Ân hận vì lấy đàn ông đã một lần l.y hô.n và có con riêng
Lẽ ra tôi đã có một đám cưới đáng nhớ và một đêm tân hôn nồng nhiệt chứ không phải như thế này.
Tôi đã đọc nhiều tâm sự của những người con gái lấy chồng đã từng l.y hô.n và có con riêng. Khi đó, tôi cũng mạnh miệng cho rằng nếu mình rơi vào hoàn cảnh như thế, chắc chắn tôi sẽ yêu thương con riêng của chồng như con đẻ mình. Bởi đứ.a b.é không có tội lỗi gì cả, thậm chí còn đáng thương và thiệt thòi vì chính cuộc hôn nhân của bố mẹ chúng. Nhưng rồi bây giờ, tôi lại cảm thấy mình xốc nổi vì đã tuyên bố như thế.
Tôi quen G trong một dịp hội thảo. G chững chạc, đàn ông và cư xử lịch thiệp. Anh cũng thích tôi nên chủ động xin số làm quen. Sau nhiều lần hẹn hò, chúng tôi nhanh chóng yêu nhau và tính đến chuyện kết hôn.
G cũng từng l.y hô.n và đang có một đứa con gái nhỏ 5 tuổ.i. Con bé sống với mẹ, thỉnh thoảng anh lại đón con về nhà chơi vài ngày. Hàng tháng, anh luôn gửi cho con bé 5 triệu. Vì có tư tưởng thoáng ngay từ đầu nên tôi không mảy may suy nghĩ nhiều về chuyện phải sống với con riêng của chồng như thế nào. Tôi còn chủ động mua quà, chăm sóc con bé mỗi khi G đưa bé đi chơi cùng. Nhưng rồi khi cưới, tôi mới phát hiện ra mình sai lầm quá.
Video đang HOT
Giờ thì tôi ân hận vì đã lấy phải một người chồng đã từng l.y hô.n và có con riêng. (Ảnh minh họa)
Ngày cưới, chồng tôi trong trang phục chú rể, tay bế con gái, tay nâng rượ u uống cùng cô dâu. Trước đó, tôi đã bảo anh đừng đón con về nhưng anh vẫn cho bé về dự đám cưới với lý do tội con. Để rồi mọi sự quan tâm của anh đều dành hết cho con bé. Không phải tôi so đo với một đứ.a tr.ẻ đâu nhưng ngày cưới là ngày trọng đại, tôi cũng muốn mình nhận được sự quan tâm của chồng và mọi người. Thế nhưng không chỉ anh mà cả nhà chồng tôi chỉ luôn chăm sóc và tìm cách dỗ dành con bé khiến tôi tủi thân vô cùng.
Đêm tân hôn, vì con bé muốn ngủ cùng bố nên tôi phải ngủ ở dưới tấm thảm. Vậy mà con bé lại đuổi tôi sang phòng khác ngủ vì “không muốn ngủ với cô”. Tôi định cãi lại thì chồng ra hiệu cho tôi qua phòng bên cạnh. Ấm ức, tôi ôm gối đi thẳng trong nước mắt.
Mãi khuya, anh mới tìm sang, an ủi tôi vài câu. Nhưng chúng tôi còn chưa kịp động phòng thì con gái anh đã khóc lóc đòi bố. Thế là anh phải chạy sang, dỗ dành rồi ngủ cùng con luôn tới sáng.
Giờ thì tôi ân hận vì đã lấy phải một người chồng đã từng l.y hô.n và có con riêng. Lẽ ra tôi đã có một đám cưới đáng nhớ và một đêm tân hôn nồng nhiệt chứ không phải như thế này. Tôi còn lo lắng cho cuộc sống tương lai của mình quá. Tôi phải làm sao để chồng yêu mình, quan tâm đến mình hơn con gái riêng của anh đây?
Sau 7 năm kết hôn, lần đầu vợ nhờ tôi trông con để đi làm đẹp, 1 tiếng sau, cô ấy mang về cái đầu trọc lóc khiến tôi sững sờ tột độ
Thấy tôi sốc đến mức cứng họng, vợ vẫn cười nhẹ và nói đây chỉ là chuyện nhỏ.
