang HOT
Nếu anh không còn tình cảm với người yêu cũ thì anh có thích cháu thật không (Ảnh minh họa)
Với cháu, tối ấy là tối định mệnh vì lần đầu tiên có bàn tay người khác chạm vào chỗ kín của cháu. Cháu thấy hối hận vì nghĩ mình hư hỏng, sẽ bị anh coi thường. Một cảm giác day dứt ngự trị khi cháu nghĩ mình quá dễ dãi. Dù chưa phải là làm chuyện ấy, nhưng cháu có cảm giác là mình trở thành một còn người khác đi, cháu không còn vô tư, trong sáng như trước nữa. Cháu luôn nghĩ về những gì xảy ra tối hôm đó. Cháu càng ghét mình hơn, thấy mình thật xấu xa. Cháu không đến lớp vì rất sợ gặp anh, không còn là đưa mắt tìm kiếm bóng hình mà cháu phải chọn một góc ngồi học để không nhìn thấy anh. Cháu đến lớp vì sợ điểm danh chứ không còn để học nữa.
Không chỉ là hối hận mà cảm giác lo sợ lấn át cháu. Cháu đã lên mạng để tìm câu trả lời cho những thắc mắc của cảm giác lần đầu làm chuyện ấy. Cháu đọc được nhiều câu chuyện cũng tương tự như của cháu và cũng có vấn đề cháu đang lo sợ: Bị rách màng trinh sau lần đó. Dù bác sĩ Liêm và nhiều người vẫn nói rằng màng trinh chỉ là “màng chắn”, nhưng với cháu nó rất quan trọng. Cháu đã quyết định đến bệnh viện để kiểm tra và kết quả là không sao.
Hết lo sợ, cháu tự dặn lòng mình không thể tiếp tục dính dáng đến anh ấy nữa dù biết mình rất yêu anh. Cháu cũng nhận ra có lẽ anh chỉ lợi dụng cháu thôi, chứ không có một chút tình cảm hay thương hại gì cả bác sĩ ạ!
Lại tiếp tục một khoảng cách vô hình giữa anh và cháu. Dù rất nhớ anh nhưng cháu không hề nhận một cuộc điện thoại hay trả lời một tin nhắn nào của anh. Trong thời gian đó, anh đã làm cho cháu rất nhiều việc, kèm theo những dòng tin tình cảm mà trước đến nay chưa bao giờ nhận được từ anh.
Cháu cảm nhận được sự chân chân thành từ anh rồi cháu lại quay về bên anh. Cháu đã nói chuyện rất nhiều với anh về suy nghĩ của cháu, anh cũng hiểu được điều đó nhưng chỉ vài ngày sau, anh lại chứng nào tật ấy khi ở bên cháu, nhưng chỉ nói chứ không dám làm vì anh rất sợ cháu.
Nhiều lần cháu thấy như thế cũng tốt, cũng hạnh phúc, không ràng buộc, không lo lắng. Nhưng bác sĩ ơi, một lần vô tình cầm đến điện thoại của anh, cháu mới biết rằng anh vẫn còn qua lại với chị ấy. Cảm giác đau đớn đến quặn lòng, hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu cháu mà cháu không thể nào trả lời được.
Có lẽ anh cũng đã biết lý do sự im lặng của cháu, dù anh đã giải thích không phải như cháu nghĩ, nhưng anh chỉ trả lời một cách hời hợt. Những suy nghĩ cứ rối tung trong cháu, nếu anh vẫn còn yêu người kia thì anh làm như thế với cháu là tàn nhẫn quá. Nhưng nếu anh không còn tình cảm với người yêu cũ thì anh có thích cháu thật không, hay chỉ để khỏa lấp chỗ trống hay lợi dụng cháu. Liệu cháu làm như thế có phải là sự cố chấp mù quáng không? Dù rất nhớ anh, nhưng cháu chỉ có thể mở trang Facebook của anh để nhìn anh, cứ dõi theo anh mỗi giờ tan học.
Cháu rất mong nhận được lời khuyên từ bác sĩ!
HL(DN)
Yêu mà đau đớn thì không phải là yêu thật!
HL thân!
Mình có thể so sánh tình yêu như một mũi tên và một động cơ phóng trong không gian và thời gian, biến cái tương lai thành một thực tại mới. Nói cách khác: Ý nghĩa của hiện tại Ý nghĩa của tình yêu = Ý nghĩa của tương lai. Ý nghĩa của tình yêu gồm 3 yếu tố có tầm quan trọng khác nhau, sức mạnh khác nhau và tương quan biên chứng tùy thuộc những kế hoạch và những bất ngờ xảy ra trên chặng đường thực hiện mục tiêu của mình một cách hiệu quả, khôn ngoan cố vì tự ái, tự tin và tự tôn mình là nhân vật chính.
Ba yếu tố ấy là: 1) Trí tuệ và lý trí có lập luận, biết suy nghĩ thực tế và suy diễn đối chiếu lý tưởng của mình, có kế hoạch và chiến lược; 2) Tâm hồn và cảm xúc thể hiện qua sự nhạy cảm. Yếu tố tình cảm dẫn tính tốt hướng đến cái hợi cho cuộc sống, đạt sung sướng, biết giá trị đạo đức; 3) Môi trường và văn hóa là khuôn khổ của trí tuệ và tâm hồn để không quên mình là ai. Nói chung, niết yêu là biết cho, là biết tặng. Sau đó là biết cho cái gì, tặng cho ai và đến đâu là đủ, lúc nào là được. kết cuộc là biết nhận tình yêu theo quan niệm lý tưởng yêu của cháu mà đối tác thực tế không hồi âm. Sau đó, đối tác có thay đổi tình cảm rồi hướng cái nhìn về phía cháu. Lý tưởng thành sự thật, nhưng sự thật và văn háo giáo dục của cháu không giống, không đồng nhất với yêu cầu, nhu cầu của đối tác của cháu. Lúc đấy, ai đúng, ai sai? Ai sợ mất người yêu và ai sợ không được yêu? Cháu mất tự tin. Đoạn đường của cháu là lấy lý tưởng để vận động thực tại cho đúng phỏng đoán trước: Tức là muốn là phải thực hiện cho được. Đối tác cảu cháu chuyển từ sự thật trước (có người yêu) sang sự thật sau (lấy cháu làm người yêu). Chuẩn về cuộc sống “chuyện ấy” của hai người không giống nhau. Đối tác cũng trên kế hoạch thực hiện nguyện vọng cho được, nhưng khác “chiến lược”. Muốn làm chuyện ấy thì với một bạn gái, hai bạn gái (hoặc ba) không liên quan gì với nguyên tắc hứa hẹn, chung thủy, hôn nhân hay ý nghĩa văn hóa và đạo đức của “màng trinh”. Nói cách khác, cách yêu, văn hóa yêu, suy nghĩ yêu không đồng tình, đồng cảnh, đồng trí giữa cháu và đối tác khi chạm trán với sự thật cụ thể.
Lời khuyên của tôi là không lấy tự ái của mình làm chuẩn yêu, buộc bạn yêu mình như mình yêu họ, lý tưởng mình là lý tưởng họ và văn hóa mình là văn hóa họ. Nói chuyện và trao đổi với nhau về tình yêu không phải tự thuyết phục lãng mạn kiểu anh giống em và em giống anh, mà phải dùng tâm trí để nhận ra và phán xét cái gì không giống và cái gì không bao giờ thỏa thuận được. Nói chung, yêu mà đau đớn thì không phải yêu thât.
Bây giờ cháu không nên ngoan cố, biết lấy đây làm bài học đau thương.
Theo 24h