Tôi biết mình là một người đàn ông may mắn. 34 tuổ.i, tôi đã là giám đốc của một công ty xây dựng. Ở nhà thì có vợ đẹp con khôn. Về kinh tế, tôi cũng không thiếu thốn thứ gì.
Vợ tôi là một người phụ nữ đảm đang. Kể từ khi kết hôn, cô ấy lui về làm công việc nội trợ và chăm sóc con cái. Chúng tôi có một cặp sinh đôi. Nếu ai có con sinh đôi sẽ biết, để nuôi dạy và chăm sóc chúng khó khăn đến thế nào. Vậy mà một mình vợ tôi chăm sóc các con. Bản thân tôi là bố nhưng chưa bao giờ phải đụng vào những việc bỉm sữa hay thức đêm mỗi khi con ốm.
Đầu năm nay, tôi được thăng chức lên vị trí cao hơn. Tất nhiên, thu nhập của tôi cũng tăng gấp mấy lần, nhưng điều hiển nhiên là tôi càng ngày càng bận. Một tháng, tôi chỉ có thể ăn cơm ở nhà vài bữa. Có hôm vợ đã dọn cơm rồi, tôi vẫn phải đứng dậy đi làm vì công việc đột xuất.
Tôi thừa nhận là mình đã thiếu quan tâm tới vợ. Mỗi khi cô ấy muốn nói chuyện, tôi lại lắng nghe trong bộ dạng say xỉn hoặc không tập trung vì quá mệt mỏi. Dạo gần đây, vợ tôi bắt đầu có biểu hiện lạ. Cô ấy ít nói chuyện với tôi, thay vào đó, tối nào cũng ra ban công ngồi ngắm hoa rất lâu mới vào đi ngủ.
Biết vợ đã một mình trải qua chuyện này, tôi ân hận vô cùng. (Ảnh minh họa)
Tôi vẫn nhớ hôm ấy, sau khi cho các con đi ngủ, vợ vào phòng làm việc của tôi và nói với giọng ngập ngừng: "Em có chuyện này phải nói với anh". Khi tôi còn chưa kịp hỏi gì thì điện thoại kêu, một công trình của công ty tôi gặp sự cố, tôi phải đi khảo sát xem thế nào. Thấy vậy, vợ tôi lặng lẽ đi xếp đồ cho chồng và không nói gì cả.
Hôm qua tôi được nghỉ làm, định đưa 3 mẹ con đi ăn thì vợ tôi nói: "Anh trông con nhé, em đi làm tóc". Sau 7 năm kết hôn, đây là lần đầu tiên vợ tôi nhờ chồng chăm con để đi làm đẹp. Vì thế, tôi vui vẻ đồng ý. Tóc vợ tôi rất dài và mượt, đó cũng là điểm nhấn trên khuôn mặt cô ấy. Vậy mà không phải uốn hay duỗi. Khi trở về, vợ tôi gỡ chiếc khăn trùm đầu, để lộ cái đầu trọc lóc khiến tôi sửng sốt tột độ.
Thấy chồng cứng họng, cô ấy cười: "Em vừa đi khám tuần trước, kết quả bị ung thư rồi, giai đoạn đầu, còn có thể chữa. Em cạo đầu để đỡ phải nhìn tóc rụng từng ngày". Nghe vợ nói, tôi vừa xó.t x.a vừa trách bản thân mình. Tại sao lâu nay, tôi không biết cô ấy có vấn đề về sức khỏe chứ?
Biết vợ đã một mình trải qua chuyện này, tôi ân hận vô cùng. Nghĩ lại tất cả, tôi muốn nghỉ việc để chăm sóc vợ trong thời gian này để bù đắp cho những năm tháng cô ấy đã hy sinh. Có điều lương thưởng ở đây khá cao. Nếu tôi nghỉ thì kinh tế gia đình sẽ có thêm gánh nặng!
Luôn trách mắng vợ ăn bám chồng, tôi chế.t lặng trong một lần về nhà đột ngột lúc trưa Thấy bữa cơm trưa của vợ mà tôi chế.t lặng vì quá sốc. Chào Hướng Dương, Sau khi sinh con gái, vợ tôi nghỉ làm ở nhà chăm sóc con. Tiề.n tiết kiệm cũng vì thế đội nón ra đi trong suốt một năm qua. Một mình tôi gồng gánh bao nhiêu thứ tiề.n nên lúc nào cũng cảm thấy bực bội. Về